Sự Trở Lại Của Đại Thần Hết Thời

Chương 8




Khi Hạ Sam tới, Mạnh Cửu cố ý giả vờ tức giận, không nói tiếng nào. Thực ra cậu không hề tức, chỉ là muốn ngạo kiều môt chút cho anh xem.

Hạ Sam cầm thức ăn trong tay, thấy Mạnh Cửu như thế thì hốt hoảng: “Xem đi, đều là món anh thích ăn nha.” Mạnh Cửu vẫn không để ý tới anh, Hạ Sam bất đắc dĩ nở nụ cười, nói rằng: “Rồi, rồi, tôi sai rồi, tôi không nên gạt anh đó là fan ảo.”

“Vì sao muốn gạt tôi?” Mạnh Cửu hỏi.

Hạ Sam nói: “Anh không thích đông người, tôi sợ weibo của tôi nhiều người như vậy, anh sẽ bỏ chạy, không follow tôi nữa.”

Mạnh Cửu hù một tiếng, nói: “Tôi đã nhận cậu làm bạn, sao có thể bỏ chạy chứ.” Mạnh Cửu nghĩ thầm, năm ấy fan CP Bất Cửu đông đảo trên diễn đàn, cậu cũng bị dọa chạy, còn kéo theo vài lâu.

“Di, thế nào mà cậu biết tôi không thích đông người?” Lúc này Mạnh Cửu mới phát hiện ra, hỏi ngược lại.

“…”

Hạ Sam bày vẻ mặt tôi hiểu mà, nói rằng: “Tôi cũng là fan của anh a. Xem ra anh không thấy được mấy bài post kia, hẳn là anh không hay lên diễn đàn. Không thấy cũng tốt.” Hạ Sam vừa nói vừa vào nhà bếp.

Mạnh Cửu nghĩ ý tứ trong lời nói của anh, lẽ nào Hạ Sam đang ám chỉ cái topic kia? Lẽ nào lại xảy ra chuyện gì? Mạnh Cửu vội vã chạy vào phòng ngủ, mở vi tính, vào diễn đàn võng phối. Cái topic kia quả nhiên hot, chỉ chút thời gian buối trưa vậy mà kéo dài được tới bảy trang.

Mạnh Cửu vừa xem lướt qua vừa nghĩ, chỉ là một topic chỉ trích người ta thôi? Có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Đúng lúc này, Mạnh Cửu thấy được, ở cuối trang thứ tư, chính là comment của Hạ Quang Niên.

1197L  — Hạ Quang Niên:  Cựu Mộng là một CV tôi thích vô cùng, nói thật, năm ấy, vì tôi nghe được 《 Anh là mối tình em nói không nên lời 》 của Cựu Mộng nên mới gia nhập giới võng phối. Chỉ tiếc khi tôi vào giới, anh ấy đã ẩn thân rồi. Có lẽ nên nói rằng, khi tôi gia nhập, anh ấy đã chỉ còn trong lời kể lại. Nếu như Cựu Mộng có thể quay lại, tôi thật lòng mong muốn có cơ hội được cùng anh ấy phối kịch.

Phía sau là một loạt xin chụp ảnh chung với Hạ Quang Niên, còn có fan ghép Hạ Quang Niên với Cựu Mộng, chờ mong Cựu Mộng quay về giới, các loại comment, nhất thời xôn xao. Đương nhiên là cũng có người không tin.

1456L: Đó thật là Hạ Quang Niên sama? Hạ Quang Niên sama chưa bao giờ tới YS comment.

1459L: Cùng hoài nghi.

1533L: Cùng hoài nghi.

1567L: Tính toán một chút, có khả năng rất nhỏ là giả mạo.

1600L: Lầu trên đừng có nói lung tung, dưới đây là weibo chính thức của Hạ Quang Niên sama. Mở mắt mà nhìn cho kỹ đi.

Hạ Quang Niên: Về việc comment trên diễn đàn võng phối, đúng là từ trước tới nay tôi không hề làm. Cựu Mộng là thần tượng của tôi, tôi cũng không hề phủ nhận, chỉ là trước đây chưa từng lên tiếng thừa nhận chuyện này. Hiện tại nói ra, chỉ là mong muốn những người thích tôi, xin đừng chỉ trích Cựu Mộng nữa. [Từ weibo 10 phút trước, forward 151 comment 184.]

Cựu Mộng chẳng muốn xem tiếp bên dưới.

Nhìn tới câu Hạ Sam nói “Cựu Mộng là một CV tôi thích vô cùng”, khóe môi Mạnh Cửu không kìm được mà giương lên.

Mạnh Cửu không phải chưa từng có người thích, trên thực tế, cậu là thần tượng của rất nhiều người. Năm ấy, có rất nhiều CV vì Cựu Mộng mà tiến giới, chỉ là không biết vì sao khi thấy Hạ Sam nói vậy, cậu lại rất hài lòng.

“Hạ Sam…” Mạnh cửu đi tới cửa nhà bếp, tựa ở cạnh cửa, khóe miệng hơi giương lên, nói: “Hóa ra cậu là fan của tôi a.”

Hạ Sam sắn tay áo rửa rau, nghe nói như thế, quay lại nhìn Mạnh Cửu, cười nói: “Đúng vậy, Cựu Mộng sama, tôi là fan của anh a.” Âm cuối anh khẽ cao giọng, phối với chất giong từ tính ôn nhuận của anh, thêm một phần phong lưu gợi cảm.

Giọng nói hay tới vậy, dọa Mạnh Cửu chạy trối chết.

Mạnh Cửu vốn rất giỏi trong việc khống chế âm thanh và cảm xúc, đột nhiên xuất hiện một Hạ Sam, ngay từ đầu chỉ là một hàng xóm tốt bụng ôn hòa, sau lại phát hiện ra Hạ Sam làm cơm rất ngon, chậm rãi tiếp cận cậu. Thanh âm vừa ôn nhu vừa sủng nịch của anh trực tiếp đánh gục cậu. Mạnh Cửu rất sợ, sợ cậu sẽ yêu anh.Vì vậy chỉ có thể bỏ chạy.

“Tôi nói này, Cựu Mộng sama, anh gặp fan mà lại bỏ chạy, thật là làm tôi đau lòng quá.” Hạ Sam cười tủm tỉm tiêu sái ra khỏi nhà bếp, đem Mạnh Cửu từ trong phòng ngủ lôi ra, đặt cậu ngồi lên sô pha. “Trước đây tôi nghe nói anh đối với fan rất là lạnh lùng, không thừa nhận sự tồn tại của bọn họ. Vừa mới mở weibo, anh cài đặt đá cả fan lẫn anti. Sau lại vất vả lắm mởi mở comment, kết quả fan mới đặc biệt com cho anh, anh đá luôn người ta.

Có biết lúc đó fan nói thế nào không? Cựu Mộng sama xuống chân núi Chung Nam rồi!!! Nhưng mà xuống núi, anh ấy đã trở thành quỷ ngạo kiều ┭┮﹏┭┮ Quần chúng đáng thương nhìn weibo của anh mà không dám comment, không dám forward, không dám like. Anh làm cho người ta nhiều năm như vậy chỉ dám bookmark trang chủ của anh, chưa bao giờ dám bình luận, sợ bị anh block. Anh đúng là một quỷ ngạo kiều, anh không biết làm fan của anh khổ cực thế nào đâu. Cư nhiên dám trốn tôi.”

Mạnh Cửu rúc trên sô pha, ôm gối nghe Hạ Sam quở trách mình. Nghe nghe, không nhận ra rằng khóe miệng đang bất giác giương lên. Chính là như vậy, rất chi là ngạo kiều. Nhưng mà cậu vẫn nhịn không được biện giải: “Tôi cũng chỉ nghĩ mình là người thường thôi, không nên có fan làm gì. Hơn nữa, không phải sau này tôi đã mở comment rồi sao, gần đây cũng ít khi đá ai.”

“Thật không? Căn cứ vào group fan của anh, các chị em trên đó nói, họ thí nghiệm một chút, chỉ cần liên tục trong một tháng forward weibo của anh, chắc chắn sẽ bị anh đá. Cho nên bọn họ bây giờ đều là chọn lọc comment, căn giờ.”

Mạnh Cửu suy nghĩ một chút, xác thực là có chuyện này, “Tôi đá bọ chỉ là vì tiết kiệm bộ nhớ cho họ. Từng tháng đều đi comment weibo của tôi, lãng phí bộ nhớ. Weibo của tôi nhàm chán như vậy, có cái gì mà khen ngợi.”

Hạ Sam không khỏi đỡ trán: “Vậy là các cô ấy phải cảm tạ anh sao?”

Mạnh Cửu lắc đầu: “Không cần khách khí, đúng vậy đó.”

Hạ Sam nhịn không được nở nụ cười, người này, rõ ràng lớn hơn mình hai tuổi, vì sao lại đáng yêu như vậy. Về chuyện đá fan trên weibo, lúc đầu trên diễn đàn võng phối cũng nháo loạn một trận, rất nhiều fan trái tim thủy tinh đều biến thành anti. Lúc đó, anh chỉ im lặng quan sát tình hình, thầm than, Mạnh Cửu về phương diện đối nhân xử thế, quan hệ xã giao đúng là tiểu bạch a. Không thích nhiều người thì không nhìn là được rồi, không nên đá người ta, chẳng phải là đang bôi xấu mình sao.

“Ôi chao, làm sao cậu biết được mấy cô bé trên group fan của tôi nói gì? Tôi còn chẳng biết tôi có group fan…” Mạnh Cửu hỏi.

“Anh nha, rồi rồi, anh cứ xem TV đi, tôi nấu nốt cơm, rất nhanh là được rồi.” Hạ Sam đưa điều khiển cho Mạnh Cửu, lần thứ hai xoay người vào nhà bếp. Anh sẽ không nói cho cậu biết, trưởng nhóm fan của Cựu Mộng chính là Hạ Sam anh đây.

Mạnh Cửu bỏ điều khiển sang một bên, trực tiếp chạy ào vào phòng, mở vi tính. Nào, group… Trước đây cậu nghĩ nhóm fan đều là yêu quái, từng thề sẽ không quan tâm. Giờ Mạnh Cửu lại mở acc nhỏ, tìm a tìm, lục soát mấy cái diễn đàn lớn. Tìm mãi mới thất một vài đàn đã giải tán, không còn tồn tại nữa. Cuối cùng, cậu rốt cuộc tìm thấy một nhóm thành lập từ rất lâu, vậy mà vẫn còn phát triển. Mạnh Cửu không chút do dự chọn gia nhập.

Hồi lâu sau, tiếng tít tít tít bắt đầu vang lên.

Mở ra, Mạnh Cửu nhìn một chút, nhóm tên là: “Thoáng như giấc mộng xưa” Tổng cộng có hơn một trăm thành viên.

【 Nhóm fan 】

Dưa chuột: Hoan nghênh người mới~

Hoa cúc: Có người mới, gào khóc…

Ô mai: Đầu năm nay có thể có người mới, nhất định là fan chân chính (^o^)/~

Lưu manh: Có người mới tới? Đừng xấu hổ…

Mạnh Cửu nhìn những biệt danh này, đột nhiên trầm mặc… Nhóm fan của cậu, vì sao lại biến thái như thế này a…

Ngay khi cậu nhăn nhó không biết phải trả lời như thế nào, Hạ Sam đột nhiên đi tới, “Làm gì đó? Cơm xong rồi, tới ăn đi…” Hạ Sam vừa nói vừa liếc mắt nhìn vi tính. Không nhìn thì không sao, nhìn rồi thì cười toe toét. Đây chẳng phải là nhóm fan Cựu Mộng của anh sao, không ngờ cậu lại tìm tới…

“Di, nhóm fan của anh? Biết anh gia nhập nhóm, các chị em trong đó hạnh phúc chết.” Hạ Sam trêu đùa.

Mạnh Cửu nói: “Tôi dùng acc nhỏ, các cô ấy không biết là tôi. Hơn nữa, cái nhóm này thực biến thái, tôi có chút hối hận đã gia nhập.”

Hạ Sam xem kỹ nội dung trò chuyện trên diễn đàn, sau đó đoạt lấy bàn phím, nói: “Chào cả nhà, tôi là người mới, tôi đi ăn đã, trở về rồi trò chuyện nha.” Gửi xong câu này, Hạ Sam thoát nick của Mạnh Cửu, lôi người đi ăn cơm.

“Dù là dùng acc nhỏ cũng không cho anh rời nhóm, có nghe hay không?” Hạ Sam vừa lôi người vừa giáo huấn: “Vừa lúc cho anh xem anh đã ngược fan của anh nhiều như thế nào. Làm fan của anh, thực sự không dễ dàng.”

Ăn cơm tối xong, Mạnh Cửu dự định ra ngoài mua ít bánh ngọt với đồ ăn vặt, Hạ Sam xung phong đi cùng. Khi Hạ Sam đỗ xe trước cửa hàng đồ ngọt, Mạnh Cửu kinh ngạc nhìn anh.

“Làm sao cậu biết tôi thích cửa hàng này?”

Hạ Sam nói: “Lần trước anh up lên weibo ảnh cửa hàng này, đã quên rồi sao?”

Mạnh Cửu nghĩ một chút, trước đây tới nhà này mua bánh ngọt, thấy đặc biệt ngon, liền lấy di động ra chụp hình, up lên weibo. Nhưng cậu chỉ up hình bánh thôi, có nói tới cửa hàng sao?

Mua bánh xong, Mạnh Cửu nói muốn tới trung tâm mua tai nghe và microphone chính hãng. Vốn là cậu cũng có thiết bị rồi, nhưng mỗi lần nhớ tới dàn thiết bị của Hạ Sam, cậu nhịn không được đỏ mắt.

Tuy rằng không phối âm nữa, nhưng thỉnh thoảng cậu cũng hát hò, thế nên Mạnh Cửu mới muốn mua.

Hạ Sam biết Mạnh Cửu thèm nhỏ rãi dàn máy ở nhà anh, liền khôn khéo dẫn anh tới nơi mình mua máy. Lão bản quen Hạ Sam, vừa thấy anh vào cửa, liền tới bắt chuyện.

Hạ Sam kéo Mạnh Cửu qua, nói với lão bản: “Lão bản, giới thiệu cho bạn tôi bộ thiết bị ghi âm.”

Lão bản thập phần nhiệt tình giới thiệu cho cậu. Mạnh Cửu nhìn qua nhìn lại, vẫn không thấy bộ nào mình đặc biệt thích, không thể làm gì khác hơn là hỏi Hạ San: “Tôi thích bộ của cậu, có không?”

Hạ Sam nhìn lão bản, lão bản tự hỏi một chút, vỗ bàn than thở: “Ai nha, bộ mà Hạ Sam đã mua hả, hôm qua vừa bán hết rồi. Tôi gọi điện hỏi, hàng mới phải hai tháng sau mới nhập.”

“A…” Mạnh Cửu thất vọng.

“Không sao, tôi cho anh mượn là được.” Hạ Sam vỗ vỗ vai Mạnh Cửu, thoải mái nói.

Mạnh Cửu vội vã cự tuyệt nói: “Như vậy sao được, cậu còn phải dùng mà. Hơn nữa tôi cũng chỉ hát hò lung tung, còn cậu phải phối âm đó. Cậu dùng so với tôi dùng còn cần thiết hơn.”

“Vậy khi nào anh muốn dùng, cứ tới lấy, trực tiếp tới nhà tôi là được. Đừng khách khí,”

Mạnh Cửu suy nghĩ một chút, nói: “Tôi đại khái sẽ dùng khi ca hội mừng tám năm thành lập của Cẩm Thanh thôi. Ngày đó phải hát trực tiếp.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.