Sói Vương Bất Bại

Chương 371: Vật sống thí nghiệm, bí mật của điện Huyền Vương




Trước đây!

Ở trên tường thành của thành Nam Di, Ám Dạ Quỷ Vương nhìn dãy núi Thập Vạn, đã từng xúc động nói rằng:

Gió lớn nổi lên!

Mây tung bay!

Oai phong bốn biển!

Trở về quê hương!

Mà người Man Nam Cương ở dãy núi Thập Vạn, thật sự đúng là quê hương của ông ta!

Chỉ tiếc!

Cuối cùng ông ta không thể hoàn thành ý nguyện xưa của bản thân, không thuận lợi tiến vào Minh Cảnh, không thành công đoạt lấy ngôi vua của người Man Nam Cương, trái lại để Hoắc Linh Lung thay thế Hoắc Mãng, thành nữ hoàng của Nam Cương!

Hoắc Kiêu!

Khi Tiêu Nhất Thiên nghe thấy cái tên này, ánh mắt lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc, một thân tín bên cạnh Đế Uyên, Ám Dạ Quỷ Vương thần bí khó đoán, thân phận thật sự của ông ta, vậy mà là anh em ruột của Hoắc Mãng sao?

Mẹ nó!

Không thể không thừa nhận, kết quả này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tiêu Nhất Thiên, làm Tiêu Nhất Thiên cảm thấy vô cùng khiếp sợ giống như gương mặt thật nửa người nửa yêu của Ám Dạ Quỷ Vương!

Xem ra!

Năm năm trước!

Đế Uyên hợp tác với Hoắc Linh Lung, gieo nguồn độc vào trong cơ thể của Tiêu Nhất Thiên, tất cả đều là công lao của Ám Dạ Quỷ Vương!

Ám Dạ Quỷ Vương!

Ông ta mới là nút quan hệ giữa Để Uyên và Nam

Cương!

Mà Hoắc Mãng!

Ông già đáng thương đó, e rằng ông ta đến chết cũng không biết, anh em ruột của ông ta, con gái ruột của ông ta, đều là đồng bọn của Đế Uyên, cùng hợp tác với Đế Uyên để hại ông ta!

Cho nên!

Sự thất bại và chết thảm của ông ta đã được định trước, cho dù không có Tiêu Nhất Thiên, nhất định ông ta cũng thua!

Ông ta chắc chắn phải chết!

Ông ta!

Vốn dĩ không thể đấu lại cáo già Đế Uyên!

Đế Uyên!

Con mẹ nó thật sự là một tên chơi cờ giỏi!

Nhưng mà!

Bây giờ Hoắc Mãng đã chết, người Man Nam Cương cũng rơi vào tay Hoắc Linh Lung, so sánh với thân phận thật sự của Ám Dạ Quỷ Vương, Tiêu Nhất Thiên để ý đến những lời phía sau của Ám Dạ Quỷ Vương hơn!

Là về những chuyện của điện Huyền Vương!

Vì thế!

Tiêu Nhất Thiên hỏi: “Nói rõ ràng đi, sau khi ông đi vào điện Huyền Vương, đã xảy ra chuyện gì?”

Điều này!

Liên quan trực tiếp đến sự an nguy của Tiêu

Thanh Sơn! “Người!” “Rất nhiều người!" "Ít nhất có mấy chục người!” “Hơn nữa!” "Không có ai không phải là cao thủ ám cảnh viên mãn!”

Chỉ nghe Ám Dạ Quỷ Vương nhớ lại, nói: “Tôi được người của điện Huyền Vương đưa vào trong một cung điện rất lớn, sau khi đi vào tôi mới phát hiện, có mấy chục người được điện Huyền Vương lựa chọn giống tôi!” "Mới đầu!" “Chúng tôi đều cho rằng, điện Huyền Vương muốn giúp chúng tôi bước vào Minh Cảnh, tăng cường thế lực của điện Huyền Vương!” "Sau đó!" "Cho đến khi bọn họ lộ ra bộ mặt thật, nhốt tất cả chúng tôi vào lồng sắt, nuôi nấng như đàn chó hoang, hơn nữa cứ cách ba ngày sẽ tiêm một liều nọc độc kỳ lạ vào người chúng tôi, thấy không ngừng có người biến thành thú, không ngừng có người chết. Chúng ta mới thật sự nhận ra, những tên khốn ở điện Huyền Vương, lòng dạ độc ác, cực kỳ tàn nhẫn, hoàn toàn không phải muốn giúp chúng tôi!” "Trái lại!" "Bọn họ đang dùng chúng tôi như vật sống thí nghiệm!”

Vật sống!

Thí nghiệm!

Nói cách khác, cao thủ viên mãn cảnh như Ám Dạ Quỷ Vương vốn không hề được điện Huyền Vương coi trọng, điện Huyền Vương chỉ xem bọn họ là một đám chuột bạch để thí nghiệm mà thôi, sống chết của bọn họ, không quan trọng! "Thí nghiệm cái gì?" Tiêu Nhất Thiên truy hỏi!

Dùng cao thủ viên mãn cảnh làm đối tượng thí nghiệm, còn có thể làm con người biến thành thú, loại thí nghiệm này, chỉ nghe thôi đã cảm thấy không rét mà run! "Không biết!"

Ám Dạ Quỷ Vương lắc đầu, có hơi mỉa mai nói: “Chúng tôi là vật thí nghiệm trong tay bọn họ, là những kẻ đáng thương mặc bọn họ xẻ thịt, sao bọn họ có thể nói nội dung và mục đích thí nghiệm cho chúng tôi biết?" "Tôi chỉ biết!” "Cung điện rất lớn mà chúng tôi đến, chẳng qua là một điện Huyền Vương trong rất nhiều điện ở trên hàng trăm đất nước, mà chúng tôi cũng chỉ là một bộ phận nhỏ trong rất nhiều vật thí nghiệm được lựa chọn ở điện Huyền Vương trên hàng trăm đất nước!” "Tôi nhớ rõ!” "Ba ngày một mũi!” "Có vài người tiêm mũi đầu tiên xong đã chết, không thể chống đỡ nổi ba ngày, người chống đỡ được mũi thứ ba, không đến một nửa!” "Mười ngày!” “Cũng chính là lúc tiêm xong mũi thứ ba, những người còn sống bắt đầu có mức độ hóa thú khác nhau..."

Nghe đến đây!

Tiêu Nhất Thiên không nhịn được hỏi: “Hóa thú đồng nghĩa với việc thí nghiệm thành công sao?” "Không!"

Ám Dạ Quỷ Vương lắc đầu không hề do dự, thấp giọng nói: "Hoàn toàn ngược lại, hóa thú không phải thành công, mà là thất bại!” "Cho nên!" "Hễ là sau mũi thứ ba, xuất hiện người có dấu hiệu hóa thú, đều sẽ dừng thí nghiệm, bị điện Huyền Vương bí mật xử lý!" “Lúc ấy!” "Lúc tôi tiêm mũi thứ tư bắt đầu hóa thú!" "Mạng lớn!" "Tôi may mắn trốn thoát!” "Vốn dĩ!" “Cho dù may mắn chạy ra khỏi điện Huyền Vương, nhưng mà không ngừng hóa thú thì tôi cũng sẽ chết thê thảm, nhưng mà ông trời có mắt, để tôi gặp Hoàng Chủ bệ hạ!” “Là ngài ấy!” "Dùng tế đàn dưới đất và đại trận phệ hồn do hoàng tộc Đại Hạ truyền lại, giúp tôi tẩy rửa chất độc trong cơ thể, ngăn cơ thể tiếp tục hóa thú, đã cứu mạng tôi!" Cập nhật chương mới nhất tại Truy ện88.net

Nói xong!

Ám Dạ Quỷ Vương nhìn tế đàn lớn cao đến 9,9 mét giữa hai người!

Tiêu Nhất Thiên cũng nhìn về phía trên tế đàn!

Đại trận phệ hồn!

Sau khi tự cảm nhận sức mạnh khủng khiếp của đại trận phệ hồn, Tiêu Nhất Thiên không thể không thừa nhận, ngoài việc đại trận phệ hồn có thể luyện hóa huyết mạch, giúp đỡ tu hành ra, năng lực phân biệt và tẩy rửa nguồn độc quả thật không bình thường!

Nếu không!

Cũng sẽ không ép Hoắc Linh Lung mất năm năm dài, cố ý nghiên cứu cách trồng nguồn độc vào trong minh kính ở đan điền, chuyên dùng để đối phó đại trận phệ hồn!

Đối phó Đế Uyên!

Đế Uyên đã từng cứu mạng của Ám Dạ Quỷ Vương, chẳng trách Ám Dạ Quỷ Vương luôn đi theo Để Uyên, trung thành và tận tâm với Đế Uyên, được Đế Uyên rất tin tưởng!

Nhưng mà!

Ông ta lại đeo mặt nạ, chưa bao giờ để lộ gương mặt thật trước người khác, thứ nhất là gương mặt hóa thú của ông ta thật sự quá đáng sợ, thứ hai, e rằng cũng không muốn để điện Huyền Vương chú ý, dẫn họa sát thân tới cho mình!

Thậm chí!

Liên luy Đến Uyên!

Im lặng một lúc, Ám Dạ Quỷ Vương thấp giọng nói: “Chính vì chuyện đã trải qua trước đây, chính vì những tên khốn khiếp ở điện Huyền Vương, tuy tôi may mắn giữ được tính mạng, nhưng đã mất đi con đường thăng cấp trên đường võ đạo!” "Ám cảnh viên mãn!” "Trở thành điểm cuối của tôi, cả đời này tôi không còn hy vọng bước vào Minh Cảnh truyền thuyết!"

Như vậy sao?

Trong lòng Tiêu Nhất Thiên hơi động, đã hiểu!

Chẳng trách!

Trước đây trong hang núi ở núi Vạn Nhẫn, Đế Uyên yên tâm để Ám Dạ Quỷ Vương tự cầm luyện long đỉnh đi gặp Tiêu Nhất Thiên như thế, lúc ấy Tiêu Nhất Thiên hơi nghi ngờ, thứ quan trọng như vậy, chẳng lẽ Để Uyên không sợ Ám Dạ Quỷ Vương chiếm luyện long đỉnh làm của riêng, cầm luyện long đỉnh chạy trốn?

Dù sao!

Với thực lực ám cảnh đỉnh cao của Ám Dạ Quỷ Vương, nếu có luyện long đỉnh giúp đỡ, muốn tiến vào Minh Cảnh cũng không phải không thể, mà Để Uyên bị kẹt trong tế đàn dưới đất này, vốn không thể làm gì Ám Dạ Quỷ Vương!

Thậm chí!

Lúc ấy Tiêu Nhất Thiên từng nói, để Ám Dạ Quỷ Vương cùng luyện hóa Hắc Lân Tích Mãng, tranh thủ cơ hội phá cảnh giới!

Lúc ấy!

Ám Dạ Quỷ Vương từ chối không hề do dự, lý do là, giữa vua tôi, ông ta là bề tôi, không có hứng thú với cái gọi là tư cách để vương!

Không muốn!

Cũng không dám!

Lúc ấy Tiêu Nhất Thiên còn rất kính nể lòng trung thành của Ám Dạ Quỷ Vương với Đế Uyên, bây giờ xem ra, con mẹ nó đều là nói nhảm!

Không muốn cái gì!

Không dám cái gì!

Chó má!

Vì không thể mà thôi!

Tiêu Nhất Thiên suy nghĩ một lát, nghi ngờ nói: "Theo như lời của ông, người bị điện Huyền Vương lựa chọn làm thí nghiệm, không ai không phải là cao thủ viên mãn cảnh, vậy bố tôi thì sao?" “Năm năm trước!" "Sức mạnh của ông ấy, chắc chắn vừa mới đột phá đến ám cảnh hậu kỳ không lâu, cách viên mãn cảnh còn rất lớn!” “Điện Huyền Vương!” “Vì sao phải ra tay đưa ông ấy đi?"

Điều này!

Rõ ràng hơi mâu thuẫn với câu chuyện của Ám Dạ Quỷ Vương! "Không biết!"

Ám Dạ Quỷ Vương lắc đầu nói: “Từ trước đến nay, điện Huyền Vương làm việc rất kỳ lạ khó đoán. Không có ai biết rốt cuộc bọn họ muốn làm cái gì, càng không có ai biết, vì sao bọn họ lại làm vậy!" "Có lẽ!" "Bọn họ còn có thí nghiệm khác, không cần cao thủ viên mãn cảnh!" "Có lẽ!" "Bọn họ bắt bố của cậu đi, không phải để làm vật sống thí nghiệm giống như tôi!" “Ai biết được?" "Dù sao!" "Bố của cậu bị bắt vào năm năm trước. Mà lúc tôi bước vào điện Huyền Vương, đã qua mười mấy năm rồi.."

Điều này cũng đúng!

Thời gian cách nhau chừng mười năm, điện Huyền Vương không thể kéo dài một thí nghiệm tới mười năm!

Như vậy!

Người của điện Huyền Vương đưa bố Tiêu Thanh Sơn đi, rốt cuộc là vì sao chứ?

Đáp án!

Sợ rằng chỉ có người của điện Huyền Vương mới biết! "Một câu hỏi cuối cùng!”

Tiêu Nhất Thiên lạnh nhạt nói: “Ông nói điện Huyền Vương đó, ở đâu?"

Lần này!

Nếu có thể thành công giết Đế Uyên, như vậy sau này có cơ hội, tất nhiên Tiêu Nhất Thiên muốn đi tìm tung tích của ông bố Tiêu Thanh Sơn, mà điện Huyền Vương thần bí khó đoán, không dễ tìm như thế! “Ở nước Đại Hoa!”

Ám Dạ Quỷ Vương không giấu giếm, nói đúng sự thật: “Tôi chỉ biết, ở gần thành Thanh Thủy trong nước Đại Hoa, tôi không biết vị trí cụ thể!" "Bởi vì!" "Hễ là người bước vào điện Huyền Vương, đều bị bọn họ đưa vào trong trạng thái mê man, mà sau khi đi vào, về cơ bản đều sẽ chết trong đó!" "Tôi!" “Xem như là một trường hợp đặc biệt!” "Lúc ấy tôi may mắn chạy ra khỏi điện Huyền Vương, chạy dọc theo một con đường ngầm, chạy mãi. Cuối con đường có một đầm nước sâu không thấy đáy, tôi nhảy vào đầm nước, bơi mãi, bơi mãi, cuối đầm nước chính là hồ Kính Nguyệt đi về phía Bắc thành Thanh Thủy khoảng hai mươi mét!” Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net

Nghe vậy!

Tiêu Nhất Thiên sửng sốt!

Nước Đại Hoa sao?

Nghe ý trong lời nói của Ám Dạ Quỷ Vương, bí mật của điện Huyền Vương, chắc là có liên quan tới hồ Kính Nguyệt!

Tiêu Nhất Thiên truy hỏi: “Ở nước Đại Hạ không có điện Huyền Vương sao?” "Không có!"

Ám Dạ Quỷ Vương lại lắc đầu, nói: “Chắc chắn không có ai hiểu rõ các thành thị ở nước Đại Hạ hơn tôi!" “Những năm qua!" “Thật ra tôi vẫn luôn âm thầm thu thập tài liệu về điện Huyền Vương!” “Chỉ tiếc!” "Thu hoạch được quá ít!" "Nhưng mà..."

Đang nói!

Hình như Ám Dạ Quỷ Vương đột nhiên nghĩ tới gì đó, nói: “Trước đây, cậu vì cứu con gái Tô An Nhiên của cậu, đến Thành phố Hồ Chí Minh tham gia một hội đấu giá ngầm, dùng hơn ba trăm nghìn tỷ để giành lấy cỏ Xán Tinh!” "Đúng không?" “Dựa theo thông tin mà tôi thu thập những năm qua, hội đấu giá ngầm đó, hẳn là sau lưng có bóng dáng của điện Huyền Vương, chắc chắn bị điện Huyền Vương điều khiển!"

Nghe vậy!

Trong lòng Tiêu Nhất Thiên đột nhiên chấn động!

Lời này của Ám Dạ Quỷ Vương, làm Tiêu Nhất Thiên lập tức nghĩ đến người đàn ông trẻ số 12 trên hội đấu giá ngầm, anh ta liên tục báo giá, ép Tiêu Nhất Thiên tạm thời dùng đến thẻ đen quyền hạn cấp

S!

Mà cái giá dùng quyền hạn cấp S, đúng lúc phải thông qua nhiệm vụ trong Huyền Thiên bảng để trả lại những số tiền đó!

Huyền Thiên bảng!

Vừa hay do điện Huyền Vương làm ra!

Nếu nói vậy!

Toàn bộ hội đấu giá ngầm đều do điện Huyền Vương âm thầm điều khiển, vậy thì tất cả gần như đều trở nên rõ ràng, người đàn ông trẻ số 12 kia là người của điện Huyền Vương, biết rõ Tiêu Nhất Thiên nhất định phải có được cỏ Xán Tinh, anh ta vừa là người bán, vừa là người mua, tất nhiên có thể tùy ý báo giá!

Đừng nói ba trăm nghìn tỷ, dù anh ta có báo lên bốn trăm nghìn tỷ!

Năm trăm nghìn tỷ!

Sáu trăm nghìn tỷ!

Một triệu nghìn tỷ!

Cũng chỉ là một câu nói, hoàn toàn không cần dùng tiền thật!

Nói trắng ra!

Con mẹ nó chính là trắng trợn lừa Tiêu Nhất Thiên!

Bây giờ điều duy nhất mà Tiêu Nhất Thiên không nghĩ ra là, điện Huyền Vương đặc biệt làm như vậy, ép Tiêu Nhất Thiên dùng thẻ đen quyền hạn cấp S, chẳng lẽ mục đích của bọn họ chỉ là muốn Tiêu Nhất Thiên nhận vài nhiệm vụ trên Huyền Thiên bảng sao?

Bằng trực giác!

Tiêu Nhất Thiên cảm thấy nhất định chuyện này không đơn giản như vậy! "Ông có thể đi rồi!"

Chuyện về điện Huyền Vương, sau này có cơ hội, đương nhiên Tiêu Nhất Thiên sẽ tự mình điều tra, mà việc khẩn cấp bây giờ, chính là sự an nguy của Tô Tử Lam, chính là xóa bỏ mối họa lớn tên là Để Uyên!

Hai người nói chuyện hai ba phút, cuộc chiến bên ngoài vẫn đang tiếp tục, cũng không biết tình hình chiến đấu thế nào! "Cảm ơn!"

Tiêu Nhất Thiên giữ lời hứa, thả Ám Dạ Quỷ Vương đi, điều này làm Ám Dạ Quỷ Vương thở phào nhẹ nhàng, cúi người nhặt mặt nạ trong đống đổ nát dưới chân, đeo lên khuôn mặt đã hóa thú, xoay người rời đi. Lúc đi đến cửa tế đàn, ông ta không quay đầu nói: "Hôm nay, cậu tha cho tôi một mạng!” "Tương lai!" "Nếu có một ngày, cậu tìm được vị trí của điện Huyền Vương, muốn tìm những tên khốn kiếp đó báo thù, cứu bố cậu, nhớ đưa tôi đi theo!” "Đến lúc đó!" “Tôi sẽ trả lại cái mạng này cho cậu!”

Nói xong!

Tông cửa xông ra, bước vào những con đường rắc rối bên ngoài tế đàn!

Hiển nhiên!

Điện Huyền Vương chặt đứt con đường võ đạo của Ám Dạ Quỷ Vương, trở thành ám ảnh không thể xua tan trong lòng Ám Dạ Quỷ Vương, thành tâm ma của ông ta!

Nhưng mà!

Với sức mạnh viên mãn cảnh của ông ta, chỉ sợ đời này không có cơ hội báo thù rửa hận!

Cho nên!

Ông ta mới có câu nói vừa nãy, ông ta coi trọng sức mạnh tiềm tàng to lớn của Tiêu Nhất Thiên, chỉ cần Tiêu Nhất Thiên có thể sống sót, cần chút thời gian, có lẽ thật sự có thể làm được những chuyện mà ông ta luôn muốn làm nhưng không làm được!

Tiêu Nhất Thiên không để ý đến chuyện này, sự sống chết của Ám Dạ Quỷ Vương, không có quan trọng với anh!

Vù!

Tiêu Nhất Thiên ngẩng đầu thoáng nhìn cái khe vừa bị Tô Tử Lam đập vỡ, giẫm chân, lập tức nhảy lên, ra khỏi tế đàn dưới đất!

Nhảy vào trong điện Hùng Loan!

Lúc này!

Trong điện Hùng Loan to lớn đã lộn xộn cả điện, chỗ nào cũng có dấu vết chiến đấu, tất cả cửa sổ xung quanh bị đập nát, rách tả tơi, mà Tô Tử Lam và Đế Uyên ra khỏi điện Hùng Loan, đang đánh nhau kịch liệt trong quảng trường trước điện Hùng Loan!

Đứng trong đại điện cũng có thể nghe thấy tiếng nổ “ầm ầm" bên ngoài!

Giống như sấm sét cuồn cuộn!

Đinh tại nhức óc!

Vì thế!

Tiêu Nhất Thiên lập tức tông cửa xông ra, chạy ra ngoài điện Hùng Loan!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.