Editor: demcodon
"Tôi dựa vào người phụ trách nói cho các cậu biết Đại đội trưởng đã yêu, tôi nhìn thấy anh ấy làm báo cáo yêu rồi!" Trương Kiến đã thăng lên chức đội phó đột nhiên thần thần bí bí nói với mấy chiến hữu.
Từ Thịnh Duệ khinh bỉ nhìn hắn một cái mới nói: "Tin tức của cậu đã sớm lạc hậu rồi, Đại đội trưởng đã có đối tượng nửa năm nay, cậu không thấy mỗi lần ngày nghỉ ảnh cũng bỏ về hay sao?"
Tạ Bằng tổ 2, Hùng Tu Kiệt tổ 3, còn có Lưu Đông mới nhận chức tổ trưởng tổ 1 cũng phụ họa gật đầu một cái bày tỏ mình đã sớm biết.
Trương Kiến nói với Từ Thịnh Duệ: "Chỉ đạo viên, tôi nói các cậu có phải quá vô tâm hay không? Vì sao ai cũng biết mà tôi lại không biết?"
Lưu Đông nhếch miệng cười nói: "Đội phó, chuyện này mọi người đều có thể nhìn ra, cũng giống như chỉ đạo viên nói. Nếu không có đối tượng thì sao đến ngày nghỉ lại chạy về chứ? Đại đội trưởng của chúng ta trước kia cũng không có tích cực về nhà như vậy nhỉ?"
"Bất quá, sao lúc này mới đi nộp báo cáo yêu?" Tạ Bằng đột nhiên hỏi.
Hùng Tu Kiệt nhìn hắn hỏi: "Có phải muốn kết hôn hay không? Báo cáo yêu nộp 12 ngày rồi ngay sau đó mới là nộp báo cáo kết hôn. Dựa vào con người Đại đội trưởng của chúng ta có thể nộp báo cáo yêu thì chuyện đúng là như vậy rồi."
Mắt Trương Kiến sáng lên nói: "Có đạo lý, phỏng đoán chúng ta sắp có chị dâu rồi."
"Thật muốn nhìn thấy quá! Có thể chịu nổi Đại đội trưởng mặt lạnh còn ở chung một chỗ với ảnh thì cô gái này tuyệt đối không phải người thường!" Từ Thịnh Duệ xúi giục mọi người, ý đồ gợi lên lòng hiếu kỳ cho mọi người.
"Đến Bắc Kinh thời gian dài như vậy Đại đội trưởng là người Bắc Kinh mà còn chưa có mời qua tôi ăn cơm bữa cơm đấy?" Hùng Tu Kiệt phụ họa nói.
Cao Giang Cảnh lúc này vừa mới bước vào có chút tò mò hỏi: "Vừa mới nghe được các cậu nhắc đến tôi, nói cái gì đó?"
Lưu Đông lắc lư đến trước mặt Cao Giang Cảnh có chút nịnh nọt nói: "Chuyện đó, Đại đội trưởng à! Chúng tôi còn mấy người ở bên ngoài còn chưa có dạo qua Bắc Kinh nữa? Nghe nói Bắc Kinh có tiệm bán vịt quay lâu đời ăn rất ngon? Anh có thể mời mọi người ăn một bữa không?"
Cao Giang Cảnh nhìn thấy tất cả mọi người đều nhìn mình thì đồng ý.
* * *
Đến chủ nhật, Cao Giang Cảnh mang theo mấy chiến hữu thay đồ thường đi đến Toàn Tụ Đức chuẩn bị mời bọn họ ăn vịt nướng. Từ Thịnh Duệ lơ đãng nói: "Đại đội trưởng, mang chị dâu tới đây cho mọi người gặp đi?"
Cao Giang Cảnh suy nghĩ lại cũng đúng, mình và Tiểu Hoa hiện tại đã xác lập quan hệ cũng nên để cho cô biết cuộc sống và bạn bè của mình thế nào. Vì thế không có phản bác, đến buồng điện thoại một bên gọi điện thoại cho Tiểu Hoa. Lúc tết vừa rồi bởi vì để dễ dàng liên lạc nên dì nhỏ tặng cho Tiểu Hoa một cái điện thoại, hiện tại muốn liên lạc cũng rất tiện.
Sau khi hỏi ý kiến Tiểu Hoa, lại đoán chừng một lát nữa bọn họ mới tới đông đủ nên Cao Giang Cảnh cúp điện thoại.
Tiểu Hoa vốn là ở ký túc xá đọc sách, nhận được điện thoại của Cao Giang Cảnh biết anh muốn giới thiệu cho mình biết chiến hữu, nhìn xem thời gian cũng không phải còn rất nhiều vội vàng nhảy ra vừa trang điểm vừa chọn đồ trang sức trang nhã, xõa mái tóc thẳng tắp mềm mại ra chải rồi cột lại. Mở va li ra chọn chọn lựa lựa rồi phỏng đoán nhiệt độ bên ngoài một chút, vừa mới để tay đặt ở trên một cái váy đột nhiên nhớ tới Cao Giang Cảnh mặt đen thì tay di chuyển lấy một cái quần jean màu đen bó sát người; lại lấy áo lông, áo khoát có mũ và khăn quàng cổ vội vàng thay, trên chân mang một đôi giày thể thao. Sau khi soi gương trước sau thì hài lòng gật đầu, nghĩ rằng lần này mặc đủ ấm áp phỏng đoán Cao Giang Cảnh cũng không nói được mình cái gì.
Toàn Tụ Đức sắp đến lúc ăn cơm nên người rất nhiều, Tiểu Hoa trước tiên cảm thấy tìm một phòng sau đó ở trong từ từ chờ.
Lúc Cao Giang Cảnh đến thì đã hỏi qua biết Tiểu Hoa đã chọn một phòng tốt rồi. Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ thì mấy người đi đến phòng. Tiểu Hoa vốn là vừa uống trà vừa lật tạp chí thì nghe thấy tiếng có người mở cửa vội vàng ngẩng đầu.
Đám người Từ Thịnh Duệ vốn là cho rằng người có thể hấp dẫn Cao Giang Cảnh không chừng là cô gái xinh đẹp gì đó, không nghĩ tới quả thật là cô gái thanh tú như thế.
Cao Giang Cảnh giới thiệu cho Tiểu Hoa biết hết mọi người rồi đến ngồi bên cạnh Tiểu Hoa, mấy người bắt đầu gọi thức ăn. Biểu hiện của Tiểu Hoa đối với mọi người rất nhiệt tình, nhưng mà lúc ăn cơm giữa cô và Cao Giang Cảnh rất là ăn ý, thỉnh thoảng tay vừa nhấc một cái cũng biết đối phương muốn cái gì. Đám người Từ Thịnh Duệ nhìn không nhịn được nháy mắt ra hiệu.
Ăn cơm tối xong mọi người lại đi hát ca một lát, uống thêm một chút rượu. Sau khi Cao Giang Cảnh sắp xếp cho mấy người chiến hữu về nhà mình thì mới đưa Tiểu Hoa về nhà.
"Một ngày của các anh rất náo nhiệt nhỉ?" Lúc Tiểu Hoa lười đi bộ về nhà nên Cao Giang Cảnh chủ động ngồi xổm xuống cõng cô.
Cao Giang Cảnh cảm nhận hơi thở nóng của cô truyền đến trên cổ mình, cõng cô gái mình yêu mến 'ừ' một tiếng.
Tiểu Hoa nhìn thấy anh không nói lời nào nên đặt đầu ở trên vai anh, hai người cảm nhận loại ấm áp không tiếng động này. Lúc sắp đến cửa nhà Tiểu Hoa thì Cao Giang Cảnh kéo Tiểu Hoa đến một chỗ tối tăm, hai người âm yếm một lát mới giúp cô gõ cửa đưa cô về nhà.
Đưa Tiểu Hoa về xong thì Cao Giang Cảnh nhàn nhã đi ở trên đường, vừa mới tách ra với Tiểu Hoa thì hắn còn có chút không nỡ, cảm giác vẫn còn chưa hết nên liếm liếm môi, quyết định sáng sớm ngày mai lừa bọn họ một chút đi qua tìm Tiểu Hoa.
* * *
Tiểu Hoa sau khi gặp chiếu hữu của Cao Giang Cảnh xong thì giới thiệu mấy người bạn cùng phòng đại học quen tốt của mình cho Cao Giang Cảnh biết. Hiện tại bạn bè bên cạnh dường như đều biết Tiểu Hoa là hoa đã có chủ. Lúc trước mấy người còn tâm tư muốn giới thiệu bạn trai cho Tiểu Hoa cũng ngủ lại.
Ba Giang nhìn thấy Tiểu Hoa bây giờ đã cùng Cao Giang Cảnh về gặp người nhà thì dặn Tiểu Hoa có thời gian đi thăm ông bà nội của Cao Giang Cảnh. Nếu không về sau gả cho Cao Giang Cảnh sẽ có ngăn cách với người nhà ba mẹ chồng. Tiểu Hoa nghiêm túc nghe ba Giang kể lại năm đó ông làm thế nào giúp mẹ được ông bà ngoại tha thứ.
Ba Giang sau khi kể xong nói những lời thấm thía: "Con nếu như lựa chọn Giang Cảnh, như vậy con phải tiếp nhận người nhà của nó, cũng làm cho bọn họ tiếp nhận con, chỉ khi có được mọi người chúc phúc thì hôn nhân mới có thể hạnh phúc, sống chung không chỉ là chuyện của hai người, đây còn là chuyện của người hai nhà. Ba và tiểu Hổ sẽ không có điều kiện ủng hộ quyết định của con, sẽ yêu thương cưng chiều con. Nhưng mà một khi trở thành phụ nữ, trở thành vợ thì con còn có trách nhiệm của con, con có trách nhiệm bảo vệ gia đình của con đầy đủ, cũng có trách nhiệm xử lý tốt quan hệ giữa người nhà. Không phải nói làm cho nhà người ta nhất định thích con, bọn họ nếu thích con cũng sẽ không vượt qua con của mình. Cho nên đừng cho Giang Cảnh bởi vì con cảm thấy khó khăn, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của các con."
Tiểu Hoa nghiêm túc gật đầu. Mặc dù hiện tại mình nói lập gia đình còn quá sớm nhưng mà Cao Giang Cảnh dù sao cũng lớn hơn mình 8 tuổi. Cho dù anh nguyện ý chờ nhưng người nhà của anh cũng chưa chắc nguyện ý, ba đây là nói trước cho mình phòng hờ đây mà! Nghĩ tới đây Tiểu Hoa có một chút hối hận, sớm biết như vậy thì kéo dài thêm mấy năm nữa như vậy mình còn có thể ở bên cạnh ba nhiều hơn. Dù sao về sau có gia đình thì nơi đó không thể tùy ý giống như làm con gái được. Nhưng mà mình lại muốn tìm một người thật lòng yêu thương mình, nếu bỏ lỡ Cao Giang Cảnh thì người kế tiếp có thể sẽ yêu thương, bao dung mình như vậy hay không? Có được cũng có mất, về sau thương lượng với ảnh nhiều một chút vậy! Thân thể của ba còn ở đó, người nhà họ Cao cũng đều có vẻ thông tình đạt lý, hẳn là sẽ tha thứ cho mình nhỉ? Chỉ mong là vậy!
Mặc dù đã có chuẩn bị có thể sẽ sớm gả nhưng mà Tiểu Hoa lại không có tiết lộ cho Cao Giang Cảnh biết một chút ý của mình, cố gắng hưởng thụ một năm cuối cùng con đường sinh viên của mình, cố gắng tăng thời gian rãnh rỗi ở bên người nhà, cũng nghe lời ba Giang đi thăm hai người già nhà họ Cao.
Ông nội Cao và bà nội Cao đều là người rộng rãi sáng sủa, đối với Tiểu Hoa cũng không có gì quá nghiêm khắc. Nhưng mà mỗi lần nhìn thấy Tiểu Hoa đến thăm mình thì nghĩ đến số lần gặp cháu trai cũng không nhiều nên đối với Tiểu Hoa khó tránh khỏi có chút áy náy, dù sao nó cũng không hơn Tiểu Hoa bao nhiêu tuổi! Cho nên trong lúc ở chung với Tiểu Hoa cũng mang theo tâm lý bồi thường yêu thương cưng chiều, hai bên đều rất thân mật cho nên ở chung rất tốt. Tiểu Hoa rất thích chuyện xưa của ông nội Cao và bà nội Cao kể, người già đều thích nhớ lại chuyện trước đây. Nhưng mà Tiểu Hoa dù sao cũng là học văn, thỉnh thoảng từ chuyện xưa của bọn họ khám phá ra những vấn đề có thể tham khảo. Tiểu Hoa hiểu chuyện khéo léo làm cho hai người già nhà họ Cao càng thêm vui sướng, ngay cả Vương Tử Nghiên cũng cười nói: “Ông ngoại bà ngoại thật thiên vị!”
* * *
"Tôi nói nè Trương Kiến, hiện tại tôi càng nghĩ càng cảm thấy có chút không thích hợp. Tôi cuối cùng cảm thấy tôi trước hình như đã gặp qua bạn gái của Đại đội trưởng thì phải?" Kể từ khi gặp qua Tiểu Hoa thì Từ Thịnh Duệ vẫn cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng mà lại nhớ không nổi gặp ở nơi nào.
Trương Kiến cười đá hắn một cái, không có thiện ý nói: "Không phải là gặp trong mơ chứ? Tôi nói ông anh này, anh thật sự tụt hậu rồi. Năm đó anh Bảo* cũng nói với em gái Lâm như vậy, bất quá cậu cũng không phải là cục cưng bảo bối gì Ngọc Hàm sinh ra, chị dâu chúng ta cũng không phải mảnh mai như em gái Lâm, đừng suy nghĩ nữa!"
(*Tác giả đang dùng nhân vật trong Hồng lâu mộng để ví von là Giả Bảo Ngọc, Lâm Đại Ngọc và Tưởng Ngọc Hàm.)
"Đi chết đi! Cậu cho rằng ai cũng giống như cậu hả?" Từ Thịnh Duệ đá lại hắn một cái, loại chuyện vui đùa này có thể mở loạn ư?
Cuộc sống trại lính khô khan nhàm chán vì thế Cao Giang Cảnh có chuyện bạn gái xinh đẹp, biết hay không biết cũng nhiều chuyện hai câu. Lâm Hạo Hiên vừa kết thúc nhiệm vụ ở bên ngoài trở về cũng nghe được tin tức này vội chạy tới trêu ghẹo Cao Giang Cảnh.
"Được nhỉ? Cậu thật không phải là anh em, quen bạn gái toàn bộ người trong đoàn phỏng đoán đều đã biết hết rồi mà cũng không nói cho tôi biết? Thật là vô tâm!" Lâm Hạo Hiên vừa nhìn thấy Cao Giang Cảnh thì tiến lên ghìm chặt cổ anh lại chất vấn.
Cao Giang Cảnh đẩy hắn ra rồi vuốt quần áo nghiêm trang nói: "Chúng tôi tính mời riêng một mình cậu!"
"Vậy à? Được đối xử cao như vậy hả? Cô ấy là ai? Tôi có quen không?" Trên mặt Lâm Hạo Hiên đều hiện ra vui vẻ.
Cao Giang Cảnh nghĩ đến Tiểu Hoa vẻ mặt cũng từ từ giãn ra nói: "Là Hiểu Hoa, cô ấy nói bởi vì cậu nên chúng tôi mới quen, cho nên cậu cũng coi như là bà mối của chúng tôi..."
"Ai?" Lâm Hạo Hiên biến sắc hỏi.
"Hiểu Hoa, Giang Hiểu Hoa." Cao Giang Cảnh trả lời.
Lâm Hạo Hiên túm quần áo của Cao Giang Cảnh kéo anh qua một bên, có chút khiển trách chất vấn: "Hiểu Hoa? Hiểu Hoa vẫn là đứa nhỏ đó anh có biết không? Làm sao có thể là cô ấy?"
Cao Giang Cảnh hơi nhíu mày, cũng không chịu yếu thế nói: "Hiểu Hoa đã trưởng thành hơn một năm, cô ấy cũng gần 20 tuổi rồi! Đã đến số tuổi kết hôn theo luật pháp, sao lại không có khả năng? Cô ấy có phải là đứa nhỏ hay không chắc cậu rõ ràng hơn tôi, rốt cuộc là cậu đứng ở lập trường gì đến chất vấn tôi chứ?"
Lâm Hạo Hiên sửng sốt, chần chờ nói: "Đương nhiên là đứng ở trên lập trường anh trai."
"Vậy cậu nên chúc phúc cho chúng tôi, ngay cả chú Giang và tiểu Hổ cũng không phản đối, người nhà của tôi cũng đồng ý, cậu lại muốn nói cái gì?" Cao Giang Cảnh đã sớm bởi vì chuyện Tô Thiên Triết có chút bất mãn với Lâm Hạo Hiên, vì thế thừa dịp hôm nay bộc phát ra.
Lâm Hạo Hiên một hồi lâu cũng không nói gì, chờ lúc Cao Giang Cảnh chuẩn bị rời đi thì hắn mới nói: "Tôi chính là cảm thấy cậu và Hiểu Hoa không hợp! Đừng quên lần đầu tiên chúng ta gặp thì cô ấy mới 13 tuổi! Mà chúng ta đều đã trưởng thành, Hiểu Hoa hẳn là có rất nhiều lựa chọn tốt hơn, không phải sao?"
Cao Giang Cảnh nổi giận, anh hiện tại căn bản không muốn nghe người nào nói anh không hợp với Tiểu Hoa. Vì thế châm chọc nói: "Tôi không thích hợp, vậy em họ không giữ quy tắc của cậu thì hợp?"
Lâm Hạo Hiên vốn là cũng muốn nói Tô Thiên Triết cũng không hợp, nhưng mà hắn lại nói không ra lý do vì thế yên lặng.
Cao Giang Cảnh cắn răng nói: "Lâm Hạo Hiên, tôi và Giang Hiểu Hoa thích lẫn nhau, chúng tôi đã quyết định muốn đính hôn, xin cậu không cần dùng 'cậu cho là', 'cậu cho rằng' đến đánh giá chúng tôi được không? Trước đó tôi còn cảm thấy chúng ta là bạn bè, cậu hẳn là hiểu rõ nhân phẩm của tôi. Cậu cũng có thể hiểu rõ Hiểu Hoa, chúng tôi đều là người nghiêm túc, xin cậu không cần phá hư tình cảm chúng tôi có được không?"
Nói xong không đợi Lâm Hạo Hiên trả lời thì Cao Giang Cảnh đã sãi bước rời đi, để lại Lâm Hạo Hiên ở tại chỗ tức giận.