Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 393: Taara Hiếu Kì




Thiên Hồ không đáp mà chỉ mỉm cười, nụ cười hệt như Kerra khiến người nhìn phải không biết hắn đang thực sự đang suy nghĩ điều gì. Có đôi khi không nói hay biểu lộ cảm xúc mới là vũ khí nguy hiểm nhất làm kẻ thù phải khiếp sợ.

Bách chiến thân chinh như Nakroth giờ chính thức bị ám ảnh bởi nụ cười của hai cha con nhà này... Đánh chết nàng cùng cũng không thể không thừa nhận hai người này có điểm tương đồng lớn đến mức nào, ngoại trừ mái tóc màu tím kia khác với màu của nam nhân này thôi.

" Là ta cho nàng quyền đó... Ngươi có ý kiến gì sao?? Nakroth... " Giọng nói trầm ấm đầy cảm xúc làm Nakroth giật nảy mình, nàng ban nãy sao đột nhiên quên mất kẻ đang ngồi trong ngực Preyta trước mắt có người chống lưng hùng mạnh đến cỡ nào...

" Thần chỉ tò mò thôi... Tuyệt đối không có ý kiến với quyết định của ngài... Vả lại, thần đến đây để hỏi về lần họp sắp tới của Quân Đoàn chúng ta. " Nàng khéo léo lựa chọn vấn đề khác, tránh để như lần trước bị bắt đi dọn vệ sinh thì kẻ đau khổ là nàng chữ không phải ai khác.

" Tháng sau... Còn không có việc gì thì cút ra ngoài đi... " Nghe Volkath nói làm Nakroth như được đại xá, nhanh chóng kéo một mặt mộng bức Zephys ra ngoài cùng...

....

Cả hai sau khi lủi thủi đi ra khỏi Cổng Hỗn Mang, khi trở về Thành Under Zephys vẫn chưa thôi nghi hoặc về thân phận thực sự của Thiên Hồ, nhất là khi kẻ đang làm mưa làm gió ở khắp các Thành còn lại đột nhiên biến mất không rõ tung tích, kể cả Mina, Omines và Natalya cũng không dấu vết biến mất ở Thành Under, sau đó là Volkath không hiểu tìm được ở đâu đứa trẻ lại dễ dàng đàn áp được hai người, hơn nữa còn giúp cả hai cường hóa cơ thể...

" Nakroth, ta nghĩ đứa trẻ kia chính là người đã thách đấu thắng Tam Thành Chủ Black Rock... Kể cả tổ chức đột nhiên được Volkath đại nhân thông qua cũng là do nam nhân kia quản lí... " Kết hợp tất cả thông tin nàng thăm dò mấy tháng nay liền đưa ra kết quả làm Nakroth đang ăn cùng Zephys cũng phải đập bàn một cái thật mạnh...

" Hú hồn.... Ngươi không xem chúng ta đây là đang dùng bữa tối sao?? Dù ngươi nói ra được cũng phải có bằng chứng gì thuyết phục chứ..." Nakroth ăn đồ ăn nhanh trên tay, hơi ú ớ nói.

" Người hú hồn là ta...." Zephys ghét bỏ nhìn tham ăn Nakroth đang dùng tốc độ ăn như bị bỏ đói mấy tuần chén sạch hết đồ ăn nàng vừa đặt giao đến... Để duy trì cơ thể con người thì đương nhiên các nàng cũng phải ăn mới trụ được thêm vào việc thực thể của hai người đã từng chiến đấu rất lâu trong thế giới gương...

" Ừm... Ta cũng từng suy đoán như ngươi nhưng chưa có dịp để kiểm chứng... Tuy vậy việc Volkath dung túng cho hắn dường như có điểm không bình thường... Đau chết, Taara ngươi có vấn đề a.... " Đang tập trung suy luận như thám tử thì không hiểu từ đâu một chiếc búa khổng lồ đã va thẳng vào người Nakroth làm xương nàng có cảm tưởng suýt chút nữa gẫy làm nhiều mảnh.

Chỉ thấy hình bóng nãy vừa ném chiếc búa về Nakroth đang sừng sững bước vào phòng ăn, là một cô gái có dáng người khá cao, ngập tràn lực lượng với cả tay và chân đều có cơ bắp cuồn cuồn, kể cả ngực cũng chí ít to hơn Nakroth một bậc hùng hổ ngồi xuống, ăn nốt thức ăn trên bàn, xong đập vỡ chiếc bát nói: " Làm sao?? Hôm nay giọng ngươi nghe giống phụ nữ thế... Giọng khàn khàn mọi khi đâu rồi... "

" Nữ nữ cái đầu ngươi.... Cả cái búa to thế kia phang vào ai chả thăng thiên,cũng may lão nương xương cứng mới không bị sao cả. Giờ ta là nữ.... " Nakroth không thèm chú ý ánh mắt Tarra đang như nhìn một người quái dị, hãnh diện giới thiệu.

" Hèn gì mới ăn một búa đã kêu đau... Mới đi phẫu thuật về à?? " Lực nữ Taara soi mói nhìn dáng vẻ yếu điệu của Nakroth, tự nhiên nhìn thằng hay cãi tay bo cùng mình giờ thành nữ trông còn mềm mại hơn cả nàng nữa...

" Ghen tỵ?? Ân... Cũng đúng, ngươi có lúc nào giống phụ nữ bình thường đâu... Keng.... " Không nói thì thôi, lúc nói không biết Nakroth có phải có sở thích thường hay chọc giận người khác hay không mà từ Zephys đến Taara hay Mina đều đã tẩn nàng nhiều lần rồi và tất nhiên lần này cũng không ngoại lệ, chiếc búa to đùng lại văng vào người Nakroth thì nàng đã kịp dùng tốc độ siêu nhanh lấy hai thanh gươm đặt trên bàn đỡ lấy.

Zephys vẫn bình tĩnh ăn nốt phần của mình, quá quen với cảnh chó mèo đánh nhau thường ngày này, tiện thể thu góp vài thứ ném vào con vật tròn tròn nào đó đang mở miệng chờ thức ăn, nó nhiều tháng không gặp người giám hộ của mình nên thường xuyên được những Thành Chủ ở đây cho ăn dùm.

" Zip... Ăn xong nhớ dọn dẹp kĩ càng, Nakroth và Tarra đánh xong thì gọi tới phòng ta, hiểu chưa?? " Zephys bỏ lại lời nói rồi tao nhã tự mình nhảy vài cái đã bay lên đến phòng của nàng ở tầng hai tính từ trên xuống dưới sự ngỡ ngàng của Zip đang không hiểu vì nguyên do gì những Thành Chủ dạo gần đây lại kì lạ đến vậy.

" Kì lạ thật... Mina đại tỷ sao lâu về thế nhỉ?? Ta muốn được ôm cặp chân dài của nàng... " Zip vỗ vỗ chiếc bụng chưa được cho ăn no của mình làu bàu.

Vực hỗn mang - nơi tràn ngập hỗn loạn, dơ bẩn, máu tanh, cùng bóng tối vô tận. Ma thú Vực hỗn mang có hình thù kỳ dị và thực lực cường đại. Chúng có khả năng ẩn giấu trong bóng tối ở bất kỳ nơi nào hoang vu hẻo lánh. Với bản năng săn mồi, chúng sẽ tiêu diệt hết thảy những cá thể nào nhỏ yếu hơn mình. Giống như Zip, là thế hệ sau của giống loài lâu năm nhưng nhìn có vẻ giống như bị tiến hóa thụt lùi: Nó không có nanh vuốt sắc bén cũng không có cơ thể lực lưỡng lại tròn ung ủng toàn lông. Cảm giác khiến cho người ta cảm thấy đáng yêu chứ không có vẻ ngoài uy hiếp kh*ng bố như các ma thú khác. Nhưng nó chính là nó, đặc biệt, độc nhất vô nhị. Đấy chính là giá trị của Zip.

Trước khi các Bán thần bị đọa lạc vào Vực hỗn mang và trở thành ác ma, môi trường tại vùng đất này chỉ toàn là những quái vật bậc thấp. Chúng chỉ săn mồi theo bản năng. Dù có thực lực cường đại hơn nữa, chúng cũng không thể có năng lực trí tuệ để tổ chức lực lượng đánh chiếm lục địa Athanor.

Zip hiển nhiên là không giống như vậy. Đây là do sự tiến hóa giống loài mấy ngàn năm của chủng loài ác ma. Vào thời điểm ban sơ, chúng dùng huyết mạch biến dị thúc đẩy khiến nanh vuốt trở nên sắc bén. Sau đó chúng dùng móng vuốt để khai thác đào xới các khoáng mạch triệu năm, dùng nham thạch nóng chảy rèn đúc lên vũ khí... Nhờ đó Vực hỗn mang đang manh nha phát triển lên một nền văn minh mới, mà trong đó Zip chính là một đóa hoa rực rỡ nhất.

Veera sớm đã nhận thức được giá trị của Zip. Trước đây dù phe ác ma sở hữu được toàn bộ tài nguyên dưới Vực hỗn mang nhưng chúng khuyết thiếu những ma thú trí tuệ bậc cao có thể chỉ huy. Cho nên Veera phải tận lực thành lập các căn cứ địa trên đại lục Athanor để chiêu mộ các chiến binh bị hắt hủi hoặc bỏ rơi, hoặc thống hận ánh sáng. Nhưng khi Zip ra đời, Veera một lần nữa đã thay đổi kế hoạch của mình. Nếu như có thể bồi dưỡng ra những tiểu yêu có trí tuệ đặc thù như Zip, có năng lực học tập, rút kinh nghiệm, trưởng thành. Như vậy đại quân Vực hỗn mang vốn có số lượng áp đảo trên đại lục sẽ không còn đối thủ nữa. Đáng tiếc hiện tại Zip vẫn là một ngoại lệ và sự thông minh của nó cũng chỉ tương đương với trình độ một đứa bé nhân loại.

Chính vì để khai thác được sức mạnh của không gian nhị thứ nguyên của Zip, Verra đã giao Zip cho Mina, hầu cận của nàng quản lí con ma thú đời mới này....

" Không đánh nữa, quái nữ.... Cút ra ta muốn đi tắm...." Nakroth vẩy vẩy đôi tay đã mỏi nhừ vì phải đỡ lấy một lực không hề nhỏ từ chiếc búa có uy lực mạnh mẽ của Taara, do chưa quen dùng cơ thể tràn đầy lực lượng này cho lắm nên vẫn bị quái nữ này áp đảo, cả người vốn đã có phần hơi lấm lem nay càng bẩn hơn. Đã trở thành nữ thì nàng cũng phải sạch sẽ hơn trước chứ...

" Cùng đi đi... " Tarra vứt chiếc búa của mình vào cùng một chỗ với Nakroth, tiện thể bế luôn cả nàng đi theo mình, mặc kệ sự vùng vẫy như cá đuối nước của Nakroth bỏ lại Zip mặt đầy dấu chấm hỏi, bỏ vào Thành Under một mình...

Hồ tắm bốn mùa, nơi rất lâu trước đây lúc Tử Ngưng mới được phục sinh đã cho tu bổ toàn bộ Vực Hỗn Mang, nâng cấp nó chả khác gì khách sạn bốn năm sau cả... Tất nhiên ưu đãi này chỉ dành cho những vị Thành Chủ đã cống hiến cho Vực Hỗn Mang mới được sử dụng vì bao quanh nó đã được xây dựng kết giới đặc biệt mà có lệnh bài mới tiến vào được.

" Từ từ đã quái nữ, ngươi làm gì mà đi nhanh như vậy... Chưa kể đến ta có thể tự mình di chuyển được... " Nakroth dãy giụa trong tay Tarra, muốn trốn thoát nhưng không thể bàn tay to khoẻ đó.

" Bình tĩnh Nakroth, ta đâu có ăn thịt ngươi đâu... Chỉ là muốn xem cơ thể mới của ngươi thế nào... " Tarra ánh mắt sắc sắc, thèm thuồng nhìn Nakroth đúng kiểu dạo trước Nakroth nhìn Krixi liền làm nàng rùng mình, cái này có phải do nghiệp quật không nhỉ??

" Ngươi xem làm gì?? Ta cũng giống như ngươi thôi... " Nakroth kiên quyết giữ chặt váy của mình, ngăn không cho sắc nữ đang nhìn chằm chằm nàng như hổ rình mồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.