Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà

Chương 92: Ra khỏi thung lũng




Edit by tytydauphu on wattpad

Sáng sớm, những tia nắng đầu tiên chiếu xuống -- Lâm Khách kinh ngạc suýt nữa rơi cả tròng mắt.

12 điểm tiến hóa nằm chỉnh tề ở chính giữa doanh địa, Minh Nghiêu cười tít cả mắt. Một cái đầu quái vật khổng lồ ló ra từ cánh rừng phía xa, đầu nhỏ hẹp, vóc dáng dài gần 10m, hai cái tay ngắn nhỏ màu xanh lục sẫm, lưng có lốm đốm hoa văn màu vàng cam --

Plateosaurus, động vật ăn cỏ tượng trưng cho đỉnh sinh thái của kỷ Trias.

Lâm Khách ngây cả người, lúc ngẩng đầu lên thì thấy có một cái bóng xẹt qua: "Minh ca, đó là gì? Vu ca đâu?"

Minh Nghiêu chỉ vào điểm tiến hóa: "Hôm qua bỏ vào đi 26 điểm, lấy lại được 12 điểm. Hẳn là đã đạt đỉnh tiến hóa. Còn Tiểu Vu," hắn hất hất đầu về phía cánh rừng: "Kia, đang nuôi dực long ở trong đó!"

Ở bìa rừng, Vu Cẩn không biết lấy đâu ra một sợi dây ni lông buộc vào móng vuốt nhỏ của Dực long, lúc thả dây lúc thu dây, còn cậu thì vui vẻ chạy tung tăng phía sau.

Minh Nghiêu nhìn một lúc: "Sao cứ như trẻ con chơi thả diều thế nhỉ?!"

Lâm Khách lẩm bẩm: "Giống diều thả Vu ca hơn......"

Cánh Dực long chỉ dài 60cm, có lẽ là một trong những con nguyên thủy nhất, bay không cao lắm, chỉ biết dập dờn giữa chừng.

Đến giờ ăn, Vu Cẩn cầm chậu cơm nhỏ gõ keng keng. Dực long còn muốn bay tiếp nhưng bị Vu Cẩn cẩn thận kéo dây lại. Hai con thằn lằn nướng thơm nức đặt trên lá dương xỉ, nó nhìn cả đám đang xem mình, cuối cùng cúi đầu tiến lên ngậm thịt.

"Đây chính là thuần dưỡng!" Minh Nghiêu nhìn chậu cơm nhỏ trong tay Vu Cẩn.

Vu Cẩn gật đầu: "Bồi dưỡng phản xạ có điều kiện, Pavlov đã từng làm thực nghiệm......"

Minh Nghiêu vừa xé thịt nướng vừa nghe, đột nhiên duỗi tay định chọc cánh Dực long -- bị nó kêu lên sợ hãi tránh đi.

Đây là một con Dực long giữa con non và con trưởng thành, là động vật có xương sống đầu tiên có thể bay lên trời, nhìn có vẻ kỳ cục -- đặc biệt là phối màu lung ta lung tung.

Vu Cẩn rõ ràng cực kỳ quan tâm tới nó.

Ngày hôm sau, sau khi dùng một ít điểm tiến hóa, hệ sinh thái tiếp tục trở nên thịnh vượng hơn, nhóm Dực long thứ 2 tới đúng hạn. Lần đầu tiên Minh Nghiêu đổi một khẩu súng trường có lực đẩy 100m, Vu Cẩn đổi dụng cụ phòng hộ và một ít thuốc nổ. Hòm vật tư đã tích lũy tới 54 điểm tiến hóa.

Ngày thứ ba.

Minh Nghiêu tận chức tận trách ngồi đếm số khủng long, bỗng nhiên trợn tròn mắt nhìn lên trời: "Con kia...... Cánh phải dài tới 1m5 ấy nhỉ? Có phải chúng ta nuôi không?"

Sola mờ mịt: "Hình như không phải......"

Minh Nghiêu bật dậy: "Có đội khác đào tạo được Dực long!! Tôi đi tìm Tiểu Vu!"

Một lát sau, Vu Cẩn bưng chậu cơm nhỏ xuất hiện. Bốn người nhất trí ra khỏi thung lũng.

Rời thung lũng.

Hệ sinh thái trong bồn địa đã bão hòa, thậm chí quá tải vì có quá nhiều loài sinh vật. Việc mở rộng ổ sinh thái đã bị hạn chế bởi kích thước lãnh thổ -- trừ khi bọn họ chiếm thung lũng của đội khác.

Vật tư dư dả, không sợ đấu với tuyển thủ khác, trừ thực tập sinh Dực long được thả ra kia.

Không khác phỏng đoán của Vu Cẩn lắm, Dực long là tín biệu liên lạc duy nhất giữa các bồn địa bị cô lập, đồng thời cũng là dấu hiệu sắp khai chiến.

Lâm Khách vỗ đùi: "A tôi hiểu rồi, giống như cái gì nhỉ, à hồng nhạn đưa tin, bụng cá bọc thư!"

Minh Nghiêu phản bác: "Có biết dùng từ không hả? Chiến thư đấy! Người ta thả Dực long ra để hạ chiến thư với chúng ta!"

Đêm cuối trước khi xuất chinh, thung lũng bị thổi bay bởi sức nóng của kỷ Trias.

Lâm Khách mơ mơ màng màng, bỗng nhiên nhìn thấy có bóng người lay động trong rừng: "Vu ca, cậu còn chưa ngủ sao......"

Màn sương mỏng bao phủ những ngọn núi, Vu Cẩn quay đầu lại, chào Lâm Khách, phía sau là Dực long thò ra nửa cái đầu dài.

Chờ Lâm Khách rời đi, Vu Cẩn nới lỏng sợi dây nilon buộc chân Dực long ra, đổi sang bên khác.

Dực long có dung lượng não nhỏ, theo ở phía sau kêu lên hai tiếng. 1 tiếng là muốn ăn, 2 tiếng là muốn ăn muốn ăn.

Nhưng mà Vu Cẩn vẫn nghiêm túc dạy dỗ: "Phong thần dực long còn gọi Xà thần dực long khoác lông vũ, sống ở cuối kỷ Phấn trắng, cho tới nay vẫn là vị vua lớn nhất trên bầu trời."

"Cũng là vị vua bi tráng nhất."

"Ổ sinh thái của nó sau này luôn bị loài chim chèn ép, nó có thể lựa chọn thích nghi với quá trình tiến hóa, trở nên nhỏ hơn, ăn lông ở lỗ, giành thức ăn với loài chim; hoặc có thể chọn đặc hoá -- giảm số lượng qua các thế hệ, chặt đứt đường lui để trở nên khổng lồ."

"Nó đã chọn cách thứ 2. Đặc hoá là con đường không thể quay đầu." Vu Cẩn chỉ vào cánh Tiểu Dực Long: "Từ 60cm, đến 2m, 2m, 12m. Một khi sải cánh dài hơn, nó bị khóa chặt với số phận của kỷ Phấn trắng -- không thể chống lại thiên tai, tuyệt chủng, không thể giữ hơi tàn, chỉ có thể tồn vong cùng Đại Trung Sinh."

Tiểu Dực Long lại kêu lên một tiếng, hứng thú bừng bừng.

Vu Cẩn thở dài vuốt đầu nó.

Dực long sinh ra là chúa tể bầu trời, chết cũng như một vị vua.

Đại Trung sinh là đất nước của nó, loài chim là dân chúng trong lãnh thổ của nó. Dân có thể giữ, vua phải lấy cái chết làm vinh quang tổ quốc.

"Mau lớn lên đi." Vu Cẩn vừa vuốt Tiểu Dực Long vừa nói, mắt sáng lấp lánh.

Cậu muốn đưa Dực long cho một người.

Trong lần tuyệt chủng cuối cùng của kỷ Phấn trắng, trên bầu trời chỉ còn lại các loài chim, Dực long vĩnh viễn bị chôn vùi trong các hoá thạch và truyền thuyết. Toàn bộ quần thể Dực long là truyền kỳ trong lịch sử tiến hóa -- rõ ràng chúng có vô số cơ hội để từ bỏ đặc hoá, nhưng lại luôn đi vào một con đường không quay đầu lại.

Bao gồm cả Phong thần dực long, tất cả các loài Dực long sống sót đến cuối kỷ Phấn trắng đều có chung một cái tên cao quý --

Thần long dực long (Azhdarcho lancicollis).

Vượt qua hào quang, vỗ cánh bay cao, đồng sinh cộng tử, không oán không hối.

Trời tờ mờ sáng.

Bốn người nhìn thung lũng ồn ào nhộn nhịp lần cuối.

Lâm Khách vội vàng xua một con Plateosaurus đang cắn bậy khắp nơi, đưa một đám động vật nhỏ ra ngoài hàng rào, tiện thể kéo con Coelurosaurus không biết trời cao đất rộng xuống khỏi chân con Plateosaurus: "Ơ con Coelurosaurus này ở đâu ra đây? Đừng cắn đừng cắn, mày có thể chờ chúng tao dọn dẹp xong rồi chén tiếp không hả??"

Minh Nghiêu cầm diều Dực Long thay Vu Cẩn, nhìn vào bản vẽ của Vu Cẩn: "Nổ chỗ này à?"

Vu Cẩn gật đầu: "Thuốc nổ C4 có độ an toàn cao, các phụ gia khiến nó trở nên kém nhạy hơn với các lực va đập cũng như nhiệt độ, sẽ không bắt lửa. Chỉ cần nổ một cái hố ở đây!"

Hàng rào cao ngất trước mặt hai người. Chướng ngại vật được ekip dựng trên núi không quá dày, thuốc nổ được đổi bằng 2 điểm tiến hóa đủ để dùng. Trước đó, tiểu đội đã gom được khoảng 160 điểm, Vu Cẩn phủ quyết để khủng long lại, đề nghị bốn người trèo đèo lội suối đánh du kích.

Với Vu Cẩn, tốc độ tăng 70 điểm tiến hóa mỗi ngày là chưa đủ.

Nếu đánh thung lũng gần đây, lợi dụng những con khủng long có trong tay tiến hành xâm chiếm ổ sinh thái -- vậy mỗi ngày sẽ thu được 140 điểm. Ngay cả Minh Nghiêu cũng kinh ngạc trước ý tưởng của Vu Cẩn, cuối cùng giơ ngón cái thán phục.

"Bùm --" một tiếng.

Mặt núi trước mặt sụp xuống, khói bốc lên cuồn cuộn, sau đó sóng xung kích và tiếng vang lớn ập đến, đám dã thú kinh hoàng bỏ chạy. Tiểu Dực Long bị Minh Nghiêu nắm cũng sợ tới mức kéo căng dây ni lon thành một cái thẳng tắp.

Vu Cẩn nhanh chóng thu dây lại, nói to.

Minh Nghiêu: "?? Cái -- gì --? Tôi -- không -- nghe -- thấy! Màng nhĩ đau quá!"

Vu Cẩn: "Anh -- không thể -- an ủi -- nó -- một chút sao!"

"......" Minh Nghiêu dụi mắt nhìn Dực long run bần bật trong lòng Vu Cẩn: "Nếu tôi dám ôm nó, thứ này sẽ chọc thủng đầu tôi mất!"

Qua một lúc, tất cả đã được chuẩn bị ổn thoả.

Ở mặt núi bên kia, một đội thực tập sinh còn đang ở đầm lầy quan sát cá sấu nhỏ, kinh ngạc nhìn vào lỗ hổng đột nhiên xuất hiện: "Sao đột nhiên lại nổ? Khoan đã, hình như bên kia có vật gì đó dài mười mấy mét đang di chuyển --"

Tầm nhìn dần dần rõ ràng hơn.

Một con Plateosaurus cực đại xuất hiện giữa tầm nhìn, Vu Cẩn võ trang hạng nặng cưỡi trên lưng, kính bảo vệ mắt sẫm màu cản lại khói đặc cuồn cuộn. Bên cạnh, Minh Nghiêu cưỡi một con Kannemeyeria cực kỳ hăng hái. Sola và Lâm Khách ngồi trên lưng một con khủng long ăn cỏ khác, toàn thân trang bị hoàn mỹ.

Phía sau bọn họ, khủng long lớn nhỏ, dã thú và Dực long bá chủ bầu trời lao ra từ cái lỗ cực đại kia, tru lên hết đợt này đến đợt khác. Ổ sinh thái chen chúc tràn trề trong thung lũng rốt cuộc cũng tìm được kẽ hở --

Hệ sinh thái phồn thịnh của Kỉ Trias muộn giống như cơn hồng thủy ập vào phần thung lũng còn ở kỉ Trias sơ khai.

Bá chủ Thằn lằn xẻng co giò chạy trốn, Archosaurus đang định bò ra khỏi đầm lầy đờ người nhìn Plateosaurus vài giây rồi lặn xuống không chút do dự.

"......" Tiểu đội sống trong thung lũng như thổ dân nhảy bật lên: "Má ơi!!"

Vu Cẩn không biết là cùng lúc đó, trên sườn núi cách đó mười mấy dặm, Vệ Thời cưỡi khủng long từ trên trời giáng xuống, loại 2 gã tuyển thủ, hoàn thành lần tập kích đầu tiên, gần trăm con Dực long dang cánh bay lên phía sau anh.

Trong trường quay Crowson.

Không khí lại được đẩy lên cao trào, màn hình cắt qua mấy tiểu đội.

Ứng Tương Tương nói nhanh hơn, hiển nhiên cũng phấn khích giống người xem: "Đội của Tiểu Vu và Minh Nghiêu đã rời núi! Tuyển thủ Vệ bên này cũng bắt đầu rồi! -- Hiện tại có thể nhìn thấy có 5 đội dư dả vật tư nhất."

"Trong đó chỉ có đội Vu Cẩn theo hướng tiến hóa toàn diện, tuyển thủ Vệ theo hướng đặc hóa 1 loài Pterodactylus, rất khó phân định ai áp đảo hơn. 3 đội khác, tuyển thủ Tá Y từ bỏ khủng long, chọn tiến hóa loại Archosaurus. Lựa chọn vô cùng táo bạo," Ứng Tương Tương cảm khái: "Cậu ấy có thể giành được lợi thế mà không đội nào có được."

Huyết Cáp gật đầu: "Trong Đại Trung Sinh, chỉ có Sarcosuchus mới có thể chống lại khủng long cỡ đại. Nhưng phương thức tiến hóa mà Tá Y chọn khiến cậu ấy phải dựa vào địa hình để đánh trận." Huyết Cáp tiếp tục chuyển màn hình: "Tả Bạc Đường...... Đội này đi theo hướng tiến hóa khủng long chân thú, nuôi đã lâu nhưng cho tới bây giờ vẫn không ai đoán được cậu ấy rốt cuộc muốn làm gì. Còn đội cuối cùng......"

Huyết Cáp bất ngờ vì vẫn có đội không có "Vật tư dồi dào".

Ứng Tương Tương cười: "Caesar, ăn từ kỷ Permi đến kỉ Trias, đồ ăn dự trữ dồi dào nhất."

Màn hình đảo qua mấy tuyển thủ hạt giống, Huyết Cáp: "Tuyển thủ Ngụy Diễn..... Đầu trận đã làm thịt 2 con thằn lằn xẻng và một con Archosaurus, phá hủy cân bằng sinh thái ban đầu, không có điểm tiến hóa mới, nhưng tôi tin tuyển thủ Ngụy là tuyển thủ thực lực không cần dùng quy tắc vẫn có thể thắng. Cố vấn Ứng, cô cảm thấy ai sẽ thắng trận này?"

Ứng Tương Tương suy nghĩ một lát: "Tôi cược Vi Cân, bởi vì có Dực long -- tôi tin tưởng vào quyền năng bầu trời."

Huyết Cáp cười nói: "Chốt kèo."

Giữa màn hình.

Đội Vu Cẩn nhanh chóng công phá thung lũng không có phòng thỉ, tận dụng ưu thế trang bị loại 3 thực tập sinh.

Sau khi tìm ra vị trí hòm vật tự, mọi người lại tiếp tục tiến lên phía trước.

Ứng Tương Tương bỗng thốt lên: "Bọn họ đang đến thung lũng tọa độ E006 sao?!"

Màn hình thay đổi. Gần như đồng thời, Vệ Thời cưỡi Dực long xuất hiện ở sườn E006 bên kia.

Tiếng nổ vang lên lần thứ 2.

Trong tầm nhìn tối như mực, hai đội đối mặt nhau từ xa.

Tim Vu Cẩn nghẹn lại.

Trong tai là tiếng kêu của dị thú, tầm nhìn liên tục chấn động vì bước chân của những con thú khổng lồ. Bầu trời bị hàng đàn Dực long chiếm lĩnh, chúng vây quanh con đầu đàn bới sải cánh gần 2m.

Con đầu đàn ngoan ngoãn theo bên cạnh lão đại.

Vệ Thời nhìn thấy Vu Cẩn.

Cách mấy trăm mét, tầm mắt hung hăng xẹt qua đôi môi nhạt màu của thiếu niên, nửa gương mặt bị kính bảo vệ che khuất, eo nhỏ mềm dẻo, ánh mắt như phát hỏa.

Anh liếm liếm môi.

Giống như ám hiệu được đáp lại, Vu Cẩn chợt nhảy lên lưng con Plateosaurus.

Không phải mơ, cậu không nhớ nhầm --

Người đàn ông nhướng mày.

Những con Dực long vây quanh anh lũ lượt cất cánh, ảnh nhảy xuống từ vách đá, áo khoác đen thuần bay phần phật trong gió.

Trong trường quay, Ứng Tương Tương thốt lên: "Vừa mới nói vương bất kiến vương --"

Vu Cẩn lao ra giống như mũi tên rời dây cung, Plateosaurus dưới thân gầm nhẹ, con Dực long thuộc về cậu nhanh chóng đuổi theo.

Từ đầu kỷ nguyên đến cuối kỷ nguyên, Liên đại Hiển Sinh, Đại Trung Sinh, kéo dài 50 triệu năm từ kỷ Trias.

Từ tro tàn niết bàn của chúng sinh, đến con Dực long đầu tiên vỗ cánh.

Gặp lại nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.