Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 410: Ý Chí Bảo Hộ




" Ngươi thân thiết với thằng nhóc đó làm gì?? Nó không phải người có thể tin cậy được... " Lúc rời khỏi không xa, Tiểu loli đầy khinh thường khi nhắc tới Murad, có vẻ như muội muội mới của hắn không ưa Murad cho lắm.

" Hắn dù gì cũng là thân thích của ngươi... Chả lẽ ngươi lúc nào cũng ghét hắn như thế... " Thiên Hồ cùng tiểu loli giờ đã đi tới chỗ vùng tiếp giáp Vương Quốc, nơi đang có rất ít người lui tới. Còn nguyên do tại sao hắn lại đưa nàng đến chỗ như này thì tất nhiên để thực hiện lời hứa với Quốc Vương...

" Đương nhiên rồi... Nói thật cho ngươi biết, cả cuộc đời của ta chưa từng gặp kẻ nào ngốc như tên đó. Võ thuật thì cũng tàm tạm, trí tuệ thì bỏ qua luôn đi cho đỡ chán... Hắn nghĩ hắn có thể đánh bại được cả các vị thần sao?? " Tiểu loli chán ghét phân tích về Murad.

" Ngươi đánh qua thần?? " Thiên Hồ nghi hoặc.

" Ừm... Không tính là thần. Ít nhất " nó " là tạo vật mạnh nhất ta từng gặp. Ý thức của Cát đã tạo nên sinh vật bất khả chiến bại về giao chiến cả về vật lý lẫn mọi tác động về nguyên tố... Kẻ đó được mệnh danh là Lữ Hành Sa Mạc Azzenka, chính hắn biến ta trở nên xấu tính và có hình dạng như bây giờ... " Tiểu Loli khuôn mặt nhỏ toát ra sợ hãi khi nhắc đến Azzenka, nguyên nhân chính làm nàng trở nên như hiện tại.

" Thử vận dụng chút nguyên tố của ngươi ta xem thử... " Thiên Hồ nói.

" Ta không chắc có sử dụng được không?? Để xem thử nào... " Tiểu loli nắm chặt hai tay, một cỗ hấp lực như cơn thủy triều dâng lên cuốn lấy nàng, tuy vậy màu của hạt cát lại không phải màu vàng thuần túy mà lại là màu đen kịt toả ra hắc khí.

" Hủy... " Nhận thấy mọi thứ đã sắp vượt khỏi tầm kiểm soát của tiểu loli, hắn đành phải dùng Hủy Diệt Chi Lực ăn hết năng lực đã bắt đầu khuyếch tán ra xung quanh, như đàn quái vật ngấu nghiến hết mọi thứ nó quét qua. Tương tự như Hủy Diệt Chi Lực của hắn, năng lực của Azzenka không ngờ lại mang cả khả năng tha hoá và biến chất năng lực của người bị dính phải nhưng vẫn kém hắn một bậc, tồn tại cổ xưa đến mức nào cũng kém độ mạnh của Hủy Diệt.

Đỡ lấy tiểu loli trên tay từ cơn vòi rồng hắc cát đã tản đi, hắn hơi nhíu mày khi thử truyền chút khí vào người nàng để kiểm tra toàn bộ cơ thể. Bệnh trạng của nàng không thể dùng từ nguy hiểm để hình dung, gần như nó đã sắp xâm chiếm cả cơ thể nàng, tình trạng đã đạt đến độ nguy kịch...

" Ngươi dùng quyền năng của thần khí để cầm chân thứ đang ăn mòn ngươi phải không?? "

" Ừ... Nếu không dùng nó thì bộ dạng thực của ta lúc ngươi nhìn thấy sẽ chạy mất dép. Dù sao, bảo vệ Vương Quốc là trách nhiệm của ta, kể cả phải bỏ mạng thì ta cũng sẵn sàng vì nó... " Giọng nàng đã suy yếu hơn rất nhiều, hiển nhiên khi vận dụng lại sức mạnh nguyên tố mà không có thần khí phụ trợ, nàng đã tốn nhiều sức lực hơn bản thân nàng nghĩ.

" Haizz, lẽ ra mạng sống của ngươi đã vì hai thứ kia giao đấu mà bỏ mạng từ lâu. Không lẽ ngươi cố sống đến giờ để gặp ca ca ta?? " Hắn tự suy luận hỏi.

" Phi... Ta nhổ vào. Ngươi không có được hắn mời đến thì ta cũng tự có cách trốn thoát khỏi Vương Quốc dễ dàng... Ây... Ta không có tùy tiện đến mức để nam nhân như ngươi đánh chỗ đó của ta... " Đang khí thế hào hùng mắng tên có trí tưởng tượng phong phú, nàng bỗng nhiên cảm giác được mông mình bị kẻ đáng ghét đánh vài cái, đã vậy còn vô sỉ cười nàng.

" Ngươi định tự vẫn đúng không?? Ngăn không cho mình nổi điên phá hoại Vương Quốc bằng bất cứ giá nào... " Thiên Hồ sao không thể biết được kết cục của nàng, ở cốt truyện chính của Murad không hề nhắc tới nhân vật đặc biệt như nàng, chỉ là trong khi đợi Murad hoàn thành mấy cái nghi thức vớ vẩn kia thì hắn có cho hai nhân vật mới được hắn triệu hồi đi thám thính mới biết được sự hiện diện của nàng. Bằng năng lực của mình, hắn dễ dàng để Quốc Vương coi trọng mình đến đỉnh điểm, chấp thuận cho hắn tiếp cận cô nàng.

" Tiêu cực thế... Ta đâu có nói mình muốn tự bạo bao giờ?? Ít nhất phải kiếm được anh chàng nào xứng đáng cho ta trao thân gửi phận... " Tiểu loli đầy mơ mộng nói.

" Ha ha... Bằng trái tim của một bà lão gần trăm tuổi?? "

" Cút... Lão nương bao nhiêu tuổi cũng không cần ngươi quan tâm. Cho dù nam nhân trên thế giới chết hết hay ta có chết ế cũng không tới lượt ngươi... " Nàng tức giận thở phì phò, đỉnh đầu cảm tưởng như sắp bốc khói lúc nhắc tới tuổi tác của mình.

" Tiểu muội muội việc gì phải tức giận như vậy. Ngươi có bao nhiêu tuổi thì ca ca ta vẫn yêu thương, che chở, đùm bọc ngươi. Ai nha... Đau... " Đang biểu hiện tình yêu thương vô bờ bến của mình với cô nàng thì bên hông hắn lại lần nữa bị tiểu loli cấu vài phát.

" Câm miệng đi. Ngươi càng nói càng làm ta tức giận... Hừ... Nói thật đi, ngươi có biện pháp nào chữa hết việc bị dính năng lực của kẻ kia không?? " Sau một hồi tức giận, cười đùa để giảm bớt căng thẳng, cô nàng nghiêm túc hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.