Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 256: Quỷ Thần




Hắc Diệt Long Hoàng bàn tay vỗ tới tạo ra hắc ám lực lượng cùng với hàn khí va chạm, ở trên lĩnh vực của Hàn Long Nguyên Thánh thì hai vị long tổ không có cơ hội đánh bại hắn.

"Định Thần Kim Quang!"

Ngũ Trảo Kim Long phất tay tạo ra kim quang phóng ra khắp nơi, nhắm đến chính là những người xung quanh đây, với tu vi của một long tổ thì nhất kích có thể dễ dàng phá vỡ trận của phàm nhân.

"Là long tổ lại làm ra một chuyện đáng khinh vậy sao?"

Hàn Long Nguyên Thánh cười nhạt hóa thành sương tuyết, lần nữa xuất hiện đã ngăn được kim quang của Ngũ Trảo Kim Long.

"Đạt được thứ mình muốn thì chuyện đáng khinh gì cũng thể làm mà.

"

Ngũ Trảo Kim Long nở ra một nụ cười như xem chuyện đó là đương nhiên, Hàn Long Nguyên Thánh hai tay chấp sau lưng cười nói:

"Hai ngươi đúng là cần được dạy dỗ thật kĩ.

"

Hàn Long Nguyên Thánh hóa thành bản thể bay ra khỏi Thánh Hàn Giới, hai vị long tổ khác cũng tức tốc đuổi theo phía sau.

Ba đầu cự long cứ thế nối đuôi nhau lao ra ngoài vũ trụ hỗn chiến, thuộc hạ hai phe cũng nhanh chóng xuất thủ.

Tiểu vũ trụ Tinh Sơn Hạo, Tô Lăng giới, Vạn Niên Cung, Hàn Vũ Thiên vận hành cột linh khí cũng đã 3 ngày thời gian, nhìn ở góc độ của hắn thì rất nhiều đệ tử đã đột phá Vũ Cảnh viên mãn, thiếu một bước đã là Thánh Nhân.

"Xem ra lần phát động này của ta không sai, đa số đều đã có tiến triển rất tốt.

"

Bầu trời hiện ra lôi kiếp làm cho toàn bộ đang tu luyện cũng ngẩn nhìn tới, Luân Chi toàn thân hỏa diễm lao thẳng lên cửu thiên.

Hắn ngồi ở cảnh giới Chí Thánh đã lâu, hiện tại cũng gạt bỏ được chướng ngại của bản thân bước vào Thánh Tông Cảnh.

36 đạo lôi kiếp không chút lưu tình cùng với Luân Chi va chạm tạo ra âm thanh đùng đùng nổ vang, Hàn Vũ Thiên ngón tay nhất chuyển điều động một lượng linh khí lớn đến giúp Luân Chi hấp thu nó thúc đẩy quá trình khôi phục thương thế do lôi kiếp giáng xuống.

Mọi người thấy đã có kẻ đột phá Thánh Tông cũng lập tức trở lại trạng thái tu luyện, ai cũng mang theo tâm tư mình sẽ là kẻ đột phá tiếp theo.

"Thành công rồi!"

Luân Chi sau khi chịu 36 đạo lôi kiếp cũng toàn thân tơi tả, nhưng hắn vui mừng không kiềm chế được mà thất thanh kêu lớn, một lúc sau lại thấy pháp tắc xung quanh Luân Chi không ngừng xoay chuyển hóa thành khí vực hỏa diễm.

Kế đến chính là ngũ thải thiên khí bắt đầu chữa trị thương thế và làm cho Luân Chi trở thành Thánh Tông sơ kỳ.

Thất Bảo Thần Chủ ngồi ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này cũng không mấy bất ngờ, với thứ linh khí thuần khiết này, chỉ cần là kẻ có cảm ngộ cao một chút thì đột phá thành Tông cũng rất dễ.

"Nam Cương Quốc giống như một đại gia tộc nào đó bị trừng phạt vậy, tuy không mang cùng họ, nhưng các ngươi lại chảy chung một huyết mạch ngầm.

"

Nguyễn Công Sơn nhìn Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói, Hàn Vũ Thiên cười nói:

"Vậy ngươi có biết đại gia tộc nào ở Thiên bị trừng phạt xuống đây không?"

Thất Bảo Thần Chủ lục lọi trong ký ức một lúc lâu thì lắc đầu nói:

"Chưa từng nghe qua, hoặc có thể sự kiện này diễn ra còn trước lúc ta được sinh ra.

"

Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu cũng nghĩ như vậy, bằng không thì nhất định sẽ lưu lại một số chứng cứ ít ỏi, chỉ còn cách nghĩ là sự kiện đó đã diện ra mấy trăm vạn năm trước.

Lôi vân lại đến, lần này chính là Thải Thuận Nhi đột phá, nàng ta chậm rải bước lên không trung, đón nhận 36 đạo lôi kiếp đang trực chờ phía trên, Hàn Vũ Thiên cũng như ban đầu dùng linh khí để giúp nàng ta vượt kiếp.

Thải Thuận Nhi thiên tư không cao bằng Luân Chi, nhưng nàng cũng đã rất cố gắng để hoàn thành độ kiếp, cuối cùng bước vào thành tựu Thánh Tông sơ kỳ.

Không lâu sau là Yết Huyên, Trương Quang, Ngạc Tôn, Ý Hoan rồi đến Chiêu Linh và Chiêu Hoa, toàn bộ Chí Thánh cuối cùng đã bước vào Thánh Tông chi cảnh.

Vạn Niên Cung lấy Hàn Vũ Thiên, Hàn Vũ Thanh, Cố Mạch, Phùng Càn Dương là tu vi cao nhất Thánh Tông đại viên mãn, kế đến là Tiêu Hạo, Hàn Tôn và Kiều Nguyệt Nga đã là viên mãn, Mạch Liên và Hồng Thiên cũng đạt thượng vị.

Trung vị Thánh Tông lại có Thích Ân, Thổ Tương, sơ kì lại có Chiêu Linh, Chiêu Hoa, Thanh Hiên, Trương Tuân Vinh, Trương Quang, Yết Huyên, Ý Hoan, Ngạc Tôn, Luân Chi, Thải Thuận Nhi, Hỷ, Nộ, Ái, Ố vừa đột phá không lâu.

Còn chưa tính đến Thánh Tông của các thế lực như tinh linh tộc, nhân ngư tộc và Thanh Hoa Lâu, Vạn Niên Cung đã là thế lực bá chủ của Nam Cương Quốc.

Nghiền ép bất kì thế lực nào xung quanh lãnh thổ cũng chỉ cần một ý niệm mà thôi, xa xa lại có Hàn Thiên Thánh Quốc đã thuộc vào tay hắn, tồn Thánh Tông đại viên mãn càng thêm nhiều hơn so với Nam Cương Quốc.

Vạn Niên Cung ở tiểu lục địa đã trở thành bá chủ chân chính, Phụng Định Quốc bị thâu tóm cũng chỉ là việc một sớm một chiều mà thôi.

Thời gian trôi qua lại vài ngày cũng là lúc trụ linh khí suy yếu đi, Hàn Vũ Thiên hạ lệnh toàn bộ dừng việc tu luyện của mình lại, Thánh Nhân cũng đã bắt đầu xuất hiện lớp lớp, những người trẻ tuổi bừng bừng sinh khí và nhiệt huyết.

"Giải phong bế, cứ tiếp tục làm việc như thường ngày, chờ lệnh của bản cung chủ.

"

"Rõ.

"

Vạn Niên Cung đồng thanh hô lớn rồi nhiệm vụ của ai thì người đó tự đi mà làm rất có trình tự không có rối loạn.

Linh Vệ, Hoàng Văn Thái và Du Thuần Đạo, ba người đại diện cho tinh linh tộc, Thanh Hoa Lâu và nhân ngư tộc ở lại đây cùng với Hàn Vũ Thiên bàn tính về chuyện sau này.

"Cung chủ, ngài gọi bọn ta ở lại là có chuyện gì giao phó?"

Linh Vệ ngồi xuống ghế cười nói, Hàn Vũ Thiên ngồi ở bảo tọa nói:

"Tinh linh tộc ở nguyên sinh thụ đã làm được không ít việc, hiện ta muốn xây một cái cung điện cho các ngươi, cũng xem như là thể hiện địa vị của các ngươi với mấy toàn vương điện khác, thấy thế nào?"

Linh Vệ bế quan cũng biết được không ít sự tình của Vạn Niên Cung, mà bảy vị tinh linh hộ pháp của nàng cũng ra sức không ít, hiện tại nàng đã xuất quân cũng cần phải có một cái vị trí chính thức bên trong.

"Nếu cung chủ đã mở lời thì ta hảo hảo chấp nhận, không biết cung chủ sẽ đặt tên nó thế nào?"

Linh Vệ mỉm cười lại bắt chéo hai chân dựa người qua một bên, bộ dáng này nếu để cho những nam nhân trẻ tuổi thấy thì e là không kiềm chế được d*c vọng.

"Tinh Linh Điện, lấy hoàng của tinh linh làm đầu, phong làm Tinh Linh Vương.

"

Hàn Vũ Thiên tùy tiện lấy những thứ có sẵn lại đặt ra được một tòa cung điện, hắn lại chuyển mắt nhìn Hoàng Văn Thái nói:

"Tộc trưởng, ta gọi ngươi xa xôi đến đây là có chút chuyện.

"

Hoàng Văn Thái cười sảng khoái nói:

"Cung chủ cứ nói, việc trong khả năng thì ta sẽ dốc toàn lực để làm.

"

Hàn Vũ Thiên híp mắt lại suy tư một chút nói:

"Đem tán tu toàn bộ đuổi ra khỏi Nam Cương Quốc, phàm là kẻ đơn độc tu luyện không có tông tộc chống lưng thì đều đuổi hết cho ta.

"

Hoàng Văn Thái tràn đầy kinh ngạc nói:

"Cung chủ, ngài có thể cho ta biết nguyên nhân bên trong?"

Hàn Vũ Thiên dựa lưng vào ghế vẻ mặt âm trầm nói:

"Đám tán tu luôn là sâu mọt luôn nhăm nhe tới tài nguyên của các thành và tông môn khi có chiến tranh diễn ra, nếu để mặc chúng hoành hành thì e là không hay.

"

Hoàng Văn Thái cau mày cũng tán đồng với nguyên nhân này, hắn lại cất giọng nói:

"Cung chủ, tán tu bọn họ cũng là tu sĩ Nam Cương Quốc, nếu đuổi họ thì cũng thật là không hay.

"

Hàn Vũ Thiên suy nghĩ lại cũng thấy mình có chút nóng nãy khi nhắc đến tán tu, hắn ngồi trầm tư một lúc lâu lại nói:

"Tập hợp những tán tu mạnh nhất Nam Cương Quốc đến, từ nay về sau sẽ thành lập Hiệp Hội Tán Tu, bất kì cuộc bạo loạn của tán tu thì người chịu trách nhiệm chính là mấy tên có tu vi cao nhất, ngược lại là những thế gia đạo thống ức hiếp tán tu, thì người trong Hiệp Hội Tán Tu cũng có thể cân nhắc đến việc tự mình giải quyết, không cần chạy đôn chạy đáo hao tốn tài nguyên mời thế lực khác giải quyết.

"

Hoàng Văn Thái mắt sáng như đuốc ôm quyền thi lễ nói:

"Cung chủ cao minh, biến tán tu thành một thế lực ở Nam Cương Quốc, vừa có thể tránh họa làm loạn còn cho bọn họ một chỗ dựa vững chắc, ta sẽ lập tức đi làm ngay.

"

Hoàng Văn Thái cười sảng khoái quay đầu rời đi, Hàn Vũ Thiên lại nhìn về Du Thuần Đạo nói:

"Tạm thời nhân ngư hoàng cứ tìm một tòa thiên không đảo lớn xung quanh xem, nếu có cái vừa mắt thì cứ nói với bản cung chủ, ta sẽ cho người tu sửa nó thành một tòa hải đảo.

"

Du Thuần Đạo ôm quyền đáp lễ nói:

"Được cung chủ chiếu cố thì ta cũng không khách khí.

"

Hắn cũng xoay người rời khỏi đây, cùng với Thất Bảo Thần Chủ lại đến Cấm Tự Bí Cảnh.

Nơi đây vốn là bí cảnh tuyệt đẹp nay đã hóa thành huyết vực và hắc ám, cái xác quỷ tộc thần linh kia cuối cùng chỉ còn lại bộ xương khô, đợi một thời gian nữa nó biến mất cũng là lúc Cấm Tự sụp đổ.

"Ngươi đưa ta tới một bí cảnh sắp bị hủy để làm gì?"

Thất Bảo Thần Chủ quan sát xung quanh không khỏi cau mày, Hàn Vũ Thiên đứng ở trên mảnh đất duy nhất còn tồn tại trong không gian sụp đổ, hắn bàn tay đánh bay Thất Bảo Thần Chủ vào trong đám huyết vực và hắc ám kia.

"Ngươi dám!"

Thất Bảo Thần Chủ còn chưa kịp phản ứng thì phía sau chui ra một cái cốt trảo muốn tóm lấy hắn, Thất Bảo Thần Chủ phát ra hào quang cực thịnh của thất bảo thần quang, lập tức làm cốt trảo bị thiêu rụi phải trốn vào trong huyết vụ.

"Xem ra cơ thể nó phân hủy hết cũng chính là lúc nó trở lại nhân gian, bí cảnh này cũng chỉ là thứ để nó lợi dụng ẩn mình, ta cũng may phát hiện bất thường.

"

Hàn Vũ Thiên bàn tay nhất chuyển ngũ sắc hỏa diễm lan tràn ra thôn phệ hắc ám và huyết khí xung quanh.

"Quyết không để ngươi thoát khỏi đây, ngoan ngoan ở lại nấm mộ mà mình tự chui vào đi.

"

Thiên Dương Liệt Hỏa Kiếm chói sáng giữa hư không lại hóa năm thanh chia ra năm góc.

"Nhật Hư Ngũ Kiếm Trận!"

Năm thanh kiếm ghim xuống phía dưới lại bùng nổ hỏa diễm tiếp tục thiêu đốt mọi thứ xung quanh thành hư vô, cột lửa vụt thẳng lên không trung lại lan tỏa sức sống mảnh liệt.

"Ta vốn sắp thoát rồi, thằng ranh con đáng chết!"

Một đôi mắt đỏ sáng rực từ trong hắc ám hiện ra lại kèm theo bốn cái cốt trảo lao đến, huyết nhận cũng theo đó hình thành ngàn vạn đâm tới.

"Thất Bảo Linh Lung Kiếm, Thất Bảo Quang Minh!"

Thất Bảo Thần Chủ lập tức rút ra thần khí không có do dự mà chém thẳng tới huyết nhãn đang sáng rực kia.

Thất Bảo Thần Chủ vốn cùng các loại tà ác chi lực là tử thù, không cần biết Hàn Vũ Thiên trước đó đã làm gì, hiện tại liên thủ trảm diệt tà ác mới là quan trọng.

Từ trong hắc ám một thân xương cốt từ từ ngoi lên, bộ dáng cùng với Độc Vương Quỷ Cú giống nhau như đúc, thế nhưng bộ dáng của nó lại là to lớn và cường đại hơn nhiều so với Như Ý, nó là Độc Nhãn Vương chân chính.

"Ánh sáng mỏng manh của các ngươi, không thể nào cùng huyết khí của ta so bì!"

Nó rít lên một tiếng rống kinh thiên tạo ra vô tận huyết khí hóa thành nhận lao đến, Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng khí tức toàn thân tản ra hỏa diễm.

"Nhật Hoàng Thánh Vực.

"

Dương Thiên Thập Linh hỏa diễm lan tràn khắp nơi cùng với huyết khí cắn nuốt lẫn nhau, tình thế thay đổi nghiên về hỏa diễm.

"Đáng chết! Cút ra cho ta!"

Độc Nhãn Vương một vuốt đánh tới muốn đánh Hàn Vũ Thiên ra khỏi bí cảnh, nhưng lại bất thành vì Thất Bảo Thần Chủ động thủ ngăn cản.

"Thập Nhất Quỷ Thần Trảo!"

Âm thanh phẫn nộ của quỷ thần rít lên mang theo vô tận huyết khí nhấc lên đầy trời, mười cái cốt trảo xuất hiện bao vây Khí Vực của Hàn Vũ Thiên, mười cái cốt trảo ép vào làm cho khí vực đang từ từ thu nhỏ.

"Nghiền ép được cả khí vực khắc chế! "

Hàn Vũ Thiên không ngờ tới thứ mà hắn dựa vào lại đang từng bước bị ép thu nhỏ lại.

"Thập nhất? Còn một cái nữa.

"

Hàn Vũ Thiên ngẩn đầu nhìn lên thì một cái cốt trảo che trời ép xuống, khí vực ngàn dặm từ từ thu lại chỉ còn năm trăm dặm, nếu không tìm cách ngăn cản thì hắn sẽ ép thành cái bánh thịt.

"Thất Bảo Tĩnh Vực.

"

Thất Bảo Thần Chủ phất tay hào quang thất thải túa ra cùng với Nhất Hoàng Thánh Vực liên thủ, tạm thời ngăn lại được sự nghiền ép.

"Hàn Vũ Thiên, ngươi mang ta vào chỗ này, hẳn sẽ có cách giải quyết nó?"

Thất Bảo Thần Chủ cũng không có nhịn được mà nhìn vào trong huyết nhãn, Hàn Vũ Thiên nhắm mắt lại nói:

"Giải quyết nó thì không phải việc khó, nhưng cần ngươi phối hợp một chút.

"

Thất Bảo Thần Chủ cau mày nói:

"Phối hợp như thế nào?"

Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:

"Từ bỏ kháng cự linh hồn để ta tạm thời điều khiển nhục thân của ngươi.

"

Thất Bảo Thần Chủ hừ lạnh nói:

"Việc đưa cơ thể của mình cho kẻ khác chiếm tiện nghi, e là ta không làm được.

"

Hàn Vũ Thiên không nói tiếp cũng chỉ vung ra từng đòn bạch hỏa để giảm áp lực của cốt trảo, Thất Bảo Thần Chủ trầm mặc cũng hiểu được đây chính là lựa chọn cuối cùng.

"Ngươi nếu dám làm chuyện gì với cơ thể của bản thần, thì ngươi nên chuẩn bị tinh thần đi.

"

Nói xong hắn ta đứng yên, đôi mắt dần dần trở nên vô hồn, Hàn Vũ Thiên đôi mắt phát ra lam quang rồi từ trong miệng chui ra một đạo kim quang, kim hốn chui thẳng vào trong nhục thân của Thất Bảo Thần Chủ.

Thất Bảo Thần Chủ đôi mắt chậm rãi mở ra tràn đầy tĩnh lặng quen thuộc, Hàn Vũ Thiên giơ bàn tay lên co bóp một chút nói:

"Không tệ, nếu ta dùng nó tu luyện cũng sớm bước tới Thần Cảnh, nhưng đáng tiếc nó cũng chỉ được đến thế mà thôi, so với cơ thể cũ thì thua quá xa.

"

Hàn Vũ Thiên cảm thán một câu rồi toàn thân bốc lên thất thải hào quang chói sáng, kinh mạch của Thất Bảo Thần Chủ sớm đã được mở ra toàn bộ, lại được Hàn Vũ Thiên tự mình phế bỏ hết thảy, kế đến dùng đại lượng pháp tắc lưu chuyển thần quang, lần nữa khởi tạo kinh mạch hoàn toàn ngưng tụ từ Thất Bảo Thần Quang.

"Ánh sáng của hắn đã mạnh lên?"

Độc Nhãn Vương lại tràn đầy kinh ngạc khi thấy thần quang thất thải đã mạnh mẽ hơn trước gấp nhiều lần, Hàn Vũ Thiên giơ tay triệu hồi Thất Bảo Linh Lung Kiếm.

Hắn muốn thử uy lực của thất bảo thần quang sau khi tiến hóa sẽ lợi hại đến đâu.

"Thất Bảo Lưu Tinh Biến, Thất Bảo Tru Thần.

"

Thất Bảo Linh Lung Kiếm bắn ra thần quang chiếu rọi hắc ám phía trên thành một vùng thất thải quang sắc.

Từ trong thất thải quang sắc lại lao xuống vô số lưu tinh nện vào mười cốt trảo đang vây quanh khí vực.

Hàn Vũ Thiên lao thẳng lên cự trảo phía trên một kiếm xẻ nó làm đôi, hắn nâng kiếm hướng đến huyết nhãn phía xa chém đi.

Một đạo thất thải ngập trời chói lóa đâm xuyên quang Độc Nhãn Vương, nó không kịp trở tay lại lập tức hóa thành tro bụi.

Hàn Vũ Thiên nhanh chóng tiến tới cơ thể đang từ từ tan rã của quỷ thần, hắn giơ tay moi độc nhãn huyết sắc của nó ra khỏi cơ thể.

"Ha ha ha ha, ranh con, ta có thể cảm nhận được đó là ngươi.

"

Độc Nhãn Vương cơ thể tan biến gần nữa vẫn cười rất đắc ý, giọng nói tràn đầy giễu cợt nói:

"Ngươi ngăn được ta, nhưng không thể ngăn được kẻ mang huyết mạch của ta, ha ha ha, đứa trẻ đó vẫn ở ngoài kia, rồi một ngày nào đó nó sẽ thay ta thống trị toàn bộ sự sống.

"

Lời nói cuối cùng mà Độc Nhãn Vương để lại làm cho Hàn Vũ Thiên có một chút trầm mặc, thứ quỷ thần nói đến không ai khác chính là Như Ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.