Bách Hoa Thảo cùng lão hồ ly đã chết, chấn động cho những người vây bốn phía đều lui lại toàn bộ. Ngay cả người của Thánh địa Bách Hoa cùng Hồ tộc cũng đều bi phẫn mà rời đi.
Không rời đi là không được rồi!
Trưởng lão của bọn hắn đã chết, dựa vào chút tu vi của bọn hắn, như thế nào trụ được dưới ma thủ của ba người dưới trướng Lý Tiên Đạo kia?
Bên trên Cô sơn, phiền toái đến nhanh mà đi cũng nhanh!
Điền Linh Nhi nhìn thấy cảnh này chỉ biết ngây ngốc mà không thể tin đây là thật!
Điều này quá đơn giản thế sao?
Bách Hoa Thảo một đường đuổi giết vợ chồng bọn hắn, làm trọng thương nàng, đả thương Ô Thiên Vũ, bức Ô Thiên Vũ tiến vào Thiên Địa tiền trang để đổi lấy một chút hi vọng sống.
Chỉ là một người như vậy đã là đại ma đầu rất khó đối phó trong mắt vợ chồng bọn họ. Vậy mà tại trước mặt thủ hạ của Lý Tiên Đạo, lại trở nên yếu ớt giống như là một trang giấy.
Vừa đụng liền nát!
Sao lại giòn như thế?
Điền Linh Nhi cảm thấy bây giờ đã khổ tận cam lai vì nữ nhi được bảo trụ, liền xụi lơ ngã nhào trên đất, miệng thở dốc.
Khi thủ hạ của Lý Tiên Đạo chiến đấu, nàng rất căng thẳng mà không dám hô hấp. Vì nếu đánh thua thì mẹ con các nàng phải vĩnh thế tách rời, vô cùng tra tấn.
Cũng may là đánh thắng!
Điền Linh Nhi đem tất cả những thứ này quy cho phu quân đã chết của nàng, nàng nghĩ nhất định là hắn đang từ nơi sâu xa mà bảo hộ cho mẹ con các nàng, mới có thể biến nguy thành an.
Lý Tiên Đạo nhìn thấy bộ dạng này Điền Linh Nhi, nói: "Hiện tại nguy hiểm đã được giải trừ, ngươi cùng con gái của ngươi đã có thêm một ngàn năm tuổi thọ, ta đã hoàn thành hứa hẹn đối với phu quân của ngươi là hết lòng quan tâm giúp đỡ ngươi một tay, bây giờ chúng ta liền chia nhau ra mà đi."
Điền Linh Nhi nghe xong, nhu thuận gật đầu. Nàng không phải kẻ không biết cảm ơn. Đối phương giúp mình là phúc khí của mình, không giúp mình thì là do số phận, mình không có tư cách nói gì bọn họ.
Điền Linh Nhi lập tức cực kỳ dùng sức mà dập đầu bành bành. Cái trán đã nát, lần này lại càng nát, máu tươi chảy ra.
"Ân công, đại ân đại đức ngài Điền Linh Nhi không thể báo đáp, ta dập đầu cho ngài mấy cái."
Lý Tiên Đạo kéo Điền Linh Nhi lên, lắc đầu thở dài.
Lúc trước Điền Linh Nhi là một vị thánh nữ hào hoa phong nhã, bất luận là học thức, hay giá trị bộ mặt, tu vi, tính cách đều là số một số hai của đương đại.
Nhưng hiện tại Điền Linh Nhi trên mặt thì bẩn thỉu, còn có máu lỏng chảy ra, nhìn rất kinh khiếp, nơi nào còn là thánh nữ có vẻ đẹp tuyệt luân?
Nhưng chính Điền Linh Nhi này lại cho Lý Tiên Đạo một loại cảm giác chân thực!
Nàng bây giờ không phải là thánh nữ!
Nàng là một người vợ!
Nàng là một người mẹ!
Nàng là một con người có máu có thịt, mà không phải là thánh nữ với ánh mắt cao cao tại thượng luôn quan sát chúng sinh kia!
Điểm chuyển biến ấy không biết Điền Linh Nhi có hối hận hay không.
Lý Tiên Đạo nhìn thấy kiên nghị ánh mắt của nàng, tựa hồ cũng hiểu ra điều gì.
Lý Tiên Đạo dùng tay phất qua cái trán Điền Linh Nhi, vết thương liền khép lại, máu tươi được lau sạch, lộ ra dung nhan mỹ lệ của nàng.
"Không cần dập đầu làm bị thương chính mình, hài tử nhìn sẽ bị sợ đấy!"
Xác thực là nàng rất đẹp!
Nhưng Lý Tiên Đạo không có nhìn lần thứ hai mà đứng dậy đi thẳng.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael làm thú cưỡi cho Lý Tiên Đạo, một đoàn người lập tức bay khỏi vương triều Đại Ly!
Điền Linh Nhi thấy thế cũng rời đi toà cô sơn này, về sau sẽ mai danh ẩn tích, mang đi hài tử và bồi dưỡng nàng lớn lên thật tốt!
...
Bên trong Thiên Địa tiền trang, Lý Tiên Đạo đã trở về, tiểu Thất thì đang đếm cái gì đấy.
Lý Tiên Đạo nhìn tiểu Thất, hiếu kỳ hỏi: "Ngươi đang làm gì?"
Tiểu Thất cười ngọt ngào, nói: "Ta thay người tính toán xem một ngàn năm tuổi thọ này dùng như thế nào."
Lý Tiên Đạo giao dịch với Ô Thiên Vũ đạt được một ngàn năm tuổi thọ, nên sử dụng làm gì đó cũng là một cái vấn đề.
Lý Tiên Đạo suy nghĩ một chút, nói: "Có thể coi như giao dịch tiếp theo!"
Tiểu Thất hỏi: "Toàn bộ một ngàn năm tuổi thọ này đều lấy ra giao dịch sao?"
Lý Tiên Đạo lắc đầu, nói: "Lấy năm trăm năm tuổi thọ ra giao dịch, còn lại năm trăm năm tuổi thọ đưa cho ta sử dụng để tu hành!"
Tiểu Thất vui vẻ nói: "Chủ nhân, người rốt cục đã muốn tu hành, ta đang muốn nhìn một chút thiên phú Tiên Tri giả khi tu hành rốt cục khủng bố đến mức nào!"
Lý Tiên Đạo hiện tại đã thức tỉnh thiên phú Tiên Tri giả, năng lực toàn trí toàn năng, dùng để tu hành thì nhất định vô cùng khủng bố.
Lúc trước bởi vì nhiều việc xảy ra làm chậm trễ, nên Lý Tiên Đạo một mực không có tu hành. Hiện tại vừa mới xử lý xong một lần giao dịch, Lý Tiên Đạo đã khắc sâu cảm giác là mình bây giờ không có tu vi gây cho mình lúng túng tới cỡ nào.
Hắn ra ngoài đều cần Michael làm thú cưỡi cho mình!
Đó là Chiến Đấu Thiên Sứ của hắn, người giúp hắn khai cương phá thổ, không phải làm thú cưỡi cho hắn!
Lý Tiên Đạo luôn nghĩ đến tu hành cũng là vì không muốn gây phiền toái cho Chiến Đấu Thiên Sứ Michael!
Tiểu Thất hỏi: "Chủ nhân muốn tu hành Đại Hà Kiếm Khí sao?"
Lý Tiên Đạo gật đầu, nói: "Hiện tại, bên trong Thiên Địa tiền trang cũng không có gì cho ta tu hành, mà Đại Hà Kiếm Khí có thể tu luyện tới cảnh giới Tiên Nhân, vừa đúng thích hợp với ta!"
Tiểu Thất lo lắng nói: "Chủ nhân, Đại Hà Kiếm Khí rất khó tu luyện, cần phải lĩnh ngộ kiếm khí mới được!"
Nếu năng lực toàn trí toàn năng của Lý Tiên Đạo không có tác dụng thì đó là vấn đề lớn.
Lý Tiên Đạo tỏ ra không có vấn đề gì nói: "Không có việc gì, ta đã có thời gian năm trăm năm!"
Hắn dùng thời gian năm trăm năm chính là vì cái này.
Tại bên trong Thời Gian đại điện, Lý Tiên Đạo có thể lợi dụng thời gian bị đốt cháy để gia tốc thời gian.
Đốt cháy năm trăm năm bên trong nhưng bên ngoài chỉ là vượt qua năm ngày.
Ngoại giới một ngày, bên trong Thời Gian đại điện là một trăm năm!
Cái này chính là sự khủng bố của thời gian đại điện!
Cũng là nơi tu hành tốt nhất cho Lý Tiên Đạo!
Chỉ cần hắn có thời gian, vậy nhất định hắn có thể thành công. Với thiên phú toàn trí toàn năng để hắn đơn giản gia tốc tới thành công!
Tiểu Thất hít sâu, bắt đầu thao tác quá trình gia tốc của Thời Gian đại điện, nói: "Tốt, vậy ta liền gia tốc thời gian cho chủ nhân, chủ nhân đi vào Thời Gian đại điện đi!"
Lý Tiên Đạo sải bước ra, ngồi ở chính giữa Thời Gian đại điện, bên trên một khối bồ đoàn.
Thời gian bốn phía phát sinh biến hóa làm mắt trần có thể thấy được.
Nhưng Lý Tiên Đạo lại không biết biến hóa cụ thể là gì.
Chỉ là cảm giác mình vẫn tu hành bình thường, còn thời gian cứ đang thong thả mà biến hóa.
Lý Tiên Đạo mở ra nguyên bản Đại Hà Kiếm Khí, bắt đầu đọc sách mà lĩnh hội từng cái.
Khởi động thiên phú toàn trí toàn năng!
Lý Tiên Đạo liếc mắt một cái đã thấy ngay bộ phận ẩn tàng của Đại Hà Kiếm Khí.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Tại bên trên nguyên bản Đại Hà Kiếm Khí, hiện ra bồng bềnh Vô Tẫn Kiếm khí, từng sợi bao quanh Lý Tiên Đạo, hoá thành từng cái tiểu nhân rồi bắt đầu múa kiếm.
Trăm vạn tiểu nhân chiếu vào tầm mắt Lý Tiên Đạo, bị hắn nhớ kỹ toàn bộ.
Lý Tiên Đạo nhìn bốn phía, mặt hắn không cảm xúc gì, nhớ kỹ những động tác của các tiểu nhân này.
Lý Tiên Đạo bắt đầu chậm rãi tiến hành tu hành.
Kiếm đạo cứ như vậy mà nhập môn.
Tiếp đó, Lý Tiên Đạo tốn thời gian cực kỳ ngắn, kiếm đạo từ nhập môn đến max cấp!
Nguyên bản Đại Hà Kiếm Khí đã bị hắn tham ngộ hết, tu vi của hắn cũng là nhanh chóng nâng cao.
Mỗi ngày như đang đi máy bay!
Người tu hành như đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi.
Lý Tiên Đạo ở nơi này, dựa vào thiên phú Tiên Tri giả, hắn nhìn cái gì cũng lý giải rất tốt, nhìn cái gì cũng hiểu, không có thấy phức tạp.
Hơn nữa Lý Tiên Đạo còn có thể từ một suy ra ba!
Do đó hắn tu hành như đang đi máy bay!
Lý Tiên Đạo dần dần cảm thấy mình đã tích lũy đầy đủ là bắt đầu đột phá.
Khai Hoang, Thuế Phàm, Mệnh Luân, Vấn Đạo!
Một ngày một cái cảnh giới!
Đột phá lại đột phá, Lý Tiên Đạo cũng cảm giác thấy mình đang rất mạnh!
Cụ thể mạnh cỡ nào, hắn không biết rõ!
Có lẽ do tu vi tăng nhanh làm Lý Tiên Đạo xuất hiện ra ảo giác là hắn có thể đem người trong thiên hạ này treo ngược lên mà nện!