Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 7: Kiếm tiền tiêu tiền




Siêu xe Bugatti Chiron?

Huyết thanh siêu chiến binh?

3 tỷ?

Ôi mẹ ơi!

Hà Thời Minh kích động đưa tay xoa mặt, sự vui mừng trong mắt khó mà diễn tả được, cho dù là có được tấn vàng 300 triệu cũng không kích động như thế này.

Vàng là vật chết, còn không biết dùng cách nào để đổi lấy tiền.

Nhưng bây giờ ba phần thưởng không giống nhau!

Ngay từ đầu anh đã đoán trước được, cứu Tần Lệ Nhã xong sẽ có phần thưởng, nhưng không ngờ phần thưởng lại khác thường như vậy, không chỉ tặng ba cái cùng lúc, mà còn tuyệt vời như thế.

Bugatti Chiron!

Con xe này còn trâu bò hơn cả Bugatti Veyron, không thể đơn giản hình dung được, nó được ví như tên lửa mặt đất, toàn bộ Hoa Hạ có không quá năm chiếc!

Nếu con xe này xuất hiện ở thành phố Lâm An, chắc chắn sẽ tạo thành chấn động!

Còn cả phần thưởng 3 tỷ này!

Đây là phần thưởng tiền thật đấy, không cần đi đổi, có thể trực tiếp tiêu tiền!

Lúc trước anh sống tằn tiện, số tiền dành dụm được đều tiêu cho bạn gái cũ Triệu Phi Nhi, bây giờ trên người còn không có nổi 300 nghìn, đang lo lắng không có tiền tiêu.

Kết quả hệ thống trực tiếp tặng anh 3 tỷ.

Đơn giản giống như buồn ngủ liền có người đưa cho cái gối vậy!

Cuối cùng là huyết thanh siêu chiến binh này.

Thứ này anh thường xuyên thấy trên tivi, một khi đã dùng thì có thể tăng cường thể lực về mọi mặt.

Lúc trước mặc dù anh có được ‘Thuật đối kháng’, nhưng thể chất vẫn là của người bình thường, giống như lúc nãy chiến đấu, vung chân lên suýt nữa vẹo eo luôn, thân thể quá yếu, không thể hiện được hết bản lĩnh.

Có được ‘huyết thanh siêu chiến binh’ này, thể chất của anh sẽ được nâng cao lên, phát huy được sức mạnh của ‘thuật đối kháng’!

Chỉ là bây giờ anh vẫn đang ngồi trong xe taxi, không phải lúc để nhận Bugatti cùng huyết thanh siêu chiến binh, nếu không sợ là sẽ dọa đến tài xế trung niên!

Với cả vai anh vẫn đang bị thương, kể cả lấy được Bugatti thì cũng không lái được. Chỉ có thể nhận 3 tỷ này.

Hà Thời Minh không nói câu nào, trực tiếp ấn vào phần thưởng 3 tỷ.

Một lúc sau, anh nhận được thông báo chuyển trên điện thoại.

“Thẻ ngân hàng của bạn có số đuôi 0718, đã nhận được 1.000.000, số dư là 1000088,52. Người chuyển: Hệ thống Tiêu đề.”

Thấy thông báo này, Hà Thời Minh cười ngốc luôn.

Một triệu nhân dân tệ!

Cảm giác có tiền thật tuyệt!

Hmm… trả 2000 tệ lúc trước đi nợ trước, trong đó còn có tiền trả góp mua điện thoại cho bạn gái cũ Triệu Phi Nhi, lúc đầu trả góp 24 tháng, bây giờ tiền hơn một năm chưa trả nữa.

Mặc dù chia tay rồi, nhưng tiền vẫn phải trả.

Lỗi lầm lúc đầu, dùng nước mắt để trả.

Đúng rồi.

Còn cả tiền nợ lão Vương nữa.

Lão Vương là bạn học cùng trường của anh, tên là Vương Kiến Ba, là anh em thân thiết nhất ở trường của anh, gia đình khá là giàu, cũng đối xử khá tốt với Hà Thời Minh, trước giờ cho Hà Thời Minh vay không ít tiền, bây giờ còn nợ cậu ta hơn 8000 tệ nữa.

Anh trực tiếp chuyển một vạn qua.

Vừa chuyển tiền xong, Vương Kiến Ba đã gọi điện tới.

“Này? Thời Minh, sau đột nhiên cậu chuyển nhiều tiền thế!” Vương Thế Ba gấp gáp nói.

Hà Thời Minh cười hề hề: “Nhiều gì đâu, vốn dĩ là tôi nợ anh hơn 24 triệu, hơn nữa anh cũng giúp tôi nhiều, chuyển thêm ít coi như cảm ơn anh.”

“Vãi!”

Vương Kiến Ba nôn nóng nói: “Cậu đừng có nghĩ không thông đấy, Triệu Phi Nhi chia tay cậu là cô ta không có phúc! Bây giờ cậu đang ở đâu, tôi đi tìm cậu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.