Lúc này trong đầu trống rỗng đâu chỉ có Giang Ninh, Tần Phi cũng như thế.
Hai mắt anh trừng lớn, khó mà tin nổi nhìn khuôn mặt Giang Ninh gần trong gang tấc, ước chừng nửa phút sau mới phản ứng lại, đây là Giang Ninh hôn anh!
Giang Ninh đang chủ động hôn anh!!!
Chỉ là ý niệm này cũng đủ khiến anh chấn động không ngớt.
Lần đầu tiên trong đời, Tần Phi tự tin kỹ thuật hôn cao siêu của mình, kỹ năng trên giường thuộc hàng siêu đẳng nhưng hiện tại được hôn lại không phản ứng chút nào, không hề nhúc nhích như pho tượng đá.
Giang Ninh đôi môi mềm mại ở trên môi anh trằn trọc nghiền nát, đầu lưỡi khẽ hất, tiếp đó tiến vào hàm răng hơi mở ra của Tần Phi, nhẹ nhàng đụng vào đầu lưỡi nóng bỏng khác, tuy rằng không nóng bỏng cho lắm, lại bao hàm tinh tế tỉ mỉ đặc biệt.
Giang Ninh hôn rõ ràng có điểm trúc trắc, ở trên môi anh lăn qua lộn lại mút thật lâu, lúc này mới buông anh ra.
Tần Phi nhìn thấy Giang Ninh rũ mắt xuống, hai bên gò má hiện ra đỏ ửng, khuôn mặt đẹp đến tinh xảo lại thêm mấy phần mê hoặc, để anh căn bản không có cách nào chống cự, bất giác liền trầm mê.
Giang Ninh cứ như vậy liền rũ mắt xuống, cũng không nhìn Tần Phi, xoay người liền đi ra ngoài.
Tần Phi phản ứng lại, lập tức từ trên giường nhảy xuống, ngay cả dép cũng không mang liền đuổi theo.
“CMN cậu có ý gì?!” Tần Phi đứng trước cửa phòng ngủ, hướng về Giang Ninh hô lớn.
Giang Ninh đang chuẩn bị đi đến phòng bếp, bước chân dừng lại, nhưng không có xoay người, bóng lưng kiên cường thon dài run rẩy không dễ gì phát hiện.
Tần Phi tâm thần nhộn nhạo, đem rung động trong lòng đè xuống, hắng giọng nói một câu: “Hôn xong rồi liền chạy lấy người, cậu có ý đồ gì với lão tử?! Lập tức cho tôi một lời giải thích hợp lý!”
Giang Ninh hít một hơi thật sâu, từ từ xoay người. Cậu nhìn thấy Tần Phi đứng trước mặt mặc một bộ áo ngủ màu vàng, cổ áo mở rộng lộ ra lòng ngực trắng nõn tinh xảo, đôi môi vừa mới hôn qua càng thêm ướt át, hai chân xích lỏa đứng trên sàn nhà nhìn qua sạch sẽ vô cùng.
Bất giác, hô hấp Giang Ninh có chút hỗn loạn, cậu nghiêng mặt không nhìn Tần Phi, lặng yên một lúc lâu mới dùng âm thanh trầm thấp nói: “Tự chính anh lý giải đi.”
Nhất thời cả người Tần Phi chấn kinh rồi!
Nam nhân không cần quá nhiều lời nói, một ánh mắt, một động tác đều có thể biểu đạt ra ý nghĩ sâu trong nội tâm. Giang Ninh người này bình thường không phải là người dễ dàng đùa giỡn, cậu lại chủ động đến hôn chính mình…… Cái này nói lên điều gì, Tần Phi đã hiểu rõ ràng!!
Trong lúc nhất thời, trong đầu Tần Phi mừng như điên, anh thậm chí đã tạm thời quên người trước mắt này ngày hôm qua đối với mình làm hành vi cầm thú.
Giang Ninh nói xong những câu nói này, không dừng lại lâu, lạnh nhạt tiến vào phòng bếp cầm tô, chuẩn bị vớt mì sợi.
Tần Phi đứng tại chỗ, sửng sốt chừng ba phút mới hòa hoãn lại tinh thần, anh đột nhiên xông lên, từ phía sau ôm chặt lấy Giang Ninh.
Sức lực Tần Phi xông tới thật mạnh, Giang Ninh đưa tay trụ ngay tủ chén, lúc này mới ổn định thân thể, cậu xoay người, vươn cánh tay ra, đem Tần Phi ôm vào trong lòng ngực.
Tần Phi ôm lấy cổ Giang Ninh, đè lại đầu cậu, hung ác hôn lên.
Lúc này hôn cùng với khi nãy tuyện nhiên không giống nhau, lần này quyền chủ động nằm trong tay Tần Phi!
Mút vào gặm cắn, đầu lưỡi xông vào, công thành đoạt đất, Tần Phi hôn một đường thông suốt.
Giang Ninh không chống cự, mặc cho Tần Phi ở trong miệng cậu chuyển động qua lại, cậu chỉ ôm lấy vòng eo Tần Phi, cảm thụ bắp thịt bên hông rắn chắc, nhẹ nhàng, từ từ dùng chính phương thức của mình đáp lại anh.
Tần Phi càng hôn càng mãnh liệt, thậm chí muốn đem Giang Ninh đẩy ngã xuống đất, cởi đi quần dài, tay bất tri bất giác mò lên mông Giang Ninh.
Giang Ninh nhanh chóng giữ chặt tay Tần Phi không thành thật, giọng nói khàn khàn: “Hiện tại thân thể anh không tốt, cảm mạo còn chưa khỏi hẳn, nếu tôi cũng bị lây nhiễm, ai là người hầu hạ anh?”
Trực giác nói cho Tần Phi biết, đây chỉ là cái cớ, Giang Ninh rõ ràng chống cự anh mò đến mông cậu.
Tần Phi nhìn chằm chằm hai mắt Giang Ninh, nhìn hồi lâu, bỗng nhiên mở miệng: “Tốt thôi, bây giờ phải nói cho rõ ràng, tôi nhất định phải là top, ngày hôm qua coi như tôi cho cậu một lần làm top, sau này cậu sẽ không còn cơ hội đó nữa!”
Giang Ninh nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Về sau rồi hẵng nói.”
“Cậu đừng tưởng có thể qua mặt được tôi!” Tần Phi kêu ầm lên, “Đối với chuyện này tôi có nguyên tắc, quyết không thỏa hiệp.”
Giang Ninh bưng tô trong tay lên, ở trước mặt Tần Phi quơ quơ: “Mau ăn mì, nếu không lát nữa mì sẽ nát.” Nhân gia dứt khoát không nói chuyện.
Tần Phi nhíu mày nhìn Giang Ninh đâu vào đấy bưng lấy bữa tối lên bàn ăn, phảng phất như không thèm để ý tí nào.
Trong lòng anh có chút khó chịu, không khỏi cân nhắc, lẽ nào tiểu tử này trời sinh tính tình lạnh nhạt, đối với chuyện gì cũng làm thái độ lạnh nhạt? Rõ ràng khi nãy còn hôn nồng nhiệt, vào lúc này lại không có chuyện gì đi chuẩn bị mì, nhanh như thế liền khôi phục bình tĩnh, ngay cả chính mình có kinh nghiệm lâu năm trên thương trường cũng không làm được.
Giang Ninh người này, tố chất tâm lý quá mạnh mẽ, hoặc là căn bản chưa từng động tâm qua, không giống như chính mình đem chuyện như thế này coi là chuyện to tát.
Nghĩ tới đây, Tần Phi vừa nãy vui sướng liền quét đi hết sạch sành sanh, trong lòng thậm chí có điểm buồn man mác, anh đã không còn muốn truy cứu chuyện tối hôm qua Giang Ninh cưỡng hiếp mình, mà Giang Ninh…… Đối với anh có thật sự thích không? Hay là do bởi vì sự tình phát triển đến nước này,vì lẽ đó liền thuận theo phát triển như thế?
“Đứng thất thần làm gì.” Giang Ninh thúc giục nói.
Tần Phi thu lại tâm tình, ngồi vào trước bàn chờ ăn mì.
Chỉ là đôi mắt anh thời thời khắc khắc không rời Giang Ninh, hận không thể có một đôi mắt sáng, đem người này từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài xem rõ ràng, rành mạch!
Theo đuổi tận mấy tháng, cuối cùng cũng gật đầu, nhưng khi có được rồi, kích tình trong dự đoán lại không cảm nhận được, Tần Phi càng nghĩ càng bất đắc dĩ.
Giang Ninh cầm tô đưa tới trước mặt Tần Phi, hỏi: “Không ăn trưa?”
“Không, chỉ muốn ngủ.”
“Còn chưa ăn mì mà, không đói bụng sao?”
Tần Phi chống cằm, như có điều suy nghĩ nói: “Nhìn cậu đủ no rồi.”
Giang Ninh không nói nữa, ngồi đối diện anh ưu nhã ăn mì.
Tần Phi bất mãn nói: “Cậu không có kích tình gì cả, lúc nào mặt cũng lãnh đạm hết.”
Giang Ninh nâng mắt liếc mắt nhìn anh: “Tôi có lãnh đạm hay không anh còn không rõ ràng sao?”
Sắc mặt Tần Phi tối sầm, cái nhược điểm này không phải ở trong tay chính mình à, sao lại để cậu ta đem ra dùng, hơn nữa chính mình lại không có tâm tình đi mắng cậu.
Tần Phi thất thần ăn một cọng mì sợi, cảm thấy mì này ăn rất ngon.
“Nhìn không ra nha, tay nghề không tệ.”
Giang Ninh “Ừ” một tiếng, lạnh nhạt nói: “Cảm ơn đã khích lệ.”
“Sao cậu lại thích ăn mì đến như vậy, người khác không biết còn tưởng rằng cậu là người Sơn Tây đấy.”
Tần Phi nằm mơ cũng không thể tin được sẽ có thời khắc chính mình mạnh mẽ tự chủ, mấy phút trước anh còn hôn đối tượng ngưỡng mộ trong lòng, giờ khắc này ngồi an vị đối diện với người ta mặt không hề cảm xúc ăn mì, đây thật sự là chuyện hai người nên làm khi vừa xác định tâm ý đối phương sao?
Giang Ninh nhẹ nhàng cười hừ một tiếng, không nhiều lời, chỉ có điều cái tiếng cười hừ kia nghe có chút kỳ quái.
Tần Phi cả một ngày dài chưa ăn qua cái gì, bụng có chút đói meo, đơn giản ăn cả tô mì lớn, Giang Ninh làm mì sợi quả thật không tồi tí nào, ngay cả nước lèo anh cũng uống sạch.
Đặt tô xuống, phát hiện Giang Ninh đang theo dõi anh, khi đối đầu hai mắt Giang Ninh thì, anh cảm thấy ánh mắt Giang Ninh có chút phức tạp, anh không thể nói rõ được đây là loại ánh mắt như thế nào, chẳng qua là cảm thấy Giang Ninh như đang giấu một chuyện gì đó.
Giang Ninh rất nhanh thu liễm lại ánh mắt, đứng dậy thu dọn bát đũa.
Tần Phi được người hầu hạ quen rồi, hơn nữa hiện tại trong người có bệnh, tự nhiên cái gì cũng đều mặc kệ, giống như ông chủ trong nhà đi đến trong tủ lạnh lấy thức uống.
Mở tủ lạnh ra, Tần Phi mới chú ý tới trong tủ lạnh nhồi nhét bao nhiêu là đồ ăn thức uống, sữa bò, rau dưa, hoa quả. Anh nhớ lại lúc Giang Ninh trở về trong tay mang theo hai túi mua sắm, xem ra những thứ đồ này là Giang Ninh mua về.
Trong lòng dâng lên ý ngọt, được người ta chăm sóc quả nhiên cám giác rất tốt, đặc biệt là người mình thích.
Tần Phi lấy ra một lon Coca, mở ra uống mấy hớp, quay đầu nhìn thấy Giang Ninh đứng trong phòng bếp rửa chén, nam nhân vóc người cao gầy đeo bao tay plastic, cẩn thận tỉ mỉ chuyên chú rửa bát đũa, dáng vẻ Giang Ninh ở nhà như vậy, thật khiến lòng người ấm áp.
Anh đột nhiên cảm thấy, nếu cứ như vậy cũng khá tốt ấy chứ, đây mới chính là sinh hoạt, trong nhà nhiều thêm một người, biết nấu cơm cho anh, cùng anh nói chuyện phiếm, lấy thuốc cho anh, chiếu cố anh từng ly từng tí một, bình thường hai vợ chồng không phải đều làm như vậy sao. Nhưng nghĩ lại anh lại không cam lòng, nếu Giang Ninh có thể nhiệt tình một chút thì quá tốt rồi.
Sau khi Giang Ninh rửa chén xong, liền ngồi xuống ghế sô pha đọc sách.
Tần Phi liếc mắt nhìn, là bài tập chuyên ngành của Giang Ninh, liền hỏi: “Hôm nay thi thế nào?”
“Cũng được.” Giang Ninh nói.
“À.”
Tần Phi nhìn Giang Ninh ôn bài, không còn lời gì để nói, an vị ở một bên chơi máy tính bảng, trong lòng yên lặng cảm thán: Nếu lão tử mặt dày một lần nữa, đẩy ngã trực tiếp, có thể ăn cậu ta được không?
Đáng tiếc hiện tại Tần Phi lực bất tòng tâm, tối hôm qua Giang Ninh chịch mạnh mẽ hung ác còn rõ ràng ngay trước mắt, anh thật lo lắng nếu mình làm hàng động dại dột với Giang Ninh, dẫm vào vết xe đổ tối hôm qua, vậy thì trộm gà không thành còn mất nắm gạo, cuối cùng xui xẻo nhất chính là cái mông của mình.
Tần Phi cứ miên man suy nghĩ trong chốc lát, dược lực từ thuốc trị cảm bắt đầu kéo đến, hai mí mắt đánh thẳng vào nhau, sau đó liền nằm dài trên người Giang Ninh.
Ban đêm khi tỉnh lại, phát hiện mình nằm ở trên giường, che kín chăn, mà Giang Ninh…… Còn nằm trên ghế sô pha!!!
Tần Phi cạn lời, có cần phải tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết như thế không?
Có điều anh lại suy nghĩ một chút, Giang Ninh là thẳng nam, nếu như hiện tại Giang Ninh thoải mái tiếp nhận anh, hai người hừng hực khí thế, đói khát triền quấn lẫn nhau, đó mới là lạ đấy!
Muốn cho một thẳng nam biến thành gay, đầu tiên phải đánh vào tận nội tâm chỉ được tiếp thu nam nhân, cùng nam nhân sống chung lâu dài, đây không phải chuyện một sớm một chiều, càng không phải cứ cởi quần làm một nháy đối phương liền triệt để dễ dàng uốn cong đơn giản như vậy, bạn cũng phải cho hắn một quá trình từ từ uốn cong.
Vừa nghĩ như thế, Tần Phi có chút thoải mái.