Song Hướng Mê Luyến - Khê Tịch Tịch

Chương 11: Hoa Huyệt của phụ nữ có thể nối liền với trái tim hay không?




Trên lý thuyết thì là như vậy, nhưng mấu chốt là Tần Tu thoạt nhìn đã có ý muốn thao cô rồi a. Lúc này ngoài trời sấm chớp đùng đùng, Tần Nhiên bày thêm vở kịch này nữa, là muốn để khi Tần Tu thao cô, cô ngẫu hứng biểu diễn cho anh xem sao?

(ý là chẳng lẽ lúc đang làm tình, sấm chớp đùng đùng, chị cũng phải nhảy đành đạch giả vờ sợ hãi à =))))

Tuy rằng Tô Ánh Hàm xác thật rất có thiên phú biểu diễn, nhưng chung quy lại cô cũng có phải diễn viên chuyên nghiệp đâu. Huống chi cô vốn đang giả vờ làm bạch liên hoa vô tội đơn thuần đáng yêu quật cường, đột nhiên thêm vào một cái tiểu đáng thương sợ hãi giông tố nữa, này làm sao mà cô dung hòa được?

Khảo nghiệm cũng quá lớn đi?

Tô Ánh Hàm rất tức giận.

Tần Nhiên ngay lập tức dỗ dành: 【 Kỳ thật tối nay anh trai anh cũng chưa chắc muốn thao em đâu?】

Tô Ánh Hàm: 【 Chính miệng anh ấy bảo em về phòng tắm rửa chờ anh ấy!!! 】

Tần Nhiên: 【 Em vừa mới bị anh ấy liếm huyệt đến nỗi phun nước khắp nơi, anh ấy kêu em đi tắm rửa chẳng phải là rất bình thường? 】

Tô Ánh Hàm: 【 Anh đang trù ẻo chuyện tốt của em đó hả!? 】

Tần Nhiên: 【 Không phải, em đừng quên anh trai em là bác sĩ tâm lý tốt nghiệp đại học danh tiếng nha, Tần Tu vừa khẩu giao xong không trực tiếp làm mà lựa chọn đi gọi điện thoại cho anh, khả năng chờ anh ấy nói chuyện xong tiếp tục thao em là rất thấp đó. 】

Tô Ánh Hàm: 【 Vì sao? 】

Tần Nhiên: 【 Loại sự tình mang tên làm tình này cũng cần phải chú ý rất nhiều thứ. Một tiếng trống tiếp thêm dũng khí, hai tiếng trống tinh thần suy sút, ba tiếng trống dũng khí khô kiệt. 】[1]

[1]: ý Tần Nhiên là thời gian chờ đợi lâu có thể ảnh hưởng đến ý định muốn làm tình của Tần Tu. chờ một chút tiếp thêm dũng khí, chờ thêm chút nữa là thấy hơi nhụt chí rồi, chờ thêm chút chút nữa là thôi hết hứng luôn.

Tô Ánh Hàm bắt được mấu chốt: 【 Cho nên còn không phải trách anh tự dưng gọi điện cho Tần Tu sao!? Nếu không rất có khả năng một tiếng trống anh ấy đã hăng hái tinh thần mà thao em rồi!】

Tần Nhiên: 【 Nhưng hôm qua anh ấy gọi điện thoại cho anh một cuộc anh cũng chưa tiếp, hôm nay anh gọi lại cho anh ấy cũng là chuyện bình thường đi. 】

Tô Ánh Hàm: 【 Cũng có lý. 】

Tần Nhiên: 【 Thấy chưa? Rất có lý đúng không? Cho nên cái vở kịch thiếu nữ đáng thương sợ giông tố này vẫn là không có sai, bởi vì hiện tại anh trai anh đại khái sẽ không tiếp tục thao em nữa, nhưng mà em có thể dựa vào vai diễn này đi câu dẫn anh ấy, trước tiên khơi mào ý muốn bảo hộ của Tần Tu, sau đó khiến anh ấy dục hỏa khó nhịn, tóm lại, cụ thể thế nào vẫn là coi biểu hiện của em thôi, cố lên, bảo bối, anh xem trọng em! 】

Tô Ánh Hàm: 【 Xem trọng cái con khỉ, em bị cái kế hoạch vớ vẩn của anh làm nhụt chí rồi đây nè!】

Tần Nhiên không trả lời. Một lúc sau, hắn gọi điện thoại tới.

Tô Ánh Hàm đè thấp thanh âm: “Làm gì vậy, hiện tại em không dám lớn tiếng nói chuyện đâu.”

Lỡ đây Tần Tu tìm tới thì biết làm thế nào?

Tần Nhiên kêu cô: “Hàm Hàm.”

Tô Ánh Hàm: “Có việc gì thì nói.”

Tần Nhiên do dự một lát, rồi hỏi: “Em thật sự xác định muốn làm tình cùng Tần Tu sao?”

Tô Ánh Hàm: “Mọi chuyện đến nước này rồi mà anh còn nghĩ em đang nói giỡn sao?”

Tần Nhiên: “Anh còn nhớ đã kể cho em, ngay từ đầu anh cũng chỉ là coi trọng thân hình cơ bắp với cái chim điêu to lớn của tẩu tử em mà thôi.”

Tô Ánh Hàm trợn trắng mắt: “Anh còn coi trọng mặt của tẩu tử em, sau khi gặp được hắn thì liền n*ng, cái này em cũng chưa quên đâu.”

Tần Nhiên cười: “Không phải trọng điểm, ý anh muốn nói là, ngay từ đầu anh cũng chỉ muốn làm tình cùng tẩu tử của em thôi, nhưng mà làm làm một hồi, anh liền yêu hắn, hơn nữa càng làm càng yêu.”

Tô Ánh Hàm: “Anh cũng nói trực tràng của đàn ông thông đến đại não, hắn đem trực tràng của anh thao s͙ư͙ớ͙n͙g͙, đại não anh liền yêu hắn luôn, em vẫn chưa quên đâu.”

Tần Nhiên: “Vậy em nói xem hoa huyệt của phụ nữ có thể nối liền với trái tim không?”

Tô Ánh Hàm: “Cho nên anh đang bẫy em đó hả?”

“Anh nào dám a?” Tần Nhiên ở bên kia điện thoại bật cười: “Chỉ là Hàm Hàm, anh muốn nói với em, tuy rằng anh cùng anh trai không thân lắm, nhưng mà anh vẫn hy vọng em hạnh phúc…”

Tô Ánh Hàm đánh gãy lời hắn: “Anh đang chúc em hạnh phúc trong vấn đề kia hả?”

Tần Nhiên vừa nghẹn lại bất đắc dĩ: “Tiểu cô nương này trong óc toàn chứa thứ bậy bạ gì vậy?”

Tô Ánh Hàm: “Lúc này em chỉ muốn Tần Tu thao em, muốn đến phát điên, anh ấy liếm huyệt cho em rồi, nhưng em còn chưa sờ đến đại bảo bối của anh ấy đâu.”

Thứ đó to như vậy, nhất định sẽ rất tuyệt cho coi. Anh không tới thao cô cũng được, nhưng cũng phải cho cô xem, cho cô sờ một cái nha!

Ngay lúc Tô Ánh Hàm đang nghĩ như vậy, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.

Là thanh âm của Tần Tu, rất trầm, rất thấp, cũng thực dễ nghe, êm tai giống như tiếng đàn cello.

Anh nói: “Tô tiểu thư.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.