Cái này tuy rằng là một trong những tuyệt kỹ nổi danh của Hầu Ca, nhưng nhân loại và Hầu Ca vẫn có khác biệt.
Tám mươi bốn ngàn cọng lông của Hầu Ca, sau khi dùng xong liền biến trở lại, còn có chức năng thu hồi. . .
Người bình thường đại khái sẽ có một trăm ngàn cọng tóc, Hứa Kỳ Tịch cảm giác tóc của mình hẳn là sẽ ít hơn, phỏng chừng có bảy tám mươi ngàn liền không sai. Nhưng cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là tóc của nhân loại không có chức năng tự động thu hồi.
Nhổ một cọng liền mất một cọng, đợi mọc dài ra phải vài ngày. Hơn nữa nếu như tổn thương tới chân tóc, số lần tổn thương hnhiềuơn, thậm chí nói không chừng còn có thể ảnh hưởng mọc tóc trong tương lai.
Sẽ trọc.
【 Chờ đã, cũng không nói nhất định phải nhổ xuống. 】Trong lòng Hứa Kỳ Tịch đột nhiên khẽ động.
Cái chúc phúc này là 'Nguyện mỗi một cọng tóc của bạn, đều có thể hóa thành một phân thân', vậy nếu như là tóc được cắt thì sao?
Đàn ông mà, một hai tháng đi cắt tóc một lần là rất bình thường.
Như vậy thì những cọng tóc được cắt xuống, có công dụng hay không?
"Ơ? Cái thủy tinh phù này sao lại toả sáng?" Kỳ Kỳ bên cạnh thấy Hứa Kỳ Tịch sau khi nhận thủy tinh phù, liền phát hiện thủy tinh phù trong tay Hứa Kỳ Tịch, mơ hồ lóe sáng.
"Có thể là do tôi nhìn tương đối đẹp trai." Hứa Kỳ Tịch vui vẻ đóng cái hộp này, che giấu việc 'Phù văn chúc phúc' bị tinh thần lực tiếp xúc sẽ toả ra ánh sáng.
—— Mảnh phù văn này, hiển nhiên có chút khác với phù văn mà hắn đã thêm vào trên kiếm lớn.
Cái khác đều là 'Phù văn chúc phúc' bình thường, có thể nói là một vài kĩ năng sinh hoạt.
Mà mảnh này, lại là 'Kỹ năng chiến đấu' thực dụng chân chính, pháp thuật thần thông.
Là đẳng cấp cao hơn? Hoặc là tinh phẩm hiếm có trong thú phù?
"Kỳ Kỳ là thương nhân phù văn sao?" Hứa Kỳ Tịch đóng hộp lại, nhìn về người nữ thường phục bên người mà hỏi.
"Không, nghề nghiệp chân chính của tôi là ăn cơm mềm, tìm một nữ tổng tài có tiền nuôi tôi. . . Bán phù văn chỉ là con đường tiếp xúc tổng tài có tiền của tôi." Kỳ Kỳ nằm dài trên bàn, thoạt nhìn toàn thân vô lực.
Hứa Kỳ Tịch rất có tự mình hiểu lấy: "Tôi dường như cảm thấy cô đang khen tôi."
"Anh chính là phiên bản cuối cùng mà tôi hâm mộ." Kỳ Kỳ cũng nói vô cùng thẳng thắn.
Hứa Kỳ Tịch cảm giác bản thân nói chuyện phiếm với Kỳ Kỳ, thích hợp đến lạ kỳ.
"Kỳ Kỳ, đừng dạy hư A Tịch." Hoạ Mi trong phòng bếp nhịn không được nhắc nhở.
Nghe được lời này của Hoạ Mi, Kỳ Kỳ hướng mặt về Hứa Kỳ Tịch, không ngừng nháy mắt.
Nếu không phải là bạn thân tốt với Hoạ Mi, lúc này nàng đã lật bàn ——hai vợ chồng nhà này không xem chó là người.
"Hoạ Mi sưu tầm rất nhiều phù văn sao?" Hứa Kỳ Tịch một tay chống cằm, tò mò hỏi.
Kỳ Kỳ đáp: "Rất nhiều, ngoại trừ tôi một ít thủy tinh phù cung cấp cho cô ấy, bản thân cô ấy cũng có thu thập. . . Làm sao, đàn ông như anh cũng có hứng thú với đồ vật tự toả sáng à?"
"Hai ngày nay vừa mới sinh ra hứng thú." Hứa Kỳ Tịch thành khẩn trả lời.
Lúc này, Hoạ Mi đem mấy món đồ ăn đặt lên bàn, ngọt ngào hỏi Hứa Kỳ Tịch: "Vậy một lát nữa, chúng ta đi xem thủy tinh phù sưu tầm của em. Em sưu tầm rất nhiều, cụ thể có bao nhiêu em đều không nhớ được."
Hứa Kỳ Tịch: "! ! !"
Ừm, rất nhiều, không nhớ được. . . Cái này đại biểu cho số lượng, khẳng định không phải ít.
Nếu như chỉ là hai ba mươi mảnh, sao có thể tới trình độ không nhớ được.
【 Sưu tầm của Hoạ Mi, chẳng lẽ còn muốn nhiều hơn so với hàng dự trữ của 'Tổng bộ' trong miệng của chị em Diệt Phượng? 】 Cái ý niệm này chợt lóe mà qua trong đầu Hứa Kỳ Tịch.
Bất quá, ngược lại có thể hiểu được. . .
Hàng dự trữ của 'Tổng bộ' trong miệng chị em Diệt Phượng rất ít, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì mấy tháng nay, mở ra 'Hạng mục nghiên cứu vũ khí linh năng', tiêu hao điên cuồng 'Thú phù' dự trữ, vừa lúc hầu như không còn.
Nhưng chỉ cần cho bọn họ một chút thời gian, không cần bao lâu, là có thể nhanh chóng tìm được một nhóm 'Thú phù' lớn. Dù cho không phải mỗi con 'Tinh thú' đều sẽ ngưng tụ ra thú phù, nhưng phạm vi toàn quốc lớn như vậy,
Tích ít thành nhiều. Chỉ cần thoáng qua một thời gian, triệu tập một chút, số lượng thú phù sẽ vô cùng khoa trương.
"Hơn nữa, khi có được, em liền nghĩ đến tương lai A Tịch có thể cũng cảm thấy hứng thú đối với 'Sưu tầm thủy tinh phù' hay không, cho nên phần lớn thủy tinh phù, em đều sưu tầm hai phần, ngoại trừ một ít hàng hiếm." Hoạ Mi lại bỏ thêm một câu.
Hứa Kỳ Tịch nghe vậy, trong lòng lại một trận ấm áp.
Giá trị khí huyết không ngừng +1, tinh thần lực +1, hiệu quả mạnh hơn gấp mấy lần so với minh tưởng.
Kỳ Kỳ bên cạnh vốn cầm đũa lên, hiện tại lại đem đũa buông xuống. . . Cảm giác có chút no, đột nhiên không muốn ăn cơm.
"Bây giờ nếu như ở cổ đại, vậy thì thật tốt." Kỳ Kỳ thở dài, thương cảm mà nói.
Hứa Kỳ Tịch sửng sốt: "Cổ đại?"
"Ừm, cổ đại không phải có tam thê tứ thiếp sao?" Kỳ Kỳ ngẩng đầu nhìn đèn treo, chậm rãi nói.
Hứa Kỳ Tịch cười nói: "Đừng suy nghĩ nhiều, tam thê tứ thiếp, không phải nam thê và nam thiếp."
Kỳ Kỳ nhìn chằm chằm Hứa Kỳ Tịch một lát: "Dòng suy nghĩ của anh, thật hiếm thấy, tôi đều theo không kịp."
Bình thường dựa theo suy nghĩ như vậy, không phải hẳn là nàng sẽ trở thành tiểu thiếp của Hứa gia, sau đó do vợ lớn Hoạ Mi nuôi nàng và Hứa Kỳ Tịch, để nàng đạt thành mục tiêu được nữ tổng tài bao dưỡng sao?
Suy nghĩ của Hứa Kỳ Tịch, không đi đường tầm thường, đường đi đều quái lạ.
Lẽ nào đây là nguyên nhân cuối cùng Hoạ Mi lựa chọn Hứa Kỳ Tịch sao?
Sau khi ăn xong, Kỳ Kỳ đứng dậy đi về —— Theo tiết tấu ngày xưa, chí ít nàng còn muốn lại ở chỗ này thêm nửa ngày, ăn thêm cơm tối, nhưng ngày hôm nay nàng có chút ăn không tiêu.
Không biết có phải ảo giác hay không, Kỳ Kỳ cảm giác Hứa Kỳ Tịch và Hoạ Mi, bây giờ dường như về tới thời gian tân hôn, chán ngấy khiến nàng chịu không nổi, không thể làm gì khác hơn là lui bước ra về —— giữa vợ chồng thật sự có thể duy trì cảm giác ngọt ngào của 'Tân hôn'?
Trong cái này, có cái bí quyết gì không?
. . .
Hứa Kỳ Tịch sau khi cơm nước xong, đâm đâm con cua còn đang sùi bọt mép: "Hoạ Mi, không luộc cua sao?"
"Buổi tối đi, nuôi chúng nó trước đã. Cua nhỏ có chút đáng yêu, mỗi lần dù sao vẫn không đành lòng giết chúng nó." Hoạ Mi trả lời, nâng lấy Hứa Kỳ Tịch: "Đi, nhìn bộ sưu tập của em."
Nàng lúc này, giống như là một đứa nhỏ muốn khoe khoang đồ chơi của bản thân, có chút khẩn trương gấp gáp muốn khoe bộ sưu tập của mình với Hứa Kỳ Tịch.
Lầu hai, trong phòng chứa đồ ở tầng gác phòng tập thể hình. . .
Tầng này có hai phòng chứa đồ, một phòng chứa dụng cụ tập thể hình, tạp vật, phòng chứa đồ kia được Hoạ Mi cải tạo thành phòng kho báu.
Phòng chứa đồ mở ra, bên trong có cái kệ ba hàng.
Trên một kệ, hầu như xếp đầy 'Thủy tinh bài', hai kệ còn lại tạm thời để trống.
Mảnh phù văn có đôi có cặp, bị đặt trên một khung nhỏ đặc biệt dành riêng, lòe lòe chiếu sáng.
Chỉ là chủng loại, trên trăm loại khẳng định dư, mỗi loại đều là có đôi có cặp. . . Ngoại trừ một phần nhỏ, hàng quý hiếm không gôm được đủ hai mảnh, được đặt riêng ở một bên.
Đầy đủ ~
Vốn đang suy nghĩ, chờ chị em Diệt Phượng bên kia đi gôm hàng, đến lúc đó hắn đi dùng 'Hứa mặt mũi', gôm đủ một trăm mảnh phù văn.
Kết quả căn bản không cần.
Chủng loại của Hoạ Mi bên này, đã hơn trăm loại, dự tính không ít hơn hai trăm.
"Thích không?" Thẩm Họa Mi mở hai tay: "Nếu như thích, tất cả trong phòng này, đều là của anh đó ~ "
"Thích." Hứa Kỳ Tịch gật đầu.
Nội tâm của hắn không cho phép hắn nói dối.
Hoạ Mi cười hì hì nói: "Ngày hôm nay lúc nghênh đón em rất là đẹp trai."
"Hoạ Mi, chúng ta sau này đừng nói việc này." Hứa Kỳ Tịch hận không thể chạy đi tìm một cỗ máy thời gian từ chổ của Mạch Tuệ, trở về buổi trưa, đem việc xảy ra trong thời điểm ấy xoá bỏ.
Mặt khác. . .
Trong những yêu thích của Hoạ Mi, hắn đã nắm giữ.
Với con đường hiện tại của hắn, đi qua tổng bộ do Diệt Phượng nhắc tới, tương lai khẳng định có thể thu thập được 'Thú phù' nhiều kiểu dáng.
"Không bao lâu, anh sẽ nhét đầy thủy tinh phù lên hai kệ còn lại." Hứa Kỳ Tịch làm ra vẻ rất ngầu mà cam đoan.
Khiến Hoạ Mi cũng có thể hài lòng.