Sủng Phi Khó Dưỡng

Chương 6: Bị bán vào Túy Xuân lâu (1)




"Hóa ra là nữ nhân, thảo nào da dẻ lại đẹp như vậy." Lúc nãy nàng sờ khuôn mặt của Diệp Tương Tư đã cảm thấy rất kỳ lạ, thì ra là nữ nhân, hèn gì da lại đẹp như vậy.

"Nữ nhân thì đã làm sao, nữ nhân không được đến dòng bạc ư?" Diệp Tương Tư nói.

Nữ thì làm gì? Cô ta đang xem thường cô là nữ sao? Ở hiện đại nam nữ bình đẳng, ở thời đại của cô có rất nhiều nữ thần, nữ vương, nữ thủ tướng, nữ tổng thống, nữ tổng giám đốc...

"Dĩ nhiên có thể, chỉ là Diệp cô nương nợ 20 lượng bạc khi nào trả?" Chu Vô Dạng nhìn đầu tóc rối tung của Diệp Tương Tư, thì ra nàng là nữ, hèn gì ngay từ đầu hắn đã cảm thấy sao vị công tử này lớn như vậy nhưng dáng người lại rất mảnh khảnh.

Diệp Tương Tư đứng nghiêng người, cô có chút không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Chu Vô Dạng, vì vừa nãy cô mới bị giật mình.

Diệp Tương Tư nghiêng người, dù là đang mặc đồ nam, nhưng vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt tinh xảo của nàng.

"Ta đã nói rồi, bây giờ ta không có tiền, để ngày mai đi, ngày mai ta chắc chắn sẽ trả lại tiền, cái đó... Nếu không có chuyện gì thì ta đi trước đây, không quấy rầy nhã hứng của mọi người nữa." Nói xong, Diệp Tương Tư nhanh chân bỏ chạy nhưng lại bị Chu Vô Dạng bắt được.

"Muốn chạy? Yểu nương, đem nàng bán vào kỷ viện, không cần bán quá cao, chỉ cần 20 lượng bạc là được rồi." Chu Vô Dạng nắm lấy cổ áo của Diệp Tương Tư, làm cho Diệp Tương Tư không thể động đậy được.

"Vâng, Chu công tử." Nữ nhân gọi là Yểu nương này là ca cơ của sòng bạc.

"Các ngươi dựa vào đâu mà đem bán ta vào kỹ viện, ta không nói là không trả tiền mà." Diệp Tương Tư giẫy giụa, thân thể cô gầy ốm không chống lại Chu Vô Dạng được.

"Ngươi có thể hỏi thăm người ở trên đường, sòng bạc của chúng ta không bao giờ ký sổ." Yểu nương ra hiệu cho hai người cường tráng trói Diệp Tương Tư lại rồi đem đến Túy Xuân lâu cách đó không xa.

Dựa vào**

Còn chuyện gì xui xẻo hơn chuyện này?

Lại bị bán vào kỹ viện.

Cứ như vậy, Diệp Tương Tư không có sức chống trả mà bị đưa đến Túy Xuân lâu.

"Thu nương, cô nương này đáng giá 20 lượng bạc không?" Túy Xuân lâu thực sự là kỹ viện đệ nhất Kinh Thành, mấy kỹ viên nhỏ kia làm sao so được.

"Chao ôi, Yểu nương, khách quý nha, để ta xem một chút cô nương đó như thế nào!" Thu nương biết danh tiếng của Yểu nương, Thu nương cũng từng nhiều lần mời Yểu nương đến Túy Xuân lâu, như vậy việc làm ăn của Túy Xuân lâu chắc chắn thịnh vượng, nhưng mời sao Yểu nương cũng không chịu rời khỏi sòng bạc Trường Thắng.

"Thế nào? Có được không?" Yểu nương cười nói.

"Có thể, dĩ nhiên là có thể, cô nương này lớn lên thực sự rất xinh đẹp, với lại còn rất trẻ, a ha ha ha ha." Thu nương rất hài lòng đưa cho Yểu nương 20 lượng bạc, hiếm khi có một cô nương xinh đẹp như vậy, dĩ nhiên Thu nương rất vui vẻ.

"Thu nương thích là tốt rồi, ta về trước đây." Yểu nương nhận bạc xong thì quay về sòng bạc Trường Thắng.

Lúc này tâm tình của Diệp Tương Tư chỉ có thể dùng một câu MMP để miêu tả.

"Cô nương, xưng hô thế nào đây?" Thu nương rất thỏa mãn vì chỉ dùng có 20 lượng đã mua được một gà con.

"Ta tên là Diệp Tương Tư." Diệp Tương Tư nói.

"Ui da, nhìn da non vèo vèo vèo." Thu nương nhìn đến thèm muốn, lần này Túy Xuân lâu của bà kiếm được không ít tiền rồi.

20 lượng bạc mua một gà con, thật sự rất đáng giá!

"Khoan, da của lão nương, những người cổ đại làm sao có thể so sánh được." Diệp Tương Tư mới 21 tuổi, qua 10 năm nữa, cô vẫn xinh đẹp như hoa thôi, còn những người cổ đại này nếu qua 10 năm thì sẽ sớm hoa tàn ít bướm rồi.

"Ngươi nói cái gì?" Thu nương hoàn toàn không hiểu Diệp Tương Tư đang nói cái gì.

"Không có gì."

"Ngươi đã bị bán vào Túy Xuân lâu, sau này mọi việc phải nghe theo sự sắp xếp của ta, ngươi phải biết, cô nương bị bán vào Túy Xuân lâu, trừ khi có người chuộc thân cho ngươi thì mới có thể rời khỏi, không thì cả đời của ngươi chỉ có thể chết ở chỗ này." Cô nương ở kỹ viện, chết cũng là ma của kỹ viện.

Diệp Tương Tư không nói gì, sớm muộn cô cũng sẽ rời khỏi đây.

"Cô nương của Túy Xuân lâu phải học ba chiêu: Một xoay mông, hai chủ động quyến rũ, ba gợi cảm, ta dạy ngươi ba chiêu này là ngươi có thể bắt đầu tiếp khách rồi." Thu nương cũng được coi là lão luyện, lúc còn trẻ bà cũng đứng đầu bảng, chỉ là bây giờ bà già rồi, không làm được nữa, mới đi làm tú bà, quản lí dạy dỗ các cô nương.

Nói xong, Thu nương bắt đầu hướng dẫn "Làm theo ta, xoay trái, xoay phải, xoay trái phải."

Có thể nói Diệp Tương Tư như đang học vẹt, nhưng cô lại làm như khúc gỗ, rất khó coi.

"Dừng, sao ngươi giống như khúc gỗ thế này!" Thu nương thật sự không nhìn được nữa rồi.

"Ta không biết...Xoay...." Phong cách gợi cảm hoàn toàn không thích hợp với Diệp Tương Tư, cô phải xoay mông bước đi giống với những người kia, thật sự là cô không làm được.

"Được rồi được rồi, cái kế tiếp đó chính là nịnh bợ, ngươi phải nhớ kỹ, lúc tiếp đãi khách thì bắt buộc phải làm nũng, nịnh bợ, nhu mì như vậy khách mới mềm lòng với ngươi, cơ hội được chuộc thân của ngươi cũng lớn." Nói xong, Thu nương bảo Diệp Tương Tư học theo dáng vẻ của bà.

"Ơ kìa, Lưu công tử, để thiếp cùng người uống chén rượu nhé~" Giọng của Thu nương nhu nhược mềm mại, bưng chén rượu, cong cái mông, cố ý đem bộ ngực lộ ra cho khách xem.

"Không muốn..."

"Ngươi nói cái gì?"

"Không... Không có gì..." Diệp Tương Tư vô ý đem suy nghĩ trong lòng nói ra, sau đó lúng túng nói Thu nương nghe lầm.

"Ngươi làm lại một lần." Thu nương ngồi lên cái ghế phía trên, xem Diệp Tương Tư có làm được hay không.

"Ái chà, đại huynh đệ, đến rồi, uống một chén rượu đi, không say không về." Diệp Tương Tư thật sự không chịu được những thứ mà Thu nương vừa mới dạy, cô cũng không học được.

"Dừng lại, đây là cái gì." Thu nương đỡ trán, đây là lần đầu tiên bà gặp cô nương khó dạy như vậy.

"Ta... Học không được..." Diệp Tương Tư nhìn Thu nương với ánh mắt đáng thương, hi vọng Thu nương tha cho cô, đừng bắt cô học những thứ này.

"Chiêu thứ ba, gợi cảm." Thu nương đánh giá Diệp Tương Tư một hồi "Ngươi đang mặc cái đồ gì thế này, nam không ra nam nữ không ra nữ." Vừa nói xong, Thu nương đưa Diệp Tương Tư đi chọn một bộ đồ khác.

Quần áo bên trong Túy Xuân lâu đều rất hở hang, Diệp Tương Tư thay xong quần áo, Thu nương đánh giá Diệp Tương Tư từ đầu đến chân "Chà chà, chỉ cần đường cong này, không nịnh nọt cũng không sao, ngươi vẫn có thể đứng đầu bảng."

Thu nương vỗ tay bảo hay, từ dáng người đến khuôn mặt của Diệp Tương Tư, Thu nương rất hài lòng.

"Theo ta ra ngoài xem những cô nương chiêu đãi khách như thế nào." Thu nương kéo Diệp Tương Tư đến đại sảnh, ngày hôm nay rất đông, như thế cũng tốt, có thể để Diệp Tương Tư luyện tay nghề một chút.

"Người đó là Thi Thi, người kia là Lan Nhi, còn người kia nữa là hoa khôi của Túy Xuân lâu Hạnh Nhi."

Thu nương chỉ những cô nương tốt nhất trong mấy ngày gần đây cho Diệp Tương Tư xem.

"Đại nương, mỗi ngày khách đến đây đều nhiều như vậy sao?" Diệp Tương Tư nhìn thấy mấy người ẻo lả thì thấy buồn bực, sao mà nam nhân cổ đại lại thích tới kỹ viện như vậy.

"Đó là dĩ nhiên, Túy Xuân lâu chúng ta chính là thiên đường trần gian, bồng lai tiên cảnh, là nam nhân thì đều sẽ đến Túy Xuân lâu một lần, không gạt ngươi, cuộc sống ở Túy Xuân lâu chúng ta rất tốt.

"Có nhìn thấy người kia không, hắn đã đến đây liên tục một tuần rồi." Thu nương chỉ vào vị công tử kia nói.

Hắn đi.

Một tuần....

Đúng là thân thể tốt nha!

"Đại nương, người kia là ai, tại sao tất cả mọi người đều đón hắn?" Không biết lúc từ khi nào ngoài cửa xuất hiện một người, các cô nương đều chạy đến trước mặt hắn nịnh bợ.

"Người đó sao, đó là Chu công tử, không chỉ tuấn tú mà lại còn giàu có, các cô nương đều mong muốn được hắn chuộc thân cho!" Thu nương nhìn Diệp Tương Tư một chút, nếu công tử đệ nhất Kinh Thành đến rồi thì cũng không nên lãng phí một Diệp Tương Tư với kiểu ăn mặc này, nói xong, Thu nương đẩy Diệp Tương Tư đến trước mặt Chu công tử đang đứng ở cửa.

Diệp Tương Tư hoàn toàn không có phòng bị, lảo đảo một cái, thì rơi vào lòng của Chu công tử.

Mong ước của các cô nương biếng mất.

Diệp Tương Tư từ từ ngẩng đầu lên, sắc mặt lập tức thay đổi.

"Là ngươi!!" Người này cô biết, chính là người trưa hôm nay đem cô bán đến Túy Xuân Lâu, là ông chủ của sòng bạc Trường Thắng Chu Vô Dạng.

"Ai da, không ngờ ngươi mặc nữ trang vẫn rất đẹp." Hồi sáng Diệp Tương Tư cải nam trang đến sòng bạc cá cược, thân hình của nàng bị che hết, bây giờ thay đổi nữ trang đúng thật là khiến cho Chu Vô Dạng sáng mắt.

"Cái gì mà vẫn rất đẹp, lão nương mặc nữ trang vốn là rất đẹp." Diệp Tương Tư cả đời sẽ không quên người này, nếu như không phải Chu công tử này không dụ cô đánh bạc thì cô cũng sẽ không bị bán vào kỹ viện.

"Tương Tư, sao lại nói chuyện với Chu công tử như thế!" Thu nương trừng Tương Tư một chút, rồi chuyển sang khuôn mặt tươi cười nói chuyện với Chu Vô Dạng "Chu công tử, người này hồi trưa mới tới nên chưa hiểu chuyện."

"Ta biết, đêm nay ta muốn nàng." Chu Vô Dạng liếc nhìn Diệp Tương Tư, không ngờ tính khí của cô nương này cũng khá nóng nảy.

"Được rồi, đảm bảo Chu công tử sẽ hài lòng."

WHAT??

Đang mở chuyện cười Quốc Tế sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.