163: Thiện Tài Long Nữ Tâm Ý
Trận chiến nhỏ giữa hai phe cứ thế nhẹ nhàng khép lại trước phần thắng thuộc về Dị Thần.
Tất nhiên Bạch Thiên vẫn còn đang học ở chỗ đó thế nên Thiên Hồ cũng tha cho bọn chúng một con đường sống với điều kiện tự phế bỏ đi tu vi của mình.
Mười mấy lão tăng ở đây khuôn mặt xám xịt hủy đi thành quả vài trăm năm của mình chỉ vì đi lo chuyện bao đồng, tuy vậy vẫn giữ nguyên được mạng sống của mình là tốt lắm rồi.
" Xin lỗi đã làm phiền các ngươi, chúng ta đi trước...." Bị phế đi tu vì, đương nhiên không thể về Linh Sơn tu luyện tiếp được nữa bởi vậy các lão đành phải hạ phàm làm thường nhân sống nốt quãng đời ngắn ngủi còn lại.
Nhưng ai mà biết được trên đường về các lão có gặp phải những chuyện không may dẫn tới cái chết không chứ ?? Có thể sẽ bị một vật sắc nhọn gì đó sơ ý đâm qua, tai nạn giao thông,...Đối với chuyện này sẽ có người thay hắn giải quyết, Thiên Hồ tuyệt đối không để lại bất kì kẻ thù nào có ý định với mình mà còn sống được.
" Cảm ơn ngươi đã tha cho các lão tăng một con đường sống...." Thiếu nữ là sư tỷ của Bạch Thiên cảm kích đáp, dưới cái nhìn của nàng thì chắc là do mối quan hệ của mình và em gái hắn nên Thiên Hồ mới cố tình cứu bọn hắn mà thôi.
" Ân...Vậy bây giờ ngươi định trở về Linh Sơn sao ??? " Thiên Hồ ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ hỏi.
Cho những ai không biết đệ tử đầu tiên của Chân Chân là ai thì chính là cô gái này, nàng được gọi với biệt danh Thiện Tài Long Nữ, tỷ tỷ của Vạn Thánh Công Chúa.
Khi mắt hai người cùng chạm vào nhau, không biết về nguyên do gì mà trong lòng nàng có một giọng nói vô hình chỉ dẫn nàng muốn tìm hiểu sâu hơn về người thiếu niên tuấn mĩ này.
Nàng bắt đầu thấy thích cách hắn cười nói với mình, thích ánh mắt sâu thẳm như hút lấy ánh mắt nàng trong đó...Tóm gọn lại thì trái tim nàng cũng đã có dấu hiệu hướng về hắn, không có cách nào, Mị Hoặc Yêu Hồ và Ngự Nữ Thần Quyết luôn có ảnh hưởng trí mạng đối với những người khác giới, bất giác sẽ in sâu hình ảnh hắn trong tâm trí nàng...
" Chắc là để ngày mai thôi, giờ cũng đã chuẩn bị tối rồi..." Thiện Tài Long Nữ nhìn sắc trời dần ngả về chiếu đáp, không chút để ý tới ánh mắt kì quái của Dị Thần và Lục Nhĩ, các nàng vẫn còn đang truyền âm với nhau nữa cơ.
" Rõ ràng mới hơn bốn giờ chiều thôi mà, cái gì mà sắp tối chứ ??? "
" Ngươi nhìn nàng thế kia hay tâm trí nàng không bình thường ?? ".
Dị Thần không tim không phổi đáp.
" Đần chết ngươi, nàng đang muốn tiếp cận chủ nhân của ta...!"
.......
Vô số cuộc đối thoại giữa hai cô gái đang diễn ra trong đầu hai cô nàng tinh quái này, duy chỉ Thiên Hồ nháy mắt đã hiểu được cô nàng Thiện Tài này đang ám chỉ điều gì nên cũng không để nàng phải thất vọng, cười nói: " Đã vậy thì hôm nay hay người cứ ở lại đây chơi vài hôm, vài ngày sau ta sẽ đưa ngươi trở về, tiện thể thăm Bạch Thiên luôn..".
" Làm phiền ngươi rồi..." Thiện Tài khách sáo đáp nhưng trong lòng vui mừng vì mục đích của mình cũng đã được chấp nhận, còn về cái sứ mệnh phong ấn lại Dị Thần ?? Nàng giờ đang tập trung theo đuổi tình yêu của mình thì nào có thời gian quan tâm nữa..Lại nói, đến cả các sư thúc mình còn không động đến được góc áo nàng thì mình nàng sao địch lại được, thà mặc kệ đi thì tốt hơn.
" Mời..." Thiên Hồ rất tự nhiên nắm tay Thiện Tài và Lục Nhĩ rời khỏi Quảng Hàn Cung, còn Dị Thần sau một hồi quan sát khắp nơi và nói chuyện với Lục Nhĩ thì thầm đưa ra chủ ý muốn đầu nhập cùng hắn.
Mặc nhiên trong chuyến đi tới Quảng Hàn Cung này hắn vô cùng thoả mãn khi thu được thêm hai mĩ nhân nữa và một bé Thỏ Ngọc đang giận dỗi nằm trong tay Dị Thần.
" Phu quân, ngươi trở về sớm vậy ?? "
" Oa, bé thỏ trắng này thật dễ thương nha, ta muốn ôm nàng..."
" Chào mừng phu quân trở về..."
Thiên Hồ và mọi người vừa bước vào nhà thì đã nhận được sự tiếp đón nồng hậu của Thất Tiên Nữ.
Nhỏ nhất trong các nàng lão Thất còn mừng rỡ khi nhìn thấy Thỏ Ngọc nên không kìm được chớp mắt đã ôm lấy nàng rồi lại chạy vào trong nhà.
Ngay cả Thiện Tài Long Nữ giờ cũng không chắc mình thích tên này là đúng hay là sai nữa, người ta đã có gia đình hạnh phúc như này rồi.
Bởi vậy, tay nàng bị hắn cầm không khỏi nắm chặt hơn như muốn bày tỏ lòng mình cho hắn hiểu được.
Dù sao thì trên đường trở về đây, cả người nàng đều bị tên bại hoại này lấy đủ mọi lí do để chiếm hết tiện nghi của nàng, hôn có, sờ có, thậm chí quá đáng hơn cả là tên sắc hồ ly này còn đã đụng tới cả nơi tư ẩn của nàng nhường Thiện Tài xấu hổ không thôi.
" Đừng lo lắng, đích thân ta sẽ đến Long Cung đưa sính lễ hỏi cưới nương tử có được không ?? " Nhận ra điều bất an của Thiện Tài Long Nữ, Thiên Hồ nhẹ nhàng nói bên tai nàng khiến nàng cảm giác trong lòng như ăn mật ngọt vậy, gật đầu nhẹ một cái nhưng chợt nhớ tới những người vợ khác của hắn liền bất an hỏi :" Nhưng liệu các tỷ tỷ có chấp nhận ra không ?? ".
" Yên tâm, các nàng chắc chắn sẽ vô cùng thích ngươi, ai bảo ngươi đáng yêu như vậy đâu !! " Thiên Hồ vuốt lấy má nàng , đầy thành ý đáp càng tạo cho Thiện Tài Long Nữ yêu thích thiếu niên này hơn dù hai người mới chỉ gặp nhau vỏn vẹn trong khoảng thời gian ngắn.
Chúng nữ sau cả một buổi chiều bận rộn chuẩn bị cho lễ đăng cơ của Uyển Thanh, vui vẻ trở về nhà đón tiếp thêm hai thành viên mới gia nhập đại gia đình này.
Đồng nghĩa với việc sẽ có thêm người gánh được hoả lực khủng từ tên bại hoại này, tuy là thế nhưng cuối cùng Dị Thần cũng không biết bằng cách nào bị cuốn vào cuộc cuồng hoan mà còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Rất nhanh, một tiếng kêu đau phát ra từ trong căn phòng rộng lớn, tiễn biệt đi cuộc đời xử nữ dài đằng đẵng của nàng...
Thiện Tài Long Nữ là nhân vật đơn thuần xuất hiện trong Tây Du Kí thôi nha, không xuất hiện ở trong những truyền thuyết thực liên quan đến tín ngưỡng nào cả.
Bởi Thiện Tài và Long Nữ vốn là hai nhân vật riêng biệt khác hẳn nhau.
164: Sơ Gặp Vạn Thánh Công Chúa
Chớp mắt lại vài ngày trôi qua, những ngày này thiên đình cũng nhộn nhịp hơn trước nhiều khi chuẩn bị chào đón vị tân vương mới lên nhận chức vụ gần như là cao nhất trong Thiên Đình này. Chúng tiên thi nhau an bài công việc của mình nên cũng bầu không khí cũng náo nhiệt hơn hẳn ngày thường vài bậc. Thiện Tài Long Nữ sau hôm trước cũng rất dính người Thiên Hồ, hầu như đi đâu cũng nhận thấy thân ảnh nàng luôn đi sau hắn như hình với bóng, mặc cho những ánh mắt kì dị đến từ mọi phía, tuy vậy nào ai dám ho he tiếng nào trước mắt vị đại nhận này, cứ lẳng lặng mà đi qua như không có chuyện gì thì tốt hơn, dù ai cũng biết được thân phận của nàng là gì.
" Long Vương, không phải con gái ngươi đang ở trên núi Linh Sơn sao ??? Tại sao giờ nàng lại đang ở cùng vị sát thần kia ?? " Phía xa xa, có lão tiên nhân nhỏ giọng thì thầm với vị khác có đôi nét giống Thiện Tài Long Nữ đang vuốt vuốt chòm râu dê của mình nhìn về phía nàng.
" Ngươi hỏi ta thì làm sao ta biết được...Ta cũng chỉ biết hôm nay lên đây chuẩn bị cho lễ đăng cơ của Ngọc Hoàng mới thôi, còn về con gái ta thì dường như nàng cũng chưa nói với ta về việc này...." Long Vương bất đắc đĩ đáp, trong lòng vạn phần không muốn con gái mình ở cung vị đại nhân vật này nhưng cũng chẳng làm gì khác được, chỉ biết ngậm ngùi tạm chấp nhận chuyện này, mắt nhắm mắt mở cho qua. Chất vẫn nàng ??? Đừng đùa, chưa biết có hỏi được không hay cái mạng già này của hắn cũng bay luôn lúc mới thốt ra khỏi miệng..
" Haizz......" Hai lão nhân không hẹn mà cùng thở dài, tiếp tục nói những câu chuyện khác ngoài lề để giảm bớt căng thẳng mà lão cũng quên béng mất đứa con gái khác của mình đang nằm trong tầm ngắm của tên sắc hồ ly nào đó.
" Tỷ tỷ....Ngươi đến đây từ sớm sao ?? Muội tưởng tỷ đi cùng những lão kia chứ ?? " Cô gái tầm mười hai mười ba tuổi đến gần Thiện Tài Long Nữ hiếu kì hỏi, nàng không ai khác là Vạn Thánh Công Chúa .
" Không... Tỷ đã đến đây từ vài ngày trước rồi..Ba ba có đi cùng ngươi không ?? " Thiện Tài Long Nữ ôm lấy tiểu loli Vạn Thánh vào lòng, mỉm cười hỏi.
" Có ạ, ba ba đang ở kia nói chuyện cùng các thúc thúc khác...Mà vị ca ca này là ai vậy ?? " Vạn Thánh nhìn không chớp mắt vào thiếu niên ngồi cạnh tỷ tỷ mình, bị hấp dẫn ngay bởi vẻ ngoài tuấn mĩ vượt qua sức tưởng tượng của nàng, thực ra nàng cũng chẳng hề muốn đi lên đây một xíu nào hết nhưng cũng may được gặp vị soái ca này khiến tâm trạng tiểu loli Vạn Thánh vui vẻ hẳn lên.
" Đây là đại cữu ca (anh rể) của ngươi, Thiên Hồ...." Thiện Tài Long Nữ hãnh diện giới thiệu người yêu mình cho Vạn Thánh Công Chúa, đồng thời cũng thầm may mắn khi gặp được ý trung nhân như mình hằng mong muốn, mặc cho hắn hơi có vẻ hoa tâm một chút nhưng thời này anh hùng nào chả tam thê tứ thiếp, ngươi lấy một vợ mới là có vấn đề đâu, thêm nữa nàng cũng nghe được câu chuyện một thân một mình đại chiến mười vạn Thiên Binh của Thiên Hồ càng làm cô nương này luân hãm sâu hơn vào lưới tính khó thoát ra được, nói không ngoa thì nàng giờ trở thành một lão công nô đúng nghĩa, việc gì làm đều nghĩ cho hắn đầu tiên.
" Thiên Hồ sao ?? Sao nghe giống tên vị nào đó mà ba ba vẫn thường hay nhắc đến vậy !! " Vạn Thánh ngẫm nghĩ rồi lẩm bẩm trông khả ái đến độ Thiện Tài Long Nữ không nhịn được véo nhẹ má nàng cái nhẹ.
" Xấu tỷ tỷ, không được trêu đùa nhân gia, ta đang nghĩ nha...." Tiểu loli một bộ dạng đại nhân suy nghĩ chọc Vạn Thánh và Thiên Hồ cười không thôi, bỗng có một lão già tới chỗ hắn cúi xuống chào hỏi : " Thiên Hồ đại nhân, ngài tốt.... " càng làm tiểu loli xác nhận được suy đoán của mình không lệch đi đâu được. Thế nên khi nàng đợi lão già đi xa liền nhào vào lòng hắn, trưng ra bộ mặt mê trai của mình thăm hỏi : " Thật là ngươi, ca ca, bảo sao tỷ tỷ ta lại chấp nhận ngươi....".
Vạn Thánh nói không có sai, lẽ ra Thiện Tài Long Nữ sẽ phải gả cho người khác theo như hai nhà đã định ra từ trước, tuy vậy cô nàng ngang bướng này lại đào hôn, làm đệ tử đầu tiên của Chân Chân, vì vậy mới thoát khỏi cuộc hôn nhân sắp đặt kia, đồng thời tránh được khá nhiều phiền phức tới từ gia đình.
" Tất nhiên rồi..." Thiên Hồ cũng rất thích cô em vợ mình, trò chuyện cùng nàng một hồi lâu, đương nhiên dù nàng không có mặt ở đây thì trước sau hắn cũng tìm đến nàng, làm gì có chuyện hắn nhường cô gái xinh đẹp này cho loài bò sát cửu đầu trùng xấu xí kia, ân, thêm cả Tây Hải Nam công chúa nữa, mà hình như nàng vẫn chưa xuất sinh thì phải...Thôi thì đợi lúc nàng sinh thì hắn đón luôn vậy, không thể để nàng lấy Nhị Lang Thần được, trong khi Nhị Lang Thần lại còn tơ tưởng đến Hằng Nga