Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 591: Thánh Sơn Orphean (4)




Hắn đương nhiên chả tội gì phải đâm đầu vào cùng đám ngốc kia làm gì, so về việc được ngẩng cao đầu khi làm đệ tử của Quang Minh Thần thì vài ba món Bảo Vật chả là gì hết cả, cứ ngồi xem đám cào cào tự cào xé lấy nhau là tốt nhất, chỉ là không biết bọn chúng còn mạng mà sử dụng món đồ được bỏ ra để làm mồi nhử kia không thôi.

Quả không thoát khỏi hắn dự đoán, chưa đầy vài tiếng sau cả bọn thí sinh đều bị thương tích đầy mình, có tên còn hấp hối thở không ra hơi vì vừa phải bất chấp sử dụng bí pháp gia tộc để có thể có khả năng đánh ngang cơ với quái vật trong chốc lát, thời gian kết thúc cũng là lúc cả đám bị ăn hành nguyên củ.

Hai huynh muội kia bỏ ra Huyết Linh Châu cũng thu về không ít chiến lợi phẩm, vừa có cả giới chỉ chứa nhiều đồ hiếm, vừa có cả điểm số đủ để vượt qua vòng thi lần này vào tới vòng thi tiếp theo.

Bất quá viên Huyết Hải Thần Châu kia thu hồi thì khó khăn hơn nhiều, bọn họ tu vi cả hai cộng lại cũng đánh không lại nó luôn.

" Haizz, lần chơi lớn này rất có thể sẽ bị đuổi khỏi gia tộc quá... " Thiếu nữ có mái tóc màu đỏ buồn rầu nhìn viên linh châu vẫn đang trong tay địa giai yêu thú.

" Hừ... Chỉ có địa giai hung thú mà ngươi đã lo lắng vậy thì những đối thủ mạnh hơn ngươi sẽ sớm mất đi ý chí chiến đấu... Trong trận chiến, nếu muốn đánh bại đối thủ thì điều đầu tiên ngươi cần có đó là phải có ý chí muốn đánh bại họ trước, mặc kệ có chiến thắng hay thất bại, ngươi đã tự vượt qua chính bản thân mình rồi. " Vừa nói thiếu niên khí tức đột nhiên gia tăng theo cấp số nhân, từ Nguyên Anh Sơ Kỳ đã tăng lên Nguyên Anh Trung Kỳ, Nguyên Anh Hậu Kỳ đột phá cả lên Hoá Thần Sơ Kỳ.

" Ngươi... Ngươi dám sử dụng cả Huyết Tế?? " Thiếu nữ kinh ngạc thốt lên.

" Miễn có thể đánh bại được nó thì có sử dụng cấm pháp cũng không quan trọng... " Thiếu niên mái tóc từ màu đen bình thường đã chuyển sang màu đỏ như thiếu nữ, cả đôi mắt cũng biến huyết hồng, trên trán có một ký hiệu đặc biệt mà chỉ tộc nhân gia tộc này có được, Huyết Ấn của Huyết Tộc.

" Grào... " Địa Giai Yêu Thú vừa ban nãy chiến đấu với đám nhân loại kia đã đủ mệt, giờ tự nhiên lòi đâu ra một nhân loại có tu vi ngang ngửa nó??

Uy... Nhân loại các ngươi có nhất thiết phải bắt nạt yêu thú chúng ta vậy không?? Kể cả Địa Giai Yêu Thú cũng biết mệt nhé, huống hồ vừa giải quyết xong một đám, Yêu Khí trong cơ thể nó cũng hao bớt gần phân nửa đó.

Tất nhiên lời thoại trên thiếu niên và thiếu nữ không thể hiểu được, mà có hiểu cũng không thấu hiểu cho Yêu Thú, cái bọn họ cần cũng chỉ có viên Thần Châu trên tay nó.

" Nguyên lai Huyết Tộc a, lại còn không phải thân phận tộc nhân thông thường. Chỉ là không biết các ngươi biểu hiện có hợp mắt ta không?? " Thiếu niên có mái tóc bạch kim như cũ nhắm hờ hai mắt như vài tiếng trước, ánh mắt đầy mong đợi trông về phía con Địa Giai Yêu Thú tội nghiệp và hai huynh muội đang giao chiến với nó.

Nói thật để cho hắn động tay vào thì chưa tới ba giây con địa thú kia được trở thành món Yêu Thú chiên giòn hay hấp, luộc, nướng đều không thành vấn đề nhưng còn phải xem tâm trạng hắn sao đã thôi.

Lằng nhằng lúc lâu, con yêu thú vẫn nhỉnh hơn hai huynh muội một xíu xíu, tới lúc mái tóc thiếu niên trở lại bình thường, toàn thân họ cũng không khác đám người bị họ trấn lột là bao.

Ở trung tâm chiến trường, con Địa Giai Yêu Thú vẫn ung dung cầm Thần Châu và chuẩn bị hấp thu Thần Lực có trong đó, bằng này thừa đủ nó đột phá Bán Thần Thú cũng nên đó nhưng nhìn hai huynh muội đang trốn chạy kia, nó lại nảy ra ham muốn giết bọn họ, ngay lập tức lao theo hai người.

" Muội... Muội... Mau chạy trước đi... Để ta cầm chân nó cho... Khục... Khục... " Thiếu niên ho ra máu, cố gắng nói nốt câu với muội muội mình, chung quy lại cũng vì lòng tham mà tự cầm đá nện vào chân như hiện tại thì hắn chết cũng đáng còn muội muội hắn sống là được rồi.

" Đáng chết... Huynh nói cái gì vậy hả?? Giờ phút nước sôi lửa bỏng ngươi còn định anh hùng với ai, câm miệng cho ta... " Cô gái vừa cũng ca ca vừa phi hành có chút khó khăn, tức giận mắng.

Nghe thấy những lời kia, thiếu niên cũng im lặng không nói thêm câu nào nữa, giữ cơ thể nằm yên trên lưng nàng.

Bất quá, tốc độ họ không bị thương chắc chắn không bằng được một con Yêu Thú bị chọc điên, chưa tới vài phút sau đã bị nó chặn đầu khiến nàng phải dừng lại.

" Xong... Triệt để xong... Phụ mẫu, xin lỗi vì đã không báo đáp được ơn sinh thành của hai người... " Thiếu nữ vẫn mang theo đại ca nàng trên vai, lao thẳng vào Yêu Thú quyết mở một con đường máu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.