372: Tà Ác Chinh Phục 1
" Tỷ tỷ, ta có thể quá giang ở đây không ?? " Nghe được giọng nói ngọt ngào của cậu bé trước mắt, cả ba đều nhìn không chớp mắt.
Thú thật , câu này nếu các nàng nghe được từ miệng một người đàn ông trưởng thành chắc chắn các nàng sẽ không do dự mà đập chết ngay tức khắc.
Tuy vậy, đối với lotai đang trông mong nhìn mình, cô gái rất nhanh gật đầu đồng ý...
" Ngươi là quỷ hay yêu ?? Không lẽ nào trên đời lại xuất hiện nhân loại có vẻ đẹp như ngươi được...!" Cô gái hoạt bát thoạt nhìn là trẻ nhất trong ba cô gái khi có hai mái tóc đen được búi sang hai bên, gương mặt nhỏ xinh xắn tò mò.
" Cho cậu bé vào trong trước đi đã...!" Thiếu phụ nhìn Thiên Hồ còn chăm chú hơn, ngược lại với khí chất đầy thanh xuân của cô gái kia, nàng có màu tóc đỏ nhẹ, đôi tai giống như tai hồ ly của hắn gần cao bằng đầu nàng, nhẹ giọng nói.
" Vâng ...!Tỷ tỷ ...!"
Thiên Hồ khi bước vào bên trong thì mới nhận ra căn nhà này cũng sử dụng không gian ma pháp cấp thấp, bề ngoài có vẻ bé nhỏ không đáng kể nhưng vào mới biết được nó cũng rộng gần ngang bằng lâu đài của Tử Ngưng, chỉ khác là không có nữ hầu gái thôi.
" Ngươi có mục đích gì ?? " Chưa đợi Thiên Hồ kịp ngồi xuống, gần chục chiếc lông màu tím sẫm sắc nhọn như những lưỡi dao găm hắn vào tường, trước sự kinh hãi của hai cô gái bên cạnh, thiếu phụ lạnh lùng hỏi.
" Ta...!Ta chỉ muốn dừng ở đây nghỉ chân một đêm ở đây thôi.
Ta mới bị tên khốn Volkath kia bắt về nên không có chỗ ở, hắn dạy xong thì vứt ta ở bên ngoài...!Cho nên...!"
" Nói sự thật !! Ngươi biết những chiếc lông của ta không có mắt chứ....!" Thiếu phụ vẫn không tin lời Thiên Hồ, thậm chí trên tay nàng còn có nhiều chiếc lông chim hơn, đắc biệt là mỗi chiếc đều sắc bén đến kì lạ...
" Bình tĩnh chút, tỷ tỷ.
Hắn đơn giản muốn ở chỗ chúng ta thôi mà...!" Cô gái đứng cạnh thiếu phụ khuyên can nàng.
" Câm miệng...!Ai biết hắn có ý đồ gì khi tiếp cận chúng ta.
Ngươi không phải cũng không biết lý do chúng ta bị đưa đến đây...!" Nàng khuôn mặt tràn đầy sương lạnh khi nhắc đến chuyện này, nhất là những vật bề ngoài càng xinh đẹp thì chắc chắn càng ẩn chứa nhiều nguy hiểm cao.
" Ta xxx...." Thiên Hồ trong đầu lúc này đang thầm đánh giá thiếu phụ, hắn rõ ràng mới gặp nàng lần đầu mà đã bị đối xử như kẻ thù của các nàng, đã vậy đừng trách khi hắn thoát được thiếu phụ phải chịu hậu quả thế nào.
" Bắt nàng...!" Thiếu phụ bỗng nhiên nghe được lời phát ra từ miệng thiếu niên liền ngạc nhiên, thế nhưng giây sau nàng biết được mình sai lầm thế nào khi đánh giá thấp cậu bé trước mắt, bởi có một thanh chủy thủ đã kề lên cổ nàng, đồng thời cô gái ban nãy mở cửa cho Thiên Hồ cũng đã dùng một sợi dây cuốn chặt lấy nàng, cẩn thận rút từng chiếc lông đang giữ hắn trên tường ra, giải cứu hắn.
" Bộp ...!Bộp...!Không sai...! Mắt nhìn người của ngươi vô cùng chính xác.
Thế nhưng lại quá nhân từ với kẻ địch mà không chịu giải quyết theo trực giác của mình.
Vì vậy , kẻ thua thiệt chỉ có ngươi thôi...!" Thiên Hồ vỗ vỗ tay, ung dung điều khiển hai cô gái làm hầu gái cho mình, cô gái kia vẫn giữ nguyên ý thức nhưng cơ thể nàng thì không, tùy tiện làm chiếc đệm cho Thiên Hồ ngồi vào lòng.
" Ha ha...!Ta biết thừa những người ở đây không kẻ nào có thể tin cậy được.
Một thằng nhóc trên người không hề có vết tích của việc phải chiến đấu, dung mạo xuất chúng lại đi đến tìm những phạm nhân như chúng ta.
Không thấy quá mức kì lạ sao ?? " Thiếu phụ bị trói vẫn ung dung trôi chảy phân tích , không thể không thừa nhận, nàng nói rất chính xác những lỗi sai của hắn, chứng tỏ nàng đã trải qua vô số những chuyện khó khăn nên giờ mới thành thế này.
" Ngươi rất thông minh...!Đặc biết là chỉ bằng vài chi tiết nhỏ nhặt trên người ta đã nhìn ra được những thứ bất bình thường.
Bất quá, ngươi biết những cô gái thông minh như ngươi thường sẽ có số phận như nào không ?? " Từ kẻ đi săn nay đã biến thành con mồi, thiếu phụ giờ phải đối mặt là con mồi nàng đã bỏ lỡ một lần tiêu diệt hắn tra hỏi lại, khó chịu không muốn đáp lại.
Im lặng một lúc, Thiên Hồ biết nàng vẫn kiên cường không muốn đáp lại, liền điều khiển cô gái hoạt bát lấy chút đồ ăn cho mình, dưới ánh nhìn kinh sợ của nàng, hắn ăn hết tất cả chỉ mất chưa đầy vài giây, sau đó trên người nàng quần áo cũng chỉ còn lại mỗi bộ đồ lót màu trắng tinh khôi, trong lòng đã nguội như tro tàn khi bàn tay không nghe theo ý nàng muốn cởi nốt chiếc áo lót ra.
" Dừng lại ...!".
Thiếu phụ rốt cuộc không giữ được im lặng nữa, đành phải lên tiếng.
Mặc kệ lời thiếu phụ, cô gái kia tay đã chạm đến khoá áo ngực nước mắt ngắn dài, tràn đầy không cam lòng trong trắng của mình lại bị mất ngay trong ngày hôm nay, khẩn thiết nhìn thiếu phụ như cầu xin nàng giúp đỡ mình.
" Được...!Ngươi muốn ta làm gì nàng mới có thể dừng lại ?? " Hối hận vì đã chọc giận tiểu ác ma, thiếu phụ cắn răng hỏi.
" Nga...!Không ...!Không...!Ta thích nhìn vẻ mặt của ngươi lúc này.
Bất lực, hối hận, tự trách bản thân mình chỉ vì quá khứ của ngươi mà hại tỷ muội mình thành ra như bây giờ.
Tuy vậy...!Ta từ chối thỉnh cầu của ngươi...!" Thiên Hồ tiếp tục thao túng thiếu nữ lại gần mình, do chiều cao hai người khá chênh lệch nên hắn còn phải đứng trên ghế mới thân mật được với cô nàng.
Thử tưởng tượng một cô gái cảm nhận được cơ thể mình đang bị một tiểu ác ma hết sức khả ái khi nhục, trong khi đó nàng chỉ có thể vô lực thừa nhận, miệng không nói được câu nào nhưng mắt phải chứng kiến cận cảnh cậu bé thoạt nhìn đơn giản lại tùy ý khiến nàng phải làm theo hắn điều khiển là trải nghiệm kinh hoàng bậc nào.
" Van cầu ngươi...!Buông tha nàng đi.
Nếu không ta có thể thay thế nàng hầu hạ...!" Thiếu phụ giờ đã không giữ được vẻ kiêu ngạo như lúc nãy nữa , thái độ đã thay đổi một trời một vực, nhu nhược cầu xin ...
Chỉ là Thiên Hồ lúc này còn đang bận thưởng thức hương vị của con mồi đang vùng vẫy trong tay mình, mọi khi thường là hắn tự để con mồi sà vào lòng mình, nay thử chút tư vị của con mồi bị cưỡng ép chút...
" Rất ngọt...!" Hắn liếm liếm môi, nhìn thiếu nữ đôi mắt đang đẫm lệ nhìn mình, tuy là đang khóc vì bị cưỡng ép là sự thật nhưng nụ hôn kia cũng là nụ hôn đầu của nàng, dưới tuyệt kỹ hôn cao siêu của Thiên Hồ đương nhiên nói không có cảm xúc gì là giả tạo, nhất là khi còn được một người có vẻ bề ngoài vượt qua tưởng tượng của nàng thực hiện.
373: Tà Ác Chinh Phục (2)
Trước ánh mắt của ba người, thiếu phụ còn lại giúp Thiên Hồ cởi quần áo, lộ ra thân hình có phần bé nhỏ nhưng tràn đầy uy mãnh, bằng vào trực giác của nàng thì ít nhất cậu bé đang sở hữu sức mạnh còn mạnh hơn cả chúa tể Volkath lúc đỉnh cao hay con gái nàng , thế nên đã có phần hơi hiếu kì về thân phận cậu bé được mang về....
Thấy đôi mắt của nàng mang theo chút nghi vấn cùng tò mò, Thiên Hồ cũng giải phong bế tuy của nàng, khôi phục khả năng nói chuyện của thiếu phụ.
" Ngươi đến từ đâu ?? Không lý nào người còn mạnh hơn Volkath lại dễ dàng bị hắn mang về nơi đây... " Thiếu phụ tay vẫn cởi nốt quần áo của Thiên Hồ, cất tiếng hỏi làm cả thiếu nữ và thiếu phụ đang bị trói bất ngờ...
" Một nơi rất xa nơi đây.... Vả lại không phải ta bị bắt về đây... Mà là tự nguyện đến nơi này... " Đáp án hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng, lần đầu tiên có người lại nguyện ý bị bắt tới đây mà lại có thái độ dửng dưng như vậy, cũng phải thôi, ngươi có sức mạnh thì còn sợ gì những đoạ lạc giả nữa...
" Ta hiểu rồi... Giờ ngươi muốn chúng ta phục vụ ngươi đúng không ?? Được... Nhưng ta muốn ngươi phải giết chết một kẻ, có như vậy ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời ngươi mà ngươi không cần kiểm soát ta... " Thiếu phụ dứt khoát trả lời , dường như để chứng thực cho câu nói của mình, thiếu phụ liền nhướng đầu mình, hôn Thiên Hồ một nụ hôn và cũng chỉ vỏn vẹn dừng lại ở đó vì cơ thể nàng đang bị hắn khống chế.
" Ngươi chưa thể đặt điều kiện với ta... Cô gái... " Nói xong, hắn buông thiếu phụ ra, mặc kệ sự khó hiểu của nàng, đẩy thiếu nữ xuống giường, bắt đầu nhấm nháp chiến lợi phẩm mới của mình.
Chỉ thấy thiếu nữ giờ khuôn mặt đã đỏ bừng, trước ngực lộ ra một mảng tuyết trắng, tô điểm ở đó là cặp ngực tương đối vừa đủ một bàn tay Thiên Hồ nắm hết, điểm xuyết trên đó là hai hạt đậu hồng hồng nhỏ xinh, tràn ngập dụ hoặc, hơn nữa phối hợp với vẻ đẹp thanh thuần của nàng, trên má còn hơi vương vài giọt nước mắt càng khơi dậy bản năng muốn khi dễ nàng của nam nhân...
Vừa vặn, Thiên Hồ cũng chẳng phải chính nhân quân tử gì, miệng đã cúi xuống ngậm lấy hạt đậu nhỏ bên phải, tay còn lại vân vê hạt đậu bên trái, đương nhiên hắn không thể bên nặng bên nhẹ được. Vài phút sau quả nhiên bên được hắn dùng miệng chăm sóc cẩn thận đã trở nên to hơn, còn bên kia vẫn chỉ hơi lớn hơn chút xíu.
" Ác ma... Van nài ngươi... Tha cho ta đi. Dù gì chúng ta cũng không thù không oán, ngươi không thể đối xử với ta như vậy được... " Để cho tránh tụt cảm xúc, hắn cũng không ngăn cản nàng nói chuyện, vừa mới mở miệng thiếu nữ đã cầu xin hắn.
" Tỷ tỷ ... Ngươi không thấy bên dưới ngươi đã ướt đẫm như này còn nói không muốn... "
Nàng cảm giác mình hai cái đẫy đà trên đùi bị Thiên Hồ nóng rực tay thỏa thích vỗ về chơi đùa lấy, dâm đãng hướng về mẫn cảm đùi ngọc bên trong phủ đi. Nàng cảm thấy toàn thân từng đợt khô nóng, Thiên Hồ ôn nhu tay từng cái vuốt ve nàng xử nữ non mịn da thịt, mỗi một cái nhu niết đều kích thích nàng một hồi sợ run.
Tự trên chân ngọc truyền đến từng cơn chập choạng ngứa khó nhịn khoái cảm, khiến cho thiếu nữ không chút nào giãy dụa mặc cho Thiên Hồ tại nàng thuần khiết trắng nõn trên thân thể vuốt ve, ngứa ngáy cảm giác bắt đầu tự chỗ kín truyền đến, Thiên Hồ tay bắt đầu hướng về nàng xử nữ lỗ l-n đột kích. Cô nàng mỹ lệ lại có thuộc về thiếu nữ thanh thuần, nàng bây giờ mặc dù thẹn thùng lại tràn đầy dục vọng, trong mắt mặc dù có một tia khó xử cùng sợ hãi, nhưng mà Thiên Hồ ôn nhu vuốt ve tại nàng đẫy đà trên đùi, nàng nằm thẳng lấy không chút nào kháng cự, da thịt đổ mồ hôi hơi thấm, có thể cảm giác được Tayuya hơi sợ run.
Thiên Hồ tay liền vươn hướng thiếu nữ thỏa thích vuốt ve nàng đầy đặn mà thon thả vòng eo , ở mẫn cảm eo nhỏ bên trên xoa nắn lấy, xoa thiếu nữ trắng noãn mà có co dãn bụng dưới. Đột nhiên ôn nhu ngón tay trượt vào thiếu nữ cạp váy, xuyên qua quần lót ven, tại cửa huyệt của nàng sờ soạng một cái.
Thiếu nữ không khỏi kêu một tiếng, chỉ cảm thấy ở ấm áp lỗ l-n, một chỉ háo sắc tay theo bụng dưới lướt qua lông l-n nàng, vừa lướt qua trong lỗ đái, thẳng xoa mép l-n nàng. Một cỗ dòng nước xiết theo nàng lỗ l-n bắn tung tóe ướt át kiều nộn mu l-n, truyền khắp toàn thân của nàng, cái kia mỹ lệ thân hình nhịn không được run bỗng nhúc nhích, ửng đỏ khuôn mặt nổi lên một vòng đỏ ửng, cô nàng cảm thấy mình cái kia kiều nộn dâm huyệt bị chỉ một ngón tay chạm đến lấy, sau đó lại cắm vào chính mình chặt chẽ âm đạo, tại đó nhẹ sờ tới sờ lui.
Nàng cảm thấy mười phần khó xử, trên mặt đỏ ửng càng thêm đỏ lên, một cỗ vạn phần mãnh liệt khoái cảm theo bị vuốt ve dâm huyệttruyền đến, khiến cho thiếu nữ kiều nộn thân hình rung động, đúng như hoa hồng đỏ giống như mê người cặp môi đỏ mọng không khỏi mở ra, theo cái kia toái ngọc trong hàm răng phát ra một tiếng nhu hòa rên rỉ.
Thiếu nữ không khỏi mở ra chính mình chẳng biết lúc nào bởi vì khó xử mà nhắm lại hai mắt, nàng nghe được Thiên Hồ tại nàng bên tai thân mật nói: "Ngươi nhắm mắt lại dâm đãng dung mạo thật đẹp."
" Cút... Là... Là... Do ngươi nghịch chỗ đó của ta... Ah..." Người vuốt ve động tác lại để cho nàng cảm giác mười phần khoan khoái dễ chịu, không khỏi lại phát ra một tiếng dâm sóng rên rỉ. Nóng bỏng hôn lên cô gái hỏa hồng hai gò má và trên môi đỏ mọng, nàng cảm thấy mười phần khó xử. Thiên Hồ tại trên môi đỏ mọng của nàng làm càn hôn nồng nhiệt, một bên với vào đầu lưỡi tại nàng trong miệng quấy lấy. Lúc này nàng đã là đổ mồ hôi hơi nhuận, rặng mây đỏ mặt mũi tràn đầy, xử nữ mê người một mặt hiện ra . Đôi môi của nàng vừa mở tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng Thiên Hồ đầu lưỡi lại thừa cơ lẻn đi vào, hai người đầu lưỡi quấy cùng một chỗ.
Nhìn hai người thân mật cùng nhau, thiếu phụ cảm giác mắt mình giờ đúng là không đủ dùng, muốn nói vài câu nhưng cả nàng và đồng bạn mình đều bị hắn dùng Ma Lực ngăn các nàng làm phiền.