Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 267: 267: Tiểu Rin Thẹn Thùng




Thời gian cứ như vậy lại chầm chậm trôi đi, thoáng chốc lại qua mất vài năm sau kì thi tốt nghiệp ở ngôi trường bí ẩn nhất trong toàn bộ thế giới nhẫn giả, khi Hokage đệ tam mới nhậm chức cũng cải cách khá nhiều việc cho ngôi làng, từ việc cố định sẽ có một ngày hàng năm tổ chức cuộc thi tốt nghiệp khác với đệ nhị là ba năm mới có cuộc thi này, cũng giúp làng phát hiện thêm nhiều nhân tài mới hơn...

Cả Jiraiya và Orochimaru ở đại chiến nhẫn giả lần trước đều được rất nhiều người biết đến, bởi vậy, đột nhiên việc ông nhận đệ tử là một cậu bé tộc Namikaze đều khiến người khác phải tò mò về sức mạnh của hắn...

Tuy vậy, chỉ sau biểu hiện vượt trội trong cuộc thi tốt nghiệp do làng tổ chức, tài năng vượt trội của đứa bé này mới được bộc lộ hoàn toàn, làm những người trước dị nghị cậu phải thán phục bởi tài năng không tầm thường kia...

Mọi chuyện yên bình trong làng lại khiến thời gian tiếp tục chảy nhanh hơn, trong những năm đó, đại chiến nhẫn giả lần thứ ba lại nổ ra, nhưng lần này những gương mặt nổi danh lần trước lại không hề tham dự, duy chỉ có Tsunade giống với trước đó tham gia nhưng với danh nghĩa một ninja chữa trị bình thường thôi.

Bởi vậy, cái tên Tia Chớp Vàng chính thức được nổi danh, khắp nơi trên chiến trận không ai không biết làng lá lại xuất hiện thêm một nhân tài sử dụng nhẫn thuật hơi giống đệ nhị đã từng sử dụng...

Kết thúc cuộc chiến không lâu, Minato lại nhận thêm ba người đệ tử, một cậu bé trầm lặng ít nói, một người thuộc tộc Uchiha và một cô bé hoạt bát lém lỉnh...Cả ba đều là những đệ tử hắn vô cùng ưng ý nên dốc lòng dạy dỗ cả ba người rất nhiều những kĩ năng chiến đấu mà Jiraiya trước đó dạy cho cậu...

Không may thay, ở một nhiệm vụ cả ba người được nhận, cô bé kia cùng cậu bé tộc Uchiha đều bỏ mạng tại đó, duy chỉ có người trầm lặng kia trở về với một bên mắt bị che đi...Người này cũng là con trai của một huyền thoại trong làng khi giúp đạt đuợ rất nhiều chiến công với biệt danh Nanh Trắng.

Vì một nguyên do nào đó khó nói, Nanh Trắng đã tự sát ngay khi Kakashi còn rất nhỏ, chính vì lẽ đó, nhận ra được tiềm năng trong cậu, Minato mới nhận cậu trong đội làm đệ tử của mình cùng Rin, Obito...( Đây là theo cốt truyện chính mình nhớ vậy nha, có gì sai sót mong anh em bỏ qua...Nhân vật phụ nên cũng không có thoại gì nhiều, mình chỉ tóm tắt sơ qua thôi )

Còn ở nhà Thiên Hồ lúc này, một tiểu loli khả ái hết nhìn ngang nhìn dọc căn phòng ngập màu hồng phấn với vô số những con búp bê được bày biện xung quanh...Căn phòng này cho nàng cảm giác được trở về nhà của mình, đầy ấm áp và thân thuộc đến lạ thường.

Nàng nhớ mình đã bị nhẫn thuật của Kakashi đâm xuyên qua ngực rồi cơ mà, thậm chí cơn đau kia nàng cũng trải qua rất chân thực khi hai người cùng trốn chạy ninja làng khác muốn bắt nàng về làm vật chứa cho vĩ thú hay còn được gọi là Jinchuriki giống vợ của sư phụ nàng, tất nhiên đó không phải là Kushina mà là em họ nàng, cũng được kế thừa vĩ thú từ đời này qua đời khác, hai người nảy sinh tình cảm với nhau cũng chẳng khác gì khung cảnh anh hùng cứu mĩ nhân như trong cốt truyện chính.

( Ảnh Rin dễ thương mình sẽ để ở phần nhân vật nha )

" Tiểu muội muội, ngươi đã thấy trong người tốt hơn chưa ?? " Một cô gái mở cửa bước vào phòng, hơi buồn cười vì Rin đang rụt rè co người vào trong chăn, giả vờ ngủ không biết gì, hỏi xong không thấy nàng đáp lại liền đến bên giường, cù léc nàng vài cái làm Rin đang giả vờ ngủ cũng không chịu được nữa phải mở mắt tỉnh dậy, khanh khách cười...

" Cảm ơn tỷ tỷ đã cứu mạng ta...Nhưng ta cũng chẳng có gì để báo đáp ân tình to lớn này..." Nàng từ khi còn bé xíu đã được dạy rằng phải báo đáp người đã giúp đỡ mình, thế mới là một bé gái ngoan ngoãn được..

" Hi hi...Ngươi dễ thương thật nha.

Chả trách ba ba ta lại bỏ cả giấc ngủ nướng để tìm ngươi..." Thiếu nữ nghe được Rin muốn báo đáp, không hiểu sao nghĩ đến sở thích của hắn, nàng đã hiểu được...

" Phụ thân ngươi cứu ta ?? Tỷ tỷ có thể dẫn ta gặp thúc thúc được không ?? " Theo nàng nhận biết , có một cô con gái lớn thế này thì hắn chí ít phải bằng tuổi phụ thân nàng là ít.

" Với bộ dạng ngươi bây giờ ?? " Thiếu nữ nghiền ngẫm hỏi mới khiến Rin kịp nhìn trên người nàng giờ độc có một bộ váy mỏng tang, nhìn từ ngoài vào có thể thấy được toàn bộ bên trong nàng, liền ngượng ngùng cầm lấy bộ đồ đã được đặt sẵn bên người nàng, nhanh chóng thay đồ rồi cùng thiếu nữ lạ mắt kia bước ra khỏi phòng...

Kì lạ là khi bước ra khỏi phòng, nàng đã thấy có thiếu niên tuấn mĩ đang chơi đùa cùng một bé gái khác, đặc biệt hơn cả, vẻ đẹp kia quá mức chói mắt, nàng nhìn vài giây rồi cũng vất vả lắm mới rời mắt được khỏi hắn.

" Tỷ tỷ, kia là đệ đệ ngươi sao ?? Hắn đẹp trai quá..." Dù biết thiếu nữ xinh đẹp này thì đệ đệ hay phụ thân nàng chắc chắn sẽ không kém nhưng thiếu niên này mỹ vượt bậc nhân loại thế này thì có hơi là lạ...

" Phốc xích....Đệ đệ ta ?? Phụ thân, nàng chê ta còn già hơn cả ngươi kìa..." Thiếu nữ che miệng cười, nói vọng về phía thiếu niên kia làm Rin giật mình, hắn là phụ thân của thiếu nữ này ?? Hay là hai người quan hệ cha dượng con vợ...Làm gì có chuyện cha còn trẻ hơn con.

" Thiên Vũ, ngươi có phải lâu không được ta đánh không ?? Lại dám trêu chọc ta..." Thiên Hồ một bên đùa nghịch cùng Thiên Tinh, một bên trừng mắt con gái mình...

" Oa...Ngươi đánh a..." Thiên Vũ sau nhiều năm cũng từ một tiểu loli khả ái trở thành một thiếu nữ xinh đẹp làm người ta phải hít thở không thông khi nhìn thấy vẻ đẹp của nàng, một Tử Ngưng quyến rũ, bá đạo, kết hợp cùng Thiên Hồ tuấn mĩ, bá vũ...Không cần nói cũng biết hai phản ứng này kết hợp tạo nên một Thiên Vũ thế nào rồi...

"...." Rin cũng cạn lời với hai cha con nhà này, rõ ràng còn người ngoài như nàng ở đây mà vẫn còn nói những chuyện này ra được, mỗi tội nàng vẫn chưa tin Thiên Hồ là cha ruột của cô gái Thiên Vũ này.

" Ngươi đã đỡ hơn chưa, tiểu muội..." Thiên Hồ tuy rất muốn ngay tại chỗ đánh mông con gái mình nhưng cũng không quên khả ái loli đang dùng ánh mắt uất hận nhìn mình.

" Đã tốt hơn nhiều, cảm ơn ngài đã khổ công đi cứu ta...Vậy còn đồng bạn của ta hắn cũng được ngài cứu a ?? " Tấm lòng thiện lương của nàng cũng sẽ trở thành nhược điểm lớn nhất để bị mọi người lợi dụng, vô tình bị cuốn vào kế hoạch đã được vạch ra từ trước...Nhưng Thiên Hồ cớ sao phải cứu một thằng nhãi phế vật không cứu nổi người mình thích,xong hận đời mới bị trở thành con rối của người khác ??

" Hắn đã chết...Chỉ còn ngươi có một hơi thở mới cứu được...Nếu còn chưa khoẻ thì nghỉ ngơi tiếp đi." Thiên Hồ nhàn nhạt đáp làm tâm trạng Rin có chút buồn rầu, dù gì thì hai người cũng đã cùng luyện tập với nhau được mấy năm mà, tuy vậy cũng dừng lại ở tình bạn thôi, đâu có như thằng tự kỉ kia ảo tưởng...

" Ta ổn...Chỉ là việc ta ở đây có gây bất tiện cho gia đình ngài không ?? " Tiểu loli rụt rè hỏi, nàng cũng không muốn gây bất lợi cho ân nhân mình được..

" Vậy ngươi nghĩ như nào là bất tiện...Chi bằng ngươi có muốn trở thành một phần của gia đình ta không ?? " Thiên Hồ không chút kiêng kị sử dụng Mị Hoặc Yêu Hồ với tiểu loli, đã là loli thì hắn sao bỏ qua được, ngươi nghĩ chỉ đơn giản là cứu nàng về xong thả đi ?? Không hề, đã được hắn cứu về thì đương nhiên sẽ là thê tử tương lai của hắn thôi..

" Được ạ...Nhưng thế nào mới được gia nhập vào đó..." Tiểu loli si ngốc hỏi, nàng nói không thích hắn thì quá dối lòng mình rồi, huống chi lại là ân nhân đã cứu mạng mình lại đẹp trai quá thể như vậy...

" Trở thành tiểu lão bà ta..." Thiên Hồ nói thầm bên tai, gương mặt Rin bỗng chốc đỏ bừng, không tự chủ gật đầu...Không có hắn thì nàng đã chết ở chốn không người rồi, gả cho hắn nàng cũng không gượng ép gì, mỗi ngày còn được ngắm trai đẹp, ngu gì mà từ chối.

" Ta đồng ý...Bất quá phải đợi ta lớn hơn chút đã...." Rin thành thật trịnh trọng gật đầu, kém chút làm Thiên Vũ nhìn cận cảnh phụ thân mình dụ dỗ tiểu loli bật cười.

Rốt cuộc thì đứa bé này luân hãm còn nhanh hơn nàng tưởng, nếu đổi lại là người bình thường thì Rin cũng không biết ơn đến mức gả cho người ta đâu, sở dĩ thành ra như vậy là do phụ thân nàng vừa đẹp trai lại còn vừa là ân nhân của nàng nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.