Suối Tiên Của Xu Nữ - Trọng Sinh Ta Đem Bàn Tay Vàng Cướp Về

Chương 57: Chap-57




Chương 57: CHƯƠNG 49.1

Chương 49.1

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Edit: Ngày Đẹp Tươi

Beta: Minh Lý

Cùng ngày, những lời này liền truyền đến tai Xu Xu, Trân Châu Linh Lung đã biết thân phận Tống Ngưng Quân chỉ là dưỡng nữ của Phủ Định Quốc Công, cũng không bất ngờ khi nhị phu nhân chọn mối hôn sự này cho Tống Ngưng Quân.

Nhưng đám nha hoàn khác thì không biết rõ, trong lòng cũng chỉ nghi ngờ tại sao Thôi thị lại chọn nhà như vậy để đính hôn cho Nhị cô nương.

Xu Xu nghe nói xong, vẫn không nhiều lời, nàng không biết Thôi thị đã âm thầm định ra hôn sự cho Tống Ngưng Quân.

Nàng nhớ kiếp trước cũng vào thời điểm này, mẫu thân cũng định chọn ra một vị hôn phu cho Tống Ngưng Quân trong nhóm thí sinh trúng cử kỳ thi Hương, nhưng chỉ vừa nói đến, đã bị Tống Ngưng Quân khóc lóc từ chối.

Lúc ấy, tình huống của Tống Ngưng Quân khác với bây giờ, lúc này kiếp trước nàng ta vẫn là Nhị cô nương được sủng ái nhất Phủ Định Quốc Công, nàng ta vừa khóc, Thôi thị lập tức đã mềm lòng, vì thế liền dừng chuyện đính hôn lại.

Kiếp này lại khác, Tống Ngưng Quân đã trêu chọc mẫu thân nghi ngờ, trong lòng mẫu thân bắt đầu thiên vị nàng.

Cho nên mẫu thân sợ Tống Ngưng Quân tiếp tục gây tổn thương cho nàng, lúc này mới quyết đoán định hôn sự cho Tống Ngưng Quân để nàng ta sớm xuất giá.

Kiếp trước Tống Ngưng Quân khóc nói muốn ở bên người nhà nhiều hơn, không muốn lập gia đình.

Thôi thị liền mềm lòng, cùng với việc càng về sau, Tống Ngưng Quân càng xinh đẹp, thuần phục được Hắc Báo, mối quan hệ với Vinh Xương Công Chúa và Huệ An Quận Chúa càng ngày càng tốt hơn, thậm chí cuối cùng còn được Tam hoàng tử yêu mến. Vào thời điểm đó, Xu Xu đã căm hận mới nói ra thân phận dưỡng nữ phủ Định Quốc Công của Tống Ngưng Quân, nhưng điều đó lại không tạo thành bất cứ đả kích nào, Tống Ngưng Quân đã sắp xếp ổn thỏa người Trần gia, đối với bên ngoài cũng tuyên bố dù là dưỡng phụ dưỡng mẫu hay là phụ mẫu thân sinh, đều là người thân nàng ta yêu thương nhất, phát sinh chuyện ôm sai cũng không phải lỗi của nàng ta.

Lúc đó, tất cả mọi người đều cảm thấy Tống Ngưng Quân đơn thuần lương thiện, ngược lại càng khiến danh tiếng Tống Ngưng Quân tốt hơn.

Sau cùng còn lấy Phủ Định Quốc Công làm đá đặt chân, từng bước thăng tiến, được phong làm huyện chủ, rồi được gả cho Tam Hoàng tử làm chính phi.

Hai kiếp, dù sao cũng không giống nhau.

Kiếp này, hôn sự của Tống Ngưng Quân và cử nhân kia là ván đã đóng thuyền, trừ khi xảy ra gì đó ngoài ý muốn.

Xu Xu cảm thấy Thôi thị đối với Tống Ngưng Quân vẫn còn có tình mẫu tử, chàng trai chọn cho nàng ta cũng xem như không tệ, dù hiện tại nghèo rớt mùng tơi nhưng hai mươi năm sau cũng là quan tứ phẩm rồi.

Hai kiếp đều muốn chọn hôn sự với nhà thấp kém hơn cho Tống Ngưng Quân, cũng là muốn bảo vệ cho nàng ta.

Dù sao thì Tống Ngưng Quân cũng không có được danh tiếng tốt đẹp, nếu lộ ra là nữ nhi của một gia đình làm nông thì cũng không có lợi gì cho nàng ta, thế gia vọng tộc chắc chắn sẽ không muốn một nhi tức có xuất thân như vậy.

Về phần ai nói ra chuyện đem Tống Ngưng Quân gả vào nhà nghèo khó.

Xu Xu nghi ngờ có thể là chính bản thân Tống Ngưng Quân, nàng ta không muốn gả cho nhà nghèo nên làm như vậy để ép buộc Thôi thị.

Nhưng chẳng lẽ Tống Ngưng Quân không sợ bà sẽ nói ra chuyện nàng ta là dưỡng nữ sao?

Đúng là Xu Xu không nghi ngờ sai, chuyện này đích thật là Tống Ngưng Quân sai Xuân Đào đi rêu rao ra bên ngoài.

Nàng ta không muốn gả cho nhà nghèo, Thôi thị lại trực tiếp định ra hôn sự, ngay cả tổ phụ tổ mẫu cũng đồng ý.

Nàng ta còn có thể làm gì? Chỉ có thể dùng người ngoài ép buộc Thôi thị thôi.

Xem như Tống Ngưng Quân rất hiểu người Tống gia, biết bà sẽ không chủ động nói ra thân phận dưỡng nữ của nàng ta.

Nàng ta cũng không lo lắng người Trần gia tìm đến nhà, nàng ta biết Thôi thị đã cho Trần gia hai ngàn lượng bạc, nhiều bạc như vậy, đủ để Trần gia tiêu xài vài năm.

Ít nhất trong ngắn hạn, họ sẽ không tìm đến cửa, chờ đến lúc nàng ta gả vào thế gia vọng tộc rồi, người Trần gia có đến tìm cũng chẳng sao.

... ...

Phủ Thành Nghị Hầu.

Tiết thị là bạn nối khố thân

thiết nhất của Thôi thị.

Hai ngày nay đã có vài lớp phu nhân thái thái đến nhà, đều là nhóm khuê hữu của bà ấy và Thôi thị.

Họ đến hỏi Minh Tuyết nghĩ thế nào, sao lại định ra mối hôn sự như vậy cho Nhị cô nương trong nhà, có phải hơi quá đáng không, như vậy sau này sẽ khiến các cô nương Phủ Định Quốc Công nghĩ như thế nào chứ.

Dù sao cũng sẽ có ảnh hưởng đến các cô nương Phủ Định Quốc Công.

Tiết thị bị hỏi đến mức đau hết cả đầu rồi.

Bà ấy biết thân phận của Tống Ngưng Quân, lại còn biết cả chuyện cặp phu thê kia đối xử thế nào với Xu Xu.

Bà ấy cảm thấy Minh Tuyết định ra mối hôn sự này cho Tống Ngưng Quân quả thực quá hời cho Tống Ngưng Quân.

Nhưng bà ấy không thể nào nói chuyện này với người khác được, Minh Tuyết kể chuyện nhà Phủ Định Quốc Công cho bà ấy là vì tin tưởng bà ấy, nếu Minh Tuyết không nói thì chuyện này không thể nào nói ra từ miệng bà ấy được.

Hai ngày nay Thôi thị cũng bị người ngoài nói đến mức muốn phát hỏa.

Nhưng bà cũng không thể chính miệng nói ra là Tống Ngưng Quân nói bậy, còn có thân phận của nàng ta nữa.

Vì chuyện này nên Thôi thị vẫn qua tìm Tống Ngưng Quân, hỏi: "Những lời đồn bên ngoài đều do con cho người truyền ra phải không, con muốn ép buộc ta hủy bỏ mối hôn sự này à?"

Trong lòng bà càng nguội lạnh, bà một lòng vì dưỡng nữ, nhưng dưỡng nữ không biết lòng tốt của bà, ngược lại còn vạch trần sự việc ra cho người ngoài lên án bà.

Tốt, thật sự rất tốt!

Tống Ngưng Quân cắn chết không chịu thừa nhận: "Con không biết mẫu thân đang nói gì, con chưa bao giờ cho người ra ngoài rêu rao bậy bạ gì cả, cho dù con có bất mãn với mối hôn sự này thì cũng là mẫu thân định ra cho con."

"Được." Thôi thị tức giận nói: "Hi vọng con đừng hối hận về việc làm của con hôm nay!"

Thôi thị phất tay áo rời đi.

Tống Ngưng Quân nhìn chằm chằm bóng lưng bà.

Xuân Đào chờ Thôi thị đi rồi, mới đau lòng nói: "Tâm địa phu nhân thật quá độc ác, cô nương đã làm gì sai chứ, chẳng có gì sai cả, phu nhân thật quá đáng."

Mặt Tống Ngưng Quân dần dần lạnh xuống.

Nàng ta sẽ không hối hận, nàng ta nhất định sẽ không gả cho kẻ nghèo hèn như vậy.

Hai ngày nay, tâm tư và sức lực Thôi thị đều tiều tụy, lúc dùng bữa Tống Ngưng Quân cũng không đến dùng chung.

Chỉ có Thôi thị và ba đứa bé ngồi cùng bàn.

Xu Xu an ủi Thôi thị: "Mẫu thân, người đừng quá lo lắng."

Thôi thị âm thầm thở dài, trước mặt bọn nhỏ bà khó nói được gì, chỉ nói: "Xu Xu ăn nhanh đi, nương không sao, còn Ngọc Cẩn nữa, cũng đừng nên lo lắng, vài ngày nữa con phải tham gia kỳ thi mùa xuân rồi, cứ chăm sóc tốt bản thân là được, chuyện còn lại không cần để ý."

Tống Ngọc Cẩn gật gật đầu, đáp: "Mẫu thân, người cũng chú ý sức khỏe."

Tống Ngọc Đình vẫn im lặng, mày nhíu rất chặt, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn Xu Xu một cái, lại chuyển ánh mắt.

Dùng xong bữa tối, Xu Xu muốn về phòng, lại bị Tống Ngọc Đình gọi lại: "Tam tỷ."

"Sao thế Tứ đệ?" Xu Xu quay đầu, cười tít mắt.

Tống Ngọc Đình chỉ chỉ về phía đình ở bên ngoài, nói: "Tam tỷ, đệ, đệ có vài chuyện muốn nói với tỷ."

Xu Xu nói được, rồi cùng Tống Ngọc Đình đi vào trong mộc đình ngồi xuống, mang tai Tống Ngọc Đình đỏ ửng lên, không dám nhìn thẳng vào mặt Xu Xu, chỉ nhỏ giọng nói: "Tam tỷ, sau này đệ sẽ đối tốt với tỷ."

Ban đầu hắn còn đau lòng vì Nhị tỷ, cảm thấy đột nhiên Nhị tỷ trở thành dưỡng nữ của Phủ Định Quốc Công, chắc chắn cũng lo lắng không yên.

Nhưng sau này ở chung với Tam tỷ nhiều hơn, cũng thích tính tình dịu dàng tốt bụng của Tam tỷ.

Trong lòng hắn cũng có chút mâu thuẫn, nhưng dần dần, việc làm của Nhị tỷ, sắp xếp nha hoàn vào bên cạnh Tam tỷ, cố ý mặc quần áo đeo trang sức cũ, làm người khác hiểu lầm mẫu thân thiên vị Tam tỷ, làm hại người ngoài nhắm vào Tam tỷ, hắn cũng bắt đầu nghiêng về phía Tam tỷ hơn rồi.

Hơn nữa, mẫu thân thiên vị Tam tỷ một chút cũng là việc nên làm không phải sao?

Tam tỷ mới chính là huyết mạch thực sự của Phủ Định Quốc Công.

Mẫu thân tìm mối hôn sự cho Nhị tỷ, hắn cũng thấy rất tốt, nhưng sao Nhị tỷ lại hồ đồ như thế?

Tống Ngọc Đình nhớ lại trước kia mình đã cư xử khó chịu và không để ý đến Tam tỷ,cảm thấy có chút hối hận, sau này hắn sẽ không còn khó chịu, hắn sẽ đối xử tốt với Tam tỷ, yêu quý Tam tỷ và bảo vệ nàng.

Trong lòng Xu Xu mềm nhũn, đệ đệ khó tính này, kiếp trước cũng che chở bảo vệ nàng, cuối cùng vì nàng mà ghi thù với Tống Ngưng Quân, bị nàng ta hủy đi cơ hội hồi phục.

Hiện tại Tứ đệ đã dần khỏe hơn, không cần cả ngày phải ngồi trên xe lăn, thật sự quá tốt.

Thực ra Xu Xu cũng không hiểu rõ lắm tại sao Tống Ngưng Quân có thể dùng độc được.

Nàng đi theo Tống Ngưng Quân hai mươi năm cũng không thấy nàng ta từng học chế thuốc độc gì, nhưng kì lạ là cả đám người trong Phủ Định Quốc Công đều bị Tống Ngưng Quân dùng độc hại thành kết cục thê thảm.

Xu Xu mềm giọng nói: "Vậy Tứ đệ mau khỏe mạnh lên nha, sau này Tam tỷ sẽ chờ đệ che chở."

"Được!"Tống Ngọc Đình nhìn Tam tỷ, xem như đây là giao ước với Tam tỷ.

Hắn sẽ che chở bảo vệ thật tốt cho Tam tỷ.

... ...

Tống Ngọc Cẩn cũng về phòng.

Vài ngày nữa sẽ là kỳ thi mùa xuân, hôm nay hắn vẫn lấy tác phẩm tiên sinh giao cho nghiên cứu kỹ lại lần nữa.

Không ngờ lúc về phòng Tống Ngưng Quân đã ở đó, chỉ có một mình nàng ta ngồi trong phòng, mấy ngày không gặp, khuôn mặt tiều tụy, ánh mắt cũng hơi sưng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.