Tèo gãi đầu gãi tai:
- Dạ, thầy Trezeguez có nói với em, tung em vào hiệp hai là lúc thể lực đội Nhật Bản đã hao mòn, địch yếu ta mạnh, em vô quẩy tung đội hình họ ha ha ha.
- Ha ha ha, quả nhiên là vậy, ông bạn già này cũng lắm mánh khoé. Tốt! tốt! tốt. Cậu rất có tiềm năng, với chiều cao lý tưởng và kỹ thuật của cậu tôi tin chắc trong tương lai cậu sẽ còn bay cao bay xa. Nhưng hiện tại, tôi đối với mọi người đều công bằng, ai không thể vượt qua khoá tập luyện thì vẫn không được chọn. Tôi chọn một người dù là dự bị thì coi như đã mất đi một người nên tôi có yêu cầu rất cao, những người được chọn phải là tinh anh trong tinh anh.
Thấy Tèo như đã hiểu, ông cười thoải mái:
- Nhưng cậu đừng quá căng thẳng, à, mơ ước của cậu sau này là gì?
Tèo cười tươi trả lời:
- Dạ, em từng mơ ước làm siêu ca sỹ ạ.
Phụt...
Ngoại trừ thầy Park thì những người ngồi trong phòng họp đều sặc nước khi nghe Tèo nói.
Ông Park cười hỏi:
- Thế sao cậu còn đi đá bóng, đâu cậu thử hát một bài xem.
- Dạ.
Đúng ý, ha ha ha, Tèo ưỡn ngực, vận nội công hát lớn:
- Má em hừng đông đi cày bừa, tía em hừng đông đi cày bừa, má em là một người nông dân, tía em là một người nông dân, hên quá em hổng phải là nông dân...
Tiếng hát át tiếng xe là có thật. Giọng Tèo như bò rống, thêm vào tí nội lực làm khuyếch đại âm lương lên tầng cao.
- Tao cảm thấy như có động đất - Bên ngoài Tí hoảng hốt la lên.
- Bình tĩnh coi, tao nghe như sét đánh bên tai, giờ vẫn còn nghe ù ù nè - Thái rung rinh người
- Tao đã bảo tụi bây đừng nghe lén, má nó giờ vẫn còn ù tai. Không ngờ thằng Tèo hát gớm thật. - Tín sợ hãi nhớ lại khoảnh khắc sóng âm như đao chém thẳng vào tai.
...
Trong phòng,
Tèo mở mắt ra thì thấy thầy Park và mọi người sớm đã chui xuống bàn nằm bịt tai như né bom. Hắn đỏ mặt ho khụ khụ. Mẹ, có khoa trương vậy không.
Thầy Park vẫn là thầy Park, ông bình tĩnh ngồi dậy, ho khan:
- Khụ, bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao cậu không theo đuổi ước mơ. Ừ thôi cậu đừng buồn, trời không bao giờ lấy đi người ta tất cả, cửa này bít đi thì còn cánh cửa khác mở ra. Bóng đá là thiên phú của cậu, cậu nên tập trung vô chuyên môn.
Tèo ngượng ngùng gãi đầu:
- Dạ, em mê bóng đá ạ nhưng em cũng yêu ca hát. Em muốn mọi người đều được nghe giọng ca của mình nên em quyết định sẽ kết hợp
Cường ngồi bên cạnh tò mò hỏi:
- Cậu định vừa hát vừa đá bóng? Cậu định sát hại đối thủ bằng giọng ca? Kiểu như sư tử hống?
- Vũ khí âm thanh? Điều này có trong luật không nhỉ - Một trợ lý khác gãi cằm
Cường nghiêm túc:
- Trong luật FIFA hình như không có nói trong lúc đá không được la hét, à, ca hát...
Mẹ, mấy ông nội này nghĩ gì vậy? Vừa đá vừa hát? Dùng giọng hát triệt hạ đối thủ? Còn sư tử hống? Thế cũng nghĩ ra được. Ta khinh bỉ mấy cha nội này.
Tèo ho khan:
- Khụ khụ, dạ không, ý em là em sẽ cùng với đội tuyển đi càng xa càng tốt, để mỗi lần như vậy em đều có thể hát quốc ca cho tất cả mọi người. Mơ ước của em là em sẽ hát quốc ca trong trận chung kết World cup để toàn thế giới đều phải thuộc quốc ca Việt Nam
Đứng hình. Toàn bộ phòng họp lặng yên như tờ.
Bộ có gì sai hả ta, Tèo nghĩ thầm.
Ông Park vẫn là người phá vỡ không khí yên lặng:
- Ha ha ha ha, hay, hay đúng là ý kiến không tồi. Cậu dám hát thì tôi dám nghe ha ha ha. Thú vị, đúng là thú vị.
...
Ba buổi tập cuối cùng của đội U23 chủ yếu thiên về tập chiến thuật chứ không đặt nặng về thể lực để tránh chấn thương.
Do số lượng khá đông nên hlv Park đã chia U23 ra làm hai nhóm cho dễ kiểm soát, chủ yếu tập luyện là những mảng miếng phối hợp ngắn rồi sút cận thành.
Vì những trận vòng bảng không có sút luân lưu nên bài tập sút 11 mét tạm thời huỷ bỏ, thay vào đó là bài tập phối hợp bật cao đánh đầu.
Từ xưa đến nay tuyển Việt Nam vốn có thể hình không bằng các nước bạn nhưng do vừa có bốn thành viên mới đều cao trên một mét tám nên mới có bài tập với bóng bổng.
Trong ba ngày này, không những nhóm của Tèo triển hết năng lực, những người khác cũng cố hết sức để lọt vào mắt xanh của thầy Park. Được vào tuyển coi như nắm được một chân đá chính ở V.League, đó cũng là lợi ích ngầm trong giới bóng đá.
Trên khán đài,
- Ông thấy bốn tân binh từ APFC thế nào - HLV tuyển trẻ Trezeguez nhâm nhi ly cà phê hỏi.
Ông Park nhíu mày rồi lại giãn ra, vỗ vai ông bạn đồng nghiệp:
- Lần này tôi phải cảm ơn ông đấy.
- Cảm ơn suông thôi á?
- Cà phê tháng này tính cho tôi, ha ha ha - HLV Park cười sảng khoái.
...
Thời gian thấm thoát đã trôi qua mấy ngày, cuối cùng danh sách chính thức đã được ấn định. Cả bốn người Tèo, Tí, Tín và Thái đều được đăng ký dự bi, cả đội xuất phát tới vương quốc của đại kình địch Thái Lan.
Báo chí lại một phen rầm rộ, trước đó trong những buổi tập của U23 Việt Nam người ta đã thấy bốn gương mặt mới non choẹt từ lò APFC. Điều này đã dấy lên nghi ngờ và khó hiểu. Có một tờ báo ngang nhiên đăng luôn một tin giật gân với tiêu đề: "Bóng đá hay lợi ích". Bên trong bài báo chỉ rõ việc bốn cầu thủ 16 tuổi được đưa sang Thái Lan đá vòng chung kết U23 châu Á là một thuyết âm mưu của những đồng tiền đen thao túng. Nói rằng vị chiến lược gia người Hàn cũng không thể làm gì khác hơn trước quyền lực và lợi ích.
...
- Nói láo, nhà báo nói láo ăn tiền - tiếng hét vang vọng khắp một toà biệt thự sang trọng.
- Bố ơi bình tĩnh, để con gọi điện cho toà soạn hỏi rõ chuyện gì - Một người thanh niên nhẹ giọng can ngăn.
- Dũng à Con gọi gấp bác Thanh cho bố. Chuyện này phải làm sáng tỏ. Nhà báo láo toét.
Người vừa nói câu này chính là Nguyễn Hữu Vinh, ông chủ tập đoàn giàu nhất Việt Nam, tập đoàn bất động sản Hữu Vinh. Người vừa khuyên can chính là con trai ông, tiền vệ chính của tuyển quốc gia Việt Nam, Nguyễn Hữu Dũng, hay còn gọi là Dũng Nani
Hữu Dũng lên tiếng:
- Con cũng bất ngờ, không hiểu ông Park nghĩ gì mà lại gọi thằng cu Thái vào đội U23. Có phải chuyện chơi đâu. Gọi nó vào thì thôi đi, đã vậy còn kéo theo đám bạn của nó. Mà có kéo theo cũng được đi, sao lại đưa qua Thái. Ổng tưởng là đi du lịch chắc.
Hữu Vinh khoác tay, giọng ồ ồ:
- Bố có theo dõi thằng Thái. Con đừng khinh thường nó. Bố nghĩ lại rồi, càng lau thì càng đen thôi, cứ để thực tế chứng minh. Nếu là một năm trước, ta nhất định lôi cổ nó về nhưng hiện giờ...Ta tin tưởng vào thằng Thái và đám bạn của nó.
Hữu Dũng nói:
- Bố thật sự tin tụi nhóc này sẽ làm nên chuyện?
Hữu Vinh ngã lưng ra ghế, mỉm cười:
- Con không tin thì kêu chuyên cơ chở qua Thái mà xem, hỏi ta làm gì, ha ha ha
...
Vòng chung kết U23 châu Á năm nay, Việt Nam nằm ở bảng D với các đội UAE (các tiểu vương quốc Ả Rập), Jordan và Triều Tiên, một bảng đấu tử thần.
Với thực lực hiện tại thì U23 Việt Nam nếu cầm hoà được UAE và Jordan được thì tốt nhưng nếu thua thì coi như xách valy về nước. Điểm đặc biệt của vòng chung kết năm nay chính là bốn đội mạnh nhất sẽ giành vé dự Olympic năm sau, điều mà Việt Nam chưa bao giờ làm được.
Người Thái vốn là đại kình địch của ta, năm nay lại tổ chức ở sân nhà nên bầu không khí ở các sân vận động Thái vô cùng cuồng nhiệt.
Ngay từ khi bước chân xuống sân bay, mọi người đã cảm thấy không khí bóng đá tràn ngập, những băng rôn quảng cáo, hình ảnh các cầu thủ Thái được in khắp nơi.
HLV Park đã xốc dậy tinh thân của anh em:
- Các bạn, chúng ta tuy không đá ở sân nhà nhưng nên nhớ rằng hàng triệu người dân Việt Nam luôn luôn dõi theo bước chúng ta. Vì màu cờ đang mang trên ngực, không có gì chúng ta phải sợ.
...
Trận đầu tiên của U23 Việt Nam chính là gặp UAE. Trước giờ khi đối đầu với UAE, thường là thua nhiều hơn thắng. Thể hình và thể lực của các cầu thủ UAE vượt trội so với đội ta, ngay cả trên thị trường chuyển nhượng, các đội bóng Tây Á luôn có những cầu thủ triệu đô chất lượng.
- Đá đôi công với UAE, chú đầu óc có vấn đề rồi - Một cầu thủ U23 lên tiếng.
Ha ha ha ha ha, một tràng cười vang lên.
Tèo gãi đầu khó hiểu, đôi công thì có gì mà lạ. Ở APFC, hằn và tụi thằng Tí Tín sẵn sàng chơi sát ván với bất kỳ đội nào ở V.League.
Tèo khẳng định:
- Lúc đá PES em tập kỹ rồi, tấn công mới là phương pháp phòng thủ tốt nhất.
Lại một tràng cười vang lên, đội trưởng Minh Hiếu tiến lên vỗ vai Tèo:
- Em có điều không hiểu rồi, chiến thuật của thầy là phòng ngự phản công. Tấn công đúng là phương pháp phòng thủ tốt nhất nhưng UAE mạnh lắm, đôi công chịu không nổi thể lực với chúng nó đâu.
Lại là thể lực, Tèo nhún vai không nói gì, coi như là đồng ý. Dù hắn có trâu chó nhưng đồng đội thì sao? Trận thua thê thảm trong mơ chính là minh chứng tốt nhất, không có đồng đội khoẻ thì cũng bằng thừa.
- Chú em này ngựa non háu đá quá, như vầy đi, nếu có thể ghi một bàn trong lượt trận với UAE hay Jordan thì anh tặng chú 5 triệu xài chơi. Có được không. Ha ha ha - Tiền vệ Đinh Tiến nói lớn
- Chắc giá 10 triệu - Tèo chỉ chìa tay ra làm tư thế vỗ tay làm tin.
Đinh Tiến không ngờ Tèo dám chơi, nhưng lời nói ra không thể rút lại, nên cố chống đỡ:
- Thế nếu chú không được ra sân hay không ghi được bàn nào thì tính sao.
- Đương nhiên là không sao rồi - Tèo nhún vai, lại nói tiếp: - Anh tự nói mà chứ em có cá đâu.
Đinh Tiến cười chống chế:
- Vậy cũng được, tiền thì khỏi, anh chỉ cần chú tập đu xà 100 cái là được, dám chơi không?
Tèo cười:
- Nếu đã vậy để công bằng, tiền thì miễn đi, ai thua thì đu xà 100 cái, còn phải bao cho người thắng một chầu ăn sáng, có chơi không.
- Được, chơi luôn - Đinh Tiến vỗ vào tay Tèo làm tin
Tí thuận tay vỗ luôn một cái vào tay Đinh Tiến:
- Em một suất, theo phe Tèo.
- Em theo luôn anh nhé, phe Tèo - Tín đứng qua bên Tèo
Thái cũng dịch qua bên Tèo, nhe răng cười:
- Em chơi luôn, theo phe Tèo.
- Được! Thì bốn suất, phần thưởng và phạt nhân bốn. Cứ vậy đi - Đinh Tiến vỗ tay từng người làm tin.
.....