Sinh Con Xong Ly Hôn

Chương 11




Edit + Beta: Vịt

****** Quà Trung thu cuối ngày =))))

Cái khẩu khí này, cái dấu chấm tròn cố định này, giống như đã từng quen biết.

Dù sao nhìn thế nào cũng không giống khẩu khí của Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn trước kia.

Comment hỏi gì đó đều có. Có hỏi Thẩm Gia Ngôn thích màu gì, hình mẫu lý tưởng, gần đây đang quay phim sao, cùng Thôi Chính Khâm là CP sao, chiều cao bao nhiêu vân vân mây mây.

Thẩm Gia Ngôn tận lực hữu cầu tất ứng, lựa chọn câu trả lời dễ đáp lại.

Lúc Thẩm Gia Ngôn mới debut, công ty thiết lập cho cậu là chàng trai dương quang. Hiện nay fan đều thích manh tương phản (*), hình tượng thẳng nam đơn điệu nhàm chán đã không được hoan nghênh nữa. Thẩm Gia Ngôn thích vận động, nhiệt tình sáng sủa, nhưng lại có trái tim thiếu nữ, thích màu hồng, manh tương phản như vậy đặc biệt chọt trúng điểm manh của fan.

(Manh tương phản: vẻ ngoài một kiểu nhưng tâm hồn một kiểu. Ví dụ vẻ ngoài đáng yêu nhưng lại rất bạo lực)

Thẩm Gia Ngôn dựa theo thiết lập mà công ty cho cậu, nói mình thích màu hồng.

Về phần hình mẫu lý tưởng, cái này có chút không dễ trả lời. Nhưng fan lại không bỏ qua cho cậu, cứng rắn muốn hỏi. Lúc này, Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn nói ra đáp án của mình, cũng không biết tại sao, hắn mỗi lần xuất hiện Thẩm Gia Ngôn đều có thể nhìn thấy.

Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Anh tuấn bức người, gia đình hơn trăm triệu, thể lực tốt, JG.

Mấy cái trước Thẩm Gia Ngôn nhìn hiểu, JG là cái gì? Là từ ngữ lưu hành gần đây sao? Thẩm Gia Ngôn có chút không biết nói sao, mặc dù cậu và Tạ Kế Hiên đã lăn giường, nhưng cậu là thẳng nam! Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn chẳng lẽ là hủ nữ? Nghĩ tới đây, Thẩm Gia Ngôn cũng là thấy lạ mà không lạ.

Thẩm Gia Ngôn ngó lơ hắn, không ảnh hưởng cậu nói chuyện.

Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Nghe nói hợp đồng của anh sắp tới kỳ rồi, định chọn công ty nào chưa?

Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Tân Nguyên rất tốt, ông chủ là một người tốt, người cũng lớn lên rất đẹp trai.

......

Nếu không phải hiện tại cây to đón gió, Thẩm Gia Ngôn thật muốn kéo đen cái người này.

Thẩm Gia Ngôn đầu này vừa livestream không bao lâu, Chu Tầm Chi cũng mở livestream, bình thường công ty sẽ không sắp xếp livestream cùng một lúc, hại nhiều hơn lợi.

Mạnh Giản Minh nghe nói Chu Tầm Chi không báo cáo với hắn đã livestream, ngược lại không nói gì, nhưng chân mày nhăn lại đã cho thấy hắn không cao hứng lắm, nhưng dù mất hứng thế nào cũng không đứng dậy rời đi, trọng tâm trước mắt vẫn như cũ là Thẩm Gia Ngôn.

Chu Tầm Chi sau khi hot, thời gian rảnh rỗi livestream rất ít, hắn một khi livestream đều là phim mới sắp chiếu cần tuyên truyền. Cho nên livestream như hôm nay cực kỳ quý giá, fan vừa nghe nói hắn livestream, đổ xô tới, lượt view bên này của Thẩm Gia Ngôn giảm xuống rõ ràng.

Chu Tầm Chi rất nhanh liền vượt qua Thẩm Gia Ngôn, đợi Thẩm Gia Ngôn kết thúc livestream, Chu Tầm Chi cũng rất nhanh nói tạm biệt. Hai bên giống như đang âm thầm so đấu gì đó, cuối cùng lấy Thẩm Gia Ngôn bị thua mà kết thúc.

Bất quá Thẩm Gia Ngôn biết vừa lòng với cái đã có, có thể có nhiều fan như vậy đã rất vui vẻ rồi, về phần Chu Tầm Chi có ý gì, cậu căn bản không để ý.

Livestream xong, Thẩm Gia Ngôn gọi điện thoại cho dịch vụ khách hàng, "Xin chào, tài khoản "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn" bị trộm, phiền tìm về giúp tôi được không?" Tên ID livestream không thể lặp lại, người khác đặt rồi thì bạn không thể đặt nữa, fan nhỏ đi theo cậu nhiều năm như vậy, gặp phải khó khăn Thẩm Gia Ngôn muốn làm chút gì cho hắn.

"Chờ chút."

Dịch vụ khách hàng ngừng thao tác, "Anh là chính chủ sao?"

Số điện thoại bắt buộc, khả năng còn sẽ cần dùng tới mật khẩu trước kia, Thẩm Gia Ngôn không có cách nào nói dối: "Không phải."

Dịch vụ khách hàng nói: "Không phải chính chủ không thể tiến hành thao tác này."

Thẩm Gia Ngôn chất vấn: "Chủ nhân tài khoản gọi điện thoại khiếu nại rất nhiều, các người tại sao chưa giải quyết?"

Dịch vụ khách hàng giở giọng: "Xin lỗi, tình huống anh nói chúng tôi không hiểu lắm, chỉ cần xác định bị trộm tài khoản, khiếu nại chúng tôi đều sẽ cố gắng sớm giải quyết."

Kỳ quái, cậu cảm thấy fan nhỏ không thể nào nói dối, nhưng dịch vụ khách hàng cũng không cần thiết lừa cậu mà. Thẩm Gia Ngôn nghi ngờ cúp điện thoại, tiểu ca dịch vụ khách hàng từ đáy lòng thở phào nhẹ nhõm. Thật là kỳ quái, cái ID "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn" này rốt cuộc có bí mật gì không thể cho ai biết, nhiều người tranh nhau cướp như vậy.

Tiểu ca quay đầu hỏi đồng nghiệp: "Thím biết hiện tại tài khoản này ở trong tay ai không?"

Đồng nghiệp lắc lắc đầu: "Mặc kệ trong tay ai, nhất định là nhân vật lợi hại, không thấy quản lý của chúng ta đích thân tới tìm giám đốc kỹ thuật đòi tài khoản sao."

Tiểu ca chậc chậc: "Thế giới của người có tiền chúng ta không hiểu."

Hai ngày này trải qua suy nghĩ kĩ càng, Thẩm Gia Ngôn vẫn là quyết định gia hạn với Tân Nguyên, hiện tại đã định giữ lại nhóc con, liền có dính dáng với Tạ Kế Hiên, lựa chọn Tân Nguyên đối với cậu mà nói là tốt nhất.

Thẩm Gia Ngôn khoảng thời gian này bận rộn không có thời gian về nhà, luôn ở trong căn hộ thuê, cậu thật sự cũng không muốn về nhà, vui tới nhàn rỗi, không có Dương Mạn Cầm và Thẩm Thừa Vũ, thế giới của cậu tươi sáng hơn nhiều.

Ngược lại Thẩm Thừa Vũ lại trải qua không quá thuận.

Hắn có một cô bạn gái truy tinh (*), sau khi biết hắn là em trai của Thẩm Gia Ngôn, một mực hỏi hắn về chuyện của Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Thừa Vũ phiền không chịu nổi.

((*) truy tinh: theo đuổi ngôi sao, đu idol)

Ở trước mặt hắn, Thẩm Gia Ngôn cho tới bây giờ đều không phải nhân vật chính.

"Thừa Vũ, Thẩm Gia Ngôn gần đây sắp mở fan meeting, anh giúp em lấy chữ ký của anh ấy nhá."

"Muốn chữ ký còn không dễ sao? Em có thể tự mình đi tiếp xúc cự ly gần với anh ta mà."

Cô gái oán hận: "Anh không biết đâu, người đi nhiều lắm, không nhất định có thể rút trúng em!"

Chỉ bất quá tình cờ cứu người, Thẩm Thừa Vũ thật sự không tin Thẩm Gia Ngôn có thể có bao nhiêu hot, mấy hot search trên mạng còn không phải đều là lăng xê ngấm ngầm của công ty, cái này ở giới giải trí cũng không phải chuyện mới mẻ gì.

Hắn muốn xem xem rất nhiều người mà bạn gái nói có thể có mấy người.

8h tối, Thẩm Gia Ngôn vẫn ở studio chụp ảnh, meeting sẽ đăng poster, phải làm gấp rút suốt đêm. Cả tòa nhà chỉ có phòng này còn sáng đèn, Thẩm Gia Ngôn đã chụp xong hai bộ, hair stylist sau khi lại sấy tóc cho cậu một lần, tiếp tục chụp bộ thứ 3.

Thẩm Gia Ngôn lúc này buồn ngủ cực kỳ, kể từ khi có nhóc con, rất dễ mệt mỏi không nói, buổi tối cũng nhịn không dậy tiểu đêm, tới thời gian liền mệt rã rời, còn không thể uống cafe, chỉ có thể cấu tay lên tinh thần.

Thợ trang điểm đo eo cho cậu, cười nói: "Tiểu Thẩm có phải mập không?"

Thẩm Gia Ngôn cả kinh, buồn ngủ cũng chạy mất: "Eo to sao?"

"Không có không có, chính là cảm giác da đẹp hơn trước kia, sáng bóng mọng nước, vừa nhìn đã thấy rất dễ chịu." Thợ trang điểm nháy mắt: "Gần đây ăn thần đan diệu dược gì, tôi lần trước thấy người khác sáng chói như vậy, vẫn là đứa em họ mang thai của tôi."

Thẩm Gia Ngôn bị sặc nước miếng, mạnh mẽ ho khan, chột dạ không dám ngẩng đầu. Cậu hiện tại càng ngày càng hận, sớm biết vậy, cậu đã tiên hạ thủ vi cường, phản thụ làm công, cường Tạ Kế Hiên, như vậy mang thai chính là Tạ Kế Hiên, tới lúc đó để cho Tạ Kế Hiên nếm thử chút đủ loại tư vị trên người cậu.

((*) tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước chiếm được lợi thế)

Nôn nghén, buồn ngủ, béo lên gì đó, từng cái bị một lần.

Không, đàn ông chuyên nghiệp bình thường sẽ làm cho đàn ông mang thai sao? Nghĩ như vậy, chuyên nghiệp của Tạ Kế Hiên thật là có độc!

Sau khi chụp xong, mọi người lục tục rời đi, chỉ còn lại Thẩm Gia Ngôn ở toilet tẩy trang. Cậu tẩy trang xong, vừa định rửa mặt, đèn đột nhiên tắt.

Bốn phía đen kịt một mảnh, điện thoại di động của Thẩm Gia Ngôn ném ở trong balo phòng hóa trang, trong tay ngay cả chiếu sáng khẩn cấp cũng không có. Mặt cũng không cách nào rửa, đợi một lát vẫn không sáng, liền sờ mò đi ra ngoài.

Bên ngoài cũng là một mảnh đen kịt, Thẩm Gia Ngôn sờ tới chỗ để túi, nhưng cái gì cũng không có, cậu rõ ràng nhớ mình để balo ở chỗ này, bên trên còn đè một quyển tạp chí. Thẩm Gia Ngôn lại sờ mò chỗ khác cũng không có, lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng rơi khóa, Thẩm Gia Ngôn sợ hết hồn, vội vàng sờ tới cạnh cửa, kéo một cái, quả nhiên bị khóa.

"Tôi vẫn chưa đi!" Thẩm Gia Ngôn hô to, nhưng không ai đáp lại, thật sự bị khóa, cậu phải sáng mai mới có thể đi ra, không có điện thoại, cậu thật sự không cách nào cầu cứu.

Lại qua nửa tiếng, Thẩm Gia Ngôn trong bóng tối buồn ngủ, cậu thật sự buồn ngủ, nhóc con cần cậu giữ giấc ngủ đầy đủ, không để cho cậu mở mắt. Lúc này, trên cửa rốt cục truyền đến động tĩnh, Tạ Kế Hiên cầm đèn pin mở cửa. Thẩm Gia Ngôn nằm trên ghế salon, ngủ tới ngã trái ngã phải.

Thẩm Gia Ngôn ngủ ngược lại nhiều hơn một phần cường thế so với bình thường, tư thế mở rộng hoàn toàn một chút cũng không khách khí, bá khí chiếm cả cái ghế sofa, một bên cẳng chân còn rũ trên mặt đất, hết sức tùy ý.

Tạ Kế Hiên ngồi xổm xuống, đặt đầu cậu ngay ngắn, Thẩm Gia Ngôn giống như không xương, lại xiêu vẹo trở lại, đè tay Tạ Kế Hiên.

Làn da trên tay bóng loáng nhẵn nhụi, nóng hầm hập, từng đợt lay động trái tim Tạ Kế Hiên.

Tạ Kế Hiên không nhúc nhích, ánh mắt u ám, quầng thâm mắt tối qua vẫn chưa tan, lúc này càng thêm nặng. Thẩm Gia Ngôn ngủ rất sâu, giống như đang mơ cái gì đó, trong miệng đột nhiên rì rầm.

Tạ Kế Hiên ghé tới muốn nghe cậu đang nói gì, người ngủ có chút phát âm không rõ, nghe hồi lâu, không nghe thấy, Tạ Kế Hiên ngược lại bị hơi thở của Thẩm Gia Ngôn khiến cho cả người run rẩy. Hơi thở nóng bỏng kia phun trên vành tai anh, đốt ra tiếng vọng cực nóng.

Xuống thêm 2cm nữa chính là mặt Thẩm Gia Ngôn, thời gian Tạ Kế Hiên ngây người, Thẩm Gia Ngôn đột nhiên tỉnh.

Tạ Kế Hiên nghĩ cũng không nghĩ, tay trước tiên làm phản ứng, tắt đèn pin.

Tính cảnh giác của Thẩm Gia Ngôn trở nên kém, nhưng vẫn chưa hoàn toàn biến mất, lúc cảm giác được bên cạnh có người, đại não ra sức khôi phục tỉnh táo, nhưng còn chưa nhìn rõ người, lại lâm vào bóng tối.

Cậu lập tức cảm thấy người này không có ý tốt, nếu như không phải chột dạ tại sao thấy cậu tỉnh liền tắt đèn pin. Vừa nãy cách cậu gần như vậy, không phải muốn móc túi chứ!

Nghĩ như vậy, thừa dịp người nọ còn chưa ra tay với cậu, Thẩm Gia Ngôn tiên hạ thủ vi cường, nhấc chân liền đá người kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.