(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Quân Đại
Editor: nanaluvsj/Shenllino
☆☆☆
Hai người cũng không kể về bí mật của nhau, cuộc sống cứ thế trôi qua, nhưng Đường Dạ Vũ mang trong mình tâm tư nhộn nhạo không muốn ai biết, tìm đến các loại sách báo người lớn, tâm hồn thường xuyên lơ đãng, đêm về không thể chợp mắt. Mà ngày hôm đó, chứng kiến một màn xuân cung sống ở vườn hoa Tô gia cuối cùng khiến cậu ta bùng nổ dục vọng.
- ----
Vào sinh nhật Vinh Tây Lăng, một đám bạn tốt ầm ĩ suýt nữa nổ tung căn phòng. Trong sảnh ở Minh Nguyệt đường, một đám người trẻ tuổi tràn đầy nhiệt huyết bồng bột vui đùa cười mắng nhau, càn rỡ uống rượu trêu chọc. Men rượu dần ngấm, có người còn tạt rượu ướt đẫm người Tô mỹ nhân, hò la muốn Vinh lão đại uống toàn bộ.
Tô Quân Lan là mặc một bộ đồ dài tơ lụa màu đỏ, bị hất rượu vào đồ dính sát người, đường cong hoàn mỹ lộ ra, ý vị như ẩn như hiện, kết hợp với khoé mắt đỏ ung dung phóng đãng vì say, khiến nam nữ tại chỗ hét chói tai ầm trời. Vinh Tây Lăng cũng là người thích chơi bời, hứng thú nâng chân ngọc mỹ nhân lên. Thì ra chân trần ẩn dưới bộ đồ lại xinh đẹp không thể tả, mềm mại xinh xắn, chân trắng nõn hồng lên tựa như đoá sen trong ao bị nam nhân nắm trong lòng bàn tay, bất an khẽ run khiến tim người như muốn vỡ ra. Quần áo tơ lụa lộng lẫy trượt xuống, lộ ra một phần đùi nhỏ, trắng nõn nhẵn nhụi còn thon dài xinh đẹp, lại có một vệt rượu chảy trên đó, sáng lấp lánh trên da thịt trắng như tuyết, bỗng dưng sinh ra diễm tình tục tằng.
Đầu tiên nam nhân nâng một ngón chân lên từng chút từng chút liếm mút, vươn lưỡi cẩn thận liếm kẽ hở ngón chân, dùng đầu lưỡi trêu ghẹo ngón chân vì căng thẳng mà duỗi hết ra. Trước tiên là khẽ khàng chạm vào như có như không khiến mỹ nhân bất mãn rên rỉ, sau đó mới liếm hôn nhiều hơn, nước miếng thấm ướt chân mỹ nhân giống như phủ lên một lớp sáng lấp lánh, vô cùng xinh đẹp.
Tô Quân Lan đã có chút say, được nam nhân chăm sóc như vậy, quả là không phải rượu say mà là người say, khép mắt tựa lên hưởng thụ 'sàm sỡ' của nam nhân, tay khoác lên thành ghế, chốc chốc uốn éo eo thon, thổ lộ hết lời yêu, rên rỉ như có như không khiêu khích đám thanh niên khí huyết phương cương nóng máu cả lên, như sói như hổ nhìn chằm chằm động tác của Vinh Tây Lăng. Chỉ thấy nam nhân đã rê lưỡi đến đùi non quang loã, hút hết rượu ngon nhưng để lại từng dấu đỏ, mút ra mấy dấu ở đầu gối cũng không tiến lên nữa. Giữa lúc mọi người đang thất vọng, bỗng nhiên nam nhân ôm Tô Quân Lan lên đùi mình, đầu dính lên người mỹ nhân cách một lớp áo bùa bỡn hai viên anh đào xinh xắn, một tay lại vói vào trong, phủ lên chỗ kín của mỹ nhân, thoải mái thưởng thức.
"Ư hưm... Không muốn... Hư... hư lắm... Ư... Cứu em với..."
Mỹ nhân nửa giả nửa thật rên rỉ kêu cứu, mọi người miệng khô lưỡi khô nhìn chỗ gồ lên trên bụng mỹ nhân. Hiển nhiên mỹ nhân đã bị chơi đến chảy ra dâm thuỷ, quần áo mỏng manh hoàn toàn bị thấm ướt gần như trong suốt, nhưng phong cảnh dâm dục đều bị tay nam nhân che lại, người ngoài chỉ có thể thấy bàn tay kia linh hoạt thay đổi phương pháp xoa nắn làm chuyện xấu xa, dâm đãng khiến mỹ nhân hai chân kẹp chặt, nỉ non rên rỉ cứu mạng.
Các cô gái ở đó nửa che nửa hé nhìn mê mẩn, cả người cũng muốn nhũn ra; các cậu trai thì kìm nén đến đỏ bừng mặt, trông rất tức cười. Vinh Tây Lăng buồn cười liếc một đám đang lúng túng khó xử, cởi tây trang ra phủ lên người mỹ nhân, kết thúc màn biểu diễn tràn ngập tình sắc này, trêu đùa nói: "Các cậu còn nhịn được sao?"
Các nhân vật trọng yếu vừa tiếp nhận Minh Nguyệt đường đồng loạt thầm mắng lão đại bọn họ biến thái xấu xa, muốn trêu người thế nào lại bị trêu ngược lại, đây là điều khiến bọn họ rất buồn bực. Ngay cả Tô mỹ nhân cũng nâng mắt nhìn bọn họ, vừa không ngừng thở dốc vừa cười trên sự đau khổ của người khác.
Mọi người đều là thanh niên khí huyết phương cương, phong cách của Minh Nguyệt đường trước giờ vẫn dũng mãnh. Mấy đôi tình nhân đã tự tìm chỗ để 'giải quyết', các cô gái còn lại vẫn tốt, ngại ngùng nói muốn ra về trước, còn các cậu trai thì không chút cố kỵ, đều là anh em tốt cùng nhau huấn luyện thậm chí còn từng trần truồng nhìn nhau, lập tức cùng nhau móc 'súng' ra giải quyết. Trong hội trường nguy nga lộng lẫy nhất thời ngập tràn âm thanh thở dốc gào thét nối tiếp nhau, không ai chú ý đến 'tên đầu sỏ' đã lặng lẽ chuồn mất.
- ----
"Vinh ca a... Nhanh một chút... làm em... A!!..."
Trên giường lớn phủ tơ lụa màu tím, Tô Quân Lan sốt ruột vén áo mình lên, banh rộng hai chân, dùng tư thế như phụ nữ sinh con đem chỗ kín nhớp nháp không chịu nổi kia dâng lên cho nam nhân xem, drap trải giường bên dưới đều ướt đẫm, tiểu huyệt rớt tiết tháo vẫn chảy nước ra ngoài, dâm loạn đến độ khiến người ta chắt lưỡi.
Nam nhân vô cùng dồi dào sinh lực, chỉ làm không sao có thể tận hứng, thô lỗ đoạt lấy hô hấp mỹ nhân, đầu tiên là đưa lưỡi dày vò chiếc lưỡi thơm mùi tử đinh hương, sau đó bắt chước động tác giao hợp ra ra vào vào, thăm dò sâu vào cổ họng cuồng nhiệt hôn như cuồng phong quét qua, tàn sát nuốt hết nước miếng giàn giụa chảy xuống cổ.
Rốt cuộc mỹ nhân trước khi ngạt thở cũng được buông ra, thần trí không rõ há miệng thở gấp, môi đỏ như máu, yêu diễm lạ lùng, trông nam nhân như mê mẩn đắm chìm, kích động vỗ vào cái mông mỹ nhân.
"A... Ông xã, không được... Dùng sức đánh, a... Ông xã lại dùng sức đánh em, đánh chết em a..."
Tiếng 'bép bép bép' nổi bật bên tai, bụng bị đâm gồ lên một khối loáng thoáng phác hoạ hình dáng dương v*t nam nhân. Cái mông bị đánh đau rát, nhưng sau đó khoái cảm khiến người ta mê muội, cơ thể dâm đãng kia khao khát được nam nhân ngược đãi. Mỹ nhân tan vỡ khóc lớn, lớn mật lắc lắc mông kêu to: "Không muốn... Không cần, ông xã... Tha cho em, a... Xin anh..."
Nam nhân vô cùng yêu cái mông dâm đãng càng đánh càng kẹp chặt này, bắt đầu rút ra cả cây rồi lại đâm vào lút cán, cái miệng nhỏ xinh phía dưới khi trống rỗng khi bị nhồi đầy chảy nước miếng không ngừng, dâm thuỷ phun lên mã mắt nam nhân, khoái cảm ngút ngàn.
Mỹ nhân vẫn yếu ớt xin tha, nam nhân xấu xa liên tục đâm vào điểm dâm chừng trăm cái, trách mắng: "Thật sự muốn ông xã tha cho cưng sao? Thí mắt dâm đãng của cưng không có ông xã có ngứa ngáy muốn chết không, có nát nhừ không?"
"A...Dùng sức, đâm sâu nữa đi, ông xã thật giỏi quá... Ư ưm, ông xã không muốn tha em, giết em đi. Không có dương v*t bự ông xã cắm thí mắt, sẽ... sẽ ngứa chết... Sẽ nát mất, a..."
"Nói, có phải cưng là tiện hoá trời sinh cho ông xã chơi không?"
"Đúng... đúng vậy... Ông xã mỗi ngày đều chơi em, chơi bảo bối bị rót đầy tinh dịch ông xã... A... muốn chết..."
Hai người giống như dâm thú không ngừng giao hợp triền miên, từ trên giường lôi xuống đất, cuối cùng thở dốc nằm trên thảm, cả người nhớp nháp. dương v*t Vinh Tây Lăng vẫn còn nhét trong cái mông bị rót đầy tinh dịch của mỹ nhân, hạ lưu hỏi: "Bảo bối, ông xã bắn tinh trong em mấy lần rồi, hửm?"
Tô Quân Lan hơi đâu chú ý mấy chuyện này, dù sao cũng là bông cúc nhỏ của ông xã, hắn thích chơi thế nào thì chơi thế ấy, chơi hư cũng không vội. Hơn nữa cơ thể liên tục bị bắn tinh vào đã quen với sự tồn tai của tinh dịch, cảm giác hạnh phúc nóng bỏng tràn đầy ngập đầu, hiển nhiên không rảnh đi đếm rốt cuộc ông xã bắn bao nhiêu lần.
Vinh Tây Lăng vỗ nhẹ lên cái mông múp míp, nghiêm túc nói: "Chuyện quan trọng như vậy cũng không nhớ, phải phạt!"
Mỹ nhân giả vờ đáng thương chớp mắt, ngập ngừng nói: "Không được mà, đã bị ông xã làm bắn bốn lần, nếu hư sẽ không thể cho ông xã chơi nữa."
Vinh Tây Lăng bật cười: "Thì ra cưng vẫn nhớ rõ ràng. Yên tâm đi, ông xã còn rõ hơn cưng, bảo bối của anh có thể chịu thao, chờ lát nữa chúng ta đổi vị trí làm."
Mỹ nhân bị ngọn lửa đáy mắt nam nhân đốt đến mềm nhũn, hắn nói thế nào chính là thế ấy. Tất nhiên, mỹ nhân cũng không biết nam nhân muốn đổi chỗ nào, càng không biết một màn nóng bỏng này đã bị đám bạn tốt chứng kiến từ đầu đến đuôi, dẫn đến đợt dục vọng dâng trào khác, yêu hận si oán tới không ngừng giãy giụa...
☆☆☆
Lời tác giả: Trước tiên chúc mọi người năm mới vui vẻ, vạn sự như ý, muốn gì được nấy.
(♡˙︶˙♡)
Cảm ơn những người bạn độc giả đã ủng hộ tui, cám ơn từng bình luận của mọi người, mặc dù không thể liệt kê hết ở đây nhưng tui đều đọc được hết ó.
Rất mong các bạn có thể để lại bình luận, khích lệ thúc giục ở phần comment. Hy vọng năm mới chúng ta có thể làm bạn với nhau, cùng nhau đi lên.
- --------
Bộ này tác giả viết hình như hồi cuối năm 2017 đầu 2018 cmnr =))))))))))))))))
Sorry mọi người, chương này hồi ấy tui làm thiếu giờ mới phát hiện ra, giờ up bù cho mọi người nè ✧*。٩(´ヮ'*)و✧*。
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");