Hàn gia sau vài chục ngày khởi hành cuối cùng cũng tới được tiên thành, người tiếp đón ngoài cổng chính là một vị đại tướng quân tu vi Hóa Thần viên mãn.
"Các vị Vạn Niên cung, xin mời vào bên trong."
Hàn Vũ Đạo xuống xe ngựa chống gậy bước vào trong, người bước vào trong chỉ duy nhất một mình lão mà thôi.
Hàn Diệp đột nhiên tóc tai dựng đứng kéo tay Hàn Vũ Đạo nói:
"Gia gia, ta thấy có nguy hiểm bên trong."
Hàn Vũ Đạo cười cười vỗ vai Hàn Diệp nói:
"Gia gia có bài tẩy, không nguy hiểm đâu."
Hàn Vũ Đạo bóng lưng khuất dần bước vào trong thành, lão nhìn xung quanh thì thấy chỉ có quân linh đang tuần tra.
"Ôi trời, không hổ danh là tiên thành, mai phục thật là kín đáo."
Hàn Vũ Đạo hai ngón tay điểm xuống đất hàn khí phóng xuất, mấy bóng người bị đánh bay lên trời.
Họ đều là từ ở trong lòng đất bị lão bức lên, Hàn Vũ Đạo cầm gậy vỗ xuống đất liền có phi tiêu băng phóng tới.
"Hừ."
Đại tướng quân sau lưng một quyền đánh tới, nhưng khi định bước tới thì phát hiện mình đã bị đóng băng.
Hàn Vũ Đạo thân hình lóe lên không rời khỏi thành mà lao thẳng tới phía trên không thành.
"Lão phu thử một chút, tiên tộc có gì mà so với Vạn Niên."
Trượng trong tay gõ xuống hư không liền thấy mây đen xuất hiện thành một vòng tròn khuếch tán ra xung quanh, từng bông tuyết rơi xuống khiến nơi đây lạnh lẽo khác thường.
Từ phía dưới bay lên mười mấy thân ảnh vây lấy lão, Hàn Vũ Đạo sắc mặt bình tĩnh tay chống trượng, tay để ở phía sau lưng.
Cái lưng hơi cong đó nhìn thì yếu ớt, nhưng lại đang chống đỡ cả mấy ngọn núi.
"Hà hà, lâu rồi chưa đánh có chút không thuận tay."
Hàn Vũ Đạo phất tay bão tuyết nổi lên ngày càng dày đặc, lão xuất hiện ở phía sau một tên Thánh Nhân, máu tươi rơi xuống tuyết trắng liền bị một lớp tuyệt mới che đậy lại.
Một lão già gầy gò không một chút sự sống, nhưng khi tuyết phủ xuống lại như một sát thủ nhanh nhạy.
"Đại gia chủ động thủ rồi."
Hàn An hóa ra mấy đạo kiếm ảnh đánh tới người của tiên tộc, Hàn gia cũng vì thấy được bão tuyết phủ xuống liền ra tay động thủ.
"Quả nhiên là tiên tộc có ý đồ."
Thanh Hiên ngồi xổm ở một tảng đá phía xa dùng ngón út ngoái ngoái tai nói.
Hỷ, Nộ, Ai, Ố vẫn như cũ dùng đại trận quấy nhiễu đối thủ, hiện tại trận pháp bọn họ thi triển đã cao siêu hơn trước, Thánh Nhân tiếp xúc cũng bị cảm xúc chi phối.
Tiên tộc rơi vào thế hạ phong ai ai cũng đã rõ, họ thật sự mai phục Vạn Niên cung thất bại rồi.
Một bóng người ở trong bóng tối nhìn người của Hàn gia, năm vị gia chủ tập trung chiến đấu rất kịch liệt với mấy chục tên Hóa Thần.
Dù hiện tại đang chiếm thế thượng phong, nhưng cao thủ trong tiên tộc còn chưa xuất hiện nhiều, hiện tại chỉ là một vài tên tướng và một đại tướng ra tay thôi.
Tới một lúc lâu thì những kẻ ẩn nấp trong tiên thành cũng xuất hiện, khí thế cường đại liên thủ đẩy lui Hàn Vũ Đạo.
"Đã chịu xuất hiện rồi?"
Hàn Vũ Đạo chuyển hóa từ trượng thành kiếm, lão vung lên thực lực gia tăng hơn trước nhiều lần.
Sức mạnh khủng khiếp của Băng Tiên Điển bộc lộ ra, hừ ảnh băng phượng từ trong băng tuyết xuất hiện, phượng minh vang vọng khí huyết sôi trào.
Hàn gia cao thủ đồng loạt xuất hiện hư ảnh băng phượng sau lưng, Hàn Vũ Đạo phất tay liền thấy băng phượng kia dung nhập vào trong kiếm.
Bão tuyết nổi lên không còn là che đậy tầm mắt và khí tức tấm thường nữa, từng bông tuyết trong hư không giờ như lưỡi dao sắc bén cắt vào da thịt Hóa Thần xung quanh.
Tường thành cũng bị vô số vết rách do bông tuyết gây ra, thật sự là một nổi kinh hoàng chưa từng có đối với tiên tộc.
Lão Quân từ trong nơi sâu nhất của tiên thành bước ra, ma khí và tiên khí đánh lên trời cao thổi tan bão tuyết.
"Lão Quân!"
Một đám tiên binh kích động quỳ rạp xuống đất, lão Quân cau mày nói:
"Chuyện này là sao?"
Tên đại tướng bay lên chấp tay cung kính nói:
"Lão Quân, Vạn Niên cung đột nhiên xông vào tấn công tiên thành."
Lão Quân vung tay đánh bay tên đại tướng, lão nhìn Hàn Vũ Đạo nói:
"Có phải như lời hắn nói?"
Hàn Vũ Đạo cười cười giơ một bức chiếu thư lên nói:
"Tiên thành nói truyền tống trận ở đây bị hư hại, chỉ còn cách giao dịch trực tiếp, bọn ta nể mặt nên tự tới tiên thành, không ngờ lại bị mai phục nơi đây."
Đại tướng kinh ngạc nhìn chiếu thư nói:
"Ngươi nói dối, chiếu thư đó nhất định là giả!"
Hàn Vũ Đạo cười cười thản nhiên nói:
"Vạn Niên cung có cường giả am hiểu không gian pháp, hắn biết chiếu thư này chỉ xem được một lần sẽ tự hủy, nên đã bóp méo không gian trận trên đó rồi đọc tình tiết bên trong trước, tiểu tử bày mưu cũng nên nghĩ sâu xa một chút."
Lão Quân vung tay nện đại tướng xuống đất, đao kiếm khắp chiến trường bị một lực vô hình điều khiển.
"Chậm đã."
Hàn Vũ Đạo chặn lão Quân lại.
"Sao?"
Lão Quân khó hiểu nhìn tới, Hàn Vũ Đạo cười nói:
"Bắt hắn khai ra tiểu tử đứng phía sau chuyện này đi, một tên đại tướng không thể làm ra sự tình như vậy đâu, chuẩn bị rất kỹ càng đấy."
Lão Quân thần thức phóng ra 2000 dặm phát hiện toàn bộ tiên thành đều là trên dưới mai phục mấy trăm vị Hóa Thần, trận pháp cũng là tiên trận mạnh nhất chiến trường, từng cái đều chuẩn bị không chút lỗ hỏng để chạy thoát.
"Hỗn xược! Ta bế quan một thời gian mà các ngươi lại dám làm ra chuyện như vậy sao?"
Tiên khí và ma khí theo sự phẫn nộ của Quân Hiến Tử phóng thẳng lên trời, bầu trời chia làm hai nửa một đen một trắng.
Đây là lĩnh vực mà mấy chục năm bế quan sau khi chiến đấu với Lam Huyền mà lão đã lĩnh ngộ được.
"Tiên quy còn đó, hôm nay các ngươi nhất định phải chịu tội!"
Lão Quân khí tức tản ra theo cơn phẫn nộ mà mấy chục bóng người bay ra, bọn họ là những kẻ trung thành với lão Quân, điên cuồng đánh tới mấy vị Hóa Thần không biết trên dưới kia.
Dù lão Quân cũng không dám ám sát Vạn Niên cung ngay trên tiên thành, nếu nhận lấy sự phẫn nộ của vị từng là tuyệt thế kia thì e là tiên thành sẽ sụp đỗ.
"Ngươi ngu tới mức độ này sao? Dùng thủ đoạn thì cũng phải thông minh lên một chút, ai lại tự dẫn họa vào trong nhà? Nếu người của Vạn Niên cung chết ở nơi đây thì ngươi gánh nổi sự phẫn nộ của người mạnh nhất Nam Cương không?"
Phải, là kẻ mạnh nhất Nam Cương do chính miệng lão Quân phát ra, người đã bức ma thần tế ra thần ma kiếm, chiến đấu sống chết ngang tài ngang sức, cũng phải công nhận thực lực của vị Vạn Niên cung chủ.
Lão Quân đôi mắt rực sáng đánh một đạo thần niệm vào trong trí óc của tên đại tướng, con ngươi của lão co rụt lại không thể tin được những chuyện mà mình thấy.
"Xem ra chuyện này còn nguy hiểm hơn ta tưởng."
Lão thì thầm một chút sau đó nhìn Hàn Vũ Đạo nói:
"Thần niệm đã tra rõ, tên khốn này đã bị điều khiển rồi, ngay cả ta cũng không biết đó là ai."
Hàn Vũ Đạo cau mày cũng không nói thêm gì ôm quyền sau đó rời đi.
Nhìn đoàn người Vạn Niên cung rời đi trong lòng lão Quân lạnh giá.
"Không biết đó có phải là do ngài làm không? Hi sinh người của mình chỉ để đổi lấy một lý do tiêu diệt tiên tộc sao?"
Lão Quân thấy được trong thức hải đại tướng đó, chính là một kẻ đeo mặt nạ khổng tước, ngồi trò chuyện bàn ra kế hoạch để đại tướng làm theo.
Từng kế hoạch đều không một khe hở để người Vạn Niên cung sống sót, nếu lão xuất quan chậm một chút e là không gánh nổi tam phương liên thủ tiêu diệt.
"Thật là thâm độc."
Lão Quân nhìn trời cao trán đổ đầy mồ hôi lạnh, may mắn tới mức muốn ngất đi.