Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ

Chương 71




Chương 71

Diệp Vãn Tình cười khẽ, hài hước nhìn nàng: “Điều đó bây giờ có quan trọng sao? E rằng từ sau buổi tối hôm qua, khắp nơi đều đang đồn tiểu thư Diệp phủ không những xấu xí mà còn chua ngoa không có phong phạm gì rồi.

“Tiểu thư…”

Diệp Vãn Tình nghĩ, có lẽ nàng nên cho Hải Đường biết rõ ý nghĩ của nàng, để tránh Hải Đường lo nghĩ lung tung: “Hải Đường, ta nói thật cho ngươi biết, ta không muốn gả cho Cố Thừa Duệ”

Hải Đường chấn kinh, nhưng vẫn im lặng chăm chú nghe Diệp Vãn Tình nói tiếp.

Diệp Vãn Tình như có như không vuốt ve phần bụng bằng phẳng của mình, sự thù hận rét lạnh trong giọng nói của nàng khiến Hải Đường kinh hãi.

“Ta không những không muốn gả cho Cố Thừa Duệ, mà còn muốn khiến cho hắn thân bại danh liệt, đoạn tử tuyệt tôn!”

Hải Đường ngốc lăng, trâng trối nhìn Diệp Vãn Tình, phải xảy ra chuyện gì thì mới khiến một thiếu nữ mới mười bốn tuổi lộ ra hận ý thấu xương như thế? Hải Đường hoang mang hỏi: “Tiểu thư…thế tử đã..”

Hải Đường định hỏi Cổ Thừa Duệ đã làm chuyện gì mà Diệp Vãn Tình phải hận hắn như thế, nhưng khi thấy đáy mắt Diệp Vãn Tình ngấn lệ, nàng lại không hỏi nên lời.

Diệp Vãn Tình lau đi giọt nước mắt yếu đuối tràn ra khóe mi, nhìn Hải Đường mà nói: “Ngươi không cần biết nhiều, chỉ cần biết rằng hai người Cố Thừa Duệ và Nhược Tuyết là hai người ta muốn trả thù là được”

Hải Đường nặng nề gật đầu.

Nhược Tuyết đúng là nói được làm được, nàng ta quỳ trước phòng của Diệp Vãn Tình cả một ngày trời, nắng hun cho nàng ta xây xẩm mặt mày, đến chiêu thì không chịu nổi mà ngất đi.

Sáng hôm sau Nhược Tuyết mang gương mặt trắng bệch, đôi môi không còn chút máu tiếp tục quỳ gối cầu xin Diệp Vãn Tình tha thứ, kế hoạch của nàng ta thành công rực rỡ, bây giờ giữa nàng ta và Cố Thừa Duệ đã có tiến triển mới.

Nàng ta không thể bị Diệp Vãn Tình đuổi đi được, nhất định phải ở lại Diệp phủ này! Nhược Tuyết cắn răng quỳ, lúc này đám người hầu trong nhị phòng đã bàn tán xôn xao, nếu như hôm đầu tiên bọn họ còn thắc mắc rốt cuộc Nhược Tuyết đã gây ra lỗi gì thì hôm nay đa số đã chuyển sang đồng tình với nàng ta.

Nhất là khi có người nghe ngóng được chuyện xảy ra đêm đó thì số người đứng về phía Nhược Tuyết ngày càng nhiều.

“Tiểu thư không khỏi có chút…tàn nhẫn đi, dù Nhược Tuyết gây ra lỗi nhưng đó cũng là vì liều mình bảo vệ tiểu thư mà”

“Thì đó, ngươi xem Nhược Tuyết sắp không chịu được nữa rồi”

“Từ sau khi tiểu thư bị hủy dung, tính khí ngày càng…

“Không được, ta phải đi cầu xin tiểu thư tha cho Nhược Tuyết!”

“Ngươi điên à?! Muốn bị vạ lây hay sao?”

“Nhưng…Nhược Tuyết rõ ràng là quên mình vì chủ, mà lại bị đổi xử như thế, ta thấy không công bằng!”

Đám người nói đến đây thì thở dài, phận kẻ ở thì làm gì có công bằng, khế ước bán thân đều ở trong tay chủ nhân, chỉ cần chủ nhân muốn thì có giết bọn họ cũng chẳng sao.

Mạng của hạ nhân vốn là ti tiện như vậy đấy.

Hải Đường nhíu mày nói với Diệp Vãn Tình: “Tiểu thư, hạ nhân trong phủ đã bắt đầu nhốn nháo rồi”

Với những hạ nhân không biết uẩn khúc bên trong thì người quá đáng rõ ràng là Diệp Vãn Tình, nếu còn tiếp tục để Nhược Tuyết quỳ, lỡ xảy ra chuyện gì thì thanh danh của Diệp Vãn Tình sẽ không tốt lắm, hơn nữa còn khiến cho lòng người rét lạnh.

Đổi với Diệp Vãn Tình thì chuyện này không có lợi chút nào.

Diệp Vãn Tình cũng biết thế, nàng lẩm bẩm: “Không hổ là người có khí vận cao, quỳ lâu như thế mà vẫn trụ được.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.