Sơn Hà Tình Sắc - Quân Đại

Chương 36: Giả nữ cư*ng bức!!




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tác giả: Quân Đại

Editor: nanaluvsj/Shenllino

☆☆☆

Tô Quân Lan về nhà cũng không thấy Vinh Tây Lăng trong phòng ra đón y, buồn bực chẳng lẽ đối phương còn chưa xong việc. Tô Quân Lan sắp xếp hành lý xong định đến trụ sở Minh Nguyệt đường tìm, lại phát hiện có một tờ giấy trên bàn, bên trên ghi: Thay quần áo xong đến khu rừng nhỏ ngoại ô tìm anh, quần áo của cưng anh để trong phòng tắm ----- ông xã yêu dấu của cưng.

Tô Quân Lan sung sướng đi đến phòng tắm, cảm thấy mừng vì mình đã ngủ trên xe nửa ngày, đoán là tối nay không cách nào ngủ rồi. Tuy nghĩ như vậy nhưng khóe mắt chân mày y đều lộ ra mong chờ cùng xuân ý không kiềm nén được. Vừa nghĩ tới người nọ vừa tắm, thân thể cũng dần nóng lên, điều chỉnh nhiệt độ nước cũng không có tác dụng. Tô Quân Lan rưng rưng, không thể làm gì khác ngoài nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, sau đó tìm quần áo Vinh Tây Lăng đã chuẩn bị sẵn.

Đến khi cầm bộ đồ trong tay, Tô mỹ nhân mới biết bộ đồ kia có bao nhiêu vô sỉ, lại là... quần áo nữ.

Kiểu dáng dựa theo trang phục cung đình thời trung cổ ở phương Tây, viền đăng ten hoa lệ, trên váy đính đầy ngọc trai trắng ngời, dưới ánh đèn lấp lánh trơn bóng, vô cùng lộng lẫy. Thật biết thưởng thức nha, Tô Quân Lan hài lòng mặc vào. Nhưng sau khi mặc xong y mới bi kịch phát hiện mình thật sự đã đánh giá quá thấp khẩu vị ác liệt của Vinh Tây Lăng.

Váy ôm sát vừa ngắn vừa nhỏ, phần áo là dạng yếm, vì không thể cho bên dưới lộ quá nhiều chỉ có thể khó khăn che được đầu v*, hơn nửa cái vú cũng lộ ra ngoài, tròn mẩy béo múp màu trắng sữa, ở giữa còn ép ra rãnh vú sâu hoắm, xuân quang tuyệt mỹ làm lũ đàn ông nháy mắt không thể không phát điên. Nhưng dù thân trên có cố gắng thế nào đi nữa hạ thân cũng không thể may mắn tránh khỏi, váy dài vừa vặn bao mông tới bắp đùi, vốn có thể bao lấy cặp mông nhưng cái mông mỹ nhân mỗi ngày đều bị chơi quả thực quá lớn, cũng rất nảy khiến váy bị hụt lên trên. Kết quả là gần nửa mông chỉ có thể xấu hổ run rẩy trong không khí, phía trước cũng không hề khá hơn, quy đầu đáng thương rũ xuống hằn trên váy, còn mấy sợi âm mao tịch mịch bồng bềnh.

(tức là vải vóc không đủ che, vì để che phần dưới mà phần trên đã rất tiết kiệm vải nhưng vẫn không che được ở dưới:))))

Mặc quần áo thế này, mỹ nhân bản tính vốn dâm đãng lại không nén được, cũng không quan tâm có xấu hổ hay không chỉ muốn nhanh nhanh chạy đến khu rừng nhỏ cho dương v*t ông xã chơi sướng mấy cái, ở nơi rừng cây hoang vu chơi y đến choáng váng. Thế là Tô Quân Lan lái xe cực nhanh, kỹ năng thượng thừa gì đó đều trổ ra, so với tốc độ lúc chạy trốn thoát thân cũng không khác lắm. Dù vậy, thời điểm mỹ nhân xuống xe, chỗ ghế lái đã ướt một mảng lớn. Bởi vì ông xã không có chuẩn bị quần lót, nên cái mông trần trụi của mỹ nhân không tránh được bị ghế cọ xát hạ thể, ma sát va chạm các kiểu, gặp những nơi gồ ghề càng giống bị người ta đánh mông, cơ thể trống rỗng từ lâu đã sớm ướt không chịu được.

Khu rừng ở nơi hẻo lánh, gió lạnh quét qua làm Tô Quân Lan run run. Lá cây gặp gió lay động xào xạc, đoạn đường quanh co không một bóng người, chỉ có cây cối ven đường in bóng mặt đường. Mỹ nhân không nhìn thấy Vinh Tây Lăng, trong lòng cũng có chút bất an. Nơi này nổi tiếng là nơi nguy hiểm, nghe nói án mạng cưỡng hiếp giết người ở chỗ này xảy ra đếm không xuể. Nếu có nữ sinh ban đêm trở về thành phố đi ngang qua đây cũng sẽ bị đám đàn ông mai phục kéo vào rừng cưỡng hiếp, kết cục thê thảm không nỡ nhìn.

Mặc dù sức đấm đánh của Tô Quân Lan không thấp, nhưng trang phục hôm nay thật sự không thích hợp để đánh nhau, cộng thêm ra khỏi nhà quá vội không mang theo súng, lỡ gặp mai phục phải làm sao đây. Ăn mặc như vậy một mình vào rừng cây, sợ là tội phạm cưỡng hiếp cũng cho rằng y cố ý mặc như thế, bỏ qua mới lạ. Đang mơ hồ lo lắng, đột nhiên trong rừng thò ra một đôi tay, chặn ngang mỹ nhân lôi vào trong rừng.

Tô Quân Lan liều mạng giãy giụa, nhưng đối phương khí lực quá lớn, túm y lên mặt đất liền cúi người hung hăng đè xuống. Mỹ nhân ôm hy vọng cho rằng ông xã đang muốn chơi tình thú, nhưng sự thật lại tàn nhẫn. Tên đang áp đảo y dáng người to lớn, cả người mặc đồ đen, mập hơn cả Vinh Tây Lăng, trên mặt che kín mít chỉ lộ ra đôi mắt, nhưng vì quá tối nên không nhìn rõ. Quan trọng nhất, trên người hắn ta tỏa ra một mùi hôi khó ngửi, là mùi mồ hôi trộn lẫn thứ nước hoa rẻ tiền, không phải mùi hương ưu nhã thoang thoảng Vinh Tây Lăng hay dùng.

Tên hán tử lỗ mãng kia móc ra một miếng vải đen che mắt mỹ nhân, tiếp đến móc ra một sợi dây thừng trói hai tay nhỏ bé xinh đẹp của mỹ nhân lại, nút thắt không quá siết nhưng lại là nút chết. Đại khái để mỹ nhân có thể thuận lợi banh hai chân ra cho hắn ta chơi nên tha cho hai chân xinh đẹp, không dùng dây thừng ngược đãi chúng nó.

Cả quá trình Tô Quân Lan bị gắt gao ép chặt, giống như bị đè dưới ngọn núi lớn, mồ hôi túa ướt đẫm mệt mỏi nhưng không cách nào thoát được, chỉ có thể khinh mạn không ngớt: "Tên biến thái này, tội phạm cưỡng hiếp, tao nguyền rủa mày chết không yên. Ông xã... Anh đâu rồi, sao chưa tới cứu em, em không muốn bị người khác chạm vào, không muốn mà..."

Hán tử trói chặt mỹ nhân, giọng nói âm độc: "Kêu rát cổ họng cũng không ai cứu cưng đâu, âm thanh dễ nghe như vậy hay là đi rên rỉ đi, anh bảo đảm chơi cưng đến dục tiên dục tử, sau này mỗi ngày đều chạy lại cầu xin anh làm cưng."

Âm thanh khàn khàn khó nghe khiến mỹ nhân càng thêm tuyệt vọng, không thể không chấp nhận sự thật. Thật sự... không phải ông xã, y thất thân rồi.

Mỹ nhân khóc to muốn mắng lại, lại nghe 'roẹt' một tiếng, lạnh lẽo trên người cho y biết quần áo đã bị xé rách. Lúc này lại nghe người nọ nhỏ giọng lẩm bẩm: "Lại là con trai à. Ha ha, đây là lần đầu tiên lão tử thấy đàn ông có cái vú béo như vậy, bộ dáng dâm đãng này là bị bao nhiêu người chơi thành rồi. Nghe nói cái mông đàn ông chơi càng sướng hơn, không ngờ rằng lão tử lần đầu gặp phải cực phẩm như vậy."

Nam nhân nói xong, bàn tay đã áp lên ngực mỹ nhân, sắc tình nắn bóp, kêu mấy tiếng gầm gừ chán ghét, giống như mấy kiếp rồi chưa được choạch ai vậy, kích động thở dốc: "Ha, trời ạ, tiểu mỹ nhân ngực cưng sờ sướng tợn, ca ca còn chưa từng chơi qua cái vú sướng như vậy, mau cho ca ca hôn mấy cái nào."

Nói đoạn, hắn nhào lên hôn liếm cổ mỹ nhân, đầu tiên liếm một vòng, sau đó thuận theo đi xuống xương quai xanh, cuối cùng cắn lên hai cái vú mê người. Trên người truyền đến cảm giác ướt át, khắp nơi đều chèm nhẹp nước miếng, vừa nghĩ đến những thứ ướt át dính nhớp kia do tên đàn ông khác lưu lại, thân thể bị nam nhân gặm cắn ra dấu vết, Tô Quân Lan chán ghét muốn nôn, tận đáy lòng dâng lên nỗi tuyệt vọng. Y không náo loạn giãy giụa, dù sao cũng tránh không thoát, răng đã chạm đến đầu lưỡi, chỉ cần cùng chút lực, y sẽ được giải thoát ngay. Bị tên đàn ông xa lạ làm nhục đến nước này y cũng không còn mặt mũi để gặp Vinh Tây Lăng nữa. Nhưng ngay thời điểm y quyết tâm tự sát, hán tử kia đột nhiên chen ngón tay vào miệng khiến y nôn nao một trận, dường như muốn ngăn y cắn lưỡi tự sát.

Tô Quân Lan bị ngón tay người kia tấn công đến tan rã, tay trên người cũng chuyển đến bắp đùi, khiêu khích thịt non nhạy cảm, vô cùng thành thạo đùa bỡn khiến mỹ nhân hai chân phát run, không ngừng run rẩy nhưng không thể phản kháng.

Đầu nam nhân chôn giữa hai vú mỹ nhân, đầu lưỡi chùn chụt rê mút từ chỗ này đến chỗ khác, khiến cả hai vú ướt nhẹp nước miếng cùng đầy dấu vết, thỉnh thoảng há miệng cắn cắn núm vú mấy cái, vú mặp bị hắn chơi muốn hư.

Tô Quân Lan bị ngón tay trong miệng chọt sâu vào cổ họng làm chảy nước mắt liên tục, liều mạng lắc đầu né tránh nhưng vô ích, mái tóc dài bị cây cỏ trên mặt đất bện thành tổ gà, sâu trong miếng phát ra âm thanh 'ư ư' nức nở, giống con thú nhỏ nghẹn ngào sắp chết.

Nhưng tên này cũng không thương hoa tiếc ngọc chút nào, vận may trời cho vớ được cực phẩm xinh đẹp ngàn năm có một, sao có thể không chơi sướng. Đôi tay hơi thô ráp sờ lên cái mông trắng nõn của mỹ nhân đang yếu ớt chống cự, sờ một cái bên trái, túm một cái bên phải, thỏa mãn thở dài nói: "Cái mông dâm quá dâm này, còn tự mình động, ha ha... Còn lớn hơn cái mông kỹ nữ, lão tử hời rồi."

Mỹ nhân từng chỗ tư mật bị xâm phạm qua lúc này tâm như tro tàn, bây giờ không thể tự sát không chết được, bây giờ chỉ có đợi bị cưỡng hiếp xong rồi tự sát lại, dù có làm đến bước cuối hay không mình cũng không còn sạch sẽ nữa rồi. Ông xã, bà xã dơ bẩn rồi, không thể ở dưới thân anh phát tao được nữa...

Đôi mắt bị tấm vải đen che lại bất giác rơi nước mắt, Tô Quân Lan giả chết căng cứng người bất động hòng yên lặng chịu đựng. Nhưng thời điểm nam nhân banh mông y ra nhét cây hung khí vào, mỹ nhân cảm thấy có gì đó không đúng, kích động suýt nữa nhảy dựng lên thét chói tai. Không nhầm được, y không thể nhận nhầm được, cái thứ đang chen trong mông kia hình dáng và nhiệt độ mình đều quá quen thuộc, đây chính là thứ hỗn trướng khi y mới mười mấy tuổi đã tác oai tác quái trong người y, y sao có thể nhận sai.

Cái tên xấu xa này... thật sự là ông xã. Mặc dù không biết hắn làm sao mà hóa trang mặt mũi gớm như vậy, nhưng Tô Quân Lan vô cùng tin tưởng mình đã nhìn thấu ngụy trang của hắn. Tô Quân Lan giận muốn chửi lớn, sao ông xã có thể như vậy, không biết y đã thống khổ tuyệt vọng thế nào sao? Nhưng một khắc sau, Tô Quân Lan chợt xẹt qua ý nghĩ, hừ, tuyệt đối không thể cho anh nhà dễ chiếm tiện nghi như vậy được, chơi theo anh ta, xem ai cứng hơn ai.

Lúc này, mỹ nhân tâm tình tốt không nằm bất động nữa, ngược lại chủ động nâng mông lên nghênh đón, tiếng hu hu đau thương rên rỉ cũng biến thành tiếng ư ử như mèo kêu, nghe qua vô cùng hưởng thụ. Nam nhân dường như cũng bị ngoan ngoãn này của y đột nhiên dọa, rút ngón tay trong miệng mỹ nhân ra, khó hiểu định hỏi mấy câu lập tức nghe mỹ nhân vui sướng kêu lên: "Ư a... Sướng quá, anh đâm tôi thật sướng quá... dương v*t anh thật lớn, há... Còn lớn hơn ông xã tôi, ư hưm... Lại tới nha..."

Động tác nam nhân dừng lại trong chốc lát, sau đó nổi điên lao vào điểm chết người, thấp giọng mắng: "Đồ dâm đãng đáng chết, còn dám đi ngoại tình. Có dương v*t là cưng chẳng ngó ngàng cái gì nữa, trừ dương v*t ra chẳng biết gì hết, kỹ nữ còn biết ý hơn cưng..."

Tô Quân Lan vốn trống vắng đã nửa tháng, khát vọng nam nhân chịu không nổi. Bây giờ biết người đang chơi mình là ông xã thân ái, còn quan tâm hắn mắng cái gì đã sớm hưởng thụ, nam nhân nổi điên làm mạnh hơn sẽ khiến y càng sung sướng: "Ái da... Chơi đến chỗ nào rồi, anh làm em sướng chết rồi... A a, trước đây... chỉ có một người làm, chả bõ gì hết... Cũng không biết, ưm ưm... còn có cây dương v*t ngon như vậy..."

Nam nhân nhìn người uốn éo dâm đãng rên rỉ, giận không có chỗ xả, lại không thể cởi đồ hóa trang chất vấn, chỉ có thể vòng lại cơ thể y, để chân mỹ nhân quấn quanh hông mình cùng nhau đối mặt, dùng tư thế Quan âm tọa đài sen để dương v*t cắm vào sâu hơn, hai quả trứng suýt nữa cũng chen hết vào thí mắt...

"Đồ dâm đãng không biết xấu hổ, xem tôi hôm nay làm sao chơi chết cậu, xem sau này cậu lại phát dâm thế nào..."

Mỹ nhân bị nam nhân thân yêu chơi lên chơi xuống, lần nào cũng sâu tuốt vào tràng đạo, thoải mái như nằm trên mây, cao giọng khóc kêu: "Ứ a... Chơi chết em đi, anh thật khỏe quá, em chịu không được... A ha... Nhẹ chút, giết chết em sau này ai cho anh chơi nữa... Ư ưm... Mãnh nam, ca ca tốt, về sau em sẽ tìm anh mỗi đêm... cho cái mông em hết ngứa, ư a... Đến sờ vú em này, không phải anh thích lắm sao... Em sẽ... sẽ phun sữa mất..."

dương v*t dựng thẳng của nam nhân bị tiểu tao huyệt kẹp sướng như điên, d*m thủy dồi dào mềm xốp làm dương v*t không muốn rời đi, thịt dâm bên trong ngoan ngoãn triền miên cọ sát dương v*t bự, dương v*t bự chơi tới đâu bọn chúng cũng theo tới đó, nhưng như vậy càng thể hiện mỹ nhân hiện tại động tình và rất hưởng thụ. Nghĩ đến việc mỹ nhân bị một gã tội phạm hiếp dâm chơi đến nhũn người, nam nhân không nén được lửa giận ngút trời. Nhưng dù có giận thế nào đi nữa cũng không nỡ thật sự tổn thương bé cưng mình nâng niu cưng chiều hai mươi mấy năm, chỉ có thể dùng động tác cuồng mãnh phát tiết khó chịu và đau đớn trong lòng.

Nam nhân cũng không khách khí, há mồm cắn một phát lên đầu v* day day kéo kéo, giả trang sau này nói thật ư. Lần này mỹ nhân không đuổi theo nữa, nắm bàn tay đang để ngang hông mình kéo lên ngực, vội vàng nói: "Anh xoa cho nó lớn lên đi mà... Không muốn bị chê, hu hu... Để em tự động, thí mắt dâm em phục vụ dương v*t bự anh... Ưm a... Anh xoa bự vú giúp em được không..."

Nói đoạn, mỹ nhân thật sự hai tay chống xuống đất nhún lên nhún xuống tự chơi, hai cái vú nghiêng người có chút rũ xuống càng tỏ vẻ dâm đãng càng trướng lớn, run rẩy lắc lư trong tay nam nhân, từng đợt từng đợt nhấp nhô khiến lòng người ngứa ngáy khó nhịn.

Vinh Tây Lăng quả thật bị mỹ nhân dâm đãng uốn éo làm cho dở khóc dở cười, tức cũng không được mà giận cũng không xong, đành khẽ thở dài nhận thua, lần nữa đè mỹ nhân lên mặt đất, động tác lần này thế nhưng lại rất dịu dàng.

Vinh Tây Lăng lật người mỹ nhân lại, cho đối phương tựa lưng vào hắn, hai tay nâng cặp vú nặng trĩu nhẹ nhàng xoa bóp, không ngừng liếm láp sau gáy, sau đó xuống dần bên vai, thoải mái làm mỹ nhân ư ử rướn lên hôn môi hắn.

Nhưng khác với an ủi ôn nhu bên trên, hạ thân bên dưới vẫn duy trì tần số cũ, lực đạo cực mạnh đâm vào chục lần, toàn bộ tinh dịch đậm đặc của ngày hôm hay bắn hết vào thí mắt mỹ nhân.

Cuối cùng cũng được bắn vào trong sau nửa tháng trời, cái mông đói khát dâm đãng cuối cùng cũng được ăn tinh dịch mình ngày nhớ đêm mong khiến mỹ nhân không kiềm được cao giọng rên rỉ, hạnh phúc chảy đầy nước mắt, thất thần nỉ non: "Ông xã... A... ông xã..."

Nam nhân nằm trên người y, kề tai mỹ nhân thấp giọng hỏi: "Tiểu tao hóa, em kêu tôi là gì?"

Mỹ nhân bị đẩy đến cao trào còn chưa hồi phục ngoan ngoãn hỏi gì đáp nấy, hu hu trả lời: "Kêu anh là ông xã, em biết là ông xã... Không phải anh em sẽ chết lập tức..."

Mặc dù Vinh Tây Lăng không rõ y đã nhận ra từ khi nào, nhưng ý tứ trong những lời này hắn nghe rõ ràng, nhất thời trong lòng ngũ vị tạp trần, chuyển qua hôn sâu mỹ nhân, ôn nhu triền miên, dường như hôn thế nào cũng không đủ...

Đã vô cùng vô cùng yêu y, nhưng phát hiện rằng, thì ra còn có thể yêu hơn...

☆☆☆

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.