Sử Tiền Nam Thê Hàm Ngư Phiên Thân Ký

Chương 62




thu hoạch trên đương, ngoại trừ hang động, đáng nói đến chính là một mảnh rừn báng kia .

“Cây báng ?” Esuike giật mình, trên mặt vừa mừng vừa sợ.

“cây Có thể ăn ? còn có rất nhiều ?” Tiger chuyển hướng hỏi Qigeli, mừng rỡ chứng thực.

Naaru chỉ là ánh mắt nhu hòa nhìn Tôn Chí Tân, muốn ôm lấy hắn, lại cảm thấy tình cảnh này không thích hợp, chỉ đành kiềm chế xuống.

“phải .” Qigeli trầm ổn nói:“Cây báng, Tôn Chí Tân dùng nó nấu ăn. Chúng ta đều đã nếm qua, vài ngày sau Alfa cơ hồ đều dùng nó làm món chính, chỉ ăn chút ít thịt, cơ thể còn khỏe mạnh hơn trước. Theo như lời Tôn Chí Tân nói, hắn không dễ dàng tiêu hóa thịt, dễ dàng tiêu hóa bột báng. Nó có hương vị phi thường tốt, càng có thể ăn no bụng, đối với ta mà nói chính là có thể ăn thay thịt, không có gì không tốt. Đồng thời nó phi thường thích hợp thể chất của lão nhân và trẻ con, hương vị ngọt ngào nữ nhân cũng nhất định sẽ rất thích.”

Tôn Chí Tân thêm một câu:“Thậm chí có thể thay thế sữa choi trẻ con ăn, các lão nhân ăn nó cũng tốt. Thịt không dễ tiêu hóa, các lão nhân ăn nó đối thân thể tốt hơn so với ăn thịt.”

Esuike thần sắc đại động, nói:“Ta cũng có thể ăn ?”

“Đương nhiên. Tin tưởng ta, ngươi ăn nó nhiều so với ăn thịt sẽ làm thân thể càng khỏe mạnh.” Dừng dừng, Tôn Chí Tân lại nói:“Lấy sản lượng mảnh rừng kia mà nói, mặc dù không thể ăn no, nhưng cả mùa đông ít nhất sẽ không bởi vì vấn đề thức ăn mà đói chết người.”

Tiger mừng rỡ, nói:“Có mang trở về không ?”

“Có.” Qigeli đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau cầm bột báng Alfa và Caban làm trở về. Đoàn người lúc đi ngang qua rừng báng, Alfa bởi vì thích ăn, cùng Caban đi đốn cây làm bột báng, còn thu rất nhiều nước đường hoa báng.

Qigeli vừa lấy công cụ giản dị Trong lều của Esuike làm mẫu, một bên nói:“ bột báng là Alfa và Caban làm , có thể thấy được làm nó thực dễ dàng, học là biết. Mặt khác nước đường này là thứ tốt. Ân, cụ thể tốt thế nào thì hỏi Tôn Chí Tân, ta đều chỉ nghe hắn nói.”

Tôn Chí Tân tùy ý nói xong, thấy mấy người đều nghe thực cẩn thận, đành phải từ bỏ cách nói giản lược, nói lại từ đầu.

Ngay trong lúc nói chuyện, bột báng đông lạnh đã làm xong. Mấy người nếm thử, đều khen mỹ vị của nó không dứt miệng. Qu ả nhiên là dễ ăn, con nó bụng, nhất là sau khi cả ngày ăn thịt, nó lại càng dễ tiêu, dùng để tiêu thực quả là tuyệt không thể tả.

Esuike ăn phi thường tận hứng, bột báng nấu đông rất đúng khẩu vị của hắn. Ăn nhiều cũng không vấn đề, chỉ to bụng hơn một chút. ngược lại Naaru và Tiger thích đồ ngọt, ăn mấy miếng cảm thấy rất ngon, chính là quá ngọt, liền ngồi một chỗ chậm rãi nhấm nháp nói chuyện.

chỗ tốt của Cây báng hoàn toàn được khẳng định, hai tộc trưởng sâu sắc mà lại có kiến giải lập tức trịnh trọng thương lượng một lần nữa phân công tộc viên. đội ngũ thợ săn hiển nhiên rất quan trọng, tinh anh thợ săn chân chính tiếp tục lưu lại tham dự săn thú, mà những người khác phàm là thân thể khoẻ mạnh toàn bộ đi thu hoạch cây báng.

Tôn tân nghĩ nghĩ, nói:“Bột báng không dễ hỏng, cũng không sinh trùng, dễ dàng bảo quản, không bằng thu chế thành bột báng xong trực tiếp đưa đến sơn động dự trữ. Ở chỗ rừng báng tạm thời dựng một doanh địa là được. Chỗ đó gần suối nước nóng, không có thú lớn thường lui tới, có vẻ an toàn. thức ăn ở doanh địa Lâm thời liền lấy cây báng làmchủ, mọi người dùng ống thổi tên săn bắt con mồi nhỏ thêm thịt. Thịt để ăn luôn, tận lực tiết kiệm bột báng.”

“Dùng cái gì đựng?” Naaru hỏi

Tôn Chí Tân trầm ngâm một chút, nói:“Ta có một kế hoạch chưa hoàn chỉnh lắm, muốn nghĩ kĩ mới nói với mọi người, nguyên liệu cần phải đi tìm, giờ chưa có, xác định được thì nói sau.”

Naaru và Tiger liếc nhìn nhau một cái, Naaru nói:“Việc này liền giao cho Qigeli.” Tiger bồi thêm một câu:“cả Tamu nữa, hắn quen đường, lại biết cây báng, phụ trợ Qigeli. để hắn giúp Qigeli an bái bên kia tốt rồi trở về.”

Được giao cho trọng trách, Qigeli sắc mặt rung lên, không nói được một lời hướng hai tộc trưởng gật gật đầu, lại đi ra lều tìm Tamu.

Tôn Chí Tân lưu lại cùng ba người nói chuyện, cẩn thận báo cáo tình huống hang động , vừa nói liền nói đến tận khuya mới được trở lại lều của mình.

Vì tránh cho Naaru và Tiger đến dây dưa không rõ, Tôn Chí Tân từ Trong lều của Esuike đi ra liền nhanh như chớp hướng về phía lều của mình, không nhìn hai vẻ mặt như muốn nói thâu đêm kia.

Vốn đi cả ngày mệt nhọc, nhưng một hồi đến lều của mình lại ngủ không được . cảm thụ được quen thuộc hết thảy, chỉ cảm thấy một bãi lều tràn ngập trước mắt, đơn sơ nhưng lại có cảm giác gia đình.

Đi bờ sông tắm rửa một cái, thấy càng thêm tinh thần, liền đem pda lấy ra xem, tìm kiếm tư liệu về đất nung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.