German giơ lên tay, ngay lập tức có vài tên áo tên từ trong con ngõ nhỏ đi thẳng về phía Lạc Khuynh Thành...
Trái tim bang bang nhảy lên, dự cảm không ổn đột nhiên xâm chiếm cả người cô, cô nâng làn váy dài, quay người nhấc chân chạy ra một hướng khác ngã tư đường.
Nhưng dù sao cô cũng chỉ mang sức lực yếu ớt của một đứa con gái, mà thuộc hạ của German không chỉ là những người đàn ông có thể lực cường tráng mà còn là những quân nhân được huấn luyện khắc khe!
Bởi vậy, không ngoài ý muốn , Lạc Khuynh Thành vừa mới chạy được hai bước, thuộc hạ của German đã duỗi tay ôm chặt lấy người cô từ phía sau, sau đó vươn tay đập một phát sau gáy!
Hai chân mềm nhũn, ngay cả cơ hội mở miệng lớn tiếng kêu cứu Lạc Khuynh Thành cũng không có, trực tiếp bất tỉnh, ý thức dần mất đi, thứ cuối cùng mà cô nhìn thấy chính là đôi mắt lạnh nhạt băng hàn lóng lánh, thâm sâu giống như đáy biển, xuất hiện dưới đáy mắt nàng, giống như sợi dây thừng vô hình trói chặt cô, không cho cô thoát khỏi vòng vây...
Bế cô gái bất tỉnh lên vai, thuộc hạ của German mặt không chút thay đổi khiêng nàng rời đi, giống như một tia chớp, tốc độ nhanh chóng khiến người ta không thể nào phát hiện ra...
Ngay tại tên thuộc hạ đó vừa biến mất thì xe của German đã bắt đầu khởi động rời khỏi ngã tư đường, giống như một bóng ma quỷ dị, chạy xuyên qua không gian hắc ám, phảng phất giống như chưa từng xuất hiện qua.
Xuyên qua cửa kính bên xe, nhìn hết toàn bộ sự tình vừa diễn ra, đôi mắt German, từ trong một góc khuất trong xe, vừa sâu sa, u ám lại lóe ra sự lãnh khốc, kiêu ngạo không ai bì nổi, khóe môi cong lên ý cười vô cùng nguy hiểm, giống như con mãnh thú vừa mới tiếp cận được mục tiêu!
Mà trên thực tế, người đàn ông tên German này chính là một con mãnh thú, tà ác mà tàn bạo, thủ đoạn vô cùng sắt đá, đối với ước muốn sống trong yên bình cả đời của Lạc Khuynh Thành thì hắn tuyệt đối chính là cai ngục! !
"A."
Âm thanh khàn đặc khẽ vang lên, từng sợi lông mi mỏng dài nhẹ nhàng chớp động, Lạc Khuynh Thành bắt đầu chầm chậm tỉnh dậy ...
Cố gắng thích ứng với điều kiện xung quanh, cô mông lung ngửi ra được một loại mùi hương rất đặc biệt, là sự kết hợp của mùi khói thuốc lẫn hơi thở cực nồng đậm của người đàn ông đang xâm chiếm lấy người cô! ! !
Đàn ông?
Là hắn, German, là tên đệ nhất ác ma của nước Đức!
Tâm bắt đầu cả kinh, Lạc Khuynh Thành nhanh chóng trấn tĩnh, mở mạnh hai mắt, cô theo bản năng lật người ngồi dậy.
Nhưng chưa kịp đứng dậy thì cô chợt phát hiện chân tay mình hầu như không thể nhúc nhích được! Bởi vì, cả tay lẫn chân đều bị trói lại!
Không, nghiêm túc mà nói không chỉ đơn giản là tay chân buộc chặt thành bó mà là tay chân cô bị trói ở mỗi góc giường, khiến cho cả người cô hiện ra thành hình chữ đại...
Loại tư thế này, thành thật mà nói rất chi là hổ thẹn, có điều cũng may trên người cô quần áo vẫn không bị mất mát gì.
Thở phào nhẹ nhõm, không còn chống cự giãy dụa như trước, Lạc Khuynh Thành nghiêng đầu quan sát về phía bên trái...
Ẩn ẩn sau làn khói u ám mờ mịt của khói thuốc, mùi hương nam tính của đàn ông dần dần trở nên dày đặc hơn, nếu như cô đoán không nhầm thì người đàn ông đó có lẽ, chính là German.
Quả nhiên...
Vừa chớp chớp đôi mắt, thích ứng với thứ ánh sáng mờ mịt đó, lúc này Lạc Khuynh Thành mới nhìn rõ chân diện người đàn ông.
Trông điệu bộ của hắn hơi lười biếng dựa bên cửa sổ, mang theo làn khói mờ ào, mặt không chút thay đổi thưởng thức cảnh đẹp bên ngoài.
Quả nhiên là người đàn ông tập hợp những cái gì hoàn hảo nhất và tinh tế nhất mà ông trời ưu ái, cho dù trên gương mặt góc cạnh đó vẫn giữ mãi vẻ lạnh lùng nhưng sự anh tuấn, điển trai vốn có của hắn đều khiến cho đàn ông trên Trái Đất này phải ghen tị!
Đáng tiếc, Lạc Khuynh Thành không có tâm trạng đi quan sát thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, lại càng không có ý nghĩ nào háo sắc với người đàn ông này! ! !
Tuy không biết rốt cuộc mục đích hắn bắt cóc cô là gì, thật ra cô chỉ gặp hắn có một lần, một lần vô ý ngã vào người hắn, nhưng rồi cũng không dây dưa thêm nữa, cô cũng không để tâm đến thái độ của hắn hôm đó...
"Thả tôi ra."
Tầm mắt chỉ lướt qua người German đúng một giây, Lạc Khuynh Thành khó chịu mở miệng nói một tiếng, là bằng tiếng Đức, âm thanh thanh thúy mà cam liệt, từng chữ phát âm đều rất thuần khiết.