Sự Lựa Chọn Thuộc Về Em

Chương 8: Cuộc hẹn (1)




Nó chạy hồng hộc đến Nhà Hàng Win, sau khi nó chạy gần 1 cây số chạy qua 4 dãy phố thì nó mới sực nhớ ra sinh ra cái taxi làm gì? Nó thấy tức cho độ ngu của nó.Nó vào WC của nhà hàng thay một bộ áo phông trắng kết hợp với chiếc váy xếp 3 tầng ngắn chưa đến đầu gối cộng thêm đôi giày búp bê màu đen làm nổ bật cặp đùi trắng thon gọn, nó luôn than cho số phận nó cao có 1m65 lùn nhất nhà anh chị nó cao 1m75-> m90. ( t/g: Bà thế là cao rồi được voi đòi tiên cơ), Trang điểm qua, giờ nó đã trở thành hot girl, nó bước khỏi WC đã khiến bao con mắt trầm trồ khen ngợi pha sự ghen tị, bước thẳng đến phòng 201 từ trong đã phát riêng tiếng cười đùa vui vẻ của mẹ ní và bà thông gia kèm theo cả một tiếng nói rât quen thuộc, nó vừa mở cửa híp mắt cười " Con chào mẹ và bác!"

Tiếng cười liên ngưng lại, giọng bà Ấp Khanh:" Tiểu quỉ đến muộn vậy! Đến đây đi!" bà liền đứng dậy kéo nó đến bàn.

Nó vừa đứng dậy chạm phải một ánh mắt, làm nó tê cứng, miệng há hốc WTF?, cái đống gì đang ngồi ở kia là hắn sao hắn lại ở đây, đầu nó rối tung, rối mù lên, tên kia cũng không khỏi ngạc nhiên ly rượu vang trên tay, rơi xuống nền làm nước màu đỏ tung tóe nhuộm đỏ tấm thảm trắng tinh kia.

Bà Hoàng Lan ( mẹ tên kia) hỏi:" Hai đứa quen nhau à?"

Đồng thanh:" Không quen cái loại người này!" Hai đứa giống hệt nhau mặt khinh khỉnh, khoanh tay không hề nhìn mặt.

Bà Ấp Khanh:" Vậy sao? Nghi lắm....!" Bà cố tình kéo dài dọng ra để xem biểu cảm chúng thế nào thì...

Đồng thanh lần 2:" Nhìn cái mặt đã không muốn nhìn rồi thì làm sao quen được...... Cô/Anh cứ nói theo tôi là thế nào vậy? Ai bắt trước ai hả!"

Cuối cùng bà Hoàng Lan phải đứng ra giải quyết, rồi e hèm giọng:" Hai đứa tự giới thiệu đi!"

Hắn ta cau có:" Phải giới thiệu sao?" Nhìn với vẻ mặt ấm ức.

Bà Hoàng Lan liền lấy tay đập một phát vào đầu hắn:" Ăn nói cho có hẳn hoi! Con trai mà nói kiểu thế hả?"

" Hoàng Thế Nam, 17 tuổi " Hắn ta nhìn chằm chằm vào nó rồi giật mình khi thấy nó đang nhìn hắn bằng đôi mắt trong veo, trầm lặng, vô cảm đến kì lạ, ánh mắt nhìn chăm chăm ấy không hợp với dáng vẻ bên ngoài đáng yêu ngây thơ của nó.( 7 Chương mới giới thiệu được tên anh này)

" Triệu Lục Vy 17 tuổi " nó cũng chẹp miệng nói cho qua.

Bữa ăn dọn lên hai vị phu nhân nói chuyện rất vui vẻ, còn bên này là một màn âm u bao phủ.

Hăn ta lên tiếng trước phá tan sự im lặng:" Này!"

Nó ngẩng đầu lên nói cái giọng lười: " gì?" Tay cầm nĩa đâm chọc miếng xúc xích mà chẳng có tâm trạng ăn.

Hắn ta tự nhiên cười thản nhiên:" Chẳng có gì!" Mắt nham hiểm nhìn nó rồi đưa mắt, quét qua hai vị phu nhân ngồi bên cạnh đang nói chuyện rôm rả.

Nó ngẩng mặt tức tối, nhìn hắn cười như bị sỉ nhục vậy:" Mẹ con về trước được không?"

Bà Ấp Khanh nhìn nó:" Vậy Bà Lan chúng ta sẽ vào vấn đề luôn!"

Bà Hoàng Lan gật đầu tiếp lời:" Chúng ta muốn hai con đính hôn với nhau!"

************************************

Một vài lời của tác giả:

- Cuối cùng mình cũng thi xong cuối kì rồi!!!!!!

TT°~°TT T~T

- Từ giờ mình sẽ chăm con của mik hơn ( Ý mik là truyện đó)!!!!

- Các bạn cứ cmt nhiệt tình ném đá ném gạch thoải mái để mik biết sửa lỗi nha.

Hãy giúp mình có động lực viết truyện cho các bạn đọc nhá!!!!!!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.