Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 92: Tài sản có mấy trăm tỷ thì có cảm giác gì




Sau khi xem hết video, Hà Thời Minh lại liếc mắt nhìn lượt like.

Hơn bốn triệu lượt like!

Lại xem phần bình luận, cũng hơn ba trăm nghìn lượt bình luận rồi!

Lần này, cảm giác thành tựu trong lòng Hà Thời Minh lập tức bởi vì vậy mà sinh ra.

Bản thân, chẳng hiểu ra sao cuối cùng tự nhiên hot rồi?

Trước đây anh cũng thường xuyên lên chơi YouTube, nhưng mà chụp cả trăm bức ảnh, kết quả lượt like chưa từng vượt qua mười like, hơn nữa trên cơ bản cũng đều là của mấy anh chị em họ.

Về phần người ngoài, trên cơ bản không có ai chú ý tới anh, càng sẽ không like cho anh.

Thời gian dần trôi qua, điều này cũng khiến Hà Thời Minh hoàn toàn từ bỏ chuyện đột nhiên trở nên hot, bởi vì chuyện này là không thể nào.

Kết quả anh không ngờ, vậy mà bởi vì một cái video, mình đột nhiên hot rồi.

Mang theo lòng hiếu kỳ, Hà Thời Minh ấn mở bình luận.

Sau đó, lão Hà lập tức không nhịn được cười cả tiếng ngỗng.

“So với sự ưu nhã của anh trai nhỏ! Tôi ghen tị rồi!”

“Bài hát này đúng là quá hay!”

“Nào chỉ là bài hát hay chứ, đánh đàn dương cầm cũng rất giỏi nha! Không phải khoác lác cũng không phải nói xấu, loại trình độ của đàn dương cầm này, tất cả các chiếc đều thuộc về người đứng đầu!”

“Hay đến phát khóc luôn! Cảm thấy lỗ tai cũng muốn mang thai rồi!”

“Xin phương thức liên lạc của anh trai nhỏ, tôi muốn sinh cho anh ấy một trăm người con trai mập mạp!”

“Cô có thể dẹp đi không, còn muốn sinh cho người ta một trăm người con trai mập mà, cô như vậy không phải là đang hại người ta sao? Hơn nữa không thấy người ta là vì muốn tỏ tình hay sao? Người ta có bạn gái rồi đó!”

“Thật là hâm mộ chị gái trong video kia!”

“Nghe có cái gì hay, tôi cảm thấy quá bình thường, còn không hay bằng tôi đánh nữa.”

“Haha... Lầu trên muốn làm màu hả? Không thấy bình luận của lầu hai được rất nhiều like hay sao? Người ta là thầy dương cầm Hải Trường Ba trứ danh trong nước, ngay cả ông ấy cũng khen, cậu nói bình thường? Lỗ tai của cậu đã lỗ tai gì vậy?”

“Đầu năm nay, người rảnh rỗi đi tìm người khác để mắng thật đúng là nhiều!”

...

Hà Thời Minh sờ sờ cằm.

Sau đó, cũng trả lời bên trong một câu: “Thật không dám giấu diếm, thực ra người trong video kia, chính là tại hạ! Tại hạ, Hà Thời Minh ở Lâm An!”

Kết quả vừa mới đăng lên, thì đã có người phản hồi.

“Ồ? Nhanh như vậy đã có người trả lời?”

Hà Thời Minh tràn đầy phấn khởi ấn mở khu bình luận.

Kết quả, mặt mo lập tức đen kịt lại.

Bình luận phản hồi chỉ có bốn chữ.

“Ha! Đồ mặt dày!”

Sau đó nữa, số lượng phản hồi tăng nhanh, mà tất cả đều là mắng anh, thậm chí còn mắng nhiều và khó nghe hơn so với bình luận của chàng trai phía trên.

“Ôi! Chạy thôi chạy thôi...”

Hà Thời Minh lặng lẽ xoá bình luận.

Anh sợ xóa chậm thêm một lúc nữa, mình sẽ bị nước bọt làm cho chết đuối mất.

Những người này, mắng người quá là mãnh liệt!

Đỡ không nổi!

Lúc này, vương Kiến Ba lại gọi điện thoại tới.

“Alô! Lão Hà, nhìn thấy chưa? Thằng nhóc trong video cũng đã ôm Điền Phức Vi rồi, mẹ nó đây không phải là bạn trai thì là gì? Đội bảo vệ Vi của chúng ta tất cả đều đang nổi giận, đang thương lượng đi tìm tên nhóc kia tính sổ đây!” Vương Kiến Ba nói.

Hà Thời Minh cười haha nói: “Lão Vương, thực không dám giấu diếm, người đàn dương cầm ưu nhã trong video kia, chính là tại hạ, gọi cha đi!”

“Xuỳ! Nhận vơ?”

Hà Thời Minh: “…”

Mẹ nó người này cũng mắng?

“Không có lừa cậu, người bên trong kia thật sự là tôi!” Hà Thời Minh kiên trì nói.

Vương Kiến Ba cười lạnh một tiếng, không chút khách khí giễu cợt nói: “Lão Hà, anh nói anh biết hát thì tôi còn tin! Anh nói biết đánh đàn dương cầm? Lừa ai đó? Nếu anh có thể đánh hay như vậy, heo cũng có thể bay lên rồi! Biết đàn dương cầm có bao nhiêu phím không?”

Hà Thời Minh cười haha nói: “Tổng cộng có 88 phím, trong đó có 52 phím trắng, còn có 36 phím đen! Hơn nữa heo cũng không thể bay được, chỉ muốn đứng ở dưới đất, giống như đã ở trên đầu gió!”

Vương Kiến Ba: “Anh tra baidu cũng rất nhanh đó.”

Hà Thời Minh: “…”

Mẹ nó chứ, nói như vậy rồi mà còn chưa tin?

Có tin anh đây cầm đàn dương cầm lớn đập vào bản mặt của cậu không?

“Vậy cậu nói xem như thế nào thì cậu mới tin tôi chính là người ở trong đó?” Hà Thời Minh hỏi.

Vương Kiến Ba cười lạnh một tiếng: “Trừ phi anh chổng ngược đi ỉa!”

Hai Thời Minh: “Tạm biệt!”

“Chờ một chút đã! Trước tiên đừng có cúp!” Vương Kiến Ba vội la lên.

“Làm cái gì?”

“Lão Hà, hai ngày gần đây tôi luôn suy nghĩ chuyện kỳ hẹn giao vàng, hỏi lại anh lần nữa, anh chắc chắn không nói đùa tôi chứ? Có thật là có một tấn vàng không?”

Hà Thời Minh trầm ngâm hai giây, trả lời: “Như vậy đi, tôi cho cậu xem một tấm hình nhé!”

Nói xong, anh chụp một tấm hình đống vàng ở dưới thân, gửi cho Vương Kiến Ba.

Lập tức, Vương Kiến Ba kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Fuck! Fuck fuck! Cái này... Vàng nhiều như vậy?”

“Haha, xem xong rồi thì xóa ảnh đi!”

“Đã xóa rồi! Anh, cái này... Mẹ ơi! Anh thực sự chuyển nó hết cho tôi?”

“Ừ, nhanh chóng xử lý đi! Làm xong, cả nhóm chúng ta đã trở thành phú ông hàng trăm tỷ rồi, làm không xong, tất cả chúng ta sẽ đi đời nhà ma!”

“Được! Anh trông coi cho tốt là được rồi!”

“Vậy tôi sẽ chờ đợi tin tức tốt của cậu! Đúng rồi, người trong video kia, thực sự chính là tôi!”

“Tôi biết tôi biết! Cúp máy đây.”

Hà Thời Minh: “...”

Qua loa như thế hay sao?

Miễn cưỡng như thế này không phải là giả vờ à!

Không được!

Nhất định phải để Vương kiến Ba biết mình lợi hại như thế nào, để cậu ta ngoan ngoãn gọi cha!

Gọi điện thoại cho Điền Phức Vi.

Hà Thời Minh lập tức gọi điện thoại cho Điền Phức.

Kết quả, vừa mới gọi tới, đã bị Điền Phức Vi tắt đi.

“Đang trong lớp, có chuyện gì thì nhắn tin.”

Mpốt tin nhắn gửi tới.

Hà Thời Minh: “...”

Anh nhìn nội dung ngắn gọn của tin nhắn, lại nhìn số vàng ở dưới người mình, lập tức cảm thấy tràn đầy cảm giác xấu hổ.

Nhìn Điền Phức Vi xem!

Đến trường!

Đi học!

Học bài!

Đây mới là tâm hồn phong phú, đây mới là phẩm cách cao thượng, đây mới là thanh niên gương tốt của thời đại mới!

Nhìn lại mình một chút.

Cũng đã mười một giờ rồi, còn nằm ở trên đống vàng ngủ ngon, hơn nữa còn muốn tiếp tục ngủ thêm...

Sự trái ngược giữa họ, thật đúng là quá lớn!

Xấu hổ quá!

Tiếp tục như vậy, làm sao có thể theo đuổi được Điền Phức Vi?

Có xứng đôi với người ta không?

Không được!

Nhanh chóng thức dậy!

Hà Thời Minh lập tức bò dậy.

Sau đó lắc lư một vòng, nhảy vào trong hồ bơi ở trong sân sau, híp mắt lại, cảm nhận sự ấm áp của ánh mặt trời chiếu lên người mình, vẻ mặt hưởng thụ.

Lại làm con sâu lười thêm một lúc, nghỉ ngơi dưỡng sức, mới có thể cố gắng hơn nữa!

Nằm, thật là thoải mái!

Cầm điện thoại lên, một lời mời hỏi đáp đột nhiên hiện lên.

Tài sản có mấy mấy trăm, là cảm giác gì?

Hà Thời Minh cười haha, trả lời: “Hồ bơi trong sân sau là của kẻ trộm.”

Gửi đi!

Đang chuẩn bị đặt điện thoại sang bên cạnh, hưởng thụ thật tốt một chút.

Ting ting.

Điện thoại đột nhiên vang lên một thông báo tin tức.

Lấy tới xem, ngạc nhiên phát hiện vậy mà lại có bài đăng mới từ “Hệ thống tin tức mới ngày mai”.

Chẳng qua, sau khi nhìn thấy nội dung phía trên, Hà Thời Minh lập tức nhíu mày.

[Cảnh báo mưa to! Thành phố Lâm An thông báo cảnh báo khẩn trương, trong hai giờ tới, thành phố chúng ta sẽ xuất hiện mưa lớn cục bộ, xin người dân làm tốt công tác đề phòng! Thời gian đăng bài: Ngày 3 tháng 7. 12.00.]

Lập tức, ào!

Âm thanh ào ào của một trận mưa cắt ngang bầu không khí, đột nhiên truyền đến từ không trung.

Hà Thời Minh: “???”

Anh lập tức ngẩng đầu nhìn lên.

Trên bầu trời.

Ánh nắng sáng rực, mưa to xối xả...

Đúng rồi!

Chính là một cơn mưa lớn có diện tích chỉ bằng với căn biệt thự của Hà Thời Minh, giống như là Kim Cô Bổng từ trên trời giáng xuống, bình thường, hướng thẳng về biệt thự của Hà Thời Minh, cắm thẳng mà tới!

Hà Thời Minh: “!!!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.