Sói Vương Bất Bại Full Dịch

Chương 561: Chap-570




Chương 570: Thì ra là ông, bộ mặt thật của tôn chủ Ngưu Sát

Lúc trước

Tôn chủ Ngưu Sát đã tự mình kiểm tra tình trạng cơ thể của Lý Trâm Anh, biết được hàn sát khí kia bá đạo cỡ nào, cho dù là ông ta cũng bỏ tay toàn tập, sau này trở về, ông ta cứ nghiên cứu đi nghiên cứu lại, thắng cho tới một tháng trước, mới có biện pháp luyện hóa luồng hàn sát khí đỏ, cho nên, ông ta âm thầm thông báo cho Hoa Tuấn Vũ, mượn trận bại chiến ra tay với quốc sư Đại Hoa, sau đó mượn cơ hội của Đại hội võ thuật toàn viện, ông ta tư mình tới, diện trừ quốc sư Đại Hoa, đồng thời mang Lý Trâm Anh đi, luyện hóa hàn sát khí kia!

Lúc đầu

Tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của tôn chủ Ngưu Sát, dựa theo kế hoạch của ông ta mà tiến hành đầu vào đấy! Thế nào, giữa đường lại xuất hiện một hòn đá ngáng chân

Tiêu Nhất Thiên này!

Tôn chủ Ngưu Sát không ngờ tới, đúng là nằm mơ cũng không ngờ tới, huyết mạch thiên phú của Tiêu Nhất Thiên lại mạnh kinh khủng đến như vậy, Trước khi ông ta tới đã luyện hóa được hàn sát khí, đồng thời tiến vào Nhị cảnh Minh Tâm, việc này cũng thôi, thế mà lại còn có thể mượn được uy lực cực lớn của hàn sát khí kia trong chiến đấu, tăng chiến lực của mình trên diện rộng!

Một đao kia, làm cho tôn chủ Ngưu Sát khiến hồn khiếp vía, cảm nhận được một loại uy hiếp to lớn Thế là Sau khi chấn kinh, lúc huyền ảnh to lớn của bảo đạo Lang

Đồ mãnh liệt vô tới tôn chủ Ngưu Sát, ông ta lập tức dốc toàn lực, trong không trung huyện hóa ra một cái chùy Lưu Tinh kiện cổ, ngăn trước người mình.

Am!

Trong nháy mắt, gần như ngay vào lúc huyền ảnh chùy Lưu Tinh hóa thành hình, bảo đạo Lang Đồ hung hăng trầm xuống, sau đó một tiếng nổ đình ta nhức óc vang lên, một đạo chém chùy Lưu Tình thành hai nửa, vừa mới huyền hóa thành hình đã âm vang một tiếng nổ tung!

Sắc mặt Ngưu Sát tái đi, thấy tình thế không ổn, lập tức lùi nhanh lại, tránh đi ảnh chớp của bảo đạo Lang Độ, đáng tiếc vẫn chậm một bước, dư âm lực còn lại đập vào người ông ta, đánh bay cả người ông ta ra ngoài.

Khả lắm...

Đánh rơi cả chiếc mặt nạ của tôn chủ Ngưu Sát đi!

Hôc!

Ông ta nên ra một ngụm máu tươi.

Mạnh

Một đạo kia của Tiêu Nhất Thiên quả mạnh, với cả là đánh bất ngờ, khiến cho tôn chủ Ngưu Sát trở tay không kịp. Tôn chủ Ngưu Sắt bị đánh bay hơn trăm mét, khó khăn lắm mới ổn định lại cơ thể, khí tức trong người nhấp nhô kịch liệt, dường như là bị thương! "Cậu!"

Tôn chủ Ngưu Sát lau vết máu nơi khóe miệng, ngẩng đầu lên, lửa giận ngập trời như núi lửa phun trào, khó mà ức chế được, ông ta nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên cách đó khá xa, nghiến răng nói: "Thì ra, vừa rồi cậu không hề dốc toàn lực khi ở học viên Đạt Ma!"

Bị lừa rồi!

Đến tận giờ phút này, tôn chủ Ngưu Sát mới vô cùng buồn bã ý thức được, Tiêu Nhất Thiên vẫn luôn trêu đùa mình, bỡn cợt mình trong lòng bàn tay.

Việc này, còn khiến ông ta khó tiếp nhận hơn chuyện bị thương! "không sail"

Tiêu Nhất Thiên đáp lại: "Vừa rồi ở học viện Đạt Ma, ra vẻ sàn sàn như ông chẳng qua là muốn ông rời lực chú ý từ trên người Lý Trâm Anh tới huyết mạch của tôi mà thôi, cuối cùng giả bộ không địch lại, chạy khỏi kinh đô, đơn giản là muốn dẫn ông ra đây một mình."

Nào ngờ!

Luồng hàn sát khí của Lý Trâm Anh trong đan điền và hỏa nhiệt khí sau khi bị Tiêu Nhất Thiên luyện hóa, không chỉ trợ giúp anh một bước đột phá khỏi rào cản cảnh giới, thành công tiến vào Nhị Cảnh Minh Tâm, cũng tiến hành một lượt tẩy rửa và tinh lọc minh kinh của anh, khiến cho minh kinh của anh càng thêm tính thuần, uy lực cũng mạnh hơn so với người khác.

Cho nên, chỉ cần Tiêu Nhất Thiên nguyện ý, thực ra, trước đó lúc ở học viện Đạt Ma, anh hoàn toàn có thể đánh lại tôn chủ Ngưu Sát, sở dĩ phí hết tâm tư dẫn tôn chủ Ngưu Sát một mình ra đây, thứ nhất là có liên quan tới chuyện của bố mình, anh không muốn cho quá nhiều người biết được, thứ hai là liên quan đến kế hoạch tiếp theo của anh!

Nói đến, dưới sức mạnh hùng hồn của mình kinh, Tiêu Nhất Thiên đứng trên không dậm chân, đi tới vị trí cách tôn chủ Ngưu Sát hơn năm mươi mét, mượn ánh trăng lạnh lẽo, nhìn về phía ông ta.

Không xem thì thôi, khi nhìn thấy gương mặt của tôn chủ Ngưu Sát không có mặt nạ che kia, con ngươi Tiêu Nhất Thiên đột nhiên co lại, gương mặt vốn lạnh lùng lập tức thay đổi.

Vẻ mặt khiếp sợ không thôi!

Đơn giản không dám tin vào mắt mình "Là anh?"

Âm thanh kinh ngạc của Tiêu Nhất Thiên gần như là thốt ra, giống như thực lực chân chính của anh khiến tôn chủ Ngưu Sát kinh ngạc bao nhiêu thì gương mặt của ông ta cũng khiến anh kinh ngạc bấy nhiêu

Gương mặt này, trước kia Tiêu Nhất Thiên đã gặp qua, với cả ký ức vẫn còn rất mới mẻ!

Không ngờ người bên cạnh, chính là người trong hội đấu giá ngầm ở tỉnh thành, chàng trai số mười hai trẻ tuổi thần bí khó lường mà Tiêu Nhất Thiên gặp được kia! Một đường ra giá, từng bước ép sát, quả thực là người đàn ông trẻ tuổi đã buộc Tiêu Nhất Thiên phải mở thẻ đen chỉ tôn cấp S ra!

Đối với thân phận và bối cảnh của chàng trai trẻ tuổi số mười hai, trước kia Tiêu Nhất Thiên cũng từng suy đoán nhiều, cũng đã biết, chàng trai trẻ tuổi số mười hai chính là thành viên của Huyền Vương Điện

Nhưng mà

Vậy mà anh ta lại là một trong Thập Nhị Quỷ sát, tôn chủ Ngưu Sát, đường đường là cường giả siêu cấp Nhị Cảnh, là người chấp chưởng đứng phía sau mười nước chung quanh bao gồm cả Đại Hoa và Đại Ha, kết quả thế này đúng là làm cho người ta khó mà tin được! "Sao? Không ngờ tới à?"

Chuyện phát triển đến mức này, mặt nạ đầu trâu cũng bị Tiêu Nhất Thiên đánh rơi, tôn chủ Ngưu Sát đương nhiên cũng không tiếp tục che giấu thân phận, trầm giọng nói: "Cậu cho rằng, chỉ có cậu mới biết lợi dụng Nhất Lạp Ân để che giấu thực lực của mình à? Cậu cho rằng, chỉ có cậu mới biết lợi dụng thuật mạc cốt dịch dung để thay đổi vẻ mặt của mình sao?"

Hu!" " "Mấy trò vặt kia của cậu, đều là bản tọa chơi chán rồi!"

Dứt lời!

Tôn chủ Ngưu Sát thôi động minh kình, ngay sau đo, một trận tiếng xương cốt bộp bộp bộp vang lên, gương mặt của anh ta dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được thay đổi hình dạng, không còn dáng vẻ thanh tú trước đó nữa, thay vào đó chính là một gương mặt xa lạ đầy vẻ điên cuồng, trước sau so sánh ra thì cứ như là hai người, nếu như không phải chính mất thấy toàn bộ quá trình, chỉ sợ người bình thường căn bản sẽ không tin tưởng được, trên thế giới lại có thuật dịch dung kỳ diệu đến thiết

Tiêu Nhất Thiên lại không hề có chút rung động nào.

Là siêu cấp cường gỉ Nhị Cảnh Minh Tâm, tôn chủ Ngưu Sát hiểu được thuật dịch dung cũng không kỳ quái, nhưng mà điều khiển cho Tiêu Nhất Thiên không nghĩ ra là, lúc trước phải người đi bắt bố của anh, huyết mạch của anh chưa kịp kích hoạt, tôn chủ Ngưu Sát không thèm ngó ngàng tới mình thì cũng thôi, thế nhưng lúc ở hội đấu giá ngầm ở tình thành, tôn chủ Ngưu Sát tự mình đi, nhưng vì sao không ra tay với anh?

Thế là, Tiêu Nhất Thiên lại hỏi: "Lần trước gặp mặt, nếu mà ông ra tay giết tôi, tôi không hề có lực đánh trả."

Đúng vậy!

Ngay lúc đó Tiêu Nhất Thiên quá yếu, thực lực chỉ nửa bước minh cảnh, trước mặt tôn chủ Ngưu Sát hoàn toàn không chịu nổi một kích, tuyệt đối không phải đối thủ. Nếu tôn chủ Ngưu Sát muốn giết anh, thì chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến thôi, tiện tay vung ra liền có thể hoàn toàn dễ dàng lấy mạng anh

Nghe vậy!

Sắc mặt khó coi vô cùng của tôn chủ Ngưu Sát lại thêm u ám, cả giận nói: "Đều là đồ đàn bà khốn nạn Lâm Thanh Uyển kia! Chuyện liên quan tới Tiêu Thanh Sơn, cô ta cũng không cảm kích! Lần bí mật chui vào Đại Hạ kia, mục tiêu của bản tọa cũng không phải là cậu! Mà là một vài thứ trong hội đấu giá kia, khả năng có chút tác dụng đối với việc luyện hóa hàn sát khí trong đan điền của Lý Trâm Anh, cho nên, bản tọa mới có thể tự mình tới kiểm tra thực hư " "Kết quả. "Ả đàn bà khốn nạn Lâm Thanh Uyển kia tìm tới bản tọa, mời bản tọa ra tay, cho cậu biết tay một chút, nhưng mà cô ta không nói cho bản tọa biết thân phận thật của cậu! Lúc trước cậu bị người nhà họ Tiêu mưu hại phải vào tù, thậm chí bản tọa còn không biết cậu trông thể nào!" "Trời xui đất khiến... bản tọa cũng khong quan tâm tới vấn oản cá nhân giữa cậu và ả khốn kia, chỉ muốn làm khó cậu trong hội đầu giả một chút mà thôi!" "Nếu không thi " "Chỉ cần Lâm Thanh Uyển nhắc tới một câu, cậu chính là Tiêu Nhất Thiên con trai của Tiêu Thanh Sơn, cậu cho rằng, bản tọa sẽ còn để cho cậu còn sống mà rời khỏi hội đấu giá à?"

Nhắc đến chuyện này, tôn chủ Ngưu Sát lại bị làm cho tức đến nổ phổi.

Lúc đầu

Chỉ là một chuyện dễ như trở bàn tay với tên chủ Ngưu Sát, bây giờ, trải qua một thời gian dài như vậy trưởng thành, lại làm cho Tiêu Nhất Thiên đuổi kịp cảnh giới của ông ta, có được một trận chiến thực lực với ông ta, thậm chí còn uy hiếp đến tính mạng của ông ta, quả thực là tạo hóa trêu ngươi!

Lệch một lỵ, đi một nghìn dặm! "Thật sao?"

Tiêu Nhất Thiên nở nụ cười, nói: "Xem ra, vận khí của tôi vẫn luôn không tệ

Nói thì nói thế, nhưng mà một khi nói ra lời này, Tiêu Nhất Thiên tuy vẫn nở nụ cười trên mặt, còn trái tim thì không nhịn được mà run lên, mồ hôi lạnh sau lưng cũng không tự chủ tuôn ra!

Mẹ nó!

Đúng là nguy hiểm, kém chút xíu nữa thôi là tiêu đời trong hội đấu giá ngầm kia rồi! "Đáng tiếc!"

Lời vừa chuyển, Tiêu Nhất Thiên lại nói: "Vận ký của ông hình như chẳng ra sao cả! Tối nay, ngoại trừ chết, ông sẽ không còn con đường thứ hai để đi đâu!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.