“Chúng ta vẫn phải có lòng tin vào vương gia, dù sao hắn đã đối địch với quân Hung Nô ở biên cương nhiều năm như vậy, cũng không phải là nhân vật đơn giản, chuyện chúng ta có thể làm chính là giúp hắn ổn định tốt hậu phương.”
Ta vỗ lưng nàng ấy, an ủi nàng ấy cũng là an ủi chính mình.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, chuyện Nhiếp Hàn Sơn bị tập kích lộ ra ngoài.
Trên đời vốn cũng không có bức tường không lọt gió, tình hình càng lúc càng tệ, quan viên trong thành đã mấy lần bác bỏ tin đồn, nhưng Nhiếp Hàn Sơn đã lâu không xuất hiện là sự thật, trong quân doanh lòng người đã bắt đầu lung lay.
Cùng lúc đó, quân Hung Nô ở ngoài thành cũng bắt đầu rục rịch động tĩnh, cả ngày lẫn đêm truyền bá tin tức Nhiếp Hàn Sơn đã qua đời.
Nhiếp Hàn Sơn ở Bắc Tân Cương tựa như trời, mà hôm nay bầu trời đã sập xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-nhu-luc-binh-yeu-nhu-gio-bao/chuong-19.html.]
Có lần ta lén lút ra ngoài thăm dò, trên đường phần lớn bách tính đều lộ ra vẻ mặt bi thương cùng sợ hãi, một mặt không chịu tin Nhiếp Hàn Sơn đã qua đời, mặt khác lại không thể không nghi ngờ.
Ta từng chứng kiến một du thương ở trong tửu quán nói năng lỗ mãng, bị bách tính Bắc Tân Cương đánh cho một trận..
Tâm tình của mọi người giống như củi khô đã được tưới dầu, chỉ cần một tia lửa là có thể bùng cháy.
Không ai biết khi nào thi ngày đó sẽ đến.
“Tiểu thư, có người từ kinh thành tới, hiện đang ở trong phủ đợi người.” Hổ Phách nhẹ giọng nói.
“Ta biết rồi.” Ta khẽ gật đầu, quay người lên xe ngựa.