Sủng Ái Chi Thê

Chương 77: Sủng Ái Chi Thê-77




Sủng Ái Chi Thê - Chương 77_Hợp đồng của lại vợ yêu

Đúng lúc này thang máy mở ra:"Họ đi cả rồi chứ?"

"Đi hết rồi"

Dứt lời, hai anh em lại vào thang máy lần nữa, ấn nút tầng cao nhất ở đây, tầng 100

Đối với những đứa trẻ khác, chỉ với độ tuổi này khi thấy cảnh vật cao xa như vậy chắc hẳn sẽ sợ hãi, la toáng lên

Nhưng không, đối với hai anh em nhà này thì tầng này có lẽ quá thấp đi

Nhớ lúc trước, cô đã cho cả hai tập luyện đu dây, với hàng nghìn mét, không sợ hãi, ngược lại còn tạo ra sự thích thú cho hai anh em

-Tingmột cái, cánh cửa mở ra

Quả thật không nằm ngoài dự đoán, căn phòng tổng thống này rất to, chủ duy nhất một phòng, vả lại, còn có hơn mười vệ sĩ canh gác nghiêm ngặc

Huyết Lãnh Hàn cùng em gái đi lại

"Nè hai nhóc , đi đâu vậy? Có biết ở đây là đâu không?"_một tên vệ sĩ gắt gỏng nói

Cậu bé lanh lợi nói:"Nếu không biết đây là đâu vậy cháu lên đây làm gì? Hỏi thừa?"

Tên vệ sĩ có chút tức giận:"Ba mẹ đâu? Vả lại cách ăn nói của hai cháu với người lớn như vậy"

"Chú này, câm miệng lại, dám nói thêm lời nào nữa, tôi giết chết chú đấy_"Huyết Tịch lạnh giọng nói

Cô bé ghét nhất cái thể loại đó, muốn dạy dỗ hai bé chỉ có thể là cô và những người nhà của mình

Đối với những kẻ này, thì bé không hề thích

Nói đoạn, họ đều nhìn chầm chầm bé, họ không nghĩ một cô bé tầm cỡ 2-3 tuổi này lại lạnh lùng và nham hiểm như vậy

Trong câu nói cứ như rất giận, và muốn phát ra vài con dao sắt lẹm

Tên vệ sĩ khác tiến lên, nhìn hai bé nói:"Đọc số ba mẹ hai cháu, để ta gọi bảo họ đến đón, nếu ở đây quá lâu, sẽ phiền phức lắm"

Huyết Lãnh Hàn biết em gái đã giận, nên thay em nói:"Chú thật sự muốn gọi cho họ sao? Nhưng hiện tại cháu chỉ nhớ số ba cháu mà thôi"

"Không sao? Cháu đọc đi"

"0912xxxxxx, xong rồi, số ba cháu đó"

Tên đó bấm nút gọi,cchốc sau đã đỗ chuông

"Là ai?"_Giọng nói băng lãnh ngàn năm của anh vang lên

Tên vệ sĩ run run tay, tắt ngay máy Thật ra họ không biết đó là số điện thoại của anh

"Cháu, cháu có phải đọc lộn số rồi không? Đây là số của người bên trong mà"

"Không sai đâu chú, người trong đó là ba cháu mà, nếu không làm sao cháu có được số ông ấy"

"Nhưng màchủ tịch làm gì có con lớn thế này, cháu lừa chú sao?"

"Nếu chú không cho cháu vào, cháu lập tức từ đây nhảy lầu, để thử xem chú ăn nói thế nào với ba cháu, có khi ba cháu giết chết các chú nữa là"

Họ nghe xong, run cầm cập, đứa trẻ này quá giảo hoạt Dám uy hiếp họ

Nhưng mà, nhìn kĩ đúng thật rất giống anh, từ cách ăn nói đến cả thân hình, giống nhất vẫn là đôi mắt

Có ai không biết trên đời này có hai màu mắt chỉ có gia tộc mới có đó là tím và đỏ Của họ Cung và họ Huyết

Hai màu mắc có thể khi nhìn vào đã không đánh mà chết

Rất đáng sợ

Thôi thì họ đành mở cửa cho hai bé vào

Bên trong căn phòng tối om, chẳng những vậy, còn lạnh rất lạnh nữa

Huyết Lãnh Hàn cố gắng tìm công tắc, chưa đầy hai phút, những ánh đèn sáng rực hiện ra

Có chút khó thích ứng, nhưng rồi cũng nhìn được

Hai bé nhìn người đàn ông tuyệt mĩ nằm trên giường, tay vẫn cầm điện thoại

Bé cười vô lại, với sự thông mình bậc nhất, chỉ cần muốn gì, bé đều có thể có được, kể cả số điện thoại của anh

Cung Hiên nhìn cậu bé, bốn mắt vô tình chạm nhau, cứ nhe muốn đốt cháy cả căn phòng lãnh lẽo này

Cảm nhận đầu tiên của anh là hai đứa bé này là rất quen thuộc, đến lạ thường, và cả cảm giác yêu thương liền dâng lên rất mãnh liệt trong anh

"Hai đứa là ai? Có biết chỗ này là đâu không?"

Huyết Lãnh Hàn:"Sao ai cũng hỏi câu này thế, tiểu Tịch em trả lời đi, anh mệt rồi"

Huyết Tịch chậm rãi nói:"Tụi cháu là vào đây chỉ để tìm chú"

"Tìm ta, làm gì? Trong khi ta không quen hai đứa"

"Qua ghế ngồi, cháu sẽ nói cho chú nghe"

Anh định gọi điện điều tra xem ai vừa rồi đã gọi, nhưng sự xuất hiện bất thình lình của hai bé, đã làm cho anh quên mất

Thế là, ba cha con ngồi vào ghế salon sang chảnh, xa hoa

Huyết Lãnh Hàn lấy trong túi nhỏ một tờ giấy, trên đó rất nhiều chữ

Huyết Tịch lại nói:"Chú tên Cung Hiên, năm nay hau mươi tám tuổi, có nhóm máu E- , tính tình lạnh lùng, tàn ác, hiện đang còn độc thân, chủ tịch của Âu Thần Cung, bang chủ của Hắc Xà, và có châm ngôn 'Nếu ngươi không biết ta là ai, thì ngươi chính là kẻ ngu ngốc' , đúng chứ?"

Cung Hiên cầm tờ giấy lên, bé nói đúng cả

Nhưng tại sao hai đứa trẻ này lại biết đến anh một cách mòn mọt như vậy, và cả tài liệu về anh, chỉ có người trong cuộc biết, làm thế nào hai đứa nhỏ này lại có nó chứ?

Huyết Lãnh Hàn như ông cụ non, cầm lấy li trà , hóp một chút:"Khụkhụchú đọc xong rồi, thì nghe cháu hỏi cái này"

Cậu bé bị sặc, không ngờ trà này đắng đến như vậy

Cung Hiên đặt tờ giấy xuống, chân vắt chéo, thích thú:"Nói đi"

"Chú, còn yêu cô gái tên Dịch Hiểu Đồng không?"_Huyết Tịch nhìn đăm đăm vào ánh mắt dò xét của anh

Cung Hiên cả kinh khi nghe thấy tên cô

Đã ba năm rồi, anh không còn thấy cô nữa, nhưng không vì vậy mà tình cảm anh giành cho cô giảm bớt đi, mà ngược lại còn đang dâng trào lên mỗi ngày

Cung Hiên chắc nịch nói:"Còn yêu, yêu rất nhiều"

Huyết Lãnh Hàn nhìn ba mình, cười rõ tươi:"Vậy chú nuốn gặp lại cô ấy không?"

"Tất nhiên, hai cháu biết cô ấy đang ở đâu sao?"

Huyết Tịch lấy ra một sắp giấy, cỡ 2-3 tờ, đẩy sang chỗ anh:"Nếu chú kí vào đây, cháu sẽ nói cho chú biết"

"Đây là?"

"Hợp đồng cua lại vợ yêu"_bé trai nói

"Khụkhụhợp đồng cua lại vợ yêu sao? Hai đứa thật ra là ai?"

"Nhìn không ra sao? Ba thân yêu?"

"Babasao? Hai đứa, là con ta"_anh mở to mắt Nếu suy xét kĩ lại, thì rất giống anh, giống nhất vẫn là đôi mắt mày tím lạnh lẽo, âm trầm ấy

"Bingo, tụi con tìm ba đã lâu rồi, nhưng bây giờ mới có thể gặp được"

-------------Còn---------

Ném phiếu, like, theo dõi Tì Bà đi nào

Tối ra tiếp

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại AzTruyen.net và Ngontinh.vn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.