Sợ Cưới

Chương 64: Một lần hỗn chiến




“ Mẹ, cho dù những gì con làm trong mắt mẹ đều không đáng gì, chúng ta dù gì cũng là mẹ chồng con dâu nhiều năm như vậy, mẹ chồng, con cùng Lục Tử Minh còn chưa ly hôn, mẹ là mẹ anh ta, cũng không thể để mặc anh ta tùy tiện đưa bồ về nhà chứ?” Trình Mai Tây chấn vấn bà Lục.

“ Con lớn rồi không cần mẹ, nó đã hơn 30 tuổi rồi, con nói nó muốn mời khách về nhà, mẹ chẳng lẽ còn bảo không được?” Bà Lục hơi đuối lý, cúi đầu không nhìn mặt Trình Mai Tây.

“ Mẹ, anh ta là người đàn ông đã có gia đình, dẫn một cô gái trẻ tuổi về nhà, mẹ thấy thế là bình thường sao?” Trình Mai Tây từng bước ép tới.

Trình Mai Tây ép hỏi tới mức bà Lục không còn gì để nói, Lục Tử Khanh thấy Trình Mai Tây không chịu buông tha, bước sang lôi kéo Trình Mai Tây vào phòng ngủ ngồi xuống, lại vào trong bếp rót một cốc nước đi vào đưa cho Trình Mai Tây: “ Đây là chuyện của cậu cùng Lục Tử Minh, sao cậu lại hỏi mẹ mình, anh trai mình lớn rồi, mẹ là người phụ nữ nông thôn, làm sao có thể quản chuyện của anh trai được?”

Trình Mai Tây cười lạnh: “ Không có các người ủng hộ, không có cha mẹ cậu ngầm đồng ý, anh ta dám kiêu ngạo như thế sao? Dám ngang nhiên mang bồ về nhà?”

Lục Tử Khanh lắc đầu: “ Anh trai tự mang người về nhà, cha mẹ mình làm sao được? Bọn họ dù có phản đối, anh mình cũng sẽ không nghe.”

“Nếu thế bọn họ ít nhất cũng phải tỏ thái độ, anh trai cậu lập lờ mang một cô gái trẻ tuổi về nhà, bọn họ cũng chẳng nói gì, đây chẳng phải thành là ủng hộ .” Trình Mai Tây không bỏ qua.

Lục Tử Khanh nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Nói mãi, chẳng phải là có bồ à? Cái này tính chuyện quái gì, bây giờ đàn ông có bồ quá bình thường.”

“Chuyện này đều là trách tôi đúng không? Đàn ông có bồ là bình thường, ý cậu tất cả đều là tôi sai? Không nên ngạc nhiên?” Trình Mai Tây hỏi lại.

Lục Tử Khanh vội vàng giải thích: “Anh trai tớ là Giáo sư trẻ tuổi đầy hứa hẹn, bên cạnh biết bao nhiêu là cô gái trẻ trung xinh đẹp, cũng khó tránh bị mê hoặc, xã hội bây giờ chẳng phải là vậy à? Tìm bồ thực sự bình thường, cái này cũng không hoàn toàn là anh ấy sai, chính là ý chí anh ấy quá kém.”

“Chẳng lẽ cứ mê hoặc nhiều hoặc là thuần phong xã hội không tốt, là có thể tùy tiện tìm tình nhân, nuôi bồ nhí? Anh trai cậu có bồ nhí ở bên ngoài, cậu không những không nói được câu nói công bằng, còn muốn tôi ngậm miệng nhịn xuống?” Lời của Lục Tử Khanh chỉ khiến cho Trình Mai Tây càng thêm tức giận.

“Cũng không phải muốn cậu nuốt giận. Tớ chỉ muốn cậu nghĩ thoáng một chút, dù sao kiểu sự tình như thế này còn nhiều, rất nhiều, qua rồi là sẽ tốt thôi, tớ chẳng phải cũng gặp chuyện này rồi à, Trương Bác Tùng đã vài lần cãi nhau vì chuyện này. Lúc đầu tớ cũng làm ầm lên, nhưng cũng không có cách nào giờ nào phút nào cũng buộc anh ta bên người, chỉ cần anh ta còn cần cái nhà này, còn có trách nhiệm với cái nhà này, tớ cũng đành nhắm một mắt mở một mắt.”

“ Anh cậu với Trương Bác Tùng không giống nhau, làm sao có thể so sánh. Tớ tìm anh trai cậu vì anh ta thành thật phúc hậu, có thể thiên trường địa cửu, cứ nghĩ rằng anh ta sẽ không bao giờ phản bội tớ, sẽ tốt với tớ cả đời. Ai ngờ lại xảy ra chuyện này?” Trình Mai Tây đau khổ.

“ Con người đều sẽ thay đổi. Trương Bác Tùng trước kia không có tiền cũng không thế. Hai chúng tớ coi như là từ hai bàn tay trắng gian nan lập nghiệp, vất vả làm nên trò trống, có nhiều tiền liền nhiều mê hoặc, liền có nhiều trường hợp ăn chơi. Con bồ thứ nhất của anh ta, tớ làm loạn lên, nhưng nhiều rồi cũng chán, chỉ cần anh ta có trách nhiệm với gia đình, con cái, ở ngoài có nhiều đàn bà hơn nữa tớ cũng không quan tâm. Không trách đàn ông lăng nhăng, chỉ trách rằng xã hội này nhiều mê hoặc quá, những đứa con gái muốn không làm mà hưởng nhiều lắm.” Lục Tử Khanh thở dài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.