Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 209: Đả kích tinh thần




***

Trần Lương cùng Thanh Phong đều chuẩn bị đánh ra đòn tấn công mạnh hàng đầu của mình. Phía bên Trần Lương, Chiến thần Atula cùng 2 Đạo Thần Thông Đế Vương Đạo và Hủy Diệt Nguyên Khí đều đã được thi triển. Qua đòn tấn công lúc trước, hắn đã nhìn ra được đối phương bất phàm.

Về phần Thanh Phong, thần thông của hắn là Tinh linh hóa hình trông từa tựa Xích Huyết Mã, chỉ chưa biết là liệu nó có được bao nhiêu phần sức mạnh của chính chủ. Có điều Thanh Phong lại chưa sử dụng Đạo Thần Thông. Trước nay hắn không thích sát sinh, chỉ muốn đánh gục đối thủ. Đối với Thanh Phong, việc bản thân sử dụng Bán Thần Khí đã là quá ưu thế rồi.

Trần Lương mới thi triển Hải Hoàng Thương được một nửa, nhìn thấy Thanh Phong tiếp tục đánh ra võ kỹ là Phong Hỏa Luân, thì đột nhiên dừng lại, quyết định chỉ sử dụng một nửa sức mạnh của võ kỹ.

Một đợt sóng thương va chạm với 1 bánh xe được tạo nên bởi hỏa vòng ngoài và trục làm từ phong. Phong Hỏa Luân lấy hỏa làm chủ công, phong làm trợ lực, tăng cường sức hủy diệt của hỏa diễm.

Đúng như Thanh Phong dự đoán, Phong Hỏa Luân dễ dàng phá tan võ kỹ của đối phương, tiến đánh trực tiếp kẻ địch.

Nhìn Phong Hỏa Luân mang theo nhiệt hỏa hừng hực, nóng đến vạn độ, ập đến, Trần Lương lại không mảy may lo lắng. Hắn thậm chí còn không thèm lấy Địa Long Thương phòng thủ, chỉ giơ ngực ra đón đỡ.

Phong Hỏa Luân va vào Trần Lương, đẩy văng hắn ra sau trăm trượng. Thanh Phong chứng kiến Phong Hỏa Luân gần như không suy giảm mấy sau khi đối đầu với trận mưa thương, hắn thở dài:

“Hình như ra tay quá mạnh rồi. Không ngờ hắn chỉ giỏi thân pháp, còn võ kỹ lại yếu đến như vậy. Kiểu này không chết cũng trọng thương”

Có điều, chứng kiến cảnh tượng khi Phong Hỏa Luân tan đi, Thanh Phong phải dụi mắt 3 lần. Hắn không nghĩ rằng đối phương không những không trọng thương, mà còn hoàn hảo không chút tổn hại.

“Ngươi, ngươi không bị thương?” Thanh Phong hỏi.

“Ta có nhục thân vô địch, kim cương bất hoại thể. Cho ngươi đánh thoải mái. Còn phong hỏa tuyệt kỹ nào liền đưa hết ra, kẻo ta ra tay, ngươi sẽ không còn cơ hội” Trần Lương thản nhiên nói.

Thanh Phong hít vào 1 hơi thật sâu. Lần đầu tiên có kẻ dám thách thức hắn như vậy. Không giữ lại một chút nào, Thanh Phong sử dụng cả 2 Đạo Thần Thông Phong Hỏa Song Đồng và Cuồng Bạo Nguyên Khí vào tuyệt chiêu Phong Hỏa Luân để tấn công kẻ địch.

Nhìn thấy hỏa diễm hừng hực, đốt cháy không gian, Trần Lương cũng có chút đề phòng. Hắn kích hoạt Đạo Thần Thông Đế Vương Đạo, đưa lực lượng phòng thủ của bản thân lên cao một bậc. Thực ra cái hắn quan ngại không phải là vòng lửa nóng trăm ngàn độ, mà là trục bánh xe làm từ gió.

Bá Vương Quỷ Diện Giáp, đến một đòn toàn lực của Địa cấp hậu kỳ võ giả hỏa thuộc tính còn không vượt qua được nó, thì dù Thanh Phong có mạnh hơn nữa cũng không thể dùng hỏa diễm đả thương được Trần Lương.

Lần giao phong thứ 2, Trần Lương còn không thèm thi triển Hải Hoàng Thương, để cơ thể nhận 100% lực tấn công của Phong Hỏa Luân. Điều này càng khiến Thanh Phong ngạc nhiên tột độ. Hắn nghĩ thế nào cũng không ra lực phòng thủ của đối thủ lại mạnh đến biến thái như vậy.

“Sao hả, trình độ của ngươi chỉ ở mức này thôi sao? Gãi ngứa cho ta còn không đủ” Trần Lương cười cười nói nói.

Thanh Phong vô cùng tức giận. Hắn từng sử dụng Phong Hỏa Luân, một đòn giết chết 1 vị Huyền cấp thất huyệt, mà giờ đây lại bị đối phương cười nhạo. Nhưng hắn cũng đã nhận ra được điều gì đó.

“Nếm tiếp 1 chiêu của ta” Thanh Phong nói.

“Bao nhiêu chiêu cũng được” Trần Lương nhàn nhã đáp.

Thanh Phong không tiếp tục sử dụng côn tấn công, mà chuyển sang thối pháp. Hắn hít sâu, hét lên 1 tiếng

“Tiểu Liên Cước”

Thân thể ngửa ra sau, 2 chân Thanh Phong đá liên tục về phía Trần Lương. Tốc độ 2 chân của hắn nhanh đến nỗi gần như biến mất. Phía trên cao, Tinh linh hóa hình của hắn cũng phối hợp, giơ lên 2 chân trước liên tục đá cùng chủ nhân.

Mỗi một cước của Thanh Phong sẽ tạo ra 1 cước khí tấn công về phía trước. Vô số cước khi lấy tốc độ âm thanh bắn về phía Trần Lương.

Một màn vô tận cước khí lại khiến Trần Lương mỉm cười, nói:

“Ta rất thích trò này”

Trò mà hắn nói, chính là sử dụng thân pháp tránh né cước khí bay đến. Từng đợt, từng đợt cước khí lao vào người Trần Lương, nhưng đều chỉ xuyên qua thân ảnh của hắn, còn người thật liên tục di chuyển ngắn với tốc độ nhanh như thiểm điện.

Thanh Phong dừng lại, sau khi toàn bộ ngàn vạn cước khí của hắn đều không có một cái nào trúng đích.

Không nói một lời, mặc kệ Trần Lương một bộ dáng dương dương tự đắc, Thanh Phong tiếp tục thi triển một võ kỹ khác, Phong Thần Thối.

Hắn giơ chân phải vượt quá đỉnh đầu, một hư ảnh cự đại thần thối hiện ra. Cùng với đó, Tinh linh hóa hình cuồn cuộn xông lên bờm lớn, quấn quanh hư ảnh thần thối. Thần thối thành hình, mắt phải của Thanh Phong liền tỏa ra quang mang nhàn nhạt. Thần thối trở nên ngưng thật hơn mấy phần.

Cảm nhận uy áp đến nghẹt thở của thần thối, Trần Lương trở nên ngưng trọng hơn nhiều, thi triển tất cả thủ đoạn vào Hải Hoàng Thương. Lúc này đây mới là thực lực chân chính của Hải Hoàng Thương.

Thần thối từ trên thiên khung bổ xuống 1 cước, khiến mặt biển dưới chân bọn hắn gần như tách ra làm hai. Một đợt sóng thần chứa ngàn vạn chiến thương xông lên đối chọi thần thối.

Lần này mới chính thức là trận giao phong giữa hai người. Thần thối, tựa như một tôn thần linh đối chọi với thiên quân vạn mã.

Đến cuối cùng, thiên quân vạn mã sụp đổ, ngàn vạn chiến thương tan biến không còn. Nhưng ở phía đối diện, thần thối cũng hao hết sức mạnh, bổ không tới người Trần Lương.

“Ta hiểu rồi, hỏa không có tác dụng với ngươi. Một chiêu tiếp theo nếu còn không làm gì được người, ta sẽ rời đi” Thanh Phong nói dứt lời, liền thi triển một võ kỹ khác sử dụng đến thanh côn.

Giầy của hắn là 1 kiện Thiên Thánh Khí. Côn của hắn là 1 kiện Bán Thần Khí. Chỉ riêng điều này đã đủ để đợt tấn công tiếp theo sẽ mạnh hơn không chỉ 10 lần. Mà võ kỹ hắn sắp thi triển lại ngang hàng với Phong Hỏa Luân, sức phá hoại không phải bàn.

Thanh Phong giơ côn lên, khuấy động liên tục, một vòi rồng khổng lồ dần hình thành. Vòi rồng không đơn giản được tạo ra từ gió, mà trong đó còn ẩn chứa phong nhận sắc bén, di chuyển với tốc độ cực cao. Mỗi một phong nhận trong vòi rồng đều tương đương với phong nhận tại trung tâm của hòn đảo bọn hắn vừa rời đi.

Không dừng lại ở đó, bên trong vòi rồng còn được bổ sung hỏa diễm, tăng cường mức độ cuồng bạo của phong bạo. Phong Hỏa Song Đồng tỏa ra quang mang nhàn nhạt, cho thấy Thanh Phong đã vận dụng lớn nhất năng lực của Đạo Thần Thông, đẩy sức mạnh hủy diệt của vòi rồng tới mức tận cùng.

Năng lực của Phong Hỏa Song Đồng là điều khiển phong cùng hỏa. không chỉ có tác dụng tăng cường cho võ kỹ của bản thân, còn có thể hạn chế thuộc tính phong, hỏa của người khác.

Bên trong vòi rồng chính là một thế giới hủy diệt. Huyền cấp võ giả phổ thông rơi vào sẽ bị cắt ra ngàn mảnh. Mỗi một mảnh lại bị thiêu đốt tan thành tro bụi.

Trần Lương tự biết vòi rồng không tầm thường, đành phải sử dụng đến Huyết Khởi Chú cùng Đế Nhất. Vòi rồng đã đi được một nửa quãng đường, một thanh huyết sắc chiến thương phóng ra, ngăn chặn nó.

Cả 2 vừa đâm vào nhau, một chấn động lớn nổ ra, đẩy lui Trần Lương về sau trăm trượng. Vừa ổn định thân hình, hắn vui mừng nhìn Đế Nhất đã đâm thủng 1 lỗ của vòi rồng, đang giằng co đâm tiếp lỗ thứ 2.

Niềm vui ngắn chẳng tày gang. Đế Nhất kích thước bị giảm đi nhanh chóng do hàng ngàn phong nhận cắt gọt, gió lốc mài mòn, hỏa diễm thiêu đốt.

Chỉ thoáng chốc, Đế Nhất biến mất, vòi rồng lỗ thủng lại phục hồi, tiền về phía Trần Lương. Dung nhan biến sắc, Trần Lương không có nửa điểm chần chờ, vội quay đầu bỏ chạy.

Đáng tiếc, còn chưa chạy được bao xa, hắn đã gặp phải lực hút cường đại đến nghẹt thở. Vòi rồng uốn mình, đầu trên của nó giống như một cái miệng khổng lồ, phóng tới hút lấy Trần Lương.

Vừa hút, vừa di chuyển về phía con mồi, chẳng mấy chốc Trần Lương đã bị nó hút vào bụng. Nhìn từ phía ngoài, hắn mới chỉ thấy uy áp, gió giật kinh khủng của vòi rồng. Chỉ khi vào đến bên trong, Trần Lương mới thực sự cảm nhận được sức mạnh hủy diệt của nó. Tất cả nguy hiểm đồng thời tấn công hắn.

Gió xoáy mạnh tới nỗi Trần Lương đứng không vững, chịu vòi rồng cuốn xoay vòng quanh, vô lực phản kháng, thân bất do kỷ.

Phong bạo, phong nhận, hỏa diễm trong vòi rồng liên tục mài mòn nguyên khí phòng hộ của hắn.

Mặc dù đang mang trên nguyên khí 1 kiện Bán Thần Khí bảo giáp, lại có nguyên khí phòng hộ được kích hoạt Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí, nhưng chỉ được 1 nén nhang, tầng phòng hộ này cũng bị phá tan.

Nhục thân của Trần Lương hoàn toàn lộ ra trước hàng ngàn phong nhận. Từng chiếc phong nhận chém vào cơ thể hắn vang lên từng tiếng “keng” như chém vào thạch thiết.

Lớp da bên ngoài của Trần Lương không còn giống da người, mà đã trở nên vàng óng ánh, thậm chí tỏa ra 1 tầng hoàng kim quang mang nhàn nhạt.

Mặc dù chưa bị chém đứt người, nhưng lục phủ ngũ tạng của hắn đã dần thụ thương. Phong nhận chém vào Bá Vương Quỷ Diện Giáp còn có thể giúp hắn đẩy lui lực lượng. Có điều những phong nhận chém trực tiếp vào cơ thể, cho dù không chảy máu, nhưng dư lực vẫn còn phá hoại nội thể của hắn.

Nước chảy đá mòn, cho dù là kim cương bất hoại nhục thân, bị chém mãi cũng phải bị phá. Phong nhận bắt đầu chém đứt được lớp kim giáp của Đế Vương Đạo. Càng nguy hiểm hơn, năng lực hồi phục của hắn bị hỏa diễm cùng phong bạo hạn chế, không thể nhanh chóng sửa chữa cơ thể.

Đã có máu chảy ra trên mặt Trần Lương.

Một suy nghĩ tuyệt vọng lóe lên trong đầu hắn, trốn vào Tiểu Cửu Giới. Nhưng ngay lập tức, hắn loại bỏ ý định này. Hắn không phục. Đối phương rõ ràng bằng hắn tu vi, sử dụng võ kỹ cùng hắn đánh công bằng. Chỉ vừa chảy máu, hắn đã vội trốn vào Tiểu Cửu Giới, vậy sau này còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ.

Thời điểm gặp tên điên biến thành Huyết Lân Thú, có 2 lí do khiến Trần Lương không do dự tiến vào Tiểu Cửu Giới.

Thứ nhất, tên kia là Huyền cấp tam huyệt, dù sao vẫn là hơn hắn 3 cái tiểu tu vi cấp độ.

Thứ hai, đối thủ hóa thành yêu thú, không còn sự so sánh về võ kỹ, về rèn luyện.

Cho dù đang rơi vào hiểm cảnh, cơ thể thân bất do kỷ, bị vòi rồng xoay vòng quanh, Trần Lương vẫn cắn răng chịu đựng hàng ngàn phong nhận chém vào người. Trong đầu hắn đã không còn bất kỳ suy nghĩ gì, hoàn toàn trống rỗng, tập trung phòng thủ.

Nguyên khí trong người hắn không ngừng tuôn ra ngoài bảo vệ cơ thể, và cũng nhanh chóng bị đánh tan. Nhưng hắn không bỏ cuộc, bảo vệ được đến đâu hay đến đấy.

Lần đối đầu này quả thực là một đả kích tỉnh thần không nhỏ với hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.