Siêu Mẫu Hàng Đầu Full Dịch

Chương 190: chương 190




Vừa cúp điện thoại của Diêm Quân Lệnh, Tăng Tuyết chạy lại, “nói lời đường mật với boss đại xong rồi sao? Mặt đều đỏ lên rồi kìa.”

“đừng có ồn ào, nói việc chính thôi.” Vành tai Lâm Lam vẫn đỏ ửng, nhẹ nhàng không cho Tăng Tuyết tiếp tục cười đùa cô.

Tăng Tuyết cười hỉ hả, đưa điện thoại của mình tới trước mặt Lâm Lam, “lúc lên máy bay đông người quá không kịp cho cô coi, tin nóng !.”

“tin gì vậy?” Lâm Lam thấy lạ ngó qua, thì thấy trên phụ đề chương trình thời sự dòng chữ rất lớn, clip ca sĩ z đang hot hút ma túy bị phát tán, đồng thời còn lộ ra clip mua dâm...

“thấy thế nào? Hot chứ?” Tăng Tuyết nhìn Lâm Lam hỏi.

Lâm Lam có chút ngây ngô hỏi Tăng Tuyết, “ca sĩ z là ai?”

“trời ơi, cô ngốc thật hay giả ngốc vậy, không biết ca sĩ z là ai hả?” Tăng Tuyết nghe Lâm Lam hỏi chỉ hận một nỗi không gõ vào đầu cô vài cái.

“chẳng lẽ...” Lâm Lam nhìn vẻ mặt mong đợi của Tăng Tuyết, hỏi thăm dò, “Trương việt?”

“sự việc không phải đã bày ra rồi sao? Tác phong làm việc của anh ta như vậy cho dù không bị người khác phát hiện, thì tự anh ta cũng hủy hoại, nghe nói người đã bị cảnh sát bắt rồi, e rằng lần này xong luôn rồi.” Tăng Tuyết lắc đầu, làm trong nghề này có những thứ có thể động vào, có những thứ lại tuyệt đối không được động vào.

Lâm Lam nghe vậy hỏi câu lạnh như băng, “là clip lần trước chúng ta quay được đó sao?”

“không phải cô đã xóa rồi sao?” Tăng Tuyết thấy lạ hỏi Lâm Lam.

“ừm, tôi xác định lại chút, xóa rồi thì tốt , tuy rằng tôi rất ghét Trương Việt, nhưng bây giờ không thích hợp đổ thêm dầu vào lửa, nếu như bị người khác biết chúng ta có clip không hay của Trương Việt thì càng xui xẻo.” Lâm Lam một chút cũng không đồng cảm Trương Việt, nhưng cũng có suy tính gì khác, việc làm duy nhất có thể làm là tự bảo vệ mình.

Tăng tuyết gật đầu, “tôi biết, những chuyện thị phi như vậy tốt nhất chúng ta tránh xa chút. Nhưng mà còn có một tin, không biết có được coi là tin tốt không?”

“nói, đừng có úp úp mở mở nữa.” Lâm Lam trợn mắt nhìn Tăng Tuyết giục giã.

“Trương Việt không phải có chuyện rồi sao? Hiện giờ anh ta chỉ nắm quyền đại diện cho Trần thị thôi, lúc trước anh ta vì Trần thị gây dựng lên không ít tiếng tăm, nhưng bây giờ xảy ra chuyện, cư dân mạng cũng bắt đầu bài xích trời trang của Trần thị, cho dù Trần thị ra mặt minh oan cũng không có kết quả gì, có lẽ tổn thất cũng rất nghiêm trọng.” Tăng Tuyết cố gắng không nói quá rõ về tai họa này.

“ừm.” Ngoài dự đoán của Tăng Tuyết, Lâm Lam lần này chỉ ừm nhẹ một câu.

Tăng Tuyết sốt ruột, “chẳng lẽ cô sớm đã biết rồi? Nhưng mà cổ nhân nói không sai, không phải không có báo ứng mà là chưa tới thôi. Thật không ngờ Trương Việt và Trần thị cùng đổ, cũng coi như là sự trừng phạt cho ác nghiệp mà họ gây ra.

“đoán trúng rồi, Trương Việt là người đạn diện thương hiệu của Trần thị, là anh ta giúp Trần thị nổi tiếng, đây có nghĩa là lợi ích của họ gắn liền với nhau. Như ngày hôm nay Trương Việt xảy ra chuyện lớn như vậy, Trần thị tất nhiên cũng bị ảnh hưởng.” Lâm Lam giải thích đơn giản, cuoois cùng cô cũng hiểu người đàn ông lúc ban đầu tại sao lại để Trương Việt làm đại diện cho Trần thị.

Ngay từ khi bắt đầu đã là một cái bẫy.

Nghĩ tới người đàn ông lạnh lùng kia trong nhà, tâm trạng Lâm Lam rối bời, cô biết lần này tất cả đều vì cô.

“đang nghĩ gì vậy? Thấy Lâm Lam ngây người, Tăng Tuyết liền vỗ vai Lâm Lam mà hỏi.

“không nghĩ gì cả, người mà chị hẹn đâu rồi?” Lâm Lam sực tỉnh hỏi Tăng Tuyết.

“vốn dĩ là hẹn ra ngoài, nhưng bây giờ Trương Việt xảy ra chuyện lớn như vậy, cô lại từng hợp tác đóng phim với anh ta, chắc chắn sẽ bị liên lụy, cho nên vẫn nên ra ngoài là hơn.” Nghĩ tới đây Tăng Tuyết có chút nhụt chí, đặc biệt ngày mai là bộ sưu tập của dr, cô không hy vọng Lâm Lam xảy ra bất cứa chuyện gì.

Lâm Lam nghĩ cũng đúng, suy nghĩ một lát, “như vậy đi, chị mời người đó qua bên cạnh, chũng ta tự làm.”

“tự làm? Qua bên cạnh?” Tăng Tuyết thật sự khâm phục đầu óc của Lâm Lam.

“đúng vậy, không phải mùa đông rồi sao? Chúng ta cùng đi ăn lẩu thấy thế nào? Còn về tại sao đi qua bên cạnh, tôi cũng muốn ở bên này, nhưng sợ bị boss đại của chị biết đánh tôi chết.” Lâm Lam nhún vai biểu thị người vợ bé nhỏ như cô thật ra làm việc cũng rất cực khổ.

Tăng Tuyết tán đồng, quen biết với boss đại lâu như vậy cũng phát hiện đối phương tương đối nhỏ mọn, chỉ là bên cạnh tiểu Lam không thể hiện rõ, nhưng đối với người khác thì thật khó nói. Đặc biệt là vượng tài.

“boss đại chắc chắn không nỡ đánh chết cô, nhưng vượng tài thì chưa chắc.” Tăng Tuyết bắt chước Lâm Lam nhún vai.

Hai người ý hợp tâm đầu.

20 phút sau, Vương Đại và Lộc Tam không những khổ công giúp Lâm Lam nhận đồ, còn nhường phòng khách của họ để Lâm Lam đổi chỗ.

Vẫn chưa hết, Lâm Lam hoàn toàn không xem nọn họ là lính đặc chủng hay lính đánh thuê gì cả, mà chỉ đạo họ rửa rau, nhặt rau. Hai nam tử hán cao to cho dù là cầm dao hay cầm súng đều rất thành thạo, đặc biệt là rất say mê chuyện bếp núc.

Đổi chỗ lượt nữa, càng giúp càng bận, cũng may Lâm Lam mua nhiều đồ ăn, cũng đủ làm họ đau đầu. Nhưng mà cũng hạ nghiêm lệnh, “hai người còn lãng phí nữa thì tối nhịn đói.”

Một câu nói làm hai người kia cũng siêng năng hơn.

Lâm Lam tính rõ rồi, Vương Đại và Lộc tam cũng sẽ có khuyết diểm, ví dụ như ăn nhiều.

Khi Tăng Tuyết đưa Dương Nguyệt và Trình Phi tới Thượng Phẩm thì Lâm Lam đã sắp xếp ổn thỏa, còn làm vài món ăn nữa.

Sau khi giới thiệu sơ qua, mọi người đều ngồi xuống.

Vương Đại và Lộc Tam đương nhiên có chút không thích ứng với tình hình trước mắt., muốn tự rút lui nhưng Lâm Lam gọi lại, “ăn lẩu cần nhiều người, hai người hôm nay dám bỏ đi tôi sẽ mách Diêm tổng là hai người mải chơi quên nhiệm vụ.”

Một câu nói khiến cho Vương Đại và Lộc Tam nhanh chóng ngồi xuống, cùng cầm đũa lên.

Lâm Lam gật đầu hài lòng, giới thiệu sơ qua mọi người. Thật ra ở đây chỉ có Dương Nguyệt là lần đầu tiên gặp mặt, còn những người khác đều gặp qua rồi. Đương nhiên Trình Phi cũng chưa gặp qua Vương Đại và Lộc Tam, nhưng Vương Đại và Lộc tam đều biết Trình Phi.

Còn về Dương Nguyệt, tuy là lần đầu gặp mặt, nhưng cũng đã hợp tác qua rồi, rất nhanh cũng trở nên thân thuộc.

“thấy thế nào, có bất ngờ không?” đợi mọi người giới thiệu xong, Tăng Tuyết nhìn Lâm Lam đắc ý.

Lâm Lam nhún vai, “tương đối bất ngờ.” Nói xong liền nâng ly rượu vang, “chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Từ lần Diêm Quân Lệnh để Trình Phi tạo mẫu cho cô, trong lòng Lâm Lam đã có một dự cảm kỳ lạ, người đàn ông này dường như tạo nên một đội ngũ dọn đường cho cô, hôm nay nhìn thấy Trình Phi, trong lòng Lâm Lam càng thêm chắc chắn dự cảm này là đúng.

Dương Nguyệt lần đầu gặp Lâm Lam, tuy trước đây từng nghe nói Lâm Lam rất đẹp, khí chất hơn người, nhưng người mẫu minh tinh mà cô gặp qua cũng không ít, phần lớn là thành phần khoa trương khoác lác, nhưng lần đầu thấy Lâm Lam, tuy đối phương để mặt mộc, tóc đuôi ngựa buộc cao, nhưng vẫn rất đẹp, đẹp kiểu dễ chịu.

Đặc biệt là khi cười, Dương Nguyệt cảm thấy trái tim mình như được sưởi ấm, cuối cùng cũng hiểu Tăng Tuyết lúc đầu vì sao lại lựa chọn Lâm Lam, mà còn tình nguyện sống chết đi theo cô.

Trên đời này người được xem trọng không ít, nhưng người làm nghệ thuật có thể tồn tại trong tim người khác thì lại không nhiều.

Trình Phi biết quan hệ giữa Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh, lúc mới đầu trong lòng có chút e dè, nhưng ăn cơm được một lát thì cũng thoải mái hơn, Lâm Lam vẫn là Lâm Lam mà cô quen biết lúc ban đầu, cũng không có gì thay đổi được những thứ đã đổi thay.

Còn về Vương Đại và Lộc Tam, lúc mới ăn thì ngồi thẳng lưng, kết quả bị Lâm Lam gõ vài cái, cũng dần dần giãn cơ bụng, ăn không ngừng nghỉ.

Lâm Lam vô cùng vui sướng, sau đó ra vẻ bi thương khi nhìn bên nước lẩu trắng của nồi lẩu uyên ương, đau khổ gắp một miếng lại nhìn nước lẩu đỏ, chọc cho người khác một trận cười vỡ bụng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.