Song Huyệt Cứu Vớt Thế Giới

Chương 48: Quyển 6




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 47: Cả hai huyệt đều được lấp đầy (Bị dây leo cắm vào tiểu huyệt, được liếm tiểu huyệt, bắn vào tử cung, 69)

Phương Thư phát hiện ra rằng trong thế giới kiếm và ma thuật đầy diệu kỳ này, ngay cả một người bình thường cũng có thể sung sức như yêu tinh!

Kể từ khi Christine mở ra cánh cửa đến thế giới mới, cậu ta đã thực sự được nếm được mùi vị đó, cậu ta ước gì mình có thể trở thành một viên kẹo dẻo, suốt ngày dính chặt vào người Thư của cậu ta; cơ thể Thư của cuậ ta mềm mại, còn thơm mùi sữa, cặp mông căng tròn, mỗi lần cắm vào đều rất biết lấy lòng mà cắn mút...

Chỉ cần Phương Thư từ chối một chút là Christine sẽ ngay lập tức giống như một con Samoyed lông xù lớn, uốn éo làm nũng xung quanh Fang Shu, hành xử như một đứa trẻ đáng thương.

Người này còn trẻ bình thường tràn đầy sức sống, ngày thường luôn nở nụ cười tràn đầy năng lượng, rất đáng yêu, nếu Christine đặc biệt thể hiện sự đáng yêu của mình, Phương Thư không có chút phản kháng nào, chỉ có thể vứt bỏ liêm sỉ mà ngồi lên người cậu ta để đung đưa.

Thành thực mà nói... cậu cũng thực sự thích nó.

Phương Thư không biết tại sao, nhưng mà thân thể của cậu cực kỳ mẫn cảm, tùy tiện đụng chạm đều dâng lên khoái cảm, dục vọng cực kỳ dễ dàng bị khiêu khích. Cho nên là trước khi bị Christine phá trinh, ngoại trừ thỉnh thoảng có một con mèo đen đến để thỏa mãn cậu, thì cơ bản bình thương Phương Thư luôn ở trong trạng thái không hài lòng.

Lúc đầu, Christine còn có chút kiềm chế, khi đi trên đường, cậu ta chỉ có thể ôm chặt lấy Phương Thư mà sờ soạng. Thỉnh thoảng khi côn th*t cậu ta trở nên cứng rắn, cậu ta sẽ chen vào giữa mông của Phương Thư mà cọ sát. Chỉ khi nào dừng lại nghỉ ngơi giữa đường, cậu ta mới giữ lấy Phương Thư bằng nhiều tư thế khác nhau mà yêu cầu làm một pháo.

Sau đó...

Phương Thư chỉ có thể nói, đừng bao giờ đánh giá thấp tiềm năng của xử nam QAQ 

Hôm nay, cuối cùng họ cũng đã đến thị trấn đầu tiên, một thị trấn trên vùng đồng bằng, được bao quanh khu rừng sương mù. Thị trấn người qua kẻ lại tấp nập, có rất nhiều kiếm sĩ và pháp sư, khách sạn cũng rất dễ dàng tìm thấy, tấm biển gỗ khổng lồ cũng được treo ở nơi dễ thấy.

Christine đang nắm tay Phương Thư - từ đó về sau, mỗi khi hai người ở bên nhau, Christine đều phải ôm lấy Phương Thư. Nhưng may mắn thay, thế giới này dường như đối xử bình đẳng với tình cảm cùng giới và khác giới. Với lại, một người đẹp trai cao ráo, một người nhỏ nhắn dễ thương, đường nét lại thanh tú; nhìn hai người nắm tay cực kì vui mắt.

Khi đến khách sạn, Christine thậm chí không nghĩ ngợi gì nhanh chóng gọi một phòng, trả tiền đặt cọc cho bà chủ xong còn đỏ mặt ngượng ngùng nhìn Phuong Thư đứng bên cạnh.

Bà chủ khách sạn gọi ông chủ đến đưa khách lên.

Phương Thư và Christine đi theo ông chủ qua hành lang tròn, tới phòng kiểm tra và nhận phòng. Ngay khi cánh cửa vừa đóng lại, Christine liền ôm lấy Phương Thư, ôm một lúc lâu cũng không biết mệt, Một lúc sau mới miễn cưỡng buông tay ra. 

"A Thư, tôi ra ngoài mua chút thực phẩm bổ sung, em ở đây chờ tôi." 

"Được, đi đi." 

Phương Thư cười cười vuốt tóc cho Christine, cuối cùng giẫm lên chân của cậu ta để hôn hai má cậu ta.

Christine vui vẻ ra ngoài.

Trước kia Phương Thư hỏi Christine làm thế nào để có tiền để duy trì mức tiêu thụ trên đường đi, Christine trưng khuôn mặt đáng yêu trả lời: 

- Răng và lông của những con thú và quái vật bị giết trên đường rất quý giá, hơn nữa chúng còncó thể làm giấy ma thuật, loại giấy phổ biến khắp mọi nơi!

-... Giấy ma thuật? Cậu không phải là một kiếm sĩ sao?

- Này, chẳng phải tôi đã nói với A Thư rồi sao, tuy tôi là một kiếm sĩ, nhưng tôi cũng biết một chút phép thuật nha.

Ờm thì... Không phải cụm từ kiếm sĩ ma thuật được dùng để mô tả một người biết cả ma thuật và kiếm thuật sao? QAQ

Tóm lại thì sau đó Phương Thư mới biết rằng Christine là một đại gia chính hiệu và là con trai thứ năm của hoàng đế, căn bản thì người ta không thiếu tiền.

Christine cũng không để cho Phương Thư đợi lâu, rất nhanh đã mang theo túi lớn túi nhỏ trở về. Phương Thư cực kì kinh ngạc, bởi vì trước đây Christine thường mua phần lớn rau củ quả, sữa, thịt cùng một số nhu yếu phẩm hàng ngày và đều bị ném vào chiếc nhẫn trữ vật của người này, căn bản không cần phải xách nhiều thứ như vậy.

"A Thư, đến xem đi, tôi vừa mua mấy thứ cho em!" 

Christine cười ngốc nghếch, nói với giọng cầu khen ngợi

"Người dân ở thị trấn này thật tuyệt vời!" - Vừa nói, cậu ta vừa lấy ra từng thứ bên trong..

"Nhìn nè, đuôi mèo! Tai mèo! Nó có lông tơ, và cái này, mặc dù tôi không biết nó là gì, nhưng mà A Thư đeo nó thì sẽ rất tuyệt!"

Sau đó, Phương Thư nhìn thấy Christine lấy ra một chiếc váy nhỏ trong suốt màu hồng được bao quanh bởi những dải ren gồm nhiều loại hoa trắng và mềm mại, hai mảnh vải ở giữa nhưng nó không phải là đồ lót, mà là nơi có thể nhét đạo cụ vào tiểu huyệt

... Đây không phải là đồ lót gợi cảm sao!?

"Còn có cái này, cái này nữa..." 

Christine vô cùng thích thú lấy ra rất nhiều thứ, nào là đồ lót gợi cảm lạ mắt, các loại đạo cụ nhỏ, rồi hạt nhỏ có thể kẹp vào đầu v*, ngoài ra còn có quần lót có đính kèm đạo cụ, các loại đậu nhỏ không rõ chức năng...

"Em thử nó xem." 

Christine tay nhanh chân đặt từng thứ một ra, sau đó ôm lấy eo của Phương Thư, tùy ý lấy một cái rồi ôm lấy Phương Thư và đè cậu xuống giường.

Phương Thư vội vàng nói: 

"Đợi đã, uh... Khi cậu đi mua mấy thứ này, không ai nhìn cậu một cách kỳ lạ sao?" 

"Oh? Tại sao?" 

Christie đã cởi cúc áo của Phương Thư, cái gọi là luyện thành thục chính là người này bắt đầu học cách nhào nặn cặp thỏ trắng mũm mĩm để người phía dưới thoải mái hơn. Cậu ta dùng ngón tay kẹp chặt đầu v* đỏ ửng hơi cứng rồi vặn xoắn, khoái cảm lập tức quay trở lại cơ thể Phương Thư, người trong lồng ngực nhanh chóng mềm nhũn, 

"Bọn họ còn nói với tôi, "chúc anh có một đêm vui vẻ.""

"Ưm... chậm lại, a ha..." 

Phương Thư không thèm để ý tới Christine lấy cái gì ra nữa, khoái cảm do ngón tay linh hoạt trên thân thể khơi dậy đã nhanh chóng áp đảo ý chí của cậu. 

"A... chạm tôi..." 

Cậu nâng chiếc cổ mảnh khảnh lên, tay luồn vào trong tóc Christine, ôm lấy thanh niên đang vùi đầu vào ngực mình, chiếc quần đáng thương đã bị Christine xé rách, tiểu ngọc bích cứng ngắc dán chặt ở bụng dưới đến đáng thương, đỉnh đầu không ngừng phun ra nước. 

Khẽ cắn đầu v* trong miệng, Christine thỏa mãn khi thấy người trong ngực run lên, sau đó cậu ta đứng dậy, lưu luyến nhìn thân thể xinh đẹp trắng như tuyết dưới thân, d*m thủy trong suốt đã dính đầy hai chân của hắn, tiểu huyệt hồng nhuận và ngọc căn đầy quyến rũ

"A Thư... em thật đẹp, Tôi rất thích em... Thích em nhất..." - Christine nắm lấy tay Phương Thư: "Em tự sờ đi, có phải vừa ướt vừa trơn không..."

"Em muốn, em muốn... Kerry, vào đi..." 

Bị Christine không ngừng mân mê tiểu huyệt xinh tươi giữa hai chân, khoái cảm ngứa ngáy không thể từ chối khiến Phương Thư vừa thoải mái vừa khó chịu. Chris bé nóng bỏng phô bày sự hiện diện của mình trên đùi của cậu, khiến cậu chịu được mà hối thúc Christine đút vào, 

"Chỗ nào cũng được, mau vào đi... Christine, Kerry... Aha..." 

"Còn chưa được...... A Thư cần phải sờ sờ chính mình thật tốt nha..." 

Christine nắm lấy tay Phương Thưvà không quên bung một cái vào vật nhỏ đáng yêu ấy một cái, tay còn lại cầm một quả bóng nhỏ màu xanh lá cây mới mua áp vào âm vật, quả bóng nhanh chóng dính sát và bắt đầu rung.

Phương Thư mở to mắt, 

"A... a! Quá... kích thích, không... a a a..."

Tuy là nói như vậy, nhưng động tác tay của cậu lại di chuyển nhanh hơn, không cần Christie giúp đỡ, thân dưới của Phương Thư vặn vẹo như rắn, nhưng dù thế nào cũng không thoát khỏi sự kích thích từ quả cầu xanh, d*m thủy từ nhỏ giọt chuyển thành bắn tung tóe, mắt thường có thể thấy được hoa huy*t mỏng manh đang run rẩy.

"A Thư vẫn nhạy cảm như ngày nào, chỉ cần chạm vào nơi này là sẽ chảy nước, thật nhiều nước... Tôi thực sự thích A Thư..." 

Christine nhẹ nhàng nhào nặn bờ mông của Phương Thư, và cọ cậu bé của bản thân lên chân của cậu. Cậu ta nâng hai chân của Phương Thư lên và đặt đôi chân ngọc lên vai, hoa huy*t run rẩy và co rút ngay lập tức lộ ra trong không khí, và đang lưu luyến hút lấy phần trên của côn th*t.

dương v*t của Phương Thư đã xuất tinh một lần, nhưng dưới sự kích thích liên tục vào âm vật buộc nó phải đứng lên một lần nữa. Phương Thư sốt sắng vặn mông và dí sát vào, cậu dùng hai tay nâng người lên, đập vào mắt là hình ảnh côn th*t to lớn của Christine đang chống vào lối vào, thịt mềm khẽ run lên. Sự trống rỗng bên trong tiểu huyệt khiến hai mắt Phương Thư ướt nhòe, cậu thở hổn hển 

"Bên trong ngứa quá.... Khó chịu... Ca ca, em muốn đại dương v*t... Kerry..." 

Christine tựa hồ nhớ tới điều gì đó, và khẽ thì thầm vào tai Phương Thư: 

"A Thư, tất cả các bà vợ trong thị trấn này đều gọi chồng của mình là ông xã... Tôi cũng muốn nghe A Thư gọi tôi như vậy..."

Khoái cảm luôn có chút gì đó khiến cậu không cách nào đạt tới đỉnh điểm, thân thể Phương Thư giống như cá mất nước mà giãy dụa. Khi nghe thấy Christine nói lời âu yếm như làm nũng, nghe mà ngay cả xương cốt của cậu cũng muốn nhũn. Phương Thư vòng tay qua cổ Christine, chủ động hôn cậu ta, môi lưỡi quấn lấy nhau, khẽ rên rỉ:

"Ông xã, anh mau vào đi... Ưm..., Thích... Thích côn th*t của ông xã..." 

Lời động viên này giống như một liều thuốc kích thích, Christine ôm lấy vòng eo thon thả của Phương Thư, thẳng lung đẩy hông cắm vào. Chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ khàn khàn của Phương Thư, giọng nói dường như thấm đẫm dục vọng, cực kỳ quyến rũ. Cậu ta không dừng lại, đâm thẳng đến điểm yếu của Phương Thư, Sâu đến không ngờ. Trải qua mấy ngày lăn lộn khiến động tác của cậu ta không còn vụng về nữa, lần lượt đâm vào trái điểm mẫn cảm nhất của Phương Thư, khiến cho thịt mềm bên trong co giật, và ùa lên bao quanh kẻ xâm lược; khi nó cắm vào thì ùa lên ngăn chặn và khi nó được rút ra thì lại hút lấy một cách níu kéo.

"A, cắn chặt quá, A Thư, ông xã thao em có thoải mái không?"

"Thoải mái, ưm... Ông xã thao em thật thoải mái... Ah.. Tao tâm, bị thao đến tao tâm rồi....Ah....ah... côn th*t của ông xã thật to thật dày... tiểu tao hóa bị thao đến sắp xuất tinh... ah...." 

Hai huyệt trên dưới được chơi đùa qua lại, Phương Thư được sự phục vụ của Christine làm điên. Tiếng rên rỉ trong cơn mê của cậu là sự động viên lớn nhất cho con người đang cày cấy cật lực kia - Christine.

Chỉ một lúc sau, hai mắt Phương Thư trợn trắng, cậu lên đỉnh. Phương Thư cảm giác thân thể như bay lên mây, nhưng lại nhanh chóng rơi thẳng xuống, rồi lại bay lên cực nhanh. hoa huy*t không có gì an ủi nên d*m thủy phun ra nhiều đến mức làm hai chân cậu ướt đến bóng loáng và lầy lội.

Lúc này, quả cầu màu xanh lục được dán ên âm vật đã sớm ướt sũng trong d*m thủy, nhanh chóng vươn ra những sợi dây leo, chúng như có ý thức mà tấn công về phía hoa huy*t trống rỗng của Phương Thư.

"...Cái gì, có cái gì đó..." 

Phương Thư theo bản năng muốn kẹp chặt hai chân, lại bị Christine đè lại, cậu không thể phản kháng, cả người như bị điện giật, thân thể run rẩy kịch liệt. Dây leo điên cuồn chui vào trông hoa huy*t, dần dần càng nhiều dây leo chui vào, hơn nữa còn linh hoạt mà chặt chẽ như mấy con rắn không ngừng động đậy, một đường nghiền nát thịt non mềm mại bên trong. Giống như chúng biết điểm mẫn cảm của Phương Thư nằm ở đâu, mỗi lần đi vào đúng trúng nó. Cứ mỗi lần đụng vào một điểm nhạy cảm thì dây leo sẽ mọc ra thêm một nhánh nhỏ, trên đó mở ra một cái miệng nhỏ nhanh chóng cắn miếng thịt mọng nước trước mặt và bắt đầu hút, còn các nhánh chính hướng về tử cung với mục tiêu rõ ràng là nghiền nát cái miệng đang ngậm chặt đó một cách điên cuồng.

"A...a..... Vào rồi....A.....a.......a..... Không....ha.... Nhiều quá.... A... Không được.... A....a... Em... Em muốn tiểu....ưm..." 

Phương Thư bị kích thích đến trợn  tròn mắt, ngón chấn cũng không khống chế được mà co quắp lại. Những sợi dây leo kích thích tất cả những điểm mẫn cảm nhất trong hoa huy*t của Phương Thư, trong khi Christine không ngừng va chạm vào tiểu huyệt của cậu một cách mạnh bạo. Cậu dùng thành ruột cũng có thể cảm nhận được sự to lớn của vật khổng lồ của Christine, đỉnh đầu cự vật to bằng quả trứng gà như muốn đâm xuyên qua thân thể, bụng dưới không ngừng nhô ra, thân thể dưới sự công kích mà nâng lên:

"Kerry, ông xã... dương v*t to lớn của ông xã thật tuyệt, hoa huy*t, hoa huy*t cũng bị lấp đầy... Ahh......... ah..... ưm... Tử cung, tử cung bị thao mở... ưm... Chịu không nổi... A....... a..... a... Em... Em sắp tiểu... A..."

Dưới sự ham muốn được đi tiểu mãnh liệt cùng với khoái cảm ngày càng nhiều, Phương Thư không chịu nổi thêm được mấy lần va chạm, hạ thể mật khống chế, cậu không tự chủ được mà kêu gào, ngọc căn cùng hoa huy*t đồng thời phun ra nước tiểu và d*m thủy. Những sợi dây leo dường như cảm nhận được điều đó, vây quanh côn th*t của Phương Thư mà cuốn lấy hút tất cả d*m thủy.

Mà số lượng dây leo cắm vào trong hoa huy*t cũng theo đó tăng vọt, tử cung trong nháy mắt bị kéo căng. Vô số cái miệng nhỏ từ ngọn dây leo xuất hiện, tranh nhau mút liếm thịt non mẫn cảm trong tử cung của Phương Thư, ép d*m thủy chảy ra. sự kích thích của Christine ngày càng trở nên rõ ràng hơn, từng chút từng chút một đẩy Phương Thư lên đỉnh trong sung sướng.

Sự xấu hổ do dễ dàng bị thao đến mất kiểm soát khiến Phương Thư trở nên nhạy cảm hơn, làn da nơi mà Christine hôn và chạm vào đều trở nên nóng bỏng như có lửa đốt qua, sữa từ cả hai bầu ngực bắt đầu bắn tung tóe, bộ ngực trắng như tuyết in đầy dấu răng hồng, đầu v* thậm chí còn đỏ và sưng hơn.

"A, a......a......a...... a.... ô... ô..." 

Không biết thủy triều thổi bao nhiêu lần, tiểu côn th*t Phương Thư không bắn ra được gì nữa, đáng thương phun chút dịch trong suốt, chỉ có thể ở cao trào trong lúc choáng váng cùng với hai huyệt phun một ít d*m thủy còn lại. Phương Thư mềm mại nằm trong vòng tay của Christine, mặc cho bản thân bị chà đạp như một con búp bê bằng vải vụn, trên mặt mang theo nụ cười lẳng lơ dâm đãng, hết lần này đến lần khác hét lên vì sung sướng.

Ngay lúc Christine căng thẳng muốn xuất tinh, những nhánh cây nhanh chóng rút lui khỏi hoa huy*t, hai cánh hoa tội nghiệp cùng huyệt nhỏ không thể khép lại. Christine nhân cơ hội rút côn th*t ra khỏi tiểu huyệt, nhắm vào hoa huy*t, đâm mạnh vào tử cung, cậu ta hôn môi Phương Thư, cảm nhận được hạ thể người trong lòng run rẩy, liền bắn tinh dịch vào bên trong.

Christine dường như có một đam mê đặc biệt, hầu hết thời gian cậu ta đều phải xuất tinh trong tử cung của Phương Thư mới được.

Bị thao như vậy thật lâu, ánh mắt của Phương Thư hoàn toàn mất đi tiêu cự, thân thể chỉ có thể phản xạ có điều kiện mà đến hơi hơi nảy lên khi bị tinh dịch nóng bỏng thiêu đốt, vệt nước bọt do môi lưỡi quấn lấy vẫn còn đọng trên khóe môi, vẻ mặt cậu mờ mịt, trong bụng tràn đầy tinh dịch nên hơi nhô lên.

Như bị mê hoặc, Christine nghiêng người hôn lên cái bụng dưới căng phồng của Phương Thư, cậu khẽ rên rỉ một tiếng, nắm lấy đầu Christine, Christine trượt xuống hôn dọc theo cái bụng, đầu tiên là hôn hai lần lên tiểu ngọc hành nửa mềm nửa cứng, sau đó tách hai chân của Phương Thư, cắn vào âm vật ở đỉnh của hoa huy*t, và không ngừng dùng tay vuốt ve bụng tròn của Phương Thư.

Phương Thư vẫn còn đang đắm chìm trong dư âm cao trào, sự kích thích bất ngờ của Christine khiến nửa thân trên của cậu mềm mại nảy lên nảy xuống, hai chân cậu bị đặt thành hình chữ M khiến hoa huy*t mở rộng, dễ dàng cho Christine hút mật dịch tiết ra từ hoa huy*t của cậu, cả cơ thể run lên vì sung sướng.

"Hừm... ông xã hút giỏi quá... sướng quá... a... ha... ông xã... tiểu tao hóa cũng muốn liếm, A... a... muốn liếm côn th*t của ông xã..." 

Christine cực kỳ phấn khích, cậu ta mò mẫm lấy ra một cái đuôi mèo lông xù, đầu đuôi có hình trụ được làm theo hình dáng của côn th*t. Cậu ta đút cái đuôi vào tiểu huyệt ẩm ướt của Phương Thư, khiến cậu phải thở dốc. Sau đó Christine bằng lòng đứng dậy, lật người nằm ở trên giường, côn th*t to lớn mới được thỏa mãn đã sớm dựng thẳng.

Phương Thư nhìn nhìn cậu nhóc thẳng đứng rồi nở một nụ cười ngớ ngẩn. Mỗi khi cậu di chuyển, cái đuôi mèo trong tiểu huyệt cũng đọng đậy khiến cả người cậu tê dại. Phương Thư bò đến bên người Christine bằng tứ chi mềm nhũn, quay ngược với Christine và nằm xuống trên thân hình cân đối và rắn chắc của Christine. Hai tay cậu ôm lấy thứ có kích thước đáng kinh ngạc kia, cậu sung sướng liếm dọc theo trục cho đến khi toàn bộ dương v*t ướt sũng, sau đó há miệng và nuốt sâu nhất có thể.

Phương Thư mở rộng hai chân ra, hé mở tiểu huyệt mọng nước của mình cho Christine. Christine vòng tay ôm eo Phương Thư, vươn đầu lưỡi liếm lấy hoa huy*t mỏng manh, hưởng thụ mút lấy mật dịch tình yêu dồi dào bên trong. Trong khi cự vật khổng lồ ở dưới thân của anh bị thịt mềm trong  cổ họng của Phương Thư bóp chặt, cực kì thoải mái, không khỏi thỉnh thoảng nâng eo để cắm sâu vào cổ họng.

Trong căn phòng chật hẹp của khách sạn, hai thân thể quấn lấy nhau thật lâu.

Sau một lúc 69, Christine xoay người Phương Thư lại, để cậu quỳ trên giường, rút ​​đuôi mèo từ vị trí phía sau ra, liền lập tức cắm côn th*t vào hậu huyệt Phương Thư, đồng thời ép Phương Thư đút ngón tay của cậu vào hoa huy*t để cậu tự thủ dâm. Christine có một sở thích khá biến thái là cậu ta thích tự mình thao hậu huyệt của Phương Thư, sau đó để Phương Thư dùng ngón tay hoặc các đạo cụ khác nhau để an ủi hoa huy*t của bản thân, côn th*t của cậu ta dưới kích thích đó sẽ lớn hơn...

Trong phòng có tiếng nước dâm đãng, tiếng thở dốc mơ hồ hòa cùng tiếng rên ngọt ngào của Phương Thư.

Cực khoái liên tục không kết thúc cứ tiếp diễn cho đến khi Phương Thư bất tỉnh trong khoái cảm tột độ. Christine chôn côn th*t của mình vào nơi sâu nhất trong hoa huy*t của Phương Thư, cậu ta phải để tử cung của Phương Thư chứa dương v*t của mình trước khi cậu ta ôm Phương Thư đi ngủ trong vòng tay mình.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.