Sủng Phi Thượng Vị Ký

Chương 9




“Tần thiếp tham kiến Tiệp dư nương nương, nương nương vạn phúc kim an!” Cố Vân Yên tao nhã hành lễ.

Chỉ có phi tần từ Tiệp dư trở lên mới được tự xưng nô tì, dưới phân vị Tiệp dư chỉ có thể tự xưng tần thiếp.

( Lời editer: đây là nguyên văn của tác giả, xin đừng hỏi ta vì sao xưng tần thiếp nghe cao quý hơn xưng nô tỳ nhưng lại ngược lại vậy. Ta cũng muốn biết lắm)

Vương tiệp dư mỉm cười đánh giá Cố Vân Yên hành lễ với nàng, váy ao xanh nhạt, thân hình cao gầy đẫy đà, thu thân đai lưng, đột hiện ra eo nhỏ không đầy vòng tay, dáng người yểu điệu. Gương mặt tinh xảo không kiêu ngạo không siểm nịnh, một đôi mắt phượng linh động, thu thủy gợn sóng, thật đúng một cái tuyệt sắc giai nhân!

“Muội muội mau đứng lên, đã vào cung, về sau ngươi ta chính là tỷ muội.” Vương tiệp dư cười nói.

“Tần thiếp mới vào cung, mạo muội bái phỏng, xin nương nương không trách móc.”

“Muội muội khách khí, ngươi ta cùng ở một cung điện, về sau muội muội không có việc gì liền lại đây cùng tỷ tỷ uống trà nói chuyện phiếm, cũng đỡ phải ta một người nhàm chán không thú vị.”

“Tạ nương nương ưu ái, vậy ngày sau tần thiếp liền ỷ lại vào nương nương, nương nương cũng không nên ghét bỏ mới được.” Cố Vân Yên cười khẽ nói.

“Muội muội cứ việc đến đừng ngại, ta còn có thể thiếu ngươi ly trà sao.” Hai người nói một hồi, Cố Vân Yên liền đứng dậy hành lễ cáo từ, mang theo cung nhân rời đi.

“Nương nương, không cần đối nàng khách khí như thế, chỉ là một cái tài tử nhỏ nhoi thôi mà.” Đại cung nữ bên người Vương tiệp dư khó hiểu.

Vương tiệp dư nhẹ nhấp khẩu trà, nói “Là người mới không sai, nhưng nàng lại có dung mạo tuyệt sắc, nói không chừng sẽ được Hoàng thượng coi trọng, nếu là Hoàng thượng giá lâm Trường Xuân cung, còn có thể không nhớ đến bản cung cùng ở Trường Xuân cung sao?”

Vương tiệp dư nhiều năm qua vô tử vô sủng, có khi hai ba tháng đều không thấy được Hoàng thượng, nay trong cung lập tức vào nhiều tiểu mỹ nhân mềm mại như vậy, ngày sau của mình chỉ sợ so với trước kia lại càng kém hơn, cho nên nàng chỉ có thể đem hy vọng ký thác ở trên người của Cố Vân Yên, Hoàng thượng đến số lần càng nhiều càng tốt, như vậy bản thân cũng có thể phân một ly canh, nếu là có thể mượn cơ hội này hoài thượng con nối dòng lại càng tốt.

Vương tiệp dư càng nghĩ càng cảm thấy có hi vọng. Đến nỗi những ngày sau khi Cố Vân Yên đến bái phỏng, nàng càng thêm nhiệt tình chiêu đãi.

Cố Vân Yên trở về Tĩnh Di hiên, Thị Thư đang chờ ở trước cửa “Chủ tử, bữa tối đã được mang từ ngự thiện phòng trở về, bắt đầu dùng bữa chưa ạ?”

“Bãi thiện đi.” Thị Họa kiểm tra một lần đồ ăn, thấy không có gì khác thường sau mới thỉnh Cố Vân Yên ngồi xuống, cẩn tắc vô ưu, tại trong cung không biết khi nào sẽ có người muốn mạng của ngươi, tuyệt không thể khinh suất.

Cố Vân Yên im lặng dùng bữa, bởi vì phân lệ tài tử là ba món mặn một canh, Cố Vân Yên một người dùng không hết, còn lại liền thưởng Thị Thư cùng Thị Họa, cứ như vậy phần của Thị Thư cùng Thị Họa liền dư ra, vì thế liền gọi Thị Cầm cùng Thị Kì vào lấy phần của các nàng, khiến hai nha đầu mừng đến luôn nói tạ ơn, phải biết rằng phân lệ đại cung nữ cùng nhị đẳng cung nữ nhưng là chênh lệch rất nhiều, bằng không sao mỗi người đều muốn làm đệ nhất nhân bên người chủ tử.

Dùng bữa xong, Cố Vân Yên liền làm cho người ta chuẩn bị nước ấm tắm rửa, đặt mình trong thùng nước tắm, nhìn làn nước tỏa sương mù, Cố Vân Yên tinh tế suy ngẫm một lần trí nhớ của kiếp trước, Hoàng hậu hiền lành rộng lượng, Hiền phi cao quý ngạo khí, Đức phi đoan trang hiền thục, Đỗ sung nghi thẳng thắn đáng yêu, kiếp này còn có thêm Giang sung dung xinh đẹp mê người, những con đường này đã bị các nàng chặt chẽ chiếm cứ, xem ra chính mình chỉ có thể chọn ngã rẽ khác, kia, liền làm một đóa giải ngữ hoa tri kỷ đi!

Khóe môi Cố Vân Yên chậm rãi hiện ý cười, đẹp đến làm cho người ta hoa mắt. Buổi tối đầu tiên sau khi vào cung, Cố Vân Yên ngủ an ổn suốt đêm.

Cố Vân Yên sai Thường Phúc chỉ huy nhóm Thường Thọ ở trong viện Tĩnh Di hiên dựng một cái bàn đu dây, vài canh giờ sau liền dựng tốt lắm. Vì để cho chủ tử ngồi thoải mái hơn, Thị Họa còn cố ý ở trên mặt phủ một lớp đệm nhung mềm

Cố Vân Yên vui sướng ngồi lên, Thị Thư ở phía sau đẩy bàn đu dây, Thị Họa đứng ở một bên, váy ao vàng nhạt sắc tung bay như đang múa, ánh mặt trời xuyên thấu trên mặt của Cố Vân Yên, chủ tớ chơi rất thích ý.

Đương nhiên, này hết thảy cũng không có thể giấu diếm được phần đông hậu cung, này cũng là hiệu quả Cố Vân Yên cần, hiện tại nàng căn cơ chưa ổn, không nên khiến người chú ý, hiện tại nàng cần làm là trước khi có được sự sủng ái của Hoàng thượng, ấn tượng của chúng phi tần hậu cung đối với nàng, chính là một tần phi có mỹ mạo nhưng không có tâm cơ cùng dã tâm.

Sáng nay Hoàng hậu phái người hướng các cung truyền lời, thẻ xanh đầu bài của nhóm người mới đã muốn làm tốt, đầu bài được làm xong liền ý nghĩa nhóm người mới có thể bắt đầu thị tẩm, tin tức vừa ra tới, nhóm tân tiểu chủ đều phái người đi ra ngoài tìm hiểu tin tức. Tối nay Hoàng thượng chiêu ai thị tẩm đầu tiên là chuyện hiện tại các nàng quan tâm nhất. Đối việc này, Cố Vân Yên cũng không hiếu kì, bởi vì nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người đầu tiên thị tẩm không phải Đỗ sung nghi thì là Giang sung dung.

Quả nhiên, thời điểm hoàng hôn liền truyền ra tin tức Hoàng thượng triệu Đỗ sung nghi đi Thừa Càn cung thị tẩm, nghe được tin tức Thường Hỉ tìm hiểu trở về, Cố Vân Yên vẫn chưa nói thêm cái gì, chỉ bảo Thị Họa thưởng Thường Hỉ liền làm cho hắn lui xuống.

“Thị Thư, mỗi kiện quần áo của ta đều có hương hoa mai?” Cố Vân Yên khẽ vuốt trâm cài tóc trên đầu nói.

“Hồi chủ tử, những thứ ngài yêu thích nô tỳ tuyệt đối không quên, mỗi một kiện quần áo của ngài đều như lúc còn ở phủ, được ngâm qua hương hoa mai.”

“Ngày sau đều làm như thế.” Cố Vân Yên chậm rãi nói.

“Dạ, nô tỳ ghi nhớ chủ tử phân phó.” Thị Thư trầm ổn trả lời.

“Ân, đi đem cung nữ còn lại của Tĩnh Di hiên đều truyền tới, ta có lời muốn công đạo.” Thị Thư theo lời hành lễ lui ra.

Rất nhanh Thị Thư trở lại, phía sau một loạt cung nữ chỉnh tề đi theo.“Nô tỳ tham kiến chủ tử, chủ tử vạn phúc kim an!” Trừ bỏ Thị Thư Thị Họa những người khác đều quỳ xuống hành lễ.

“Đứng dậy đi, lần này gọi các ngươi lại đây, có mấy câu muốn công đạo. Ta tương đối thích yên tĩnh, trong ngày thường không vui có nhiều người ở trước mặt lắc lư, ngày sau nội thất Tĩnh Di hiên chỉ có Thị Thư Thị Họa có thể tiến nhập, Thị Cầm Thị Kì phụ trách canh giữ ở bên ngoài, có việc cũng dễ dàng thông truyền, còn lại an an phận phân làm tốt bổn phận của các ngươi, nhớ kỹ lời nói của ta hôm nay, đều đi xuống đi.” Cố Vân Yên thản nhiên phân phó nói.

Xếp vào cái đinh thì như thế nào? Muốn cho các ngươi biết đến thì các ngươi mới được biết, không nghĩ cho các ngươi biết đến liền cất giấu, ngày sau mấy cái đinh này tóm lại là cần đưa đi chỗ khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.