Nguyên Dương Chí Tôn tự giễu cười một tiếng, nói: "Hai điều, điều thứ nhất, đối với cường giả trên Tiên Nhân của Tiên Vực mà nói, chúng ta cho dù đều là Chí Tôn chỉ sợ cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi, không có giá trị lợi dụng!"
"Quan trọng đó là đối mặt những thay đổi kỳ lạ trong dãy núi Thương Ly, chúng ta không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể dựa theo tính toán của vị tiền bối này mà đi thôi."
"Hơn nữa, ta cảm thấy vị tiền bối này hẳn là tốt bụng, nếu không sẽ không ban thưởng ngộ đạo trà mà đến Tiên Nhân cũng khó cầu, giúp cho hai người Hồng Huyền, La Minh tiếp tục con đường Chí Tôn đã gãy gánh!"
Ông ta nhìn hai người La Minh một cái, nói: "Cho nên, ta tin tưởng vị tiền bối này!"
Tất cả mọi người gật đầu một cái.
La Minh cùng Hồng Huyền cũng gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ khâm phục, nói: "Vị tiền bối kia siêu phàm thoát tục, tuyệt đối không phải hạng người âm tà, hắn đáng giá phải tin tưởng!"
Chỉ là gặp mặt một lần nhưng bọn họ đều đã bị phong độ của vị tiền bối kia khuất phục.
"Được, đã như vậy thì chúng ta cứ hành động đi!"
Linh Siêu Chí Tôn rốt cuộc cũng mở miệng, nói: "Chúng ta lập tức tổ chức nhân công đi dãy núi Thương Ly dò xét, đồng thời, phát ra tin tức cho địa vực Trung Châu, Bắc Cương, Đông Hoang, Tây Mạc!"
"Chuyện này rất lớn, tuyệt đối không phải việc Nam Vực chúng tacó thể ngăn cản một mình!"
Tất cả mọi người đều ngưng trọng gật đầu.
"Ngoài ra, chúng ta cũng nên liên lạc với lão tổ ở Tiên Vực. . . Chuyện này quá lớn, nhất là còn liên quan đến tồn tại trên Tiên Vực!"
Nghe vậy, thần sắc của mọi người rét lạnh.
. . .
Ngày đó, Nam Vực chấn động!
Dãy núi Thương Ly xảy ra cự chấn, đất đai nứt nẻ, dãy núi sụp đổ. . . Vô số yêu cầm linh thú từ trong chạy ra, một lần nữa đánh sâu vào các quốc gia chung quanh!
Mà trên dãy núi Thương Ly lại xuất hiện một hiện tượng kỳ lạ, có mười triệu đám mây đen dày đặc trên không trung, vô số ma ảnh kêu gào. . . Toàn bộ Nam Vực đều oanh động!
Hoàn toàn náo động!
Dãy núi Thương Ly.
Trong một đêm, nơi này giống như là đổi một mảnh thiên địa, nhìn một cái, vô số dãy núi sụp đổ, đất đai nứt ra từng cái khe hở, kinh khủng vô cùng, không ngừng kéo dài ra phía ngoài.
Ở trên bầu trời nơi đất đai nổ tung, mây đen bao phủ, chốc chốc có tiếng thú gào động trời truyền ra.
Tựa như hóa thành một mảnh Tu La chi địa.
Mà giờ khắc này.
Toàn bộ Nam Vực.
Vô số cường giả nhanh chóng tiến về phía dãy núi Thương Ly.
Tin tức của nơi này đã thu hút tất cả mọi người.
Không chỉ như vậy, còn có rất nhiều Truyền Tống Trận cổ xưa mở ra.
Những Truyện Tống Trận cổ xưa kia đều là phương tiện di chuyển của các đại thánh địa, khi gặp phải chuyện liên quan đến tồn vong của toàn bộ Huyền Thiên Giới thì sẽ mở ra, rất nhiều thánh địa thế gia cũng sẽ thông qua Truyện Tống Trận để tới trước chi viện.
. . .
Mà giờ khắc này.
Lý Phàm ngủ say một đêm, tỉnh lại.
Xoa xoa Bạch Tiểu Tình nằm trong lồng ngực, Lý Phàm cười một tiếng, đứng dậy duỗi người.
Trên bàn, để tiền La Minh, Hồng Huyền cho.
"Còn chưa nhìn xem thử bọn họ cho bao nhiêu tiền nữa."
Lý Phàm tiến lên, chuẩn bị mở ra.
Cầm nặng trĩu, nói thế nào cũng sẽ không ít nhỉ.
Nhưng mà, khi hắn mở ra thì liền bất ngờ.
Ở hai hộp gấm lại là "Hòn đá" long lanh trong suốt!
Trên hòn đá tựa hồ có sương mù màu trắng lượn lờ.
Lý Phàm ngây ngẩn, đây không phải là vàng cũng không phải châu báu. . .
Cái này, chẳng lẽ là linh thạch trong truyền thuyết? !
Lý Phàm lập tức bừng tỉnh hiểu ra!
La Minh cùng Hồng Huyền rất có thể là tu giả.
Mà bọn họ thì không cần cái gọi là vàng bạc, linh thạch mới là "tiền" của bọn họ.
Cho nên, bọn họ mới cho mình linh thạch.
Nghĩ tới đây, Lý Phàm cũng lộ ra nụ cười mang vẻ mừng rỡ, cho dù hắn là một người phàm thì cũng biết linh thạch rất trân quý.
Đối với tu giả mà nói rất quan trọng.
Mà những linh thạch này hẳn là. . . linh thạch hạ phẩm cấp thấp nhất?
Linh thạch hạ phẩm cũng đủ rồi.
Mà giờ khắc này, Bạch Tiểu Tình cũng nhảy tới trên bàn, nàng giương mắt nhìn "Linh thạch hạ phẩm" trong hộp một cái, trong nháy mắt đều là kinh hãi.
Meo meo. . . nhiều tiên thạch như thế à?
Đây cũng quá hào phóng rồi!
Cho dù mình xuất thân hoàng tộc Bạch Hổ nhưng trong tộc cũng rất hiếm khi có thể thấy nhiều tiên thạch như vậy. . .
Đi ra sân nhỏ, lại thấy Nam Phong, Tử Lăng đã chờ đợi ở ngoài cửa rồi.
"Sư tôn. . . Chúng ta, chúng ta muốn lấy nước rửa mặt, nhưng mà. . ."
Nam Phong có chút thấp thỏm mở miệng.