Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 166: Ảnh tử




Không để phía bên Trần Lương có bất kỳ chuẩn bị, 20 người bên phía Trương Long Sát ngay lập tức tấn công sau khẩu lệnh của hắn.

10 Huyền cấp võ giả, trong đó có Trương Long Sát là thất huyệt đồng loạt tấn công về phía Trần Lương và Ngạo Thiên.

Trần Lương vẫn dửng dưng như trước. Hắn chỉ sợ cả 2 đội của Trương Long Sát và Hỏa Vô Nhai hợp công, còn riêng từng đội thì không đáng lo.

Những tưởng Ngạo Thiên phụ trách ngăn cản công kích địch, thì gặp Tiếu Ngạo 4 chân bước Không Gian Bộ đã chớp mắt chặn trước mặt hắn. Nhìn thấy hành vi của Tiếu Ngạo, Trần Lương đành thu lại võ kỹ. Ngạo Thiên cũng chuẩn bị sẵn sàng nếu Tiếu Ngạo thất bại.

10 đòn tấn công cực mạnh, như cuồng long gào thét xông phá đến 3 thân hình nhỏ nhoi. Còn cách Tiếu Ngạo 3 trượng, lần lượt từng võ kỹ như va phải 1 bức tường vô hình, lần lượt tan biến.

Nếu nhìn bằng mắt thường, sẽ không thấy gì. Còn dùng tinh thần lực, sẽ cảm nhận được 1 tầng không gian bình chướng đã ngăn cản tất cả đòn tất công. Đây chính là năng lực mới nhất của Tiếu Ngạo, Không Gian Bình Chướng.

Quan sát kỹ sẽ thấy Không Gian Bình Chướng của Tiếu Ngạo được tạo nên bởi 4 chiếc sừng đang lơ lửng tại 4 vị trí chính là 4 góc của Không Gian Bình Chướng.

Tiến hóa lên cấp 10, trên đầu Đại Địa Ngưu Ma Vương mọc thêm 2 sừng nhỏ nằm cạnh 2 tai, giúp nó tạo ra được 1 mặt phẳng tứ giác của Không Gian Bình Chướng.

Tiến hóa lên cấp 11, Đại Địa Ngưu Ma Vương sẽ còn mọc thêm 4 sừng nữa. Với 8 sừng, Tiếu Ngạo sẽ tạo ra được 1 cái hộp Không Gian Bình Chướng, vừa có thể bảo vệ bản thân, vừa có thể giam cầm đối thủ.

Không Gian Bộ là tuyệt kỹ Đại Địa Ngưu Ma Vương đã sớm nắm bắt được từ lâu, chỉ là bây giờ mới được bộc lộ hoàn toàn. Tuyệt kỹ này giống như võ kỹ đại trưởng lão của Khải Hoàng gia tộc đã thi triển lúc trước. Mỗi một bước, giống như xuyên qua không gian, di chuyển được một khoảng cách xa.

Không Gian Bộ có tốc độ nhanh hơn so với Không Gian Na Di, nhưng khoảng cách cũng ngắn hơn. Trong những tình huống khẩn cấp thì Không Gian Bộ chính là cứu cánh cho Đại Địa Ngưu Ma Vương hay Không Gian Chưởng Khống Giả.

Đại Địa Ngưu Ma Vương và Bất Diệt Kim Quy đều nổi tiếng về phòng thủ và chạy trốn. Yêu Ảnh của Tiếu Ngạo có lẽ chỉ ngang với Huyền cấp nhất huyệt, nhưng cả 10 Huyền cấp võ giả tấn công cũng không phá nổi được Không Gian Bình Chướng của nó.

"Hay lắm Tiếu Ngạo" Trần Lương cười khen.

Hắn cùng Ngạo Thiên bỏ mặc Trương Long Sát, tiếp tục quay ra tấn công, hạ gục tiếp 2 người nữa bên Hỏa Vô Nhai.

"Tản ra, vây xung quanh" Trương Long Sát ra lệnh. Hắn nhìn thấy Đại Địa Ngưu Ma Vương chỉ có thể bảo vệ 1 mặt, vậy tấn công tứ phía là được.

Trong lúc bọn hắn di chuyển, phía Hỏa Vô Nhai chỉ còn lại 2 người.

Không biết thực lực đối phương như nào, Trương Long Sát cử 1 Huyền cấp cùng 1 Hoàng cấp đối mặt với 1 người bên Trần Lương. Còn lại 10 người, trong đó có Trương Long Sát và 2 người của Hỏa Vô Nhai vây xung quanh Trần Lương.

Không có gì để nói, 2 bên vừa dàn đội hình xong liền ra tay tấn công. Trương Long Sát vừa tấn công, Tiếu Ngạo liền di chuyển chặn đòn tấn công của hắn.

Về phía Ngạo Thiên, đối thủ chỉ có 5 Huyền cấp, 4 Hoàng cấp nên nó tự phản ngược 9 võ kỹ mà không cần dùng đến Đạo Quang phát ra từ đệ tam nhãn.

Trần Lương tiếp tục chiến thuật như lúc trước, chờ đợi võ kỹ kẻ địch bị phản hồi, hắn liền chọn kẻ mạnh nhất trong đó để tấn công.

Trương Long Sát là chủ lực của kẻ địch hoàn toàn bị ngăn trở, không thể đột phá được lớp phòng thủ của Tiếu Ngạo. Sau khi bị Trần Lương triệt hạ mất 2 thuộc hạ Huyền cấp, hắn liền hét lên:

"Tất cả lùi lại, tập hợp"

Đội quân thu về chỉ còn lại 18 người, phía Trần Lương cũng trọng thương mất 1 người. Tính toán một chút, Trần Lương thấy bên mình có lợi thế, liền ra lệnh tổng công kích:

"Tất cả tấn công"

Chủ động tấn công thì con bài Không Gian Bình Chướng của Tiếu Ngạo sẽ không còn tác dụng, nó phải sử dụng Yêu Ảnh phối hợp tấn công cùng mọi người.

6 võ kỹ cùng 2 Yêu Ảnh xông lên, được dẫn đầu bởi Yêu Ảnh của Ngạo Thiên. Chỉ riêng nó đã phá hủy hết 18 võ kỹ bên kẻ địch. 7 công kích còn lại đã trọng thương 7 người bên phía Trương Long Sát khiến hắn phải ra lệnh rút lui.

"Đuổi theo giết tất cả bọn hắn" Trần Lương ra lệnh. Bản thân hắn cùng Ngạo Thiên chạm vào Tiếu Ngạo, na di đi trước, chặn đường rút lui của địch.

"Tản ra!" Nhìn thấy Trần Lương xuất hiện trước mặt, Trương Long Sát ngay lập tức ra lệnh. Hắn biết lúc này bảo toàn mạng sống của tất cả là không thể, chỉ có thể tách ra, ai may mắn thì sống sót.

Trương Long Sát cùng 2 thuộc tướng thân tín cùng nhau đối đầu với Trần Lương. Kết cục không có gì bất ngờ, 3 người Trương Long Sát tử trận tại chỗ.

Có Tiếu Ngạo, Trần Lương tiếp tục truy sát những kẻ khác. Cuối cùng chỉ có mấy kẻ Hoàng cấp chạy thoát, còn lại toàn bộ Huyền cấp bỏ mạng.

Hỏa vô Nhai và Trương Long Sát đều là những cái tên nổi tiếng trên toàn Giang Đông Quốc. Tin tức 2 người bỏ mạng khiến cái tên Thủy Kính Tiên Sinh nổi như cồn, có thêm nhiều cường giả muốn đầu nhập Mùi Sứ Quân.

Có thêm cường giả tuyệt đỉnh như Ngạo Thiên, Tiếu Ngạo, lại có một trận chiến toàn thắng khiến khí thế toàn Mùi Sứ Quân đạt mức cao nhất.

Trần Lương quyết định tập hợp 1 đội mạnh nhất làm chủ lực xâm chiếm các nơi. Lãnh thổ cũ của Mùi Sứ Quân và Thân Sứ Quân vẫn còn một số nơi nằm trong tay quân địch, tỷ như Thanh Thiên Hải Thành.

Quan trọng hơn, phần lãnh thổ vốn thuộc Chi Chủ hiện đang bỏ ngỏ. Những vùng đất này, vốn dĩ nằm dưới sự quản lý và bảo vệ của Ngự Tiền Đại Thần, Ngự Tiền Thị Vệ. Nay bọn họ tử trận, những vùng đất này tự nhiên trở thành tự trị, không phụ thuộc vào ai, cũng không được ai bảo vệ.

3 Sứ Quân mạnh nhất hiện nay là Tý, Thìn, Dần đều đã bước rất sâu vào vùng đất của Chi Chủ, chỉ có Mùi Sứ Quân chậm chạm chưa tiến.

1 đại quân có thể coi là mạnh nhất của Mùi Sứ Quân nhanh chóng được thành lập, bao gồm

12 Huyền cấp võ giả, trong đó có 1 người là thất huyệt.

30 Hoàng cấp.

1 vạn Cự Linh cảnh do Chu Minh đứng đầu.

Quân Khăn Vàng, chính là 1 vạn tinh binh do Ưng Sát đứng đầu.

2 yêu thú, 1 Đại Địa Ngưu Ma Vương, 1 Tam Nhãn Lang là Vương Giả Yêu Thú.

Trần Lương nghĩ về đội quân mạnh nhất Mùi Sứ Quân do mình đứng đầu mà có chút hồi hộp. Chỉ 5 canh giờ nữa, hắn sẽ dẫn theo đội quân này càn quét khắp nơi. Đánh đến thiên hoang địa liệt, máu chảy thành sông, thây chất thành đồng.

Những năm vừa qua, hắn cũng đã tham gia rất nhiều trận chiến. Nhưng vì Mùi Sứ Quân còn thiếu 1 cường giả tọa trấn, nên không dám quá phô trương, không dám mở rộng địa bàn. Hiện giờ Ngạo Thiên đã có, chính là lúc Mùi Sứ Quân bước ra ánh sáng của chiến trường khốc liệt nhất.

Lúc trước, nhờ 3 Sứ Quân Tý, Dần, Thìn cảnh giác nhau, nên Đại tướng quân của 3 Sứ phải tọa trấn bảo vệ biên giới của mình. Dần Sứ Quân nằm giữa 3 bên, bọn hắn cũng là Sứ Quân duy nhất có 2 Địa cấp võ giả, vì vậy phân ra 1 người bảo vệ phía Tý Sứ Quân, 1 người bảo vệ phía Thìn Sứ Quân.

Lúc này Mùi Sứ Quân bước ra ánh sáng, sự chú ý của cả 3 Sứ Quân sẽ dồn vào bọn hắn. Thế trận giằng co giữa 3 Sứ Quân kia sẽ thay đổi. Tình hình chiến sự sẽ thay đổi như nào, không một ai dự doán được.

Trong lúc nghĩ về những biến hóa trong tương lai, Trần Lương đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ Truyền tin thạch. Người gọi là một trong Thất Tử thế hệ đầu tiên, tưởng chừng đã chết từ lâu.

Được Trần Lương triệu kiến, người này tiến đến, quỳ 1 gối, nói:

"Trần Anh bái kiến đại nhân"

"Không ngờ ngươi vẫn còn sống. 10 năm trước, 50 người của Thất Tử trở về, tưởng rằng tất cả những người khác đều đã chết"

"Bẩm đại nhân, 10 người trong nhóm thứ 8 lúc đó còn 6 người. Thời điểm 5 người kia bước vào Cự Linh cảnh, thuộc hạ vẫn chưa tới được Giáp Linh đại viên mãn. 5 người kia cảm thấy chờ đợi thuộc hạ bước vào Cự Linh sẽ quá lâu, vì vậy bỏ mặc thuộc hạ, trở về trước. Thuộc hạ vẫn tiếp tục làm đạo tặc theo lời đại nhân tới hôm qua bước vào Cự Linh cảnh mới trở về".

Trần Lương thở dài, nhìn trời đêm, nói:

"Nhớ khi xưa, điểm chất lượng thuộc tính của ngươi quá thấp, nên bị ta cho loại. Ngươi đã quỳ dưới đất xin được tiếp tục. Ta công nhận ngươi nỗ lực hơn những người khác. Nhưng bây giờ tự ngươi thấy được, nỗ lực chạy cùng con đường với Thất Tử, ngươi sẽ luôn bị tuột lại phía sau"

Trần Anh cay đắng, không biết phải nói gì. Trầm mặc một lúc, hắn cất lời:

"Tạ đại nhân bồi dưỡng. Thuộc hạ có thể đạt được Cự Linh cảnh đã là thành tựu chưa từng dám nghĩ tới. Thuộc hạ xin được gia nhập đội quân của Ưng Sát tướng quân, cống hiến toàn bộ sức lực cho sự nghiệp của Khai Thiên Môn"

"Ta đồng ý. Ngươi sẽ trợ giúp được rất nhiều cho Ưng Sát. Nếu có thể tiến tới Hoàng cấp thì là tốt nhất"

Trần Anh thất vọng với bản thân, tự hiểu ý Trần Lương muốn nói thành tựu tương lai của hắn tối đa chỉ tới Hoàng cấp. Nhưng dù sao, với một kẻ như hắn, đấy đã là kết quả đáng mừng. Hắn nói:

"Tạ đại nhân ân sủng. Nếu đại nhân cần tới Trần Anh, thuộc hạ nguyên chết không từ"

Trần Lương gật đầu, Trần Anh rời đi

"Khoan đã" Trần Lương gọi giật lại

"Có thuộc hạ" Trần Anh quay người đáp

"Ta có một môn võ kỹ. Ngươi nghe thử xem"

Trần Anh quay lại, bước gần tới Trần Lương lắng nghe

"Môn võ kỹ này tên là Vô Ảnh Tử. Điều kiện luyện tập là sống trong bóng tối 360 năm, không được ra ánh sáng, kể cả ánh trăng hay ánh lửa. Trong 360 năm, nếu ngươi xuất hiện dưới ánh sáng, coi như phải luyện tập lại từ đầu.

Thành quả, bóng tối sẽ trở thành vũ khí của ngươi. Đi tới cuối cùng, ngươi thậm chí có thể là chúa tể bóng tối. Chưa nói tới điều xa xôi đấy, có thể nói tới một số tác dụng khi ngươi tu luyện xong.

Thứ nhất là tốc độ di chuyển trong bóng tối của ngươi cực nhanh, giống như cá gặp nước, kẻ địch rất khó đánh trúng ngươi.

Thứ hai, khi ngươi ẩn mình trong bóng tối, sẽ giống như lá trong rừng. Bất kỳ ai muốn tìm thấy ngươi đều cực kỳ khó khăn, phải có thủ đoạn đặc thù mới tìm được ngươi.

Thứ ba, bóng tối chính là vũ khí của ngươi, lực sát thương sẽ mạnh vô cùng

Thứ tư, bóng tối chính là áo giáp của ngươi, phòng hộ chắc chắn vô cùng.

Tất nhiên tùy vào khả năng của ngươi mà hiệu quả cao hay thấp.

Chốt lại, thành công, ngươi có cơ hội trở thành cường giả, kỹ năng ám sát càng là tuyệt đỉnh thiên hạ. Ngược lại, nếu thất bại, coi như phí một kiếp người. 360 năm sống trong bóng tối, thậm chí kéo dài tới 500, 600 năm cũng rất có thể. Vô cùng cô đơn, vô cùng tịch mịch. Không giấu gì ngươi, rất hiếm người dám tập Vô Ảnh Tử. Trong số vô cùng ít đấy, lại có rất nhiều người phát điên trong 100 năm đầu.

Ngươi thấy sao?"

Môn võ kỹ này là Cung Thừa Hy học được từ Bang chủ Ngục Sát Bang, một tổ chức ám sát hàng đầu Cửu Giới. Bang Chủ Ngục Sát Bang ám sát Cung Thừa Hy bất thành. Cung Thừa Hy cho hắn 1 cơ hội sống, đó là đưa ra 2 võ kỹ mạnh nhất của hắn, đồng thời giúp Cung Thừa Hy ám sát 1 người.

Trần Anh không trả lời, hắn lần đầu nghe đến chuyện 1 người phải sống mấy trăm năm liên tục trong bóng tối. Hắn rất muốn cố gắng, nhưng không thể không nói là hắn không sợ. Như Trần Lương nói, thất bại coi như phí 1 kiếp sống.

"Thần thông của ngươi là gì?" Trần Lương không ép Trần Anh phải có câu trả lời ngay, nên tạm hỏi hắn vấn đề khác.

Khi nói về thần thông của một người, tức là nói đến thần thông có được khi bước vào Tiên Linh cảnh. Thần thông này do nguyên khí hóa thành. Cho dù là mọc thêm 2 tay hay cơ thể biến khổng lồ, thực chất đều là nguyên khí tạo thành.

Còn nói về Đạo Thần Thông là nói về Đạo Thần Thông có được khi bước vào Hoàng cấp, Huyền cấp. Đạo Thần Thông là sự thay đổi về nhục thân hoặc nguyên khí.

"Bẩm đại nhân, là một đôi tai" Trần Anh vừa nói, vừa hiển hóa thần thông của mình.

Đôi tai thần thông của hắn to gấp 10 lần tai người bình thường.

"Tai của ngươi có gì đặc biệt?"

"Bẩm đại nhân, chỉ là nghe rõ hơn người bình thường một chút"

"Ta lại có 1 môn võ kỹ khác, được gọi là Nhất Quan Quán Đỉnh.

Môn võ kỹ này yêu cầu người tu luyện phải quay ngược cơ thể, đầu quay xuống dưới, chân hướng lên trời trong thời gian dài. Khi nào ngươi có thể giữ tư thế đấy suốt 12 canh giờ mới coi như bước vào nhập môn.

Lợi ích của nó, chính là tăng cường một trong bốn giác quan trên đầu, thính giác, vị giác, khứu giác, hoặc thị giác. Ngươi có thần thông về tai, vậy nếu tu sẽ là luyện về thính giác.

Ngươi không nên coi thường môn võ kỹ này.

Có 1 vị cường giả, đã tu luyện khứu giác đến xuất quỷ nhập thần. Nhờ khứu giác, hắn tìm kiếm bảo vật tốt hơn người khác gấp trăm ngàn lần. Nhờ khứu giác, hắn chế tạo được 1 loại hương dược khiến người khác răm rắp nghe theo lệnh hắn. Nếu ngươi từng nghe đến danh tự "Mùi hương" thì đó chính là tên gọi của cuốn sách viết về hắn.

2 môn võ kỹ này, vừa hay có thể đồng thời luyện tập.

Ngươi vừa về, nghỉ ngơi đi, cho ngươi 1 tháng suy nghĩ"

Trần Lương nói xong, phất tay ra hiệu Trần Anh rời khỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.