Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ

Chương 161




Chương 161

Diệp Vãn Tình tĩnh tâm luyện chữ, không quan tâm đến sự náo nhiệt bên ngoài.

“Tiểu thư! Tiểu thư! Không xong rồi, có chuyện lớn rồi!!”

Hải Đường hớt hải, không màng quy củ tông cửa phòng chạy vào.

Diệp Vãn Tình thấy sắc mặt Hải Đường rất xấu, nhíu mày hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Hải Đường nói: “Bên ngoài…bên ngoài có một nam nhân đến làm loạn, nói là…nói là tình lang của Tiểu thư!”

Trước cửa lớn của Diệp phủ bị người ta vây kín, già trẻ lớn bé đủ cả, thậm chí có mấy người bán hàng gân đó còn bỏ tiệm chạy ra đây hóng chuyện.

Hàng ngàn ánh mắt đổ dồn vào nam nhân đang bị chặn trước cửa lớn của Diệp phủ, kẻ vừa tự xưng là tình lang của Diệp Vãn Tình.

Tình lang của Diệp Vãn Tình?! Tin tức này vừa ra giống như một đống pháo trúc nổ đùng đoàng trong đám đông, bây giờ dân chúng trong kinh thành ai mà không biết đại Tiểu thư Diệp phủ – Diệp Vãn Tình, người sắp trở thành thế tử phi của Chiến Bắc vương phủ, trở thành con dâu của Chiến thần Bắc Tinh? Thế mà đột nhiên lại lòi ra chuyện đại Tiểu thư Diệp phủ phóng đãng không biết liêm sỉ, lén lút ăn nằm với nam nhân? Còn chọn đúng vào ngày hôm nay nữa chứ! Hôm nay là ngày vương phủ đưa sính lễ đến đói Lúc này lão phu nhân và Đào di nương đã có mặt ở đây từ trước, ngay sau đó đại phu nhân cũng mang theo Nhược Tuyết chạy ra.

Sắc mặt lão phu nhân đen như đít nồi, bà ta phẫn nộ giã mạnh quải trượng, mắng: “Tên tiểu nhân đê tiện nhà ngươi từ đâu tới?! Lại dám đến đây đặt chuyện vu oan hãm hại cháu gái ta?t Trước mặt bà ta là một nam nhân trẻ tuổi, thân thể cao gầy, ngũ quan thanh tú, mặc một bộ xiêm y màu xanh mộc mạc, trên đầu đội một cái đấu lạp to.

Nghe lão phu nhân mắng vậy, hắn ta nở một nụ cười chua chát, bất đắc dĩ nói: “Trong lòng ta chưa từng có ý nghĩ sẽ làm chuyện gì tổn hại đến Diệp Tiểu thư, nhưng nếu ta còn không đứng ra thì nàng sẽ trở thành vợ người khác mất.Ta…ta không cam tâm.”

Hốc mắt hắn trũng sâu thâm đen, sắc mặt tái nhợt, khi nói những lời này ngữ điệu còn hơi khàn khàn, giống như đang cố đè nén sự bi thương trong lòng.

Vẻ ngoài và lời nói của hản không giống như phường gian ác chuyên làm chuyện hại người, càng giống như hắn và Diệp Vãn Tình đã từng có gì đó với nhau, nay Diệp Vãn Tình lại bội ước muốn gả cho người khác khiến hắn đau đớn khôn nguôi.

Cuối cùng vì không cam tâm để nữ nhân mình yêu cứ như vậy gả cho nam nhân khác nên mới bất đắc dĩ đứng ra ngăn cản hôn Sự này.

Dân chúng vây xem thấy cảnh này thì bàn tán xôn xao.

“Này, ngươi nghĩ hắn nói thật hay giả?”

“Ta thấy hắn không giống như đang giả vờ đâu.”

“Ừ, nhìn hắn khổ sở thế kia cơ mà, chắc là đã nặng tình với đại Tiểu thư Diệp phủ rồi.”

“Không ngờ Diệp đại Tiểu thư lại là loại người này.”

“Thì đó, tri nhân tri diện bất tri tâm.”

“May mà phát hiện ra sớm, nếu rước loại nữ nhân lăng loàn này vào vương phủ thì đúng là làm bẩn thanh danh của vương gia.”

“Đúng đó…”

“Ta mà có đứa cháu gái như vậy thì ta sẽ không dám ra khỏi nhà nữa, quá xấu hổ.”

Những lời bàn tán xung quanh không ngừng truyền vào tai lão phu nhân, ánh mắt miệt thị khinh thường của mọi người xung quanh khiến cái mặt mo của bà ta đỏ lên, tức đến mức ngực phập phồng lên xuống.

“Hoang đường! Cháu gái của ta trước giờ luôn ngoan ngoãn hiền lành, tri thư đạt lễ, không thể nào làm ra chuyện hoang đường như thế”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.