Sủng Phi Của Thuận Đế

Chương 56




Khi nàng quay lại đã thấy Hoàng hậu ngã trên mặt đất. Gương mặt ra vẻ đau đớn ôm lấy bụng. Ngón tay run run chỉ vào phía Kỳ Phượng Nhi:

- Kỳ Tần..... Sao... ngươi dám ngáng chân Bổn cung???

Đám cung nữ đi theo Hoàng hậu hốt hoảng đỡ Người dậy. Ngay cả Liên Hoa cũng phải kêu tiểu thái giám kêu Thái y tới.

Hoàng hậu nhanh chóng được đưa về Khôn Ninh cung.

******

Trong cùng một ngày mà đến hai nữ nhân mang thai trong cung đều bị " hại"

Kỳ Phượng Nhi ngồi bên ngoài Thiên điện. Bên trong, Thái y đang bắt mạch cho Hoàng hậu.

Hồng Đan vô cùng sốt ruột:

- Nương nương. Chuyện này phải giải quyết ra sao đây. Ngộ nhỡ mà Hoàng hậu xảy ra truyện gì....

- Hoàng hậu thì có thể xảy ra chuyện gì chứ? Màn kịch này chẳng phải là do một tay Hoàng hậu tạo ra hay sao?

Hồng Đan đang định nói thêm thì Hoàng thượng liền bước vào. Theo sau còn có các phi tần.

- Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.

- Miễn lễ đi.  Hoàng hậu sao rồi.

Kỳ Phượng Nhi chưa kịp nói gì thì Thái y từ trong tẩm điện của Hoàng hậu đã bước ra.

- Vi thần tham kiến Hoàng thượng. Hồi bẩm Hoàng thượng: Hoàng hậu đã không có gì đáng ngại. Chỉ bị chấn kinh nhẹ, tĩnh dưỡng vài ngày là sẽ khỏi.

Minh Trạch phất tay ra hiệu cho Thái y lui xuống. Sau đó bước vào bên trong.

Bạch Trân Ly thấy Hoàng thượng tiến vào liền nhào vào lòng hắn nức nở:

- Hoàng thượng ~...... Hức.... hức

Minh Trạch nhẹ nhàng vỗ vai Hoàng hậu. Dù hắn có không thích đi chăng nữa nhưng dẫu sao thì nàng ta vẫn mang thai hài tử của hắn.

- Không phải Thái y đã nói là không có vấn đề gì hay sao?

Hoàng hậu nháy mắt ra hiệu cho Liên Hoa. Nàng ta liền tiến lại gần, nói:

- Hồi Hoàng thượng, Hoàng hậu bị ngã không phải do sơ ý mà là bị người ta đẩy.

Kỳ Phượng Nhi siết lấy khăn tay, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười nhẹ. Nàng đang chờ xem Hoàng hậu sẽ tiếp tục giở trò gì.

- Vậy.... Ngươi nói cho Trẫm biết: Ai dám đẩy Hoàng hậu?

- Nô tỳ không dám nói xằng: Đích thị là Kỳ Tần đã đẩy Hoàng hậu.

Phi tần xung quanh vô cùng bất ngờ. Minh Trạch khẽ nhíu mày nhìn về phía Kỳ Phượng Nhi.

- Có thật là nàng đẩy Hoàng hậu không?

Kỳ Phượng Nhi ánh nhìn quả quyết, giọng nói sắc lạnh:

- Thần thiếp không hề đẩy Hoàng hậu.

Đám phi tần ngạc nhiên nhìn về phía nàng. Trông Kỳ Tần không giống nói dối. Nhưng đều là nữ nhân hậu cung, không ai có thể tin được.

Hoàng hậu thấy vậy liền tiếp tục nức nở:

- Bổn cung biết rằng: từ trước tới nay Kỳ Tần không kính trọng Bổn cung, xem thường cung quy. Nhưng hôm nay ngươi cũng nên vì Hoàng tự trong bụng Bổn cung mà suy xét....

Nói xong Hoàng hậu lại tiếp tục nức nở. Ngay cả Kỳ Phượng Nhi cũng không biết rằng: Hoàng hậu lại có khả năng diễn kịch tốt như vậy.

- Thần thiếp không hề làm chuyện đó. Phải trái, trắng đen như thế nào nương nương là người biết rõ nhất.

Hoàng hậu thấy Kỳ Phượng Nhi không chịu nhận tội mà Hoàng thượng có vẻ không muốn xử lý Kỳ Tần nên liền đưa ra bằng chứng:

- Lúc đó cũng có rất nhiều người chứng kiến.

Hoàng hậu vừa dứt lời, đám cung nữ trong điện đều quỳ xuống trước mặt Hoàng thượng. Đó đều là những người vừa đi theo hầu Hoàng hậu lúc gặp Kỳ Tần.

Minh Trạch lướt qua một lượt rồi nói:

- Các ngươi đã nhìn thấy gì? Nói sự thật cho Trẫm biết. Có nửa câu dối trá, giết không tha.

Đám cung nữ toàn thân rung động mạnh. Một trong số đó liền nói:

- Hồi Hoàng thượng. Kỳ Tần đã va vào Hoàng hậu sau đó thì Người liền ngã xuống.

- Quả thực lúc đó, Kỳ Tần đã huých vai vào Hoàng hậu.

- Kỳ Tần nương nương thấy Hoàng hậu bị ngã cũng không hề đỡ Người dậy.

.....

Từng lời nói của đám cung nữ vang lên. Từng câu từng chữ đều kết tội nàng.

- Hoàng thượng thần thiếp không hề....

- Kỳ Tần hãy quay về Tử Hoa điện đi.

Kỳ Phượng Nhi ngạc nhiên. Đây là hắn không cho nàng giải thích à?

- Hoàng thượng... Nhưng....

Kỳ Phượng Nhi không cam lòng với chuyện này. Minh Trạch không để nàng nói hết câu liền ngắt lời:

- Một lát nữa Trẫm sẽ đích thân đến Tử Hoa điện để hỏi nàng.

******

Team thích ngược điểm danh!!!

Au cũng không thích ngược đâu nhưng nếu các bạn thích thì chiều thôi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.