Ta Bị Nhóm Ác Long Chăn Nuôi

Chương 38




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Giang Tự Bạch thực ra rất quan tâm đến tình hình khảo hạch của Ian, nhưng hắn không thể ở lại đây nữa. Hắn đành phải lợi dụng thời điểm Ian đi khảo hạch, cũng thừa dịp tộc trưởng Tư Thụy Ân chưa đổi ý, nhanh chóng thu dọn đồ đạc để rời đi. Đồ của hắn cũng không nhiều lắm, phần lớn đều là Ian mua cho hắn, bao gồm hai chiếc chăn nhỏ, môt cái ổ mềm, cùng với một ít quần áo Ian mới đặt may, Giang Tự Bạch còn chưa kịp mặc. Kì thật hắn cũng không cần mang quần áo đi, nhưng nghĩ đến có thể sẽ không bao giờ gặp lại Ian nữa, Giang Tự Bạch trầm mặc một lát, quyết định mang quần áo đi luôn. Cứ giữ nó làm kỷ niệm thôi, hắn nghĩ. Ít nhất vẫn còn mùi của Ian trên đó. Thiết bị lưu trữ của Giang Tự Bạch không thể dùng nữa, vì vậy khi Lạc Tư liên hệ với hắn, đến đón hắn, anh ta nhìn thấy những thứ hắn đang cầm, tốt bụng giúp hắn chuyển đồ đạc lên phi thuyền. Giang Tự Bạch nhìn thấy phía sau Lạc Tư có vài vị long tộc đi theo, tất cả bọn họ đều mang theo hình dáng nhân loại, mặc đồng phục, đứng chờ ở cửa phi hạm. Giang Tự Bạch hỏi Lạc Tư: "Lần xuất phát này chỉ có các ngươi thôi sao?" Lạc Tư gật đầu: "Đúng vậy, nhiệm vụ lần này là đưa ngươi tới gần rìa của tinh liên, đến lúc đó chúng ta sẽ đặt ngươi ở trên một hành tinh bỏ hoang, chờ ngươi liên với đội cứu hộ." Giang Tự Bạch gật đầu: "Thì ra là như vậy......" Khó trách cấp trên của Lạc Tư lại không xuất hiện. Lúc lên phi thuyền, Lạc Tư nhìn thấy Giang Tự Bạch quay đầu lại nhìn, liền nhỏ giọng nói: "Tiểu Giang, thật ra ngươi có thể ở lại đây, cũng không phải không được. Tuy rằng Ian hơi bướng bỉnh, nhưng tính tình hắn không tồi, nếu ngươi thích hắn, đương nhiên ngươi sẽ là bạn đời duy nhất của hắn." Lạc Tư thực sự không hiểu sự lựa chọn của Giang Tự Bạch, Ian có thể được coi là một con rồng tốt nhất trong thế hệ này, về sau, vị trí tộc trưởng nhất định là của hắn. Hơn nữa Ian còn bao che khuyết điểm, còn một lòng, cho dù sau này hắn không một lòng, muốn tìm một bạn đời khác, lúc đó Giang Tự Bạch có thể rời đi. Không nhất thiết phải rời đi vào lúc này, thời điểm này hai người tách nhau sẽ rất khó chịu. Lạc Tư cảm thấy Giang Tự Bạch sắp khóc tới nơi rồi. Giang Tự Bạch đi lên cầu thang phi thuyền, khẽ thở dài: "Ta thực sự không thể không lo lắng cho gia đình của ta được." Lạc Tư có chút tiếc nuối nhìn hắn: "Nếu Ian trở về không thấy ngươi, ta chắc chắn nó sẽ phát điên." Giang Tự Bạch bước vào phi thuyền, ngồi xuống dưới sự dẫn dắt của Lạc Tư và thắt dây an toàn. Hắn có chút cô đơn: "Vấn đề này, tộc trưởng của các người nên cân nhắc nó trước đó rồi." * Tinh cầu long tộc nằm rất xa tinh liên, nơi mà nhân loại đang sống. Nó trải dài qua nhiều thiên hà, mặc dù bọn họ đã sử dụng công nghệ tiên tiến để tránh hố sâu và thực hiện nhiều bước nhảy, nhưng nhóm của họ vẫn phải bay trong vũ trụ suốt hai ngày. Giang Tự Bạch khiếp sợ, hắn nhìn tinh vân ở bên ngoài cửa số, quay đầu lại nói với Lạc Tư: "Thật không thể tưởng tượng được, long tộc các ngươi làm sao có thể tìm được tinh cầu hiện tại vậy? Nó quá xa rồi." Ở giữa tinh liên của nhân loại bao gồm những tinh hệ, trong số đó có hàng nghìn hành tinh được ghi nhận là có người sinh sống, bao gôm cả những tinh cầu bỏ hoang. Long tộc năm đó đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt của nhân loại, thế mà tìm được một nơi sinh sống rất xa. Không thể không nói, long tộc thực sự rất tuyệt vời. Lạc Tư mỉm cười: "Lúc đó ta còn chưa sinh ra, nhưng đối với các tiền bối, muốn tìm được hành tinh này cũng không dễ dàng." Trên thực tế, long tộc vẫn có chút khó khăn hoàn toàn rời bỏ nhân loại. Suy cho cùng, long tộc rất thích nhân tộc, chúng thích cùng nhân loại kết làm bạn đời, có thể cùng nhau sinh trứng. Tất nhiên không chỉ long tộc, các chủng tộc khác cũng vậy, bạn chưa thấy rằng thế giới hiện tại đang được thống trị bởi thú nhân sao? Tất cả đều là kết quả của sự kết hợp của gen di truyền. Phi hạm du hành trong vũ trụ trong hai ngày và vào ngày thứ ba, cuối cùng nó đã đến rìa tinh liên của nhân loại. Nơi này rất hỗn loạn, phần lớn đều là tinh cầu hoang vắng và lạc hậu, là trạm tiếp tế cho bọn tinh đạo. Những con rồng cải trang thành nhân loại và hoàn toàn không thu hút sự chú ý của nhân loại khi đáp xuống tinh cầu này. Trên thực tế, cho dù bị phát hiện, bọn họ cũng không để ý, bởi vì khoa học kỹ thuật ở đây lạc hậu, người ở đây sẽ đem bọn họ thành tinh đạo, sau đó lập tức tránh xa. Lạc Tư đưa Giang Tự Bạch vào sa mạc, hắn nói một cách có lỗi: "Nguồn nước ở tinh cầu này khan hiếm, nơi này đều là sa mạc cằn cỗi, ủy khuất ngươi rồi." Giang Tự Bạch lắc đầu, mở trí não của mình ra, thành công kết nối mạng trên tinh võng, cùng lúc đó thiết bị lưu trữ của hắn cũng có thể sử dụng được. Giang Tự Bạch chất hết đồ vào thiết bị lưu trữ, sau đó mở trí não liên lạc với số điện thoại của cha. Lạc Tư đứng từ xa nhìn Giang Tự Bạch nghẹn ngào nói chuyện với người nhà. Sở dĩ Giang Tự Bạch tìm được là do hắn ở trên tinh cầu hoang vắng, tài nguyên cạn kiệt, trí não hỏng nên không liên lạc được với gia đình. Sau đó gặp được người tốt giúp sửa chữa trí não, đến lúc này mới liên lạc được với người nhà. Gia đình không hề nghi ngờ gì, chỉ cần đứa nhỏ còn sống, đó là điều may mắn lớn nhất. Lạc Tư chờ với Giang Tự Bạch ở đó, sáng hôm sau gia đình của Giang Tự Bạch đến, Lạc Tư liền rời đi bằng phi hạm của long tộc. Trí não Ian đưa cho Giang Tự Bạch, vốn hắn muốn mang đi nhưng đã bị Lạc Tư thu hồi. Hắn đã rời Long Đảo ba ngày, không biết Ian như thế nào. Giang Tự Bạch hơi buồn bực. * Vào lúc này, ở Long Đảo đã xảy ra chuyện lớn! Ian, người vừa giành được hạng nhất trong kì khảo hạch đã phá hủy văn phòng hiệu trưởng. Hơn nữa, hắn cùng tộc trưởng bắt đầu đánh nhau, hai cha con đã đánh nhau được hai ngày. Sân tập của trường tràn ngập khói bụi. Tuy rằng Ian còn trẻ nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn không bằng Tư Thụy Ân. Vậy là sau hai ngày chiến đấu, Tư Thụy Ân đã giành chiến đấu trong gang tấc. Ông nhốt Ian trong phòng huấn luyện, tức giận khóa cửa rồi sải bước bỏ đi. Vì một nhân loại tự nguyện rời đi, Ian thực sự đã chống lại phụ thân của mình, điều này khiến Tư Thụy Ân rất khó chịu. Ông ngồi trong bệnh viên nhìn bác sĩ đang băng bó vết thương cho mình, thời dài với trợ lý: "Ian, tên nhãi này, sau khi trưởng thành liền không quản được, thế mà vì một nhân loại không yêu mình mà làm như vậy với ta." Khi cùng ông đánh nhau thế mà không nướng tay mà trái lại lại dốc toàn lực! Điều này khiến ông vô cùng thất vọng và đau khổ! Trợ lý của Tư Thụy Ân cũng là huấn luyện viên của long giáo cũng lắc đầu thở dài: "Tộc trưởng, ngài hẳn phải thương lượng với Ian thiếu gia trước mới phải." Ví dụ như để nhân loại giúp hắn vượt qua kì phân hóa, rồi đuổi nhân loại đi hay gì đó. Nếu Ian biết trước mọi chuyện, có lẽ hắn sẽ không nhất quyết muốn có nhân loại? Trợ lý còn nói thêm: "Ian thiếu gia hoàn toàn đem nhân loại trở thành bạn đời của mình, hắn vừa mới trải qua kì phân hóa, kết quả bạn đời không còn nữa, hắn nhất định sẽ khó chịu, cứ cho hắn phát tiết là được rồi." Được rồi không được xào đồ ăn không khó chịu sao được? Ian bị nhốt trong một căn phòng tối nhỏ, mái của căn phòng gần như bị nhấc lên. Tư Thụy Ân đợi cho đến khi vết thương được băng bó xong mới đứng dậy, ông bấm vào trí não, gửi đi một đoạn video. Video đó được quay lại trước khi Giang Tự Bạch rời đi. Đây cũng là do Tư Thụy Ân yêu cầu, đương nhiên Giang Tự Bạch phải giải thích rõ ràng mọi chuyện để Ian không ghi hận Tư Thụy Ân. Tư Thụy Ân gửi đoạn video cho Ian, sau đó còn khịt mũi nói: "Cho dù ta có đồng ý cho hai ngươi ở cùng nhau thì có ích gì? Nhân loại cũng sẽ không ở lại." Nhân loại sẽ nhớ gia đình mình, hắn không thể ở đây lâu được. Toàn bộ khí lực của Ian đều hạ xuống, hắn đánh nhau với phụ thân hai ngày, lúc này ngay cả khí lực để đứng dậy cũng không có, hắn nằm trong phòng huấn luyện, nhìn trần nhà đen như mực, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống. Hắn thì thầm: "Bạch Bạch, em đã hứa với ta là sẽ không rời đi." Nếu như Bạch Bạch đã sớm nghĩ đến việc rời khỏi Long Đảo, vậy thì tại sao khi đến kì phân hóa lại tiến vào tổ kén? Chính hắn cũng có thể tự mình xử lý được. Kỳ thực Ian biết nguyên nhân. Là do Tư Thụy Ân yêu cầu Giang Tự Bạch bồi hắn vượt qua kì phân hóa. Nhưng đồng thời phải có sự đồng ý của Giang Tự Bạch, Tư Thụy Ân không thể cưỡng ép hắn được, hơn nữa cho dù không đi vào làm với Ian, Tư Thụy Ân cũng sẽ đưa Giang Tự Bạch về nhà. Dù sao long tộc cũng muốn đuổi Giang Tự Bạch đi. Trong bóng tối, trí não não của Ian vang lên, cả người Ian chấn động, lập tức ngồi dậy, vừa mở ra liền nhìn thấy tin nhắn của Tư Thụy Ân. Ánh mắt mong đợi trong mắt Ian lập tức biến mất, hắn mím môi, nhìn một cái rồi lại ngồi thẳng dậy, thấp giọng lẩm bẩm: "Bạch Bạch......" Đoạn video này được quay trước khi Giang Tự Bạch ra khỏi cửa, em ấy nhìn vào camera với đôi mắt đỏ ửng, tuy rằng trên mặt mang theo nụ cười, nhưng Ian biết trong mắt Giang Tự Bạch khi nhìn hắn mang theo buồn bã. Giang Tự Bạch thấp giọng nói: "Ian, thực xin lỗi, đáng lẽ em nên nói với anh sớm hơn." Giang Tự Bạch áy náy: "Nhưng mà em sợ khi nói ra anh lại không em đi rời khỏi đây." Giang Tự Bạch buồn bã, lau mắt cúi đầu, mái tóc dài che đi lông mày của hắn: "Em thực sự không thể không lo cho gia đình, hai tháng nay họ đã vô cùng đau khổ, lão sư đã già không thể chịu được loại đả kích này......Em vẫn quyết định phải quay trở về......Cảm ơn anh vì lúc trước đã cứu em, rất vinh dự khi được quen biết anh." Giang Tự Bạch không nói nhiều, cuối cùng, con ngươi đỏ, mỉm cười nhìn Ian: "Được yêu anh thực sự rất vui, nghe nói ở long tộc cũng không có bạn đời cố định, như vậy rất tốt, anh có thể đi tìm một bạn đời tốt hơn......Chúc anh hạnh phúc, tạm biệt." Giang Tự Bạch mỉm cười vẫy tay về phía camera, sau đó video kết thúc. Mà Ian, hắn ngồi im lặng trong bóng tối thật lâu. Đột nhiên tay hắn dùng sức, "rầm" một tiếng, trí não bị hắn đập mạnh lên giường, vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, bởi vì dùng sức quá lớn mà hắn đã tạo một lỗ thủng trên tường. "Sẽ tìm một bạn đời khác?" Ian cười lạnh: "Bạch Bạch, em không phải cũng nghĩ như vậy, đúng không? Cũng muốn sau khi trở về tìm một nhân loại làm bạn đời?" Ian ở trong bóng tối với vẻ mặt u ám, hắn nắm chặt tay: "Đừng nghĩ tới chuyện đó!"

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.