Sự Trả Thù Của Mẫu Đơn

Chương 145: Ngọc tâm tư




Đoạn bà Lục và Việt Duật chuẩn bị đi vào căn phòng trước mặt, Lê Gia Thụy và Kim Ngư cũng vừa từ thang máy đi ra. Lê Gia Thuy nhìn thấy một bên mặt của bà Lục đã nhận ra đó là bà mẹ vợ sắp cưới của mình, hắn chững lại.

Kia... chẳng phải là bà mẹ vợ của hắn sao? Sao giờ này còn ở đây, lại còn đi cùng một người đàn ông trẻ tuổi? Đã vậy còn ôm nhau, nằm tay nắm chân nữa chứ.

Chỉ cần chừng đó người thông minh có thể nhìn ra quan hệ giữa họ là gì rồi.

Lê Gia Thụy thầm cười chế giễu. Cứ tưởng bà mẹ vợ của hắn đoan trang, nghiêm chỉnh thể nào. Hóa ra cũng chỉ có thể, là thứ đàn bà dơ bẩn, thích phi cơ công trẻ cơ đấy.

Thật khiến người ta mở rộng tầm mắt nha. Nếu lão già ba vợ tương lai của hắn mà biết được điều này, không biết sẽ như thế nào. Liệu có tức vỡ

mặt mà chết luôn không? Kim Ngư âm thầm liếc ánh mắt sắc bén, thâm sâu về phía Việt Duật vừa khuất sau cánh cửa, lại nhìn Lê Gia Thụy, vờ như không biết gì, ngây ngô hỏi:

"Có chuyện gì vậy? Sao anh không đi tiếp nữa?" Hån hoàn hồn, giấu đi suy nghĩ gai góc của mình, nhìn cô lắc đầu:

"Không có chuyện gì đâu. Chỉ là nhìn thấy người quen thôi. Chúng ta mau đi thôi."

Hån vươn tay ôm eo Kim Ngư, nhưng cô đã "về" nhanh chân hơn vừa đi lên trước làm hắn quê một cục, thu tay về.

May mà không có ai nhìn thấy. Hắn lắc đầu cười. Mặc dù Kim Ngư đã đồng ý làm bạn gái của hắn, nhưng mà cô vẫn rất khắt khe trong việc động chạm cơ thể. Cô nói khi nào hắn bỏ Lục Nhược Uyên thì mới khi được chạm vào người cô. Đấy chính là điều kiện.

Hắn đương nhiên khó chịu với điều kiện này của cô. Nhưng mà vì lợi ích lâu dài, hắn đành chịu tạm thời lép vế, chờ sau khi hãn chia tay Lục Nhược Uyên rồi, lúc đấy muốn ôm bao nhiêu chả được. Hẳn nhân cơ hội Kim Ngư vượt lên trước, lấy điện thoại nhanh tay nhắn tin cho ai đó rồi nở nụ cười nhan hiểm, cất điện thoại đi.

Hẳn đầu biết khi Kim Ngư vượt qua, đã nở nụ cười nữa miệng đầy mia mai.

Lại còn bày đặt nói dối cô nữa. Hắn cho rằng cô không biết hắn vừa nhìn thấy Nguyễn Quỳnh Diệu à.

Nếu Lê Gia Thuy nghĩ đây chỉ là trùng hợp thì hắn lầm rồi. Thực chất đây là một sự sắp xếp trong kế hoạch hoạch của Tuyết Vũ thôi. Nó chính là bước đi tiếp theo cho cái kết sau cùng đã sắp đến lúc khép màn.

Hai người cùng đi vào căn phòng 2005, cách phòng của bà Lục hai căn. Đây là căn phòng quen thuộc mỗi khi Lê Gia Thụy lén "hẹn hò" với Kim Ngư.

"Bữa anh hứa với em là sẽ sẽ hủy đám cưới với Lục Nhược Uyên cơ mà. Sao nay vẫn chưa thấy động tĩnh gì vậy?" Kim Ngư vừa ngồi xuống bên, đã bắt đầu "hờn dỗi".

Lê Gia Thụy thấy vậy, sợ người yêu giận, vội vàng tới nằm tay cô, ngọt ngào phân trần như mía lùi: "Việc anh đã hứa với em, tất nhiên anh sẽ thực hiện được. Chi là giờ chưa phải lúc. Em hãy tin ở anh được không? Trái tim anh chỉ yêu có một mình em thôi, cả đời này chỉ nguyện vì em mà đập, làm sao có thể lấy loại người như Lục Nhược Uyên được."

Kim Ngư nguýt hắn một cái, rút tay về: "Thật không? Nếu như anh lừa em, vẫn tiếp tục kết hôn với cô ta thì sao? Làm sao em biết được chứ." Lê Gia Thụy cười, vén tóc giúp cô. Kim Ngư lấy cớ đang dỗi, né tránh đi. Hắn cũng không để ý, mång yêu:

"Ngốc, làm sao lại có chuyện đó. Em đáng yêu, xinh đẹp gấp tỉ lần Lục Nhược Uyên, anh yêu em còn không hết, sao lại lừa em chứ. Đừng suy nghĩ

linh tinh nữa."

Giờ hắn đã có một Kim Ngư sẵn sàng vì hắn làm tất cả rồi, hắn ngu gì nữa mà lấy Lục Nhược Uyên

Hắn cũng muốn hủy hôn ngay lập tức để chứng minh thành ý của mình với Kim Ngư luôn ấy chứ. Chỉ là nếu cứ thế mà bảo hủy hôn lễ, thì hẳn cảm thấy không cam tâm lắm với những gì mình đã phải nhịn nhục chịu đựng nhà họ Lục trong suốt thời gian qua.

Hắn muốn, trước khi thông báo phải khiến nhà họ Lục bẽ mặt với cả thiên hạ và giới truyền thông, thì hắn mới hả dạ được.

Cảm thấy làm màu như vậy đủ rồi, Kim Ngư không làm khó hắn nữa, thu lại vẻ mặt hờn dỗi của mình, mỉm cười đến dịu dàng:

"Nếu anh nói vậy thì em tin rồi. Em sẽ chờ tin vui của anh. Anh cũng biết em yêu anh thể nào rồi đấy, đừng làm em thất vọng.

"Anh biết rồi." Lê Gia Thụy nghe vậy trong lòng nhẹ nhõm hẳn ra. Hắn giỏi thuyết phục và an ủi phải đẹp lắm đấy.

Hån đảo đôi mắt gian xảo một vòng, bắt đầu mục đích mà hôm nay hắn đưa Kim Ngư tới đây. "Vậy còn chuyện dự án, em thấy kế hoạch của anh thể nào? Có khả thi hay không?" Trong lòng Kim Ngư thầm cười lạnh. Cuối cùng hắn cũng đã chịu nói ra mục đích rồi à. Cô cử động mình, bày ra vẻ mặt chuyên nghiệp, hằng giọng nói:

"Cải kế hoạch của anh rất ổn, không có vấn đề gì cả. Em có thể nhìn ra được dự án này rất tiềm năng, anh rất có đầu óc đấy. Với kế hoạch như vậy, MTL có thể đầu tư vốn 70%."

Đôi mắt Lê Gia Thụy sáng ngời đầy, toan tính cùng tự đắc, vỗ ngực khoe khoang:

"Đấy, anh đã bảo là dự án này sẽ không làm em thất vọng mà. Để có thể hoàn thành bản kế hoạch hoàn hảo như vậy anh đã thức trắng cả một tháng trời đấy. Chỉ cần em rót vốn đầu tư, anh đảm bảo sẽ kiếm về cho MTL số lợi nhuận khổng lồ."

Dự án này mấy tháng trước hắn đã mang tới trình diện Lục Bạch Văn một lần rồi. Nhưng mặc kệ hắn nói đủ tường, lão già khốn khiếp đó cũng chỉ đồng ý rót 20% vốn đầu tư. Ấy vậy mà Kim Ngư lại đồng ý rót cho hắn tận 70% vốn. Với một cái dự án trị giá ngàn tỷ thế này, con số 70% không phải là số tiền nhỏ đâu.

Thể này đủ biết lục Bạch Văn cũng quá coi thường hẳn rồi. Lê Gia Thụy nghĩ mà thấy căm hận Lục Bạch Văn ghê gớm.

Kim Ngư nghe mà phát nôn. Ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm.

Cô cười:

"Em tất nhiên là tin anh sẽ làm được. Nhưng mà MTL có rót vốn đầu tư hay không còn phụ thuộc vào anh cơ. Khi nào anh báo hủy hôn với Lục Nhược Uyên, khi đó hợp đồng sẽ được ký kết. Vì vậy, anh đừng hòng mà thất hứa với em em. Biết chưa?"

Câu chữ nghe có vẻ cứng rắn lắm, nhưng lại được thốt ra bởi cái giọng điệu mềm mại, quyển rũ của Kim Ngư khiến Lê Gia Thụy không tài nào phát ra được sự khác thường của nó.

Hắn chỉ cảm thấy sung sướng vì dự án gần như đã được trực chấp thuận 50%. Hắn cười tít mắt, gật đầu đảm bảo:

"Anh biết rồi. Nhất định sẽ không khiến em thất vọng."

Với cái giá 70% mà Kim Ngư đưa ra, hắn liền cảm bản thân mình có giá trị lớn cỡ nào. Một người có giá trị lớn như hắn, tại sao lại phải đi quy lụy dưới chân nhà họ Lục như một con chó cơ chứ.

Nếu như trước khi Kim Ngư chưa xuất hiện, vì đại nghiệp thâu tóm Hải Vận. Hắn có thể sẽ tiếp tục nhịn nhục chịu đựng, thông qua Lục Nhược Uyên mà dần dần chiếm lấy Hải Vận. Nhưng sau khi Trần Tuyết Vũ kết hôn với Lục Thần Hạo, chứng kiến cách Trần Tuyết Vũ xử lý vấn đề mỗi khi Hải Vận gặp bế tắc. Hắn cảm thấy khả năng này rất khó mà thực hiện.

Mặc dù, nếu hän dốc toàn lực thì điều đó trở thành sự thật cũng không phải là xa. Lê Gia Thụy nghĩ thế. Có một sự nhầm lẫn nhỏ ở đây nha các nàng. Khảo sát hôm trước là để hỏi cho bộ truyện khác sẽ lên sàn trong tương lai, không phải là truyện Sự Trả Thù Của Mẫu Đơn.

Mình bắn khoăn nên mới lấy ý kiến của mọi người thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.