"Tại sao phải thành lập thế lực." Tần Lạc ngẩng đầu lên, nhìn Đường Y ngồi cao cao, cảm giác mình có chút theo không kịp tư duy của tiểu cô nương xinh đẹp này.
Chỉ có hai người.
Định nghĩa của Hắc Sáp Hội đều cần ba người cất bước.
Đây coi là thế lực gì.
"Đương nhiên là thống trị thế giới này." Tiểu cô nương đong đưa chân nhỏ, đương nhiên nói.
Thân là nhất tông chi chủ.
Mặc dù nàng bị cảnh giới vây khốn, tạm thời không trở về được thế giới trước kia, nhưng chinh phục nơi đây cũng là con đường phải trải qua của vương giả, tầm mắt đạt tới, đều là vương thổ, địa cầu đương nhiên cũng là tài sản cá nhân của tông chủ đại nhân.
Đường Y nhìn ra bên ngoài ga ra.
Khai tông lập phái, không thể theo đuổi cao xa, trước hết theo chiếm lĩnh cư xá này bắt đầu a.
"Tần Lạc, ta bổ nhiệm ngươi là đại trưởng lão mua trà sữa của Tiên Lam Tông địa cầu phân tông, hiện tại đi mua cho ta sữa lắc vị dâu."
Đường Y đá giày xuống.
Dùng chân nhỏ tất đen giẫm lên bả vai Tần Lạc.
Hảo hảo biểu hiện.
Đây là cơ hội cho ngươi lập công.
"Đây thật đúng là chức vụ quyền lực rất lớn a." Tần Lạc mặt không biểu lộ tạ ơn.
"Đương nhiên." Đường Y đắc ý.
"Ngươi muốn thành lập tổ chức, nói cho cùng chính là vì có cớ sai sử ta a?" Tần Lạc tiện tay nắm lấy chân nhỏ mềm mại, cẩn thận đánh giá tiểu cô nương, cảm giác mình đã khám phá ý đồ của Đường Y.
Ân.
Càng xem càng cảm thấy là có chuyện như vậy.
"Mới không có, ngươi nhanh đi mua a." Đường Y xấu hổ tránh ra, đá hắn một cái.
Người xấu.
Chưa được cho phép liền chơi chân nữ hài tử.
"..."
Cổng phía Tây của cư xá liền có tiệm trà sữa, mặc dù đối với đại trưởng lão mua trà sữa chức vị này không quá quan tâm, Tần Lạc cuối cùng vẫn là chạy một chuyến, dù sao nói thế nào, đó cũng là lão bà của mình.
Chỉ là đi ra khỏi cư xá.
Tần Lạc liền nhìn thấy bên lề đường đỗ hai chiếc xe vận tải lớn.
Các công nhân bận rộn, không ngừng hướng trong tiệm vận chuyển thiết bị, siêu thị nhỏ bên cạnh tiệm trà sữa vậy mà dời đi rồi, thay vào đó là một thẩm mỹ viện tên là đô thị mỹ nhân, công tác lắp đặt đã làm không sai biệt lắm, nhìn qua cảm giác còn rất cao cấp đấy.
Mấy năm nay cửa hàng thật thể sinh ý càng ngày càng kém, chuyển nhượng cũng là chuyện thường xảy ra.
Không quá để ý.
Tần Lạc mua hai ly sữa lắc, đi về nhà.
...
Cùng một thời gian, Mẫn Châu, Liên gia lão trạch.
Tòa biệt thự nằm ở vùng ngoại ô này đã bị cảnh giới tuyến phong tỏa, chung quanh đỗ đầy xe cảnh sát, cách thời điểm nhận được báo án đã qua 6 giờ, nhân viên điều tra đã khám nghiệm kỹ càng hiện trường, cũng ghi chép lại hết thảy dấu vết không hợp lẽ thường.
Biệt thự gần như bị san thành bình địa.
Vết cháy khủng bố.
Còn có...
Thi thể Liên gia lão tổ nằm trên mặt đất, vết thương trí mạng chỉ có một chỗ.
Nhìn Liên gia lão tổ vẫn lạc, mấy vị điều tra viên của chấp pháp đội đều trong lòng không khỏi phát lạnh, phảng phất như rơi xuống vực sâu.
Thái Hư vẫn lạc.
Đây đã là chuyện rất nhiều năm không có phát sinh qua.
Huống chi tử tướng của hắn quá mức gọn gàng, phảng phất thế cục chiến trường là thiên về một bên nghiền ép.
Khủng bố như vậy.
"Người sống sót chỉ có bốn tiểu hài tử, thành viên Liên gia còn lại, đều bị kẻ tập kích thanh lý rồi. Theo mấy hài tử kia khẩu thuật, kẻ tập kích là một gia hỏa đeo mặt nạ trắng, dáng người cao gầy, vũ khí hắn sử dụng là một cây búa điện màu xanh, ba giây đồng hồ liền đánh bại Liên gia lão tổ."
Lúc này.
Một vị thành viên nam tính của chấp pháp đội đã đi tới, lắc lắc hồ sơ, cùng mấy người chia sẻ tin tức.
"Ba giây, làm sao có thể?" Mấy người đồng tử không khỏi co rụt lại.
Ba giây...
Mổ heo cũng không có nhanh như vậy a? !
Huống chi đây chính là Thái Hư cường giả, có được ngàn cân chi lực, có thể tay không giơ lên ô tô!
"Thế nhưng kết quả giám định chính là như vậy, lão tổ chết do quyền tổn thương."
Nam tính sắc mặt đồng dạng đặc biệt ngưng trọng.
Khép lại hồ sơ.
"Nhân vật nguy hiểm này, chúng ta tạm thời định danh là người mặt nạ, đẳng cấp nguy hiểm SSS, đã xếp vào danh sách Tà tu truy nã cấp một. Tính cách tạm thời xác định là tham lam, thích giết chóc, cảnh giới là Thái Hư cảnh đại viên mãn, càng nhiều tin tức cần sau này bổ sung đính chính. Vụ án này tạm thời vượt ra khỏi năng lực của chúng ta, đến đây kết thúc a."
Trong mấy người, một thiếu niên nhịn không được nói ra: "Thế nhưng Lâm đội trưởng, liền để cho người hành hung cứ như vậy nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật sao?"
"Vậy ngươi đi bắt Tà tu cảnh giới Thái Hư này?" Nam tính nhìn hắn.
Thiếu niên hậm hực im lặng.
Nam tính phất phất tay, ý bảo bọn hắn có thể trở về, ngoại trừ nơi đây, chấp pháp đội còn có công tác phải làm.
Lãnh đạo lên tiếng.
Chấp pháp đội thành viên chậm rãi giải tán.
Đợi cho nhân viên ở đây đi không sai biệt lắm, xe cảnh sát cũng rút lui hơn phân nửa.
Một bà lão khoảng 80 tuổi cuối cùng từ trong bóng râm đi ra, chống gậy ba-toong, nhìn biệt thự đổ nát đã bị đánh nhìn không ra hình dạng, trầm thấp cười hai tiếng.
"Chuyện Liên gia cùng ngoại cảnh có tài chính qua lại, vì sao không nói cho bọn hắn biết."
"Không cần thiết."
Nam tính từ trong ngực lấy bao thuốc lá ra, rút ra một cây, châm lửa.
Thôn vân thổ vụ.
Nam tính quay đầu nhìn bầu trời xa xăm, thấp giọng mở miệng.
"Trong chấp pháp đội cất giấu thám tử của các nhà, có gió thổi cỏ lay gì, ngày mai liền sẽ truyền đi. Những năm qua, chúng ta an nhàn quá lâu, bị thẩm thấu thành cái dạng này rõ ràng một chút cũng không phát hiện. Gia tộc khác, tất nhiên cũng có sâu mọt như vậy... Thanh lý nội bộ cần có thời gian, bây giờ còn không thể đánh rắn động cỏ."
"Vậy truyền ra có một Thái Hư Tà tu tàn nhẫn thích giết chóc, ngươi không sợ khiến cho xã hội khủng hoảng?" Bà lão híp híp mắt.
"Cái này không phải rất tốt sao."
Nam tính mỉm cười, hút hết một hơi thuốc lá cuối cùng, sau đó bóp tắt trong lòng bàn tay, "Đám gia tộc truyền thừa này lười biếng quen rồi, cũng nên xuất hiện một đồ vật đáng sợ, để cho bọn họ mỗi người cảm thấy bất an, cố gắng hoạt động rồi."
Đứng ở hiện trường trong chốc lát.
Hai người lúc này mới chậm rãi ly khai, ngồi trên một chiếc xe, biến mất ở cuối đường.
...
Thời đại internet, tốc độ truyền bá tin tức đã thoát ly gông cùm vật lý, tin tức Liên gia bị diệt môn, rất nhanh ngay ở trong vòng nào đó trở thành mỗi người đều biết, đưa tới sóng to gió lớn, cùng nhau nổi danh, còn có người mặt nạ xưng hô mới này.
Vừa biết được tin tức.
Liên gia lão tổ liền vứt bỏ cháu trai, suốt đêm theo hội trường đấu giá chạy trốn.
Chấp pháp đội liên hợp quân đội bản địa đuổi bắt hai ngày hai đêm, thậm chí điều động ba chiếc máy bay trực thăng vũ trang, cuối cùng vẫn là mất dấu rồi, để cho Liên gia lão tổ chạy vào hoang mãng thâm sơn, chỉ có thể bắt giữ Liên gia vãn bối đến đây tham dự, mang đến Yến Đô bí mật thẩm vấn.
Năm ngày đấu giá hội ở trong huyên náo đúng hạn kết thúc.
Chỉ là các đại gia tộc ai cũng không biết, mình đã ở bên bờ tử vong đi một lần.
Trên đường từ Liêu Châu phản hồi Tiên Ninh.
Trong xe RV màu đen.
Giang Kiều Miêu ngồi ở bên cửa sổ, nhìn phong cảnh hai bên lùi lại, nhẹ nhàng bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn.
Giang gia lúc đến ngồi tàu cao tốc.
Năm ngày qua.
Bọn hắn mua không ít đồ vật, hao tốn mấy trăm triệu, bao gồm dược liệu, linh khí, còn có bộ phận thiên tài địa bảo của Tần Lạc.
Hàng hóa đắt đỏ như vậy, đương nhiên không thể giao cho hệ thống giao thông công cộng đảm bảo, cho nên đoàn xe của Giang gia bị điều tới, bảo hộ thành viên gia tộc cùng hàng hóa, cùng nhau phản hồi Tiên Ninh.
Đấu giá hội hàng năm.
Vốn là thời điểm thú vị nhất, có thể nhìn thấy rất nhiều kỳ trân dị bảo.
Chỉ là năm nay có chút không đồng dạng.
Đứng ở hội trường.
Thiếu nữ một mực có chút không yên lòng, cảm giác đối với cái gì cũng không có hứng thú, trong lòng nghĩ lại là Tiên Ninh quen thuộc, còn có trên đường đến trường, quán điểm tâm luôn xếp hàng dài kia.