"APFC hiện là đội bóng có độ tuổi trẻ nhất V.League trong mùa giải năm nay. 70% cầu thủ hiện đang là lứa U16. Ngoại binh duy nhất của đội cũng chỉ mới có 21 tuổi."
"Về mặt chuyên môn APFC được đánh giá thấp hơn so với đội dày dặn kinh nghiệm Bình Dương với những cầu thủ gạo cội"
"Hy vọng APFC sẽ tận dụng sức trẻ của mình để cụ thể hoá thành bàn thắng"
...
APFC thiếu vắng gần như toàn bộ trụ cột nên mở màn không được thuận lợi, bóng hầu như chỉ có mặt bên phần sân nhà. Mười một cầu thủ đang đá trên sân chính là lứa U17 và U21 chính thức được đôn lên hỗ trợ cho đội một. Trong mười một người này thì hết sáu cầu thủ đã từng tập chung với hội "Tèo điên" nên tuy bị ép sân, APFC vẫn tự nhiên đoạt bóng và phòng thủ chắc chắn.
Trên sân, Jack cũng thấy rõ sự khác biệt của một nửa số cầu thủ, hắn đang tự hỏi:
- Quái thế nhỉ? Một nửa số cầu thủ này đá hăng máu quá, còn một nửa lại như thiếu kinh nghiệm, là thế nào ấy nhỉ?
Jack chỉ mới gia nhập một tuần nên vẫn chưa quen được mọi người và chưa biết được sự có mặt của thằng Tèo bạn mình ở Mỹ. Hắn chỉ thấy phần đông số cầu thủ đá hay và trâu lại tập trung ở tuyến phòng thủ, còn nửa trên thì lại quá non kinh nghiệm.
Không có hàng thủ nào là vĩnh viễn không bị ghi bàn. Tuy sáu người lứa của Tèo đã được tăng cường thể lực khá nhiều nhưng sự non nớt trong kinh nghiệm vẫn để lộ ra ngoài.
Phút thứ 35, từ một đường tạt biên, tiền đạo ngoại binh Manssaray bật cao đánh đầu ghi bàn mở tỷ số cho đội chủ nhà Bình Dương.
Sang hiệp hai, nhờ vào thể lực vượt trội của hàng thủ đến phút 70 vẫn không có bàn thắng nào được ghi. Hàng thủ APFC đã làm rất tốt, liên tục gồng mình chống đỡ. Thỉnh thoảng cũng có những pha lên bóng nhưng kinh nghiệm và thể lực của năm cầu thủ không tập chung với Tèo là không đủ để tạo cơ hội gỡ hoà.
Phút 80, Bình Dương được hưởng quả phạt trực tiếp từ khoảng cách 20 mét chếch 20 độ so với khung thành. Tiền vệ Trọng Gíap đã thực hiện thành công cú sút phạt trái phá nâng cách biệt lên 2- 0
Phút 90, Bình Dương đã nâng cách biệt lên 3 - 0 từ một cú đánh đầu cận thành của ngoại binh Bình Dương. Thủ môn Ngọc Đức thay thế cho Thái không có cơ hội cản phá.
Mãi đến phút bù giờ thứ ba, Jack đã liều lĩnh đột phá giữa vòng vây hai cầu thủ Bình Dương đang lơ là, Jack dẫn bóng sát vòng 16 m 50, giơ chân lên vờ sút, nhẹ nhàng lách qua trái, thoát được cú chuồi bóng nguy hiểm của hậu vệ. Jack tung cú sút trái phá hạ gục thủ thành Bình Dương, rút ngắn tỉ số xuống còn 3-1. Tuy nhiên đây cũng là tình huống cuối cùng của trận đấu. APFC thua tơi tả ngay trận đầu ra quân.
Tèo thở dài:
- Đội mình đúng là còn non kinh nghiệm, một số tình huống vậy mà không xử lý được. Như ông tiền đạo ngoại của Bình Dương kìa, chèn trước mặt gây áp lực tí là xìu ngay. Còn tình huống thoát xuống, ông kia không chịu bọc lót cho hậu vệ bên mình mà đứng nhìn, chậm hết nửa nhịp thì sao mà kịp.
Tí ngạc nhiên nói:
- Mày có khiếu làm huấn luyện viên đó Tèo.
Tín giơ ngón cái:
- Phân tích được đó. Còn gì thì nói tụi tao nghe luôn.
Tèo luyên thuyên phân tích tình huống trên khán đài. Vốn lúc đầu chỉ cón ba đứa bạn ngồi nghe, rồi đến bốn đứa hội Quang Lê, Tấn Sang, Văn Hai, Mạnh Đức cũng ngồi sát lại nghe say mê. Dần dà hội bàn tán tình huống càng ngày càng mở rộng, sớm lôi kéo được hơn chục người...
- Bên đó làm gì mà tập trung đông quá vậy - Khán giả A tò mò.
- Chuyện gì vậy ta - Một phóng viên quay máy quay qua phía tụ tập đông người.
Huấn luyện viên Dominik đứng sát đường biên, ông đã phát hiện ra được tình huống không đúng trên khán đài, ông hỏi trợ lý Khôi:
- Cậu xem xem có chuyện gì mà khán đài lại như vậy?
Khôi suy nghĩ một chút rồi vỗ tay cái đét, thốt ra:
- Đúng rồi, hình như chỗ đó là chỗ của mấy đứa Tèo, Tí. Thầy để em lên xem có chuyện gì.
- Ừm cậu đi đi, tôi thu xếp vào phòng thay đồ.
... Một lúc lâu sau, Khôi vẫn chưa về, huấn luyện viên sốt ruột lại phái một trợ lý khác là Thuận đi xem, cũng là một đi không trở lại. Mà hai gã này còn tắt cả di động.
- Qúai lạ, có chuyện gì vậy nhỉ? - Dominik tự hỏi.
Thu dọn nhanh, Dominik vội chạy lên khán đài nhưng đám đông đã giải tán từ khi nào, chỉ thấy hai trợ lý mà ông đã phái ra thám thính vừa chạy lại vừa vẫy tay gọi.
- Hai cậu đi đâu thế hả - Dominik hỏi, trong lòng có vẻ không vui.
Khôi nhanh nhẹn đáp:
- Tèo nó phân tích tình huống trên sân, em nghe nhập tâm quá nên quên về báo cáo luôn. Em định mở điện thoại ra gọi thì bị đám đông chửi vào mặt nên em đành tắt luôn.
- Có chuyện lạ như vậy sao? Hai cậu kể lại tôi nghe xem.
Thuận thò tay vào túi lôi ra cái điện thoại, mở đoạn phim mà anh vừa mới quay lại cho ông thầy xem
...
Frank Dominik không phải là huấn luyện viên tay mơ, sau khi xem đi xem lại đoạn clip của Thuận, đối chiếu với băng ghi hình trận đấu vừa xảy ra, ông phát hiện được quả thật Tèo đã chỉ ra đúng những thứ còn yếu kém của đội. Ông mở phân tích của chính mình ra xem thì cảm thấy phân tích của Tèo còn chỉ đúng điểm trọng yếu hơn của mình nữa.
- Không lẽ thằng nhóc này có nhãn quan chiến thuật tốt đến vậy? Đọc tình huống xảy ra trên sân chính xác cứ như là máy vi tính vậy. Hèn gì lão Thanh chịu bỏ một số tiền lớn như vậy để làm một hợp đồng ba năm thay vì mướn cầu thủ ngoại. Người ngoài không biết thấy APFC chỉ dùng một cầu thủ ngoại thì tưởng là APFC đã hết tiền nhưng không ngờ tiền để mướn hai ngoại binh đã rót vào một thằng nhóc chưa được 18 tuổi và đám bạn loi choi của nó. Nếu không phải mình chính là huấn luyện viên trưởng được phép biết những tin tức này thì có cho vàng mình cũng không tin được.
Ông tự nói thầm, não bộ xoay chuyển, theo thói quen, ông hớp một ngụm cà phê, mắt nhắm lại suy nghĩ. Một lúc sau ông mở mắt ra, tay nhanh thoăn thoắt đánh lên máy tính một loạt giáo án chiến thuật mới của mình...
...
...
Một tuần này, APFC đã hứng chịu không ít búa rìu dư luận. Phát biểu hùng hồn của huấn luyện viên trưởng Frank Dominik được đem lên làm thành biết bao nhiêu meme (hình ảnh chế giễu) tràn lan trên mạng.
"APFC là thánh nổ"
"Bầu Thanh đã hết thời! APFC thi đấu bạc nhược"
"Bình Dương dành trọn ba điểm trên sân nhà, APFC với tuyên bố dùng một ngoại binh đã phá sản. Liệu điều này có làm ban lãnh đạo thay đổi"
- Mẹ nó, bọn nhà báo láo toét này, để con gọi điện cho chúng nó một bài học. - Phạm Thiên Long vò nát tờ báo quăng vào thùng rác, gầm lên giận dữ.
Phạm Thiên Long bình tĩnh nhìn qua huấn luyện viên Frank Dominik rồi quay qua nói với con trai mình:
- Anh lại cái tính nóng nảy nữa rồi. Đi đi, dạy cho chúng nó một bài học đi. Anh định làm thế nào? Dùng tiền bịt mồm hay thuê sát thủ? Rồi anh diệt được bao nhiêu. Đây, nội cái đống mà anh vừa quăng vào sọt rác cũng đã là ba trang báo khác nhau rồi. Trên Facebook đây, hơn một chục nguồn đưa tin. Tôi khuyên là anh nên bắt máy bay qua thẳng bên Mỹ mà đánh dẹp cái công ty Youtube nữa mới là đảm bảo an toàn.
Nghe bố nói, Thiên Long cứng họng, hậm hực ngồi xuống, bực bội nói:
- Thế chúng nó viết bôi nhọ mình như thế, làm thế nào?
Huấn luyện viên Dominik lên tiếng:
- Anh Long, chúng ta không cần giải thích hay làm bất cứ thứ gì, thực tế mới là vương đạo. Vòng hai này chúng ta sẽ không thua đâu.
Phạm Thiên Long hỏi lại:
- Ông có chắc ăn không đấy, thua hai vòng thì chả còn mặt mũi nào đâu. Tôi biết cậu Tèo và đám bạn chính là những quân chủ chốt. Nhưng đây là V.League, không phải cái giải U17 tào lao đâu. Cũng không phải cái vòng loại châu Á U19. Ông cũng biết rồi, V.League! Là V.League, tính cạnh tranh khốc liệt cỡ nào.
Ông Dominik gõ gõ tay trên bàn, nói chắc như đinh đóng cột:
- Tôi lập quân lệnh trạng ở đây. Trận sau nhất định có điểm. Nếu thua thì tôi từ chức.
Phạm Thiên Long cũng chỉ làm dữ cho có thôi chứ gã cũng không muốn đi đến mức này, thấy tình hình hơi căng, đang tính nói vài câu xã giao kiểu như : "Thôi, tôi tin ông, quân lệnh trạng thì khỏi" hay đại loại như kiểu "Tôi hy vọng vào ông" thì nghe giọng bố mình vang lên:
- Quyết định như vậy. - Ông bầu Thanh đứng lên chìa bàn tay gầy guộc ra ngoài.
- Quyết định như vậy. - Dominik đứng dậy bắt lấy tay của ông Thanh, nói chắc nịch, hai mắt kiên định.
...
Trong một tuần này, cả đội một được lệnh của huấn luyện viên trưởng bắt đầu tập luyện theo chiến thuật mới và những bài tập thể lực mới.
Sau khi tham khảo ý kiến của Tèo về thể lực cũng như sức chịu đựng của toàn đội, ông đã cho tách riêng nhóm tám người nòng cốt tập riêng và mọi người còn lại tập riêng. Chỉ khi tập đấu đối kháng mới ghép lại tập đá chiến thuật.
Tèo đang xếp hàng sau Tí, chờ đến lượt mình để chạy. Đây là bài tập chạy tăng tốc để rèn thể lực, cả đội thay phiên nhau chạy hết lực lên, chạm cột rồi chạy về đổi người. Đang đứng lớ ngớ thì huấn luyện viên quắt tay kêu Tèo đi ra ngoài nói chuyện. Tèo chạy lại hỏi:
- Dạ, thầy gọi có việc gì ạ?
Đứng kế bên ông thầy Dominik chính là Jack, ngoại binh duy nhất của đội.