“Nè, Chiến đại tỷ, xin ngươi hãy tỉnh lại nhanh một chút...”
Tả Tiểu Đa cầu khấn.
Chí ít thì sau khi tỉnh lại, có thể biết cảm giác của nàng là gì...
Chiến Tuyết Quân vẫn yên lặng nằm im như cũ.
Không nghi ngờ gì nữa, công hiệu của mật Nguyệt Quế đang phát huy tác dụng của nó, bằng mắt thường có thể nhìn thấy được sức mạnh Thần hồn của nàng đang không ngừng tăng lên... Nhưng mà, cỗ ma khí kia cũng không hề yếu đi chút nào.
Giống như là có linh tính, cố chấp bảo vệ vị trí của mình, không hề lùi bước.
Sức mạnh Thần hồn của Chiến Tuyết Quân càng ngày càng mạnh, mà cỗ ma khí kia cũng càng lúc càng ngưng tụ!
Không những thế, một tia hắc khí liên tục bốc lên từ trên người của Chiến Tuyết Quân, từng chút dung nhập vào bên trong ma khí...
Tả Tiểu Đa có thể cảm nhận được sự căm thù sâu sắc trong đó, sự hận thù kia như muốn hủy diệt cả thế giới.
Cũng hoàn toàn có thể tưởng tượng được trong quá trình Chiến Tuyết Quân chịu đựng tra tấn dày vò, nỗi oán hận vô hạn tích tụ trong lòng!
Hắn tin rằng trong quá trình đó, vị nữ tử có nghị lực kiên cường không chịu khuất phục này hẳn đã nghĩ đến không biết bao nhiêu lần trong lòng, chỉ cần nàng có thể sống sót ra đi, kiếp này nhất định phải giết sạch sẽ Ma tộc, chó gà cũng không tha!
Mà cỗ thù hận này đã trở thành ám ảnh tột cùng trong lòng nàng!
Nhưng mà, ở một khía cạnh nào đó mà nói, nỗi ám ảnh này cũng thuộc loại ma tâm.
Ma tâm cũng là ma.
Sau khi sức mạnh Thần hồn được khôi phục và tăng lên rất nhiều, sự hận thù tích tụ trong đáy lòng cũng theo đó càng ngày càng ngập tràn, nhưng cũng làm cho Thần hồn này xâm nhập vào trong ma khí, tiếp thêm chất dinh dưỡng dưỡng!
Tả Tiểu Đa cũng không hề ngốc, hắn vừa nghĩ đến điều đó thì đã hiểu ngay, hắn không nhịn được thở dài.
Nhìn thấy ma khí bừng bừng bốc lên trên đỉnh đầu của Chiến Tuyết Quân và sức mạnh Thần hồn màu trắng, dường như đang dần bị sự thù hận khắc cốt ghi xương này ảnh hưởng, dần dần biến thành một màu đỏ nhạt...
“Chuyện này... Làm như thế nào mới phải đây?”
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa cau có.
Người đã được cứu ra, nhưng nên đối phó với tình huống này như thế nào?
Nhìn thấy sự dao động của Thần hồn chi lực của Chiến Tuyết Quân và tình huống đan xen giữa nguyên khí và ma khí, Tả Tiểu Đa bất lực không có biện pháp gì.
Điều này rõ ràng là do Chiến Tuyết Quân không thể kiểm soát được bản thân, không có cách nào phản kháng lại nên mới có thể xuất hiện dấu hiệu Thần hồn chi lực tràn ra như vậy.
Tả Tiểu Đa càng nghĩ càng cảm thấy đau lòng xót dạ.
Ta có thể làm gì đây?
Bản thân hắn cũng không biết làm thế nào để giải quyết vấn đề này, càng kéo dài thì chỉ có ngồi khoanh tay chờ chết thôi.
Bây giờ hắn đang ở trong Diệt Không Tháp, hắn tạm thời được an toàn, nhưng mà... Lão nhân bên ngoài kia hẳn là cũng sẽ không đi.
Đoán chừng chỉ cần hắn dám xuất đầu lộ diện, thì nhất định sẽ bị hắn bắt được đầu tiên...
Bây giờ còn có thể làm gì khác đây, chỉ có thể trốn trong Diệt Không Tháp một thời gian ngắn...
Sau một thời gian rất lâu, khí Thần hồn trên đỉnh đầu Chiến Tuyết Quân dần dần lên đến đỉnh điểm, ngưng tụ thành một khối, mà dấu hiệu đan xen với ma khí cũng ngày càng rõ ràng phân minh, nhắc tới cũng không có gì kỳ lạ, vốn dĩ sự tồn tại của hai người về căn bản đã có sự khác nhau.
Khí Thần hồn của Chiến Tuyết Quân tự nhiên hơn rất nhiều so với Ma khí, so sánh hai bên, chênh lệch rất lớn ước chừng là chín mươi chín đến một phần mười.
Nhưng mà khí Thần hồn của Chiến Tuyết Quân tựa như sương mù, bên trong giống như một mớ hỗn độn, mơ hồ không thể nói rõ ràng.
Nhưng Ma khí kia, một chút của nó cũng đen và phát sáng, giống hệt như thật.
Chênh lệch thể tích hai bên là như nhau, nhưng chỉ một chút hắc khí lại hình thành một sự trấn áp toàn diện đối với khí Thần hồn của Chiến Tuyết Quân!
Dần dần thì biến thành xu thế bao vây và trói buộc, hình như đang muốn lấy ít nuốt nhiều, số ít sẽ nuốt chửng số nhiều, muốn kiểm soát hoàn toàn Thần hồn của Chiến Tuyết Quân.
Tả Tiểu Đa biết rõ tình hình không ổn, nhưng hắn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, không thể làm gì, không có năng lực ứng phó.
Hơn nữa, một phần tư giọt mật Nguyệt Quế vừa rồi kia không chỉ là liều thuốc bổ tuyệt vời cho Thần hồn của Chiến Tuyết Quân, mà còn có ích lợi lớn đối với một tia ma khí này.
Tả Tiểu Đa biết mình làm bừa chỉ sợ là đã làm sai rồi, hắn nhìn chằm chằm, xoa xoa tay, vẻ mặt rầu rĩ: “Tất cả chuyện này...”
Cuối cùng cũng tạm ổn, may mà không cho uống cả một giọt mật Nguyệt Quế, nếu không tình hình sẽ chỉ tồi tệ và khó giải quyết hơn.
Tả Tiểu Đa đã nghĩ đến việc một đọ một, đọ cho lão nhân được gọi là Ma Tổ kia không nhìn thấy tung tích của hắn nữa rồi buông tha và rời đi.
Mặc dù xác suất này cực kỳ nhỏ, nhưng chỉ cần đọ sức thành công, hắn có thể thử đến chỗ Vạn lão, cầu xin Vạn lão giải trừ ma khí trên người Chiến Tuyết Quân, cho dù ma khí kia có quỷ dị thế nào, ở trước mặt Vạn lão thì cũng khó mà làm ra chuyện gì được nữa!
Thế nhưng... Cái này cũng chỉ là ảo tưởng của hắn mà thôi, không nói tới việc lão nhân Ma Tổ ở bên ngoài biết rõ tình hình của mình, căn bản là không thể rời đi được, cho dù hắn có thật sự muốn rời đi thì làm sao hắn có thể quay trở lại đây?
Rừng rậm Thiên Linh nằm giữa hai rừng rậm lớn là Ma Linh và Yêu Linh, muốn vào lại rừng rậm Thiên Linh thì phải đi qua rừng rậm Ma Linh, mà Ma tộc lại hận hắn thấu xương, đi qua rừng rậm Ma Linh có khác gì tự tìm đường chết đâu?
Ngay khi Tả Tiểu Đa đang ở tình thế tiến thoái lưỡng nan, không biết nên làm thế nào cho phải…
“Leng keng!”
Trong không trung đột nhiên có tiếng kiếm vang lên, nhưng Oa Hoàng kiếm cũng cảm nhận được ma khí đang dâng trào và bay tới rất nhanh, trong lúc ánh sáng mờ ảo, mũi kiếm sắc nhọn đã nhắm vào đỉnh đầu của Chiến Tuyết Quân, đang dây dưa cùng một chỗ với hai loại khí Thần hồn.
Rõ ràng là Tả Tiểu Đa đã nhìn thấy lúc mũi kiếm sắc bén hướng tới, cỗ ma khí kia lập tức dừng lại.
Cảm giác như một người, nhìn thấy một người mạnh mẽ hơn mình rất nhiều, bản năng là bị dọa sợ.
Đang ngang ngược hống hách thì đột nhiên bị dọa sợ tới ngu người!
Cứng nhắc!