Sổ Tay Ghi Chép Tuổi Thanh Xuân

Chương 5: Thiếu niên xinh đẹp là một thành viên trong nhóm




Lạc Tử Tinh và nói với Thước Nguyệt chuyện đã hẹn ăn cơm trưa với Úy Trì An Minh, Thước Nguyệt đẩy đẩy bả vai Lạc Tử Tinh, ý bảo cô bắt lấy cơ hội, dù sao rất nhiều nữ sinh nhìn Úy Trì An Minh như hổ rình mồi. Lạc Tử Tinh bất đắc dĩ, Úy Trì An Minh chẳng phải mẫu người cô thích, cô thích người có ngũ quan tinh xảo, ngón tay thon dài trắng nõn, tâm địa thiện lương, một người con trai giống như bước ra từ trong tranh.

Giống như Diệp Hiên Nhiễm gặp được ngày hôm qua cũng không sai biệt lắm, Lạc Tử Tinh cúi đầu nhìn nhìn vết thương trên đùi, vừa gặp mặt đã tóe lửa khắp nơi như vậy, nói không chừng sẽ có kỳ duyên, cô mím môi cười bản thân quá nhộn nhạo.

Úy Trì An Minh gọi điện thoại cho Lạc Tử Tinh, hẹn địa điểm, Lạc Tử Tinh đến sớm trước thời gian hẹn. Nhưng mà Úy Trì An Minh cũng không để cho cô đợi quá lâu, rất nhanh cũng đã đến.

Dáng người anh thon dài, bởi vì gầy mà có vẻ càng cao ngất, khôi ngô tuấn tú, ngũ quan nhu hòa, khi nhìn người khác, ánh mắt dịu dàng phảng phất vị ngọt ngào, khiến rất nhiều nữ sinh nảy sinh tình cảm chìm đắm vào trong hũ mật này.

Lạc Tử Tinh cũng bị anh mê hoặc, cảm thấy nam sinh xuất chúng như vậy vô cùng chói mắt, nhưng mà rất nhanh đã điều chỉnh lại.

Trước kia bọn họ cũng đã ăn cơm cùng nhau, nhưng đều là ăn cùng với mọi người, chưa bao giờ ở riêng với nhau, Lạc Tử Tinh muốn nói với anh chuyện mình sẽ đi làm trợ lý cho nhóm nhạc, bởi vì cũng không có gì để giấu diếm, Úy Trì An Minh có tò mò hỏi cô là nhóm nhạc nào, Lạc Tử Tinh nói cho anh biết là nhóm TK- boys.

Sau đó Lạc Tử Tinh nhìn thấy sắc mặt Úy Trì An Minh có chút không đúng, khi đang muốn hỏi, chỉ thấy anh chậm rì rì nói: "A, thì ra trợ lý của bọn tớ là cậu."

"Cái gì?" Lạc Tử Tinh nhất thời không phản ứng kịp, ngược lại với tưởng tượng, kinh hô, "Cậu là một thành viên của TK?"

Úy Trì An Minh mỉm cười gật đầu.

Sau khi Úy Trì An Minh trả lời câu hỏi của Lạc Tử Tinh, thật sảng khoái đồng ý đơn xin từ chức của cô, nhưng mà vẫn cầu xin cô hỗ trợ hoạt động ngày kỷ niệm thành lập trường không lâu sau, Lạc Tử Tinh vui vẻ đồng ý.

Lạc Tử Tinh đang ngâm nga làm việc nhà, đột nhiên vỗ vỗ đầu, quên hỏi Úy Trì An Minh tên hai thành viên khác rồi.

Nhưng mà nghĩ rằng ngày mai đã có thể gặp mặt, Lạc Tử Tinh sẽ không quấy rầy Úy Trì An Minh nữa, trong lòng có chút chờ mong nho nhỏ, hi vọng rằng hai người khác cũng có thể dễ dàng ở chung.

Sáng ngày hôm sau, Lạc Tử Tinh đã sớm trang điểm, chuẩn bị xong, chờ đợi dì Lâm Mộng tới đón nàng.

Khi Lâm Mộng tới vẫn mua rất nhiều thứ này nọ như trước, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp mang theo nụ cười mỉm ấm áp: "Anh rể, Tiểu Tinh."

"Dì, dì tới rồi." Lạc Tử Tinh đi qua ôm ấp dì nhỏ, sau đó tiếp lấy mấy thứ đồ kia để sang bên cạnh.

Lạc Văn Viễn chuyển động xe lăn đi lại, có chút ngượng ngùng: "Mỗi lần em đều phải tốn kém như vậy, cảm ơn em đã tìm việc cho Tiểu Tinh."

"Anh rể không cần khách khí."

Tuy rằng mẹ và cha đã ly hôn, nhưng mà Lâm Mộng vẫn quen gọi ông là anh rể, dùng lời của dì để nói thì là dì vẫn cảm thấy Lạc Văn Viễn là anh rể của dì, mà Lạc Văn Viễn cũng quen với cách xưng hô này, không hề cảm thấy châm chọc hay khác thường.

"Tiểu Tinh, đều chuẩn bị xong rồi sao?" Lâm Mộng hỏi cô.

"Xong rồi ạ." Lạc Tử Tinh gật gật đầu, "Dì, chúng ta đi thôi."

Ở trên ô-tô đi đến khách sạn đã hẹn trước, Lạc Tử Tinh lấy tư liệu và ảnh chụp của TK- boys ra xem. Khi lật đến một tờ, Lạc Tử Tinh đột nhiên kinh hô một tiếng.

"Như thế nào?"

"Người này, Diệp Hiên Nhiễm, cũng là một thành viên trong nhóm sao?" Lạc Tử Tinh nhìn nhìn miệng vết thương, chỗ này vẫn còn ẩn ẩn đau đớn. Cô vốn chưa quen thuộc với tên này lắm, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt xinh đẹp kia, bỗng chốc đã nhận ra được.

"Là cậu ấy, học sinh trường trung học Thánh Du năm thứ ba, thế nào, có vấn đề gì sao?" Lâm Mộng vừa lái xe vừa hỏi cô.

Lạc Tử Tinh lắc đầu: "Không có, chính là đã nghe... bạn học nhắc đến cậu ấy."

"Ha ha, cậu ấy sao, quả thật là rất nổi danh, nhưng mà cậu ấy cũng rất nghịc ngợm, hơn nữa, nhất định không thể nói cậu ấy xinh đẹp, nếu không cậu ấy sẽ nổi bão." Lâm Mộng truyền thụ kinh nghiệm ở chung cho cô.

Lạc Tử Tinh ở trong lòng le lưỡi, cô đã phạm phải điều đó rồi.

Nhưng mà nghĩ đến việc được làm trợ lý cho cậu ấy, Lạc Tử Tinh vẫn thật vui vẻ.

Xe rất nhanh đã tới khách sạn, là một khách sạn nổi tiếng với đồ Tây, được trang hoàng vô cùng xa hoa, tiếng đàn piano nhẹ nhàng, khắp nơi đều lộ ra không khí tình cảm lãng mạn ấm áp. Lạc Tử Tinh đi theo sau Lâm Mộng, đi thẳng vào một gian phòng.

Vừa mở cửa ra, Lạc Tử Tinh còn có cảm giác xanh vàng rực rỡ, không chỉ phong cách của nơi này, mà còn có phong cách của ba thiếu niên vô cùng tuấn tú xinh đẹp trước mặt nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.