Siêu Não Hắc Khách (Hacker

Chương 273 : Cơ Sở Phần Cứng Của Siêu Não Hệ Thống




Tại đầu óc của mình bên trong biên soạn một cái hệ điều hành, cái này không thể không nói là một cái cực kỳ điên cuồng suy nghĩ.

Nhưng là, Lâm Hồng lại tin tưởng mình nhất định có thể thành công, bởi vì hắn trước mắt thật sự có được trụ cột năng lực —— cường đại tinh thần lực. Đã có cái này, hắn có thể giám sát và điều khiển toàn bộ khả năng của não, khiến cho việc đối với đại não lập trình trở thành có khả năng.

Trên thực tế, cơ sở phần cứng trong não đã có sẵn.

Tại cơ sở phần cứng này, chạy một phần mềm “ý thức”, nhưng là cái này phần mềm đến cùng như thế nào sinh ra, cơ chế vận hành của nó là như thế nào, lại không ai biết.

Mà Lâm Hồng cũng căn bản không hy vọng mình có thể hoàn toàn cởi bỏ nhân loại đại não bí mật, hắn muốn làm đấy, chỉ là sử dụng tư tưởng hệ điều hành của máy tính để lập tình cho bộ não.

Có lẽ căn bản không cách nào đạt tới mức mạnh mẽ như một hệ điều hành thực sự cho bộ não, nhưng là so với hiện đại máy vi tính có thể xác định muốn càng cường đại hơn. Vô luận là tính toán tốc độ, hay lưu trữ không gian, đều muốn so với hiện hành máy vi tính phải cường đại hơn nhiều, gấp trăm lần, thậm chí nghìn lần, vạn lần!

(Chỗ này nghe rất là láo, rất khoa trương nhưng mà là đúng, mình nhớ có một lần đọc được GooGle phải sử dụng mấy ngàn cái máy vi tính nối lại thành một siêu máy tính mới thiết lập thành công một hệ thống mạng nơron tạo ra một trí tuệ nhân tạo có độ thông minh ngang với đứa bé 10 tuổi. trong đầu có mấy tỉ nơron chất liệu siêu dẫn, tạo ra một mạng nơron khổng lồ mà không có cái máy tính nào giả lập nổi. Còn về khả năng lưu trữ của bộ não thì mình ko biết nữa, chưa biết cơ chế nó như thế nào)

Trong đầu mỗi người có trên 14 tỉ tế bào thần kinh, chỉ cần Lâm Hồng tìm được một cái phương pháp có thể đối với tế bào thần kinh đó tiến hành mã hóa, khiến cho có thể biểu thị 0 cùng 1 hai loại trạng thái, hơn nữa có thể thông qua nhất định là phương thức đối với chúng tiến hành cải biến, hắn có thể tại trong đại não thành công biên soạn ra một bộ hệ điều hành.

Hệ điều hành, về bản chất mà nói là một quá trình truyền tín hiệu có qui luật. Quy tắc này đơn giản đến cực điểm, chỉ cần định nghĩa nó là được (định nghĩ nó tức là ví dụ như giữa 2 người lập ra một qui tắc để giao để họ hiểu nhau khi ở xa quá không nói nghe được, như là lắc đầu thì hiểu là “lắc” gật đầu thì hiểu là ”gật”, trong máy tính của vậy ví dụ ngắt một chốt điện là 0 mở một chốt điện là 1), sau đó con người quy định hàm nghĩa cho nó (ví dụ như 2 “lắc” là có 2 cái xác 3 “gật” là có 3 đứa còn sống, hoặc là như ở với máy tính 10110101001110 nghĩa là con số 100), tập hợp lại rất nhiều nhiều những hàm nghĩa như vậy và quy định hết những hàm nghĩa cần để quản lí hết tài nguyên phần cứng thì đó là hệ điều hành.

(đoạn này lấy ý tác giả, thêm chút cho dễ hiểu.)

Từ điểm này, Lâm Hồng cảm thấy phi thường giống một triết học ở trong Trung Quốc cổ đại, đó là tư tưởng “đạo sinh nhất sinh nhị sinh tam sinh vạn vật”.

Chỉ cần thực hiện tốt những thứ trụ cột nhất, có thể thực hiện những thứ phức tạo hơn, đây là thiên nhiên quy luật, từ đơn giản đến phức tạp.

Máy vi tính lúc vừa mới được phát minh ra, cũng căn bản không biết sẽ phát triển cho đến mức phức tạp như hôm nay, trên thực tế, phần cứng cũng không có bao nhiêu tiên phong, đơn giản là kéo dài các chuỗi kí tự bit để biểu thị mà thôi, thứ thúc đẩy máy tính phát triển là phần mềm.

Tại trong lịch sử nhân loại, chưa từng có loại văn hóa nào, có thể như máy vi tính, có thể tại ngắn ngủn trong vòng mười năm từ việc chỉ có thể hoàn thành bài toán đơn giản 1+1, phát triển cho tới hôm nay, cho dù những nhà khoa học ưu tú nhất cũng không thể đảm bảo họ hoàn toàn hiểu.

Từ dưới lên, máy vi tính văn minh toàn bộ hệ thống hoàn thiện trình độ làm cho người sợ hãi thán phục, chưa từng có bất luận một loại văn hóa nào có được cường đại như thế tính bao dung (không phải tính bao dung nghĩa kia, mà là bao bọc dung nạp), nó có thể đem cả nhân loại văn minh tất cả lĩnh vực cũng có thể bao quát trong đó, có thể nói, nền văn minh máy vi tính là thành quả của sự cố găng của cộng đồng tất cả những người tài giỏi trên khắp thế giới, và xu thế này vẫn tiếp tục.

Lâm Hồng từ vừa mới đầu tiếp xúc máy vi tính thời điểm, thì có một loại mãnh liệt cảm giác, máy vi tính xuất hiện đem cải biến mọi người sinh hoạt. Theo hắn đối với máy vi tính càng ngày càng hiểu rõ, loại này nhận thức cũng dần dần rõ ràng.

Internet xuất hiện lại một lần nữa lại để cho nền văn minh máy vi tính gia tốc phát triển.

Tại trước kia thì "Một cây làm chẳng nên non ba cây chụm lại nên hòn núi cao", mà bây giờ thì là trăm người, ngàn người thậm chí mấy vạn người trí tuệ tụ tập cùng một chỗ. Hiểu quả không chỉ là 1+1=2.

Trí tuệ tập thể, Lâm Hồng lúc trước dự án SAM thời điểm tựu bản thân đã nhận thức qua, mà bây giờ Linux thành công cũng chính là nhờ trí tuệ kết tinh của mọi người, cho nên sự phát triển của nền văn mình máy tính, cũng là một vì dụ thực tế của “trí tuệ tập thể”.

Lâm Hồng muốn tại đầu óc của mình làm một hệ điều hành, là xuất phát từ việc muốn chuẩn xác mà ghi chép trạng thái của não, do đó điều kiện để tạo ra sự cộng hưởng của não và trường u linh. Nhưng là, hắn cũng biết, ý nghĩ này một khi thực hiện, hơn nữa nếu như có thể phục chế mà nói..., đồng dạng sẽ đối với cả xã hội nhân loại tạo thành thật lớn ảnh hưởng.

Lúc trước, Phyllis phụ thân Collin Morgan đã từng hỏi qua hắn, nói thân là nam nhân, nên có chút hùng tâm tráng chí, tại trên thế giới này lưu lại chút gì đó.

Lâm Hồng trả lời là: "Dùng chính mình kỹ thuật cải biến cái thế giới này."

Có lẽ, hắn thật có thể làm được điểm này!

Rất nhiều người đem CPU coi như là trái tim của máy tính, trên thực tế, không chính xác. CPU là bộ phận quan trọng nhất của máy tính, nó phụ trách xử lí, tính toán các phép toán logic, thì nó phải tương đương với bộ não của máy tính.

Mà nếu muốn biết trái tim của máy tính là gì thì đó chính là đồng hồ xung nhịp. Nó mới là nơi tiến hành tính toán năng lượng phát ra. Bởi vì trong máy vi tính các phần cứng sử dụng các mạnh điện bán dẫn có chốt mở để biểu thị trạng thái của chip, mà nếu muốn thay đổi những chốt mở trạng thái này, nhất định phải dựa vào máy phát tín hiệu truyện ra các mạch xung tín hiệu.

Loại này mạch xung tín hiệu tựu như là máy vi tính mạch đập, mỗi một lần nhảy lên, trạng thái chốt mở phát sinh biến hóa, do đó làm cho chip hoàn thành nhiệm vụ nào đó.

Lâm Hồng muốn trong não làm một "Siêu não hệ thống" thành công vận hành, nhất định phải giải quyết vấn đề này, chỉ có để cho trái tim của nó nhảy lên, toàn bộ hệ thống mới có thể bình thường công tác.

Tại trong máy vi tính, dùng cho tinh thể hz ( một loại thiết bị được làm từ tinh thể thạch anh, cắt ra các lá mỏng, dưới sự tác dụng của từ trường rung động theo một tần số không thay đổi, tần số này rất mãnh liệt). Từ khi máy tính sinh ra đời đã sử dụng tần suất này, về sau máy tính mới kiêm dung máy tính cũ, tần suất này tiếp tục được dùng cuối cùng trở thành một tiêu chuẩn của nền công nghiệp máy tính.

Nhưng là, tại trong não, nên sử dụng tần suất như thế nào cho đồng hồ nhịp xung đây?

Bước đầu tiên đã làm khó Lâm Hồng rồi.

Dựa theo ý nghĩ của hắn, hắn muốn lợi dụng những phần cứng cơ sở trong não là đủ, chỉ cần làm phần mềm thi hành trên cơ sở đó.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui, tạm thời chỉ nghĩ được hai loại tần suất có thể dùng được.

Loại thứ nhất là tần suất nhịp tim, cũng tần suất mạch đập.

Cái này vốn chính là động lực của cơ thể, Trái Tim đập lại để cho huyết dịch không ngừng tại trong cơ thể con người tuần hoàn, do đó thực hiện các loại năng lượng trao đổi.

Cho nên dùng nó làm tần suất nghe có vẻ rất hợp lý.

Nhưng là, Lâm Hồng đem hắn bác bỏ, bởi vì có một cái trí mạng ảnh hưởng nhân tố —— tần suất này quá chậm .

Tim đập tốc độ thật sự là quá chậm, cơ hồ tiếp cận một giây một lần, dùng nó làm tần suất phần cứng cho siêu não hệ thống, cái này cái hệ thống trên cơ bản cũng không có tồn tại ý nghĩa.

Phải biết rằng, cái tần suất phần cứng này tựu tương đương với tần suất CPU, nói dễ hiểu một chút là mỗi dây làm được bao nhiêu phép toán.

Căn cứ định luật Moore, tính năng bộ xử lí trung tâm cứ mỗi 18 tháng thì tăng gấp đôi.

Máy tính từ lúc sinh ra sử dụng đơn vị Khz để đo. Mà cho đến ngày nay, CPU nhanh nhất đã đạt tới 133 Mhz.

Nếu như Lâm Hồng lựa chọn tim đập làm tần suất phần cứng của siêu não hệ thống, cái kia siêu não hệ thống tốc độ tính toán quả thực có thể dùng ốc sên để hình dung. Một phép cộng mất một giây, phép nhân thì cần vài giây, vì nguyên lý hoạt động của máy tính thì nó tính phép nhân bằng nhiều phép cộng mà.

Lại càng không cần phải nói tới những phép tính phức tạp hơn. Tốc độ như vậy thì sao chịu được.

Lâm Hồng nghĩ đến loại tần suất thứ hai, là sóng điện não.

Trên cơ thể người đều có từ trường, hơn nữa con người suy nghĩ thời điểm, từ trường sẽ cải biến, hình thành một loại điện sinh học thông qua từ trường mà hình thành đó là "Sóng điện não" . Sóng điện não được phát hiện ở động vật ở cuối thế kỷ 19 do một nhà sinh vật học người Đức.

Hiện tạo y học đã ứng dụng nó ở nhiều lĩnh vực chữa trị khác nhau.

Tại điện não đồ, não có thể sinh ra bốn loại sóng điện não. δ(1-3hz), θ(4-7hz), α(8-13hz), β(14-30hz). Đương nhiên, cái này bốn loại này không có tiêu chuẩn thống nhất.

Trong đó, tần suất càng cao tắc thì đại biểu não hoạt động các nhiều. Tỷ như hưng phấn hoặc là khẩn trương thời điểm, sẽ sinh ra sóng β . Buồn ngủ thì sóng điện não tựu biến thành sóng θ(sóng theta ).

Dưới tình huống bình thường đều là sóng α, bình quân mỗi giây mười lần.

Sóng điện não tần suất tự nhiên so với trái tim nhanh hơn, nhanh hơn khoảng gấp 10.

Tuy đối với hiện tại máy vi tính mà nói, cái này tần suất quả thực không đáng kể, nhưng là Lâm Hồng tạm thời cũng tìm không thấy phù hợp tần suất, quyết định trước dùng sóng điện não tiến hành một ít thí nghiệm cùng kiểm tra.

Dùng nó trước, nếu như về sau gặp phương án giải quyết tốt hơn, liền trực tiếp sửa đổi là được rồi, cho dù hoàn toàn một lần nữa làm lại, nhưng mà hệ thống lý luận vẫn vậy không phức tạp.

Đương nhiên, sóng điện não cùng tần suất tim đập đồng dạng, đều có một ít đặc thù, cái kia chính là phi thường không ổn định, theo trạng thái cơ thể mà biến hóa. Bất quá Lâm Hồng trước mắt cũng chỉ dùng nó làm thí nghiệm, đối với tính ổn định căn bản không có yêu cầu gì, tạm thời đem cái này tham số bỏ qua.

Cái công trình này cũng không phải một hai ngày, hoặc là một hai tháng có thể hoàn thành, vấn đề cùng khó khăn không ít. Lâm Hồng chỉ có thể từng bước một mà làm, bình thường buổi tối lại để cho não nghỉ ngơi, tựu đắm chìm ở trạng thái nội thị, giám sát các tế bào thần kinh, cảm giác những thay đổi trang thái của chúng, hy vọng có thể tìm được một cách mã hóa thích hợp cũng như cách lưu trữ dữ liệu.

Ba ngày thời gian đảo mắt đã qua, bởi vì trước mắt đã là tháng năm, cách kỳ thi Đại Học chỉ có hơn một tháng thời gian, Phùng Uyển lại phụ trách lớp gần tốt nghiệp, cho nên căn bản không thể tiếp tục xin phép nghỉ, nhất định phải quay trở lại trường học.

Sáng sớm Phùng Uyển tựu sớm cưỡi xe đạp đi ra cửa.

Mà Lâm Hồng thì ngôi xe về quê.

Lần gặp gỡ giữa sư phụ và hắn trước đó quá ngắn ngủi, chỉ có thể kể đại khái những chuyện 5 năm qua.

Sư phụ hắn Tôn Cảnh Thái lý giải cha mẹ của hắn tâm tình, cho nên lại để cho hắn trước ngồi ở nhà mấy ngày, sau đó lại đến, bọn hắn hai thầy trò, mới hảo hảo tâm sự Hình Ý Quyền cảnh giới sự tình.

AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.