Ta Bị Linh Khí Khôi Phục Cho Leo Cây Rồi (Ngã Bị Linh Khí Phục Tô Cô Cô Liễu

Chương 134 : Xp của Tần Lạc




Bởi vì đối với thân thể có lực khống chế vô cùng tốt, Tần Lạc nhảy không tệ, ngược lại Giang Kiều Miêu có chút tay chân vụng về, luôn theo không kịp tiết tấu của Tần Lạc, cần hắn dẫn dắt.

Nhảy xong một điệu.

Thiếu nữ lưu luyến buông tay Tần Lạc ra, từ trong sân nhảy lui xuống.

Nàng chỉnh lại làn váy một chút, còn có găng tay tơ tằm.

Dưới cái nhìn chăm chú của các trưởng bối cùng một nam hài tử khiêu vũ, thật ra còn rất xấu hổ, bất quá thời gian ở cùng Tần Lạc luôn đặc biệt nhẹ nhõm, thời gian dường như cũng trở nên ngắn ngủi rồi, giống như có người vụng trộm dịch chuyển kim đồng hồ.

Giống như thật sự đang cùng hắn yêu đương vậy...

Cảm giác trong lòng mềm mại, thiếu nữ vội vàng lắc đầu, bỏ qua một ít mơ màng khiến cho người ta xấu hổ, nàng nhẹ nhàng vỗ tay hai cái, ngẩng đầu nhìn Tần Lạc, khóe miệng lộ ra mỉm cười ngọt ngào.

"Tần Lạc, ngươi nhảy thật là lợi hại."

"Là ngươi quá ngu ngốc, nhịp đều theo không kịp, thân thể cũng cứng ngắc. Thấy qua con vịt ở nông thôn không, đong đong đưa đưa liền cùng nó không sai biệt lắm." Tần Lạc thuận miệng nói ra, từ bên cạnh cầm một cái ly, rót cho mình một ly nước ép trái cây.

Đem giày của hắn đều giẫm bẩn rồi.

Giang Kiều Miêu: "? ?"

Nàng khó có thể tin mở to hai mắt, nhìn Tần Lạc, há miệng ra.

Một nữ hài tử chính là bởi vì ở cùng ngươi mà được ôn hòa, ngươi liền dùng con vịt ở nông thôn để hình dung nàng sao?

Có chút tức giận.

Giang Kiều Miêu cũng cầm một cái ly, rót một ly sữa bò, rầu rĩ uống.

Đại bại hoại.

Lần sau, không cho hắn ăn thỏ thỏ nữa.

Tần Lạc nhìn Giang Kiều Miêu mím môi, mỉm cười, cũng không quá để ý, thiếu nữ không vui đến nhanh đi cũng nhanh, có cái gì thì nói cái đó, đây chính là phương thức ở chung giữa hắn cùng Giang Kiều Miêu, thật sự muốn cố ý đi khen nàng, ngược lại lộ ra xa lạ.

Đợi hai ba phút.

Cảm giác Giang Kiều Miêu không sai biệt lắm đã bỏ qua chuyện này.

Hắn đang muốn nói chuyện.

Liền chứng kiến một tiểu cô nương mặc sườn xám đen chắp tay sau lưng, theo bên kia hội trường đi tới, cười tủm tỉm nhìn bọn họ.

"Sư tỷ, náo nhiệt như vậy, tại sao không cùng Tần Lạc ca ca đi khiêu vũ nha."

"Chúng ta vừa mới nhảy qua."

Nhìn thấy Giang Kiều Khê, Giang Kiều Miêu cúi người, xoa đầu tiểu sư muội.

Thân là họ hàng, nàng cùng Giang Kiều Khê vốn quan hệ cũng rất tốt, sau khi thành đồng môn, càng là thân càng thêm thân, tiểu cô nương nghe lời lại xinh đẹp này, có lẽ không có ai sẽ không thích.

"Vũ hội còn có nửa giờ đấy." Giang Kiều Khê nhìn thời gian.

"Không nhảy, ta có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút." Giang Kiều Miêu lắc đầu, nhìn lén Tần Lạc, mím môi.

Nói nàng là con vịt...

Trước khi nàng luyện tốt, cũng không muốn cùng Tần Lạc nhảy rồi.

Người xấu.

"Vậy ta có thể mượn Tần Lạc ca ca một lát được không? Ta muốn luyện tập nhảy xã giao một chút, vừa vặn không có bạn nhảy." Giang Kiều Khê nghĩ một chút, bỗng nhiên liền lộ ra ánh mắt mong chờ, nhìn Giang Kiều Miêu nhẹ nhàng vỗ tay, đôi mắt kia thanh tịnh sạch sẽ, sáng long lanh.

Tiểu loli lại có gì xấu bụng đấy.

"Ta không có vấn đề gì a... Tần Lạc, ngươi muốn nhảy không." Thiếu nữ vẫy vẫy tay, quay đầu lại nhìn Tần Lạc.

Loại vũ hội này vốn chính là một trong những thủ đoạn xã giao, người xa lạ lần đầu tiên nhận thức cùng nhau nhảy một điệu là chuyện thường xảy ra, cũng không có địa phương nào mập mờ, chỉ có điều nàng có chút thích sạch sẽ, không thích người không quen biết đụng vào mình, cho nên trước kia mới không có tham gia qua.

Tần Lạc kỹ thuật không tệ, có lẽ cũng sẽ không giẫm lên Giang Kiều Khê.

"Ta càng muốn cùng sư phụ của ngươi nhảy."

Tần Lạc uống vào nước trái cây, nhớ lại ngày đó ở trong nhà Giang Kiều Miêu nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp kia.

Yên tĩnh xinh đẹp, thành thục dịu dàng...

Hắn chung quy là một người bình thường có thẩm mỹ quan bình thường, càng ưa thích đại tỷ tỷ thành thục ôn nhu, tiểu cô nương có gì tốt, ngoại trừ thơm thơm, mềm mềm, rất nhỏ nhắn đáng yêu, tiếng kêu cũng rất êm tai, hoàn toàn không có sức cạnh tranh.

Tần Lạc dừng lại một chút.

Cúi đầu xuống, nhìn thoáng qua Giang Kiều Khê mặc sườn xám đen, bắp chân trắng noãn.

Dường như.

Tiểu cô nương cũng không phải đặc biệt kém.

"Đến a, ta là tỷ phu của ngươi, tùy tiện dùng, không cần phải khách khí." Tần Lạc chính nghĩa nghiêm trang nói.

Nàng là sư muội của Giang Kiều Miêu, vậy chính là sư muội của mình.

Mọi người đều là người một nhà.

Hỗ trợ lẫn nhau là nên đấy, sau này nói không chừng còn sẽ qua lại nhiều hơn, giao lưu xâm nhập.

"Tần Lạc ca ca ta liền mượn đi ah."

Đem bàn tay nhỏ bé đưa cho Tần Lạc nắm, Giang Kiều Khê hướng tỷ tỷ phất phất tay, mỉm cười ngọt ngào, sau đó hướng về phía sân nhảy chạy chậm qua.

Lúc này, vừa vặn một khúc phát xong.

Có người từ trong sân nhảy ly khai, cũng có người gia nhập vào, yến hội bầu không khí vẫn như cũ nhẹ nhõm vui sướng.

Mặc dù hình thể không quá xứng đôi.

Bất quá cũng may Tần Lạc cánh tay tương đối dài, có thể kéo vòng eo có chút quá mức nhỏ nhắn yếu ớt của Giang Kiều Khê, tay kia liền nắm bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng, theo âm nhạc đi vào sân nhảy.

Nghe âm nhạc êm dịu.

Còn có thể sờ bàn tay nhỏ, nắm eo nhỏ, loại thể nghiệm này còn rất thoải mái đấy.

Giang Kiều Khê tóc cũng rất thơm.

Ở trong sân nhảy chuyển mấy vòng, Tần Lạc nhìn gương mặt xinh đẹp của tiểu cô nương, lúc này mới thuận miệng hỏi: "Đột nhiên muốn cùng ta khiêu vũ, là ai giao cho ngươi nhiệm vụ sao?"

Sự tình đều có nguyên nhân.

Giang Kiều Miêu ban đầu tiếp cận hắn, là vì lôi kéo Thái Hư đại lão.

Hạ Hiểu tiếp cận hắn, là vì lực lượng.

Hắn không cảm giác mình là một người có được mị lực cường đại, có thể làm cho tiểu sư muội chỉ gặp qua một lần này chủ động chạy tới nịnh nọt.

"Là mụ mụ an bài."

Bị vạch trần rồi, Giang Kiều Khê cũng không có che giấu, chẳng qua là nháy mắt mấy cái, nhẹ nhàng thè lưỡi, nhỏ giọng nói ra.

Nàng biểu hiện rất tự nhiên, không nghĩ tới, Tần Lạc phản ứng nhanh như vậy...

Thoáng cái liền đoán được.

"Đại gia tộc các ngươi đều ưa thích quan hệ thông gia sao, hơn nữa chẳng phải đã đưa tới một Giang Kiều Miêu rồi sao, hiện tại lại thêm một muội muội, có phải sau này muốn lại thêm một sư phó đúng không?" Ôm eo nhỏ của Giang Kiều Khê, Tần Lạc thở dài.

Quá thấp kém.

Hắn rõ ràng là một người đã thoát ly thú vị cấp thấp.

Đám gia hỏa này, lại luôn dùng loại thủ đoạn âm u không thể lộ ra ngoài ánh sáng này tới đây nịnh nọt hắn...

Tần Lạc lén lút nhìn thoáng qua bộ ngực của Giang Kiều Khê, dời đi ánh mắt, mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng Giang Kiều Khê phát dục rõ ràng tốt bất ngờ, sườn xám đều có thể chống lên, đây đại khái chính là Giang gia mỹ nhũ gien a.

Thấp kém.

Tần Một Lòng thoát ly thú vị cấp thấp lại nhìn thêm một lần, mang tính phê phán đấy.

"Kiều Miêu tỷ tỷ là nhị phòng phái tới, ta đại biểu chính là đại phòng, là hai chi bất đồng a... A, ngươi rõ ràng có ý đồ với sư phó!" Giang Kiều Khê nhìn hắn, giả vờ giả vịt ồ một tiếng thật dài.

Đối với Kiều Miêu tỷ tỷ mà nói, Tô Yên Nhu là tồn tại giống như mụ mụ.

Hắn muốn mẹ con ăn sạch!

"Ta chỉ là lấy một ví dụ, không cần nghiêm túc."

Tần Lạc gió nhẹ mây bay nói, ánh mắt bình tĩnh, "Mời trở về đi, loại thủ đoạn nhỏ này ta không có hứng thú."

Chính nghĩa.

Giờ khắc này, hắn cảm giác mình soái cực kỳ.

"Thế nhưng Giang gia điều tra tư liệu, ngươi đặc biệt đặc biệt thích nữ hài tử tuổi còn nhỏ, tuổi vừa nhỏ vừa có bộ ngực đầy đặn tốt nhất, Giang gia đại mạch thu thập số liệu một tháng, nghiên cứu yêu thích của ngươi, sau đó mới phái ta tới."

Tiểu cô nương chớp chớp mắt.

Bọn hắn có thể điều động số liệu internet, Tần Lạc rõ ràng thường xuyên xem hentai loli...

Đặc biệt là đề tài mẹ con ăn sạch.

Tần Lạc: "..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.