(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Quân Đại
Editor: nanaluvsj/Shenllino
☆☆☆
Hoá ra Đường Dạ Vũ đối với chuyện này cũng chỉ biết đôi chút. Lần đầu làm việc này lại không có dạo đầu và khuếch trương, trực tiếp ngồi xuống, đau đớn bén nhọn ở chỗ kết hợp thoáng chốc xộc lên não, như một nhát sấm chém đôi người, lửa sấm thiêu cháy thần kinh, đau đến tê tâm liệt phế.
Tô Cô Vân suýt chút nữa bị cậu ta kẹp đến gãy, dương v*t bị siết đến phát đau, tiến thoái lưỡng nan. Đường Dạ Vũ đau khổ không tả được, mất hết cả ý chí, nhưng vẫn nghẹn ngào tiếp tục duy trì tư thế đó, từng cỗ chua xót dâng lên trong tim. Rõ ràng... hình ảnh trộm nhìn đó vô cùng tiêu hồn, Tô Quân Lan dục cự còn nghênh nỉ non khóc cầu xin tha thứ cùng với eo nhỏ xoay loạn bày ra bộ dáng dâm đãng cho thấy y bị thao đến sướng điên, chỉ nguyện ngày đêm dưới thân nam nhân thừa hoan, sao đến phiên cậu bây giờ chỉ có đau đớn và hành hạ?
Đúng vậy, Vinh Tây Lăng thay đổi các tư thế chơi đùa mỹ nhân, thủ đoạn gian trá nhiều vô số kể, mỹ nhân được hắn 'yêu thương' hiển nhiên cũng lãng tới tận xương tuỷ, phóng đãng như phiêu trên mây. Hơn nữa, hai tay và miệng lưỡi của Vinh thiếu nhất định hấp dẫn vô cùng, Tô mỹ nhân kể rằng cho dù có nháo cỡ nào nhưng lúc bị hắn đè lên tường cưỡng ép sờ soạng, thô bạo cưỡng hôn cũng sẽ không kìm được thích thú, sau đó chỉ có thể mặc người ta 'mần' thịt. Lại nhìn cậu bây giờ chủ động đi hiến thân, thậm chí cũng cứng ngắc bất động, cậu quá kém so với Tô Quân Lan, lại không cầu xin được Vinh Tây Lăng rủ lòng thương xót một đêm.
Tiếng khóc khiến Tô Cô Vân cũng tâm phiền ý loạn, lại cố nhịn không dám cử động. Đường Dạ Vũ khổ sở khiến gã càng thêm bức bối, cuối cùng cũng nhắm mắt vứt lo ngại qua một bên, theo bản năng tuỳ tiện một trận rút ra cắm vào, mặc dù cũng bắn ra nhưng không bao nhiêu sung sướng. Hai người xong chuyện cũng không ngọt ngào âu yếm, thậm chí so với trước còn lạnh nhạt hơn. Đường Dạ Vũ yếu ớt tựa lên vách đá gồ ghề, nơi thừa nhận cự vật nam nhân đau như dao cắt, máu tuôn thành dòng trộn lẫn tinh dịch trắng đục, thê thảm không nỡ nhìn. Tô Cô Vân che người ra chỗ khác ngồi, thật sự là nhìn không nổi nữa, nhặt quần áo qua loa khoác lên Đường Dạ Vũ, không thèm xem xét hậu quả chạy đến bệnh viện.
Vinh Tây Lăng ôm mỹ nhân bị hắn chơi đến nửa tỉnh nửa mê, miệng huyệt mở lớn, đang muốn dỗ y ngủ một lát lại bị Tô Cô Vân sai người tới gấp gáp kêu ra ngoài.
Tô Quân Lan trong nhà chỉ nghe được vài chữ, cái gì 'Đại thiếu gia', 'bệnh viện', cho là anh hai bị thương nên nóng lòng không thôi. Y gắng gượng chống cả người bủn rủn lên mặc quần áo thì bị ngã xuống đất, được Vinh Tây Lăng chạy về đỡ vào lòng.
Tô Quân Lan tựa lên người nam nhân, lo lắng hỏi: "Anh hai thế nào?"
Vinh Tây Lăng im lặng trong chốc lát, thở dài kể ra sự thật. Tô Quân Lan vô cùng kinh ngạc, một lúc sau mới phản ứng được, nói: "Chúng ta nhanh đi nhìn một chút, anh hai bây giờ chắc chắn đang rất rối, anh phải giúp em sắp xếp. Chuyện này mà truyền ra ngoài, Tô gia mất thể diện là chuyện nhỏ, nhưng anh hai sẽ bị cha đánh chết."
Vinh Tây Lăng thấy y vội vã, ôn nhu nói: "Được rồi, chúng ta đến xem. Tuy nhiên bảo bối phải đi tắm trước đã, bên trong miệng nhỏ này đều là vật của ông xã, cần lấy ra."
Tô Quân Lan dẩu mỏ tỏ vẻ kháng nghị. Thứ nhất, y muốn nhanh chóng chạy tới bệnh viện đề phòng có chuyện phát sinh; thứ hai, trong cái mông mới bị chơi xong không được tinh dịch ông xã lấp đầy, không biết sẽ lãng thành bộ dạng gì đâu, nói không chừng chưa tới được bệnh viện cả người lại ngứa ngáy phát tao, còn không phải bị nam nhân đè xuống, hung hăng xoa làm cả người cộng thêm không ngừng cắm huyệt mới được.
Tuyệt đối không thể để tình huống như vậy xảy ra, Tô Quân Lan đỏ mặt nói: "Không muốn tắm, dùng đồ nhét vào... nhét vào là được rồi."
Vinh Tây Lăng không phải chưa từng nghĩ tới chuyện mỹ nhân ngậm tinh hoa của hắn chạy nhảy khắp nơi, giống như không ngừng bị hắn bắn tinh, lục phũ ngũ tạng cùng cảm thụ tình cảm mãnh liệt nóng bỏng của hắn. Thấy mỹ nhân cũng không cho lấy ra, mừng rỡ lôi trong chiếc hộp tinh xảo ra một viên ngọc Nam Hải to vừa phải, sáng lấp lánh bỏ vào miệng toàn bộ liếm ướt, sau đó cẩn thận nhét vào thí mắt hồng hồng của mỹ nhân, không khỏi khen ngợi: "Động đẹp giấu ngọc, quốc sắc thiên hương. Cảnh đẹp trong thí mắt bảo bối quả là nghiêng nước nghiêng thành, câu dẫn nam nhân trong thiên hạ này vì cưng mà cưỡi ngựa ra quân."
Tiểu huyệt bị dương v*t nam nhân đâm vào như cánh cửa mở lớn dễ dàng nuốt vào viên ngọc, Tô Quân Lan chỉ cảm thấy món đồ chơi kia như cọ sưng vách tường, âm ấm lành lạnh, trơn nhẵn thoải mái, nheo nheo mắt đào rên rỉ một tiếng 'ông xã', lại nghe được nam nhân khen như thế vừa cao hứng lại không được tự nhiên, lí nhí: "Nói bậy, chỉ cho... một mình ông xã nhìn thôi..."
Vinh Tây Lăng chìm đắm hôn lên 'đoá hoa' nạm châu ngọc kia, cười trêu: "Viên ngọc này vốn muốn cho cưng chơi, ai ngờ là vào cái mông tiểu yêu tinh cưng chơi trước."
Tô Quân Lan ngượng ngùng lườm nam nhân một cái, không biết sao cả người đều dâm tao, quả thực không khác gì câu dẫn. Vinh Tây Lăng sợ một phát không thể thu lại, vội vàng kìm nén khô nóng trong người, tự tay mặc quần áo lại cho mỹ nhân, đến bệnh viện.
- ---------
Bên ngoài phòng cấp cứu, Tô Cô Vân ủ rũ cúi đầu ngồi chờ, hai tay nắm lại thành quyền, nóng lòng nhưng không thể làm gì được. Vinh Tây Lăng an ủi vỗ vai gã một cái, tự mình giải quyết hậu hoạ.
Tô Quân Lan đến ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng gọi: "Anh hai..."
Tô Cô Vân không đáp, qua hồi lâu mới buồn rầu trả lời: "Hắn ta chưa bao giờ làm em đau khổ vậy, đúng không?"
Mỹ nhân ý thức được là anh hai nhà mình đang tự trách, lánh nặng tìm nhẹ nói: "Lần đầu tiên cũng đau á." Nói xong ngược lại có chút chột dạ, trên thực tế trừ lần đầu tiên vào thì ê ẩm trương trướng, về sau vẫn là vô cùng sung sướng, chỉ cắm phía sau sẽ cho hắn bắn nhiều lần, cuối cùng chịu không nổi sức ép cao trào đến ngất đi. Là kỹ thuật Vinh ca ca quá tốt, không ngờ cơ thể này của mình lại chịu được ông xã làm đi?
Anh em Tô gia lặng im không nói, cùng túc trực trong bệnh viện chờ Đường Dạ Vũ tỉnh lại. Vụ việc kia dưới sự giúp đỡ của Vinh Tây Lăng thành công giấu kín, không chút tin đồn. Người trong cuộc cũng muốn quên, Tô Cô Vân lại đối xử như Đường Dạ Vũ như vợ mình, nghiêm túc chấp nhận phần tình cảm này cùng trách nhiệm. Ngược lại, thái độ của Đường Dạ Vũ lúc nóng lúc lạnh, đoán không ra.
Thực tế, Đường Dạ Vũ đối với chuyện đó như có bóng ma, nhưng mỗi lần nhớ lại cảnh trong vườn hoa lại không cam lòng. Cậu ta không dám tìm Tô Cô Vân thử lần nữa, liền đến hộp đêm câu dẫn tráng nam kinh nghiệm phong phú.
Dựa vào gương mặt xinh đẹp, Đường Dạ Vũ thu hút được lũ đàn ông vây quanh, bị nam nhân mạnh mẽ giữ sau lưng thật chặt, dùng dương v*t thô to mở lớn thân thể mình, hào phóng đưa quy đầu đến chỗ đói khát nhất của cậu, cho cậu ta sung sướng chưa từng có trước đây.
Chơi đến sau này cậu ta không thể thoả mãn chỉ một nam nhân sáp, cậu ta hình thành nên thói quen lên giường với ba người đàn ông trở lên, hơn nữa phải là những gã bắp thịt cường tráng dương v*t thô to. Lần nào Đường Dạ Vũ nghe lời bị đám đàn ông vẻ ngoài hung dữ kéo vào trong phòng, bọn họ sẽ tranh giành xé nát quần áo cậu ta, sờ loạn lên cơ thể trắng nõn, tách hai bắp đùi ra thay nhau xâm chiếm.
Cơ thể Đường Dạ Vũ không cách nào kháng cự được khoái cảm huỷ diệt đó, nhưng cậu ta được ngửi được ăn khúc thịt mùi tanh nồng, đồng thời hai đầu v* bị đám nam nhân ăn vào dùng răng gặm cắn, hoặc là bóp nắn trong tay đè ép giày xéo. Miệng lưỡi cùng tay bọn họ đem lại cảm giác vô cùng khác biệt, nhưng vẫn khiến cậu ta dục tiên dục tử, hận mình sinh ra không phải là đàn bà có cặp vú to như vậy, để nước miếng bọn họ cùng chảy vào rãnh vú, lại đem hai cây dương v*t nhét vào, thao vú đến sưng đỏ phá da, đáng thương không ngừng run rẩy.
dương v*t bé xinh của cậu ta cũng được yêu thương, cùng nhiều dương v*t thô to cầm chung một chỗ va chạm vào nhau, chảy ra nước tinh lấp cả rốn. Còn có đám vô lại kia cũng yêu thích lỗ nhỏ, cái này đi ra lại có cái khác đi vào, không để nó trống giây nào, đem bụng làm đến căng. Cũng không thiếu những gã bắp thịt cường tráng kiểu gì cũng muốn song long nhập động, chơi cậu ta đến kêu cha gọi mẹ, xa dương v*t đàn ông là sống không được.
Thật nhiều cánh tay muốn đùa giỡn với cậu ta. Nhưng sao lại thoải mái như vậy, bất kể khi nào muốn lập tức có người vươn tay chơi đùa, thậm chí địa phương mình không biết cũng bị khai phá hết ra ngoài, luân phiên dâm ô.
Hằng ngày Đường Dạ Vũ giống như con búp bê vải bị hưởng dụng, ngủ giữa một đống đàn ông, hôm khác lại phải bồi bọn họ vui vẻ đến trưa mới được tha cho. Thỉnh thoảng được phép rời đi lúc nửa đêm, nhưng lại trong ngõ tối bị du côn không biết từ đâu xông ra thay phiên cưỡng gian, thịt huyệt bị làm đến nóng xốp tràn ngập thể dịch của nhiều nam nhân lưu lại khiến đám du côn nháy mắt nổi điên, liền dốc hết sức cưỡng dâm như kẻ thù giết cha, sung sướng đến mức Đường Dạ Vũ kêu cha gọi mẹ, vô cùng dâm đãng ở giữa lũ đàn ông tục tằng, rất sợ không ai chơi mình.
Trong khi Tô Cô Vân bị giam trong quân đội trải qua các loại huấn luyện chết người, Đường Dạ Vũ sống một cuộc sống dâm đãng khó mà tưởng tượng nổi, chìm vào bể dục không thể thoát ra.
☆☆☆
Editor: Hic... Lại là tui đây. Mấy trước quả thật là có việc bận không thể tiếp tục edit nên ngưng và có để lại cho bạn khác... Cơ mà lâu quá ời cũng chưa có chương nên tui mạo muội làm tiếp vậy =w=
Chắc mọi người cũng quên nội dung cũ rồi, thôi chịu khó đọc lại từ đầu hén =)))
- ---------
Dạ Vũ (mưa đêm)
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");