Ma thú bạo động lần này có vài con ma thú cấp 9, và cấp 8,tuy là bị cưỡng ép thăng cấp nên tu vi không ổn định, thế nhưng bọn nó điên lên vẫn rất lợi hại.
- Phản đồ.
Quân Tịch Ly đời này hận nhất một loại người, chính là phản bội.
- Quân sư huynh thật nặng lời...
Mạc Vũ và Nghiêm Chấn đứng ở bên Cốt Vương, Mạc Vũ cười có chút đùa cợt và mỉa mai.
- Mạc Vũ! Từ nay ngươi không liên quan đến Hàn Sa gia tộc nữa! Ngươi quả nhiên là thứ không nên tồn tại! Ta hận mình năm xưa mềm lòng, không bóp chết ngươi!
Gia chủ Hàn Sa gia tộc giống như cực kỳ chán ghét mà nói.
- Haha, thứ không nên tồn tại? Là ta không nên tồn tại hay là hắn (Mạc Từ) mới là kẻ không nên tồn tại?!
- Là ngươi! Ngươi là....
Là cái gì, rốt cuộc Hàn Sa gia chủ nói không được, là ngươi có linh hồn âm u, nên ngươi phải chết? Là ngươi định trước sẽ có tính cách tàn nhẫn, nên phải chết? Hai người có một người nhất định phải chết, vậy nên ngươi chết để cho Mạc Từ tồn tại?
Nghiêm Chấn cúi đầu không nói.
- Haizzz, rõ ràng là cuộc chiến của hai chúng ta, năm xưa các ngươi lại thiên vị, đi giúp hắn...
Mạc Vũ giống như thở dài nói. Sau đó không chút do dự phi một độc châm qua, chặt họng Hàn Sa gia chủ.
Mạc Từ từ khi nghe tin Mạc Vũ và Nghiêm Chấn thành hôn liền bế quan không ra, nếu không thấy cảnh tượng thân nhân và đệ đệ đối đầu, không biết hắn sẽ đứng về phía ai.(haha)
- Hừ!
Thi Vương và Cốt Vương liếc mắt đưa tình, haha, nhầm lẫn thôi, hai "người " liếc nhau một cái, cùng nói.
- Giết!
Thủ hạ hai người trước tiên xông lên, ma thú giống như uống thuốc kích thích, nhưng tấn công ngược lại có bài bản hơn hai lần trước nhiều.
Tiếng la hét, binh khí va chạm,.... mặt đất Ma Mị Vụ Vực nhiễm máu lần trước vẫn còn nâu đỏ, lần này lại bị nhiễm thêm một tầng máu mới.
Yêu thú xuất hiện, cùng nhân loại tấn công ma thú. Tử Tranh, Lạc An Du, Đường Thanh và Độc Cô Vô Sát đến giúp đỡ.
- Phụt! Nam....
Phong chủ Lộ Vi phong của Kiếm Thiên môn còn chưa nói hết câu, Nam Cung gia chủ đã rút kiếm trên thân thể môn chủ ra, một chân đá bay thi thể Lộ Vi Phong phong chủ của Kiếm Thiên môn.
- Nam Cung gia chủ! Ngươi....
Người đó chưa kịp nói hết câu, đầu đã lìa khỏi cổ, tộc nhân đó của Nam Cung gia tiếp tục đi chém giết người khác.... Nam Cung gia, đã quy thuận Cốt Vương và Thi Vương.
- Nam Cung gia phản!
Không biết ai hét lớn lên, nhưng cái giá để nói được câu đó, lại là chính sinh mệnh của hắn, bởi vì trước ngực hắn.... đã bị một cây sáo ngọc xuyên thủng.
Hoành Phong các cũng phản.
Mọi người nhao nhao đề phòng xung quanh, sợ người bên cạnh đột nhiên cho mình một kiếm trí mạng. Bởi vì đã sinh ra lòng đề phòng, bọn họ không thể hợp tác chặt chẽ như ban đầu, lỗ hổng liên tục xuất hiện, người bên chính đạo chết càng nhiều.
Nhất là khi thủ hạ của hai Ma Vương cực kỳ khó giải quyết.
- Không! Sư huynh!!!
Mục Thư Kỳ trừng lớn mắt, không thể tin nổi mà nhìn Mộc Lăng Phong che trước mặt mình, bị ma thú cào ra một vết thương cực kỳ sâu.
- Mọi người không thể nghi ngờ lẫn nhau nữa! Chúng ta phải....
Như những người khác,hắn bị một đệ tử của chính mình giết chết, vị đồ đệ đó thì ra chính là một trong những gián điệp Nam Cung gia tộc gài vào.
- Haha, Khương Thác Đại Lục bây giờ thật có ý tứ...
Thi Vương cười nghiềm ngẫm, giống như đã tìm được gì đó thú vị.
Đâu đâu cũng nghe thấy tiếng la hét đau đớn của những người bị thương. Những bộ xương trắng rất khó giải quyết, không những cứng rắn khó chém nứt mà còn không biết đau đớn, chiêu thức đều tàn nhẫn hòa cùng sát khí kinh người.
Thủ hạ của Thi Vương chính là những thân thể bằng máu thịt, mềm dẻo không xương, mỗi chiêu thức đều quỷ dị khó đoán, thân thể cũng dẻo dai khác lạ, muốn chém mà chém lại không đứt.
Đối diện với Quân Tịch Ly là một nhân loại không biết nam hay nữ, một thân máu thịt đỏ au như bị lột da, tay chân có vẻ dẻo quẹo nhưng cũng rất hữu lực.
Quân Tịch Ly thử chém một kém, nhưng dường như y đã coi nhẹ độ mềm dẻo của vật trước mắt, chỉ thấy cánh tay của vật kia vặn vẹo thành một con rắn, cuốn chặt Tử Phong trên tay y, Quân Tịch Ly cơ hồ là trong chớp mắt lui ra đằng sau, đồng thời kéo kiếm ra,nhưng vật kia lại cuốn rất chắc chắn, Quân Tịch Ly chẳng rút nổi kiếm, y rút một lá Diệt Hồn phù ra, đập qua.
Nhưng những vật này vốn dĩ là con rối, không có linh hồn, Diệt Hồn phù không có tác dụng. Quân Tịch Ly cầm chặt một hạt giống mới được lấy ra, sau đó truyền linh lực qua, hạt giống cấp tốc sinh trưởng, trở thành một cây hoa ăn thịt thật lớn, một ngụm nuốt vật kia vào trong bông hoa.
- Lâm Giang!!!! Ngươi!!!
Thiên Mục gia chủ hét lên, không thể tin nhìn môn chủ Vi Vũ môn chém giết tộc nhân của mình.
Vi Vũ môn... sớm đã phản.
(Lâm Giang là môn chủ Vi Vũ môn)
Thi Vương và Cốt Vương được thủ hạ và ma thú cao cấp bảo vệ xung quanh, bên chính đạo có ý muốn bắt giặc phải bắt vua trước, nhưng mà ma bảo vệ hai vị vương này quá nhiều, mọi người căn bản là không thể tiếp cận một góc áo của hai Ma Vương kia.
Nghiêm Chấn và Mạc Vũ liếc nhau, hai người lợi dụng đám ma thú che giấu mà lùi về đằng sau, bởi vì những ma thú này có hai vị Ma Vương chỉ huy, vì vậy nó không tấn công người bên mình.
- A!!!!!
Cốt Vương đau đớn hét lên, nhìn lại, thân thể đen tuyền của hắn bị một thanh kiếm trắng tinh xuyên thủng... lần này hồn phách Cốt Vương xuyên nát, quang minh luôn là thiên địch của hắc ám, thanh kiếm được bao bọc một lớp quang linh lực, dán thêm vài đạo Diệt Hồn phù, Cốt Vương đi đời nhà ma, à, hắn vốn chính là ma rồi còn gì.
Thủ hạ của Cốt Vương tan thành bụi phấn.
Thi Vương kinh ngạc nhìn Mạc Vũ đang cầm kiếm, cảm giác nguy hiểm chợt lóe, hắn muốn lắc mình tránh né, nhưng lại không thể động đậy!
- Ngươi đã làm gì thân thể ta!
Thi Vương phẫn nộ hét lớn, những thủ hạ máu thịt nhầy nhụa giống như cảm nhận được tâm tình của chủ nhân, tấn công càng thêm hung hiểm ác độc, chiêu nào chiêu nấy đều mang sát khí lạnh băng.
Nghiêm Chấn đằng sau nâng thanh kiếm giống như của Mạc Vũ lên, chém Thi Vương thành hai nửa. Thi Vương hồn phi phách tán, thủ hạ của gã cũng mềm oặt xuống, tan thành một đống thịt nát.
Nhưng ma thú vẫn còn điên cuồng tấn công mọi người.Tinh Nguyệt điều khiển dây leo trói chặt ma thú, con nào càng động đậy mạnh thì dây leo càng siết chặt.
- Khương Thác Đại Lục.... rất có ý tứ a ~
Một giọng nói ngọt lịm vang lên, theo tiếng nói, không gian phảng phất cũng tràn ngập một mùi hương nồng nàn ngọt ngấy.
Mọi người nhìn lại.... tất cả đều kinh hoàng đến trợn mắt, cằm suýt rơi xuống đất.
***
Linh Lan Hoa: Boss cuối ra sân, sắp kết truyện rồi....